Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 586:--- --- Người đó chính là bảo bối mà y đặt ở tận đáy lòng để yêu thương!

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:38:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Tần phu nhân đến Thụy Thân Vương phủ