Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 588:--- Mang đồ của các ngươi đi, sau này đừng bao giờ đến nữa! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:38:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Thiên tỉnh giấc, uống nước, phát hiện Diệp đại tẩu trong phòng. Ban đầu, nàng còn hoảng hốt trong chốc lát. nhanh đó, nàng thấy tiếng Diệp đại tẩu chuyện vọng từ ngoài cửa sổ. Lòng Hoàng Thiên yên , nàng ôm chiếc cốc của bước ngoài, nhờ Diệp đại tẩu rót cho chút nước uống. Ai ngờ, mới bước cửa, nàng thấy câu cuối cùng của Diệp đại tẩu. Hoàng Thiên lúc vẫn còn nửa tỉnh nửa mê, đầu óc nàng kịp phản ứng xem rốt cuộc là chuyện gì, nhưng đột nhiên cảm thấy lòng trống rỗng. Tay nàng buông lỏng, chiếc cốc rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Diệp đại tẩu đầu thấy Hoàng Thiên, lập tức lộ vẻ kinh hãi. Đứa bé ngủ , đây? Mặc dù khi ngủ và lúc tỉnh giấc quấn , nhưng chung, Hoàng Thiên là một đứa trẻ dễ nuôi, ngủ ngoan. Trừ phi khi ngủ uống quá nhiều nước, bằng nàng ít khi thức giấc giữa đêm, cơ bản đều thể ngủ một mạch đến sáng. Hôm nay lẽ vì ban ngày ngủ quá nhiều, nên tối mới tỉnh giấc. Chỉ là những lời nàng ban nãy, Hoàng Thiên bao nhiêu. Diệp đại tẩu lúc hỏi cũng , hỏi cũng xong, cứ thế sững tại chỗ. Ngược , Hoàng Thiên dần dần hiểu , liền òa nức nở.
“Oa—— nương, cần con nữa ?” Lời quả thực như lưỡi d.a.o đ.â.m thẳng tim Diệp đại tẩu. Diệp đại tẩu vội vàng bước tới ôm chầm lấy Hoàng Thiên, ôm chặt lòng mà : “Ai ? Nương thể cần con? Con là khuê nữ của nương, là cục vàng cục bạc của nương…” đến đây, nàng lập tức thốt nên lời. Trước đây Thụy Thân Vương Phi sợ tổn thương Hoàng Thiên, rằng tạm thời cho đứa bé sự thật, nên Hoàng Thiên mới thể ở bên cạnh nàng thêm một thời gian. giờ đây những lời nàng đều Hoàng Thiên thấy, đến lúc Thụy Thân Vương phủ đến đón , nàng còn thể ngăn cản ? Vừa nghĩ đến đây, Diệp đại tẩu liền đau lòng như d.a.o cắt, ôm chặt Hoàng Thiên, cùng đứa bé nức nở.
Diệp lão đại từ phòng Sầm lão trở về, cách xa thấy tiếng trong sân, cứ nghĩ chuyện gì xảy , sợ đến mức ba bước hóa hai chạy vội về. “Sao ? Xảy chuyện gì ?” Du Bân lắc đầu với y, thở dài khẽ : “Vốn tưởng đứa bé ngủ , với Tiểu Anh Nhi chuyện trong sân, ai ngờ đứa bé dậy tìm nước uống, đúng lúc thấy.” Mặc dù Du Bân rốt cuộc thấy gì. dáng vẻ con hai thành một đoàn, Diệp lão đại còn gì hiểu chứ! Y thở dài, ôm đầu xổm một bên, tay sờ lên thắt lưng, nhưng sờ thấy bao thuốc. Lúc y mới nhớ , từ khi Hoàng Thiên, y sợ hun khói ảnh hưởng đến đứa bé, lâu lắm hút thuốc. Tuy rằng huyết thống, nhưng Hoàng Thiên từ lâu hòa nhập xương m.á.u của hai vợ chồng y. Đột nhiên cha ruột tìm đến tận cửa, đặt ai thì ai mà chịu nổi chứ!
Hoàng Thiên nức nở : “Con cần cha ruột, con chỉ nương và cha thôi… Nương, , đừng cần con… Con sẽ ngoan ngoãn lời, con thể đến tửu lầu giúp việc. Con ghi sổ, con còn dọn dẹp nhà cửa, bây giờ con cũng thể bưng món ăn … Nương, con thể nhiều việc, đừng cần con…” Lời của Hoàng Thiên quả thực như đặt trái tim Diệp đại tẩu lên thớt mà xát muối, chà xát tới chà xát lui, đau đến mức nàng nghẹn ngào lời nào, chỉ ôm chặt Hoàng Thiên mà : “Nương cần con! Nương thể cần con! Nương bỏ cả mạng sống cũng cần con!” nương dù liều mạng, cũng giữ con… Diệp đại tẩu đến đứt từng khúc ruột, thể tưởng tượng nổi nếu Thụy Thân Vương phủ đưa Hoàng Thiên , nàng sẽ sống thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-588-mang-do-cua-cac-nguoi-di-sau-nay-dung-bao-gio-den-nua.html.]
