Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 600:--- --- Ta hình như nghe thấy tiếng Tình Thiên?

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:38:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nha đầu ngốc, con chứ!” Chuyện nhà Du gia gần đây lan truyền khắp kinh thành, Lữ nương tử dĩ nhiên cũng . Chắc hẳn Tình Thiên cũng chịu ảnh hưởng từ chuyện nên mới thắc mắc như . Bằng , một đứa trẻ như con những chuyện đó. Dạo gần đây, quả thật là bao nhiêu chuyện đều đổ dồn một lúc.

 

Sầm lão gia tử, Du Bân cùng Du gia quả thực dùng hành động thực tế để chứng minh rằng, quan hệ huyết thống hẳn đáng tin cậy hơn quan hệ nhận nuôi. Tình Thiên bên cũng đang đối mặt với lựa chọn khó khăn tương tự. Thế nhưng điểm khác biệt ở chỗ, Du gia sớm trưởng thành, lựa chọn vứt bỏ phụ , thê tử thậm chí cả hài tử. Tình Thiên tuổi còn nhỏ, đang phiền não vì ân sinh ân dưỡng khó bề vẹn .

 

Lữ nương tử đưa tay xoa nhẹ cái đầu nhỏ của Tình Thiên, an ủi : “Con vẫn còn là một đứa trẻ, cần suy nghĩ nhiều đến thế. Con chỉ cần theo điều thích và cảm thấy vui vẻ là . Một vài lựa chọn, lẽ thể đợi con lớn thêm chút nữa, tự nhiên sẽ câu trả lời.”

 

Chỉ là Thụy Thân Vương phủ còn ban cho nàng nhiều thời gian đến nữa . Lữ nương tử đây cũng từng nghĩ đến, tiểu đồ nhận , là nữ nhi ruột của Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương Phi. Cũng khi Tình Thiên nhận về, liệu đây còn thể tiếp tục sư phụ của nàng . Dẫu Ngụy là bậc đại nho đương thời, nếu để ông dạy dỗ Tình Thiên, Thụy Thân Vương và Vương Phi tất sẽ bất kỳ dị nghị nào. Thế nhưng, những gì dạy cho Tình Thiên là gì? Tây dương ngữ! Đạo kinh doanh! Đối với độc nữ của Vương phủ mà , những thứ quả thật thể xếp phạm trù kỳ dâm xảo kỹ. E rằng ngày Tình Thiên chính thức trở về Vương phủ, cũng chính là ngày duyên sư đồ của hai chấm dứt.

 

Do lo lắng và cũng vì quan tâm Tình Thiên, Lữ nương tử dùng đến mối quan hệ của , từ một phía tìm hiểu thái độ của Hoàng thượng đối với chuyện . Thế nhưng một hồi dò la, tin tức truyền về chẳng mấy khả quan. Nghe đồn, Hoàng thượng những năm qua vẫn luôn ưu phiền vì ruột thịt duy nhất của con cái nối dõi. Thế nhưng Thụy Thân Vương cùng Vương Phi phu thê tình sâu nghĩa nặng, Người cũng tiện công khai nhét bên cạnh Thụy Thân Vương. Nay bất ngờ chuyển biến, đứa hài tử tưởng chừng sớm yểu mệnh tìm thấy, dù chỉ là một nữ nhi, Hoàng thượng cũng vô cùng an ủi. Nghe đồn, nếu Thụy Thân Vương khuyên giải, Hoàng thượng sớm cho chuẩn nghi lễ, lập tức để Tình Thiên nhận tổ quy tông, ghi danh ngọc điệp.

 

Chỉ thể rằng, hoàng quyền, bách tính đều là kiến cỏ, căn bản bất kỳ năng lực phản kháng nào. Lữ nương tử cũng chỉ đành hy vọng chuyện thể giải quyết thỏa mà tổn thương đến Tình Thiên.

 

Vào buổi chiều tối, khi Diệp lão đại đến đón Tình Thiên, Lữ nương tử đang chuẩn với chuyện , bởi lẽ trông Tình Thiên quả thực phiền muộn vì điều đó. Ai ngờ còn kịp mở lời, Diệp lão đại : “Lữ nương tử, xin phép cho Tình Thiên nghỉ học vài hôm. Phủ trạch bên quê nhà thiện, trùng với thọ thần của mẫu , nên chúng về quê vài ngày. Chiều ngày chắc chắn kịp về, nhưng nữa thì hẳn sẽ chậm trễ .”

 

Lữ nương tử trong lòng cả kinh, thầm nghĩ lúc mà các ngươi vẫn còn an tâm đến thế , dám dẫn Tình Thiên rời khỏi thành ư? Chẳng lẽ các ngươi sợ Thụy Thân Vương phủ sẽ cho rằng các ngươi mang đứa trẻ bỏ trốn ? Lữ nương tử tiện thẳng, nhưng vẫn nhịn mà hàm súc hỏi: “Thụy Thân Vương phủ bên chuyện chăng?”

 

Diệp lão đại : “Lữ nương tử hãy yên tâm, chúng dĩ nhiên sẽ tự ý mang Tình Thiên . Chuyện sớm báo với Thụy Thân Vương phủ , Ngụy và Tần tiểu thiếu gia sẽ cùng chúng sang đó góp vui.”

 

Lữ nương tử ngờ chuyện cách giải quyết khéo léo đến thế. Ngụy và Tần Hạc Hiên vốn quen với Diệp gia, cho dù đến thôn trang dự tiệc mừng thọ cũng sẽ gây bất kỳ xôn xao nào. Cách thể khiến Thụy Thân Vương phủ yên lòng, phu thê Thụy Thân Vương chẳng cần phái theo dõi sát , tránh việc gây thêm nhiều mâu thuẫn, quả thực là một sắp xếp vô cùng hợp lý.

 

“Chỉ là ngày Lữ nương tử hạ cố đến tham gia thọ yến của gia mẫu chăng?”

 

Lữ nương tử , trầm ngâm suy nghĩ. Quả thực lâu nàng về nhà. Tuy Lữ gia thôn và Dung Khê thôn cách quá gần, nhưng cùng một phương hướng. Thế là Lữ nương tử liền mỉm gật đầu đáp: “Được thôi, xin phép quấy rầy.”

 

Sáng sớm hôm , một nhà ba Diệp lão đại đến cổng thành, hội hợp cùng một nhà Diệp Khánh Sơn, Ngụy , Tần Hạc Hiên và xe ngựa của Lữ nương tử. Bốn cỗ xe lượt rời khỏi cổng thành, thẳng tiến về Dung Khê thôn.

 

Tình Thiên là ngủ say khi bế lên xe, xe ngủ thêm một khắc mới tỉnh giấc. Sau khi rửa mặt, nàng ăn chút điểm tâm, nhân lúc dừng chân nghỉ ngơi thuận tiện, nàng tự yêu cầu chuyển sang cỗ xe ngựa của Ngụy và Tần Hạc Hiên. Ngụy vốn đang kiểm tra tình hình học tập gần đây của Tần Hạc Hiên, thấy Tình Thiên đến mới dừng việc khảo hạch. Tần Hạc Hiên càng sớm chuẩn , liền lấy bàn cờ và quân cờ, : “Tình Thiên, dạy chơi song lục kỳ nhé!”

 

“Song lục kỳ là gì ?” Tình Thiên quả nhiên thu hút sự chú ý. Tần Hạc Hiên thấy phương pháp của quả nhiên hiệu quả, khóe môi nhịn khẽ cong lên, bắt đầu giảng giải cách chơi cho Tình Thiên. Năm xưa, khi tá túc ở nhà ngoại nơi biên ải, mỗi khi nhớ về phụ mẫu và Tần gia là cảm thấy mịt mờ cùng đau khổ. Sau dần dần nhận rằng, nên để đầu óc trống rỗng, chỉ cần trong đầu suy nghĩ đến những chuyện khác, sẽ còn tâm trí mà phiền não vì những sự việc bản thể giải quyết. Cho nên nỗ lực luyện võ, dụng công sách, cầm kỳ thi họa gì cũng đều chút hiểu . Khi , nhà Văn gia còn kẻ tham lam quá mức, ôm đồm quá nhiều nên chẳng nên trò trống gì. Mãi cho đến , khi thấy quả nhiên thứ gì cũng học dáng vẻ, những lời đàm tiếu mới dần lắng xuống. Cho nên khi xuất hành, Tần Hạc Hiên đặc biệt sai chuẩn một bộ song lục kỳ thích hợp chơi xe, dùng để phân tán sự chú ý của Tình Thiên. Quả nhiên sai, Tình Thiên nhanh cách chơi song lục kỳ thu hút, theo lời giảng giải của Tần Hạc Hiên mà động não suy nghĩ. Cứ như thế, nàng tự nhiên chẳng còn tâm trí nào để suy nghĩ đến những chuyện khác nữa.

 

Tình Thiên nhanh ghi nhớ cách chơi và quy tắc. Thế nhưng vẫn cần thực sự chơi mới thể thật sự thông thạo. Thế là Tần Hạc Hiên liền đề nghị chơi thử một ván cờ. Tình Thiên hăm hở thử. Ngụy Diễn dứt khoát bên cạnh nàng, nghĩ rằng nếu gặp vấn đề gì thể chỉ điểm cho nàng vài câu. Tuy nhiên, Tần Hạc Hiên dạy cho Tình Thiên là cách chơi cơ bản nhất, bởi khi Tình Thiên gieo xúc xắc hai dễ dàng nắm bắt cách chơi. Nhìn thấy hai đứa trẻ nhanh chơi ngang tài ngang sức, Ngụy Diễn khỏi cảm khái trong lòng. Đứa trẻ Tình Thiên quả thực thừa hưởng sự thông tuệ của Thụy Thân Vương.

 

Nghĩ năm xưa, Thụy Thân Vương là đích thứ tử, lên ba bốn tuổi bộc lộ thiên phú kinh . Đến khi bốn, năm tuổi bắt đầu khai mở trí tuệ, triều thần bắt đầu d.a.o động, ủng hộ Thụy Thân Vương lên ngôi Thái tử. Thế nhưng cho đến nay, Ngụy Diễn vẫn , năm đó Thụy Thân Vương thật lòng chẳng học tập, là từ thuở nhỏ cách ẩn , giấu tài năng kiệt xuất. Tóm , khi thuở nhỏ thể hiện thiên phú hơn , sự ngỗ nghịch của Thụy Thân Vương nhanh thế tài năng của , trở nên khắp triều chính đều . Cũng may mắn , khi Tiên Đế băng hà, Thụy Thân Vương vẫn còn là một đứa trẻ, đến tuổi cập quan. Bằng , ngai vàng giờ đây ai lên, quả thật khó mà . Tuy nhiên, từ cách xử thế những năm qua, Thụy Thân Vương quả thực vẫn luôn chuyên tâm một vương gia nhàn tản, càng hiếm khi thể hiện năng lực của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-600-ta-hinh-nhu-nghe-thay-tieng-tinh-thien.html.]

 

Chỉ thể , vô tình nhất chính là chốn đế vương gia. Ngay cả ruột thịt cùng cha cùng còn thể như thế ngai vàng, huống hồ chi là những cùng cha khác . Sau khi Hoàng thượng đương kim đăng cơ, mấy vị vương gia nhanh đều phái đến phong địa của riêng , duy chỉ Thụy Thân Vương phép ở kinh thành. Đừng tưởng rằng những vương gia khi đến phong địa thể tiêu d.a.o tự tại, gì thì . Thực , các loại giám sát và kiểm soát thể là khắp nơi. Nói một lời khó , ngay cả những lời tâm tình thầm kín với đầu gối tay ấp buổi đêm, khi mấy ngày cũng sẽ dâng lên án thư của Hoàng thượng. Thế nên, so với các vương gia khác, Thụy Thân Vương thể duy nhất cận và Hoàng thượng sủng ái. Chỉ là trong đó bao nhiêu phần là vì tình cảm, bao nhiêu phần là vì sự thông tuệ của Thụy Thân Vương, thì quả thật khó mà rõ.

 

Song lục kỳ là một trò chơi khá thích hợp để tiêu khiển thời gian. Tần Hạc Hiên và Tình Thiên ván thứ hai còn xong, đến đích là Dung Khê thôn . Đột nhiên bốn cỗ xe ngựa trông vô cùng hoa lệ và đắt tiền tiến đến, đúng lúc tư thục buổi sáng tan học, lũ trẻ trong thôn nhanh đều vây quanh. Năm Diệp gia đều chẳng mảy may hứng thú với xe ngựa, bởi lẽ thứ nhà vốn , nên ngay từ đầu bọn chúng căn bản hóng chuyện. Thế nhưng thể ngăn Diệp Xương Niên mắt tinh, thấy cỗ xe ngựa quen thuộc dẫn đầu. Diệp Xương Niên lập tức vắt chân lên cổ chạy về phía xe ngựa, chạy hô to: “Là xe ngựa của đại gia! Muội về , Tình Thiên trở !”

 

Bốn ca ca ban đầu thấy cất bước liền chạy đều ngớ . “Thằng nhóc thấy xe ngựa mà vẫn hưng phấn đến thế!” “Thôi bỏ , Niên Niên là nhỏ nhất, vẫn còn là tâm tính trẻ con, thích thì cứ để nó xem !” Diệp Xương Thụy càng dáng vẻ đại ca, : “Các ngươi về nhà , theo .” “Vậy cũng , các ngươi cũng đừng chậm trễ quá lâu, mau mau về nhà dùng bữa .” Diệp Xương Tuyết gật đầu, cùng với cặp song sinh chuẩn về nhà. Kết quả đột nhiên thấy tiếng Diệp Xương Niên hô lớn, ba lập tức , vắt chân lên cổ chạy, ngược để Diệp Xương Thụy tụt ở phía cùng. “Các ngươi chạy nhanh gì, đợi với!” Diệp Xương Thụy chẳng kịp phân biệt thật giả cất bước đuổi theo .

 

Năm đứa trẻ theo sát bên cỗ xe ngựa, chạy một mạch về đến nhà. Chẳng đợi Diệp lão đại dừng cỗ xe ngựa vững vàng, bọn chúng nhao nhao miệng gọi “Tình Thiên”, “ ”. Diệp Xương Tuyết càng dựa vóc cao lớn của , trực tiếp đưa tay vén màn che của thùng xe. Tay chạm màn che, bên trong màn che liền mạnh mẽ thò một cái đầu chó.

 

“Tiếu Dạ!”

 

Lũ trẻ càng thêm hoan hô vang dậy. Có Tiếu Dạ ở đây, Tình Thiên chắc chắn cũng trở về !

 

Thế nhưng màn che cửa xe vén lên, bước xuống từ xe chỉ một Diệp đại tẩu. Diệp Xương Tuyết vội vàng thò đầu bên trong thùng xe phía nàng. Thùng xe vốn chẳng lớn là bao, thấy rõ mồn một, ngay cả một chỗ ẩn nấp cũng . Mấy đứa trẻ còn tươi như hoa, sắc mặt lập tức xụ xuống. “Đại gia, đại nương, hai đưa Tình Thiên về ạ?”

 

Mèo Dịch Truyện

Diệp lão thái thái từ trong phòng , thấy lời tưởng rằng Diệp lão đại và Diệp đại tẩu trả Tình Thiên về cho Thụy Thân Vương phủ . Mặc dù sớm nghĩ đến kết quả sẽ như , thế nhưng trong khoảnh khắc thấy lời , lão thái thái vẫn cảm thấy mắt tối sầm, một thở lên , ngã bậc đá cửa.

 

“Nương!”

 

“Nãi nãi!”

 

Trong nhà lớn nhỏ nhất thời đều loạn cả lên, tất cả đều chạy tới đỡ Diệp lão thái thái. Diệp lão thái thái nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp lão đại, kịp thốt lời lệ rơi. Trước đó, khi chuyện xảy , Diệp lão thái thái khi xác nhận Tình Thiên an , liền tham gia bất kỳ ý kiến nào, nhanh sắp xếp việc trở về thôn trang. Miệng bà là nhớ nhung nhà cửa và đất đai trong thôn, nhưng thực giao quyền quyết định chuyện cho Diệp lão đại và Diệp đại tẩu, bản tham dự quá nhiều. Thế nhưng lúc , khi phát hiện Tình Thiên quả thực theo về, Diệp lão thái thái cảm thấy trái tim đau đớn như thứ gì đó khoét một mảnh. Thường ngày, hình ảnh đáng yêu và ngoan ngoãn của Tình Thiên từng chút một hiện lên mắt. Huống hồ chi

 

Nàng còn nhiều lời và hành động ân cần đến thế. Tuy thời gian dài, nhưng Diệp lão thái thái sớm coi Tình Thiên như cháu gái ruột. Giờ đây, hài tử đột nhiên cốt nhục của nhà , về tình cảm thật khó chấp nhận. Huống hồ đối phương nào thường, đó chính là vị vương duy nhất của triều đình lúc ! Nếu là một gia đình bình thường, lẽ hai nhà còn thể kết nghĩa, thường xuyên qua . Thụy Thân Vương phủ, nhà tư cách gì mà qua với . Vậy thì há chẳng thể gặp Tình Thiên ? Nghĩ đến đây, Diệp lão thái thái càng thêm bi thương, tựa cửa ngớt.

 

“Nương, thế?” Diệp lão đại vốn định đỡ lên, nào ngờ lão thái thái bật . Hắn thậm chí ngẩng đầu hỏi năm đứa tiểu tử đang xúm : “Có đứa nào trong các ngươi nghịch ngợm chọc nãi nãi tức giận ?” Năm đứa trẻ đồng loạt lắc đầu. Diệp lão đại khỏi lo lắng: “Nương, lẽ ngã ? Có chỗ nào đau ?” Có thể khiến Diệp lão thái thái vốn kiên cường đến mức , ngã đau đến mức nào chứ? Diệp lão đại ngay lập tức đỡ Diệp lão thái thái lên xe ngựa, tức thì đưa bà thành tìm đại phu!

 

Lúc , những các cỗ xe khác cũng lục tục xuống xe, một nhà Diệp Khánh Sơn và Lữ nương tử đều quan tâm vây quanh Diệp lão thái thái. Chỉ xe ngựa của Ngụy và Tần Hạc Hiên là động tĩnh gì. Mọi nhất thời cũng để ý điểm , nhưng kỳ thực Tần Hạc Hiên và Tình Thiên đang chơi song lục cờ đến hồi gay cấn, hai đứa trẻ say mê đến mức hề nhận xe ngựa dừng .

 

Cuối cùng, vẫn là Tình Thiên reo lên một tiếng: “Tần ca ca, thắng !” Tần Hạc Hiên gật đầu : “ , thắng ! Tình Thiên thật lợi hại, mới chơi thứ hai thể thắng .” Tần Hạc Hiên thiếu trí thông minh để chơi song lục cờ, nhưng vận may tung xúc xắc của kém Tình Thiên xa, cuối cùng chỉ thể Tình Thiên một đường thắng lợi, giành chiến thắng. thấy Tình Thiên rạng rỡ, trong lòng còn vui hơn cả Tình Thiên.

 

Diệp lão thái thái đột nhiên nín , ngẩng đầu quanh một cách ngơ ngác: “Các ngươi đừng ồn ào nữa, hình như thấy tiếng Tình Thiên?”

 

 

Loading...