Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 590:---: Hoàng Thiên có chịu để người ôm không? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:38:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái độ của Hoàng Thiên nhen nhóm một tia hy vọng trong lòng Thụy Thân Vương Phi. Diệp đại tẩu cẩn thận hỏi: “Thụy Thân Vương Phi đối với con như , Hoàng Thiên để nàng ôm một chút ?” Hoàng Thiên xong lời lập tức cố sức rúc sâu lòng Diệp đại tẩu.
Nhìn Hoàng Thiên kháng cự như thế, các đại nhân cũng đành chịu cách nào. Đứa bé từng trải qua chuyện đổi cha nuôi . Bây giờ vặn thích nghi với phận mới, đột nhiên bảo nàng hòa nhập một gia đình khác. Dù cho đối phương thành ý lớn đến mấy, đối với đứa trẻ mà , nhất thời cũng khó mà chấp nhận .
“Hôm nay tạm thôi, đừng ép đứa bé nữa.” Nhìn Hoàng Thiên như , Thụy Thân Vương Phi trong lòng chịu đựng nỗi dằn vặt kép, “Vương gia, chúng vẫn là nên về thôi!”
Thụy Thân Vương chút hối hận về sự nóng vội . Cảm thấy Hoàng Thiên đối với y dường như càng thêm bài xích và sợ hãi. Y thở dài một dậy : “Đi thôi, đưa nàng về , đó sẽ cung.
“Hoàng chuyện , lệnh cho tranh thủ cung bẩm báo rốt cuộc xảy chuyện gì!” Diệp đại tẩu , bàn tay đang ôm Hoàng Thiên khẽ run lên. Nàng cứ cảm thấy lời của Thụy Thân Vương dường như là cố ý cho .
Sau khi tiễn hai , Diệp đại tẩu ôm Hoàng Thiên về phòng. Ban đầu Hoàng Thiên cứ im lặng ôm nàng lời nào. Qua lâu, Hoàng Thiên đột nhiên nhỏ giọng hỏi: “Nương, hôm nay con sai chuyện gì, biến thành một đứa bé hư ?” Diệp đại tẩu sững sờ, vội vàng ôm nàng, kiên quyết : “Đương nhiên là !
“Hoàng Thiên nghĩ như chứ?
“Chuyện như thế đừng là con, một đứa trẻ bé bỏng, con xem, ngay cả những đại nhân như chúng , kỳ thực cũng ứng phó mới .
“ con chỉ cần một điều, tất cả chúng bất cứ chuyện gì, đều là vì quá yêu con.
“Mọi đều con chịu tổn thương, con ?” Hoàng Thiên gì, khẽ gật đầu trong lòng nàng.
Diệp đại tẩu thấy lúc Hoàng Thiên bình cảm xúc, bèn thăm dò : “Kỳ thực cho dù con tìm cha ruột, con cũng sẽ mất cha hiện tại , chỉ là thêm hai nữa yêu thương con mà thôi.
“Hoàng Thiên thật sự cha ruột , từng nghĩ cha ruột của là như thế nào ?”
Đương nhiên là từng nghĩ qua.
Mỗi đám trẻ trong thôn ức h.i.ế.p nàng là đứa nghiệt chủng cha ;
Mèo Dịch Truyện
Mỗi ăn no, bụng đói ngủ;
Đặc biệt là mỗi vợ chồng Thiện lão đại đ.á.n.h đập dã man, cảm thấy sắp c.h.ế.t …
Hoàng Thiên cũng sẽ nghĩ, cha ruột của sẽ là như thế nào.
Vì họ cần …
từ khi Diệp gia thu dưỡng, Hoàng Thiên còn nghĩ đến những điều nữa. Bởi vì Diệp lão đại và Diệp đại tẩu, hơn, và xứng chức hơn cả những gì nàng từng tưởng tượng về cha ruột của .
Nàng cần tiếp tục ảo tưởng về cha ruột nữa, bởi vì nàng cảm thấy, sẽ ai cha hơn Diệp lão đại và Diệp đại tẩu.
hôm nay nàng mới , cha ruột là cần nàng, trái còn đang cố gắng tìm kiếm nàng.
Hoàng Thiên vẫn cảm thấy trong lòng thoải mái hơn một chút. Thì là đứa trẻ cha bỏ rơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-590-hoang-thien-co-chiu-de-nguoi-om-khong.html.]
Dường như vẫn luôn một trống trong lòng, giờ đây cuối cùng lấp đầy. Đây là sự thiếu hụt mà vợ chồng Diệp lão đại dù yêu thương nhiều đến mấy cũng mãi thể bù đắp .
Hoàng Thiên một chút cũng rời xa Diệp gia, càng rời xa Diệp lão đại và Diệp đại tẩu.