Nhìn thấy hai con càng càng dữ dội, Diệp lão đại vội vàng bước tới tách hai mà : “Đã đêm khuya , mau đừng nữa, bằng ngày mai mắt sẽ sưng đến mở .” Diệp đại tẩu , vội vàng mắt Hoàng Thiên, quả nhiên sớm đến đỏ hoe sưng húp. Nàng đau lòng thôi, vội vàng sai Diệp lão đại lấy chút nước giếng lên. Tuy rằng Sầm phủ hầm băng, nhưng Diệp đại tẩu sợ đứa trẻ chịu lạnh, may mà nước giếng vẫn mát lạnh. Diệp đại tẩu nhẹ nhàng rửa mặt cho Hoàng Thiên, dùng khăn lạnh thấm nước giếng đắp lên mắt nàng, đó nghiêng bên cạnh nàng, nhẹ nhàng quạt cho nàng. Hoàng Thiên vì mắt đang đắp khăn nên thấy Diệp đại tẩu. Nàng cực kỳ thiếu cảm giác an , nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp đại tẩu buông, sợ rằng khi bỏ khăn , nương sẽ còn ở bên cạnh nữa. Diệp đại tẩu hối hận vì chuyện quá bất cẩn, để đứa bé thấy chứ!
Hoàng Thiên tuy vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp đại tẩu, nhưng thấy vẫn khiến lòng nàng bất an. Thế nên đắp một lát, nàng liền sốt ruột tháo khăn mắt xuống, xoay chui lòng Diệp đại tẩu. Diệp đại tẩu còn tưởng nàng đang nũng khi ngủ, sợ nàng nóng nên vẫn tiếp tục quạt cho nàng. lúc nàng thấy thở Hoàng Thiên đều đặn, hẳn là ngủ , chuẩn dịch nàng khỏi lòng , thì phát hiện bàn tay nhỏ của Hoàng Thiên đang nắm chặt lấy y phục của nàng. Hoàng Thiên trong mơ cảm nhận động tác của Diệp đại tẩu, khẽ với giọng nức nở: “Nương, đừng cần con…” Diệp đại tẩu giật , động tác tay cũng dừng , cứ tưởng đ.á.n.h thức đứa bé. kỹ , Hoàng Thiên vẫn đang ngủ, chỉ là đôi lông mày nhỏ nhắn nhíu chặt , thấy liền khiến xót xa. Diệp đại tẩu cũng chẳng màng nóng bức nữa, cứ thế ôm Hoàng Thiên ngủ một đêm.
Mèo Dịch Truyện
Sáng ngày hôm , hai con đều nóng mà tỉnh giấc, mỗi một đầy mồ hôi. Diệp đại tẩu sợ Hoàng Thiên rôm sảy vì nóng, vội vàng đun nước tắm cho Hoàng Thiên. Không những trong nước tắm thêm kim ngân hoa và các loại d.ư.ợ.c liệu khác, tắm xong lau khô, còn thoa lên nàng chút bột talc pha thêm chút bạc hà. “Nương, cái trơn trượt mát lạnh, dễ chịu quá ạ!” Hoàng Thiên hiếu kỳ sờ cánh tay mà . “Vậy tắm xong nương đều thoa cho con một ít.” Diệp đại tẩu dùng khăn vải bọc lấy Hoàng Thiên thơm tho sạch sẽ, bế nàng về phòng, mặc quần áo cho nàng : “Con tự ngoan ngoãn chơi trong phòng, nương một đầy mồ hôi, cũng tắm mới chơi với con.” “Dạ!”
Hoàng Thiên đáp lời ngoan, nhưng đợi đến khi Diệp đại tẩu tắm xong trở về phòng, phát hiện thấy bóng dáng Hoàng Thiên . Lòng nàng hoảng hốt, gọi tên Hoàng Thiên ngoài tìm, đúng lúc gặp Mạnh Ngọc đang chạy tới báo tin. “Nương mau cổng xem , Hoàng Thiên cô nương đang chặn Thụy Thân Vương phu thê, cho họ cửa đành, còn họ mau chóng mang tất cả những thứ tặng hôm qua nữa!” “A?” Chuyện Diệp đại tẩu ngờ tới. Nàng vội vàng theo Mạnh Ngọc chạy cổng chính. Còn đến cửa, Diệp đại tẩu thấy tiếng Hoàng Thiên. “Các , nơi hoan nghênh các ! Nếu các thật sự cảm ơn , thì hãy mang đồ của các , đừng bao giờ đến nữa!”