Diệp lão đại về nhà chuyện sáng sớm, tức giận vén tay áo lên : “Nếu lúc đó ở nhà, nhất định sẽ xông lên cướp Hoàng Thiên về.” Diệp đại tẩu , vỗ cánh tay một cái : “Chàng mau im lặng một chút !
“Chẳng chuyện ngay cả Hoàng thượng cũng ?
“Chúng còn thể giữ Hoàng Thiên bao lâu nữa!
“Chẳng lẽ còn bản lĩnh tranh với Hoàng thượng ?” Diệp lão đại tức khắc xì , suy sụp phịch xuống tháp, dùng sức xoa xoa mặt, thở dài : “Ngày nào cũng như ngày nào, đúng là còn hành hạ hơn cả chịu hình phạt.”
Cùng lúc đó, Thụy Thân Vương đến cung.
“Hoàng !”
“Ngồi !” Hoàng thượng đợi y ở thủy tạ trong Ngự hoa viên, trực tiếp sai ban ghế. Thụy Thân Vương tạ ơn đó xuống.
Hoàng thượng y, : “Trẫm thấy vẻ mặt khanh mệt mỏi như , mắt cũng đỏ hoe, đêm qua ngủ ?” Bị Hoàng thượng hỏi như , Thụy Thân Vương mới hậu tri hậu giác, hai ngày nay quả thực trải qua quá nhiều biến động cảm xúc, thực sự là quá mệt mỏi. Nỗi mệt mỏi từ trong xương tủy mà , dễ dàng thể thuyên giảm.
“Đầu tiên là mất vợ, đó đột nhiên tìm nữ nhi, thần hai ngày nay sống cứ như thể trải qua nhiều chuyện hơn cả mấy năm qua cộng .”
“Trẫm gọi khanh đến, chính là hỏi rốt cuộc đứa bé là thế nào?
“Khi xưa chẳng đứa bé sinh yểu mệnh ? Vợ khanh vì chuyện mà đau lòng mấy năm, thể vẫn luôn .
“Sao đột nhiên tìm thấy ? Trẫm cũng sắp cho hồ đồ đây.
“Hai vợ chồng khanh sẽ kẻ nào đó lừa gạt chứ?” Lời tuy tràn đầy quan tâm, nhưng tai Thụy Thân Vương, vẫn khiến y dấy lên cảnh giác.
“Lão đại, bốn các ngươi, cùng tộc trưởng uống vài ly cho thật .”
Rượu là đây mua ở chợ Thiên Tân Vệ, vốn định quà gặp mặt cho một nhà Diệp Đông Lâm. giờ đây vật đổi dời. Diệp Đông Minh lúc đầu còn từ chối, nhưng mùi rượu thơm nức cứ ngừng xộc mũi y, tay lỏng Diệp lão đại nhét một chén rượu.
“Rượu ngon quá!” Diệp Đông Minh hít một nhịn mà khen ngợi, nếm một ngụm thì càng đặt xuống . Rượu ngon như , cho dù y là tộc trưởng, cũng ngày nào cũng thể uống . Nghĩ đến đây, y nhịn lén lút đ.á.n.h giá những nhà họ Diệp.
Người nhà họ Diệp y phục đều mặc đơn sơ, phần lớn đều vá víu, giống tiền cho lắm! Ngược , tiểu nha đầu đó Diệp lão thái thái ôm mặc đồ tươi tắn nhất. Y phục dường như là mới may, những miếng vá nào, mà ngược còn khá tinh xảo.
Lại cúi đầu các món ăn bàn, ngoài thịt nai , còn chân giò và thịt ba chỉ xào mộc nhĩ, ngoài còn vài đĩa rau chay. Món chính là cơm gạo tẻ, còn đặc biệt nấu cháo kê cho Diệp lão thái thái và lũ trẻ. Điều kiện sinh hoạt , qua so với các gia đình khác trong thôn hơn quá nhiều.
Diệp Đông Minh ban đầu còn tâm trí nghĩ những chuyện , nhưng vài chén rượu bụng , hứng thú nổi lên, cũng chẳng còn công phu phân tích nọ, cùng Diệp lão đại mấy càng càng vui vẻ. Hàn Xuân Linh ăn no từ lâu, một bên trò chuyện cùng Diệp lão thái thái, một bên chờ Diệp Đông Minh. dáng vẻ Diệp Đông Minh, xem một lúc nữa cũng thể kết thúc .
“Đàn ông họ mà uống rượu thì chẳng giờ giấc gì cả.” Diệp lão thái thái , “Hay là con sương phòng nghỉ một lát?” Hàn Xuân Linh quả thực cũng chút sốt ruột, gật đầu dậy, mảnh vải vẫn đặt đùi trượt xuống đất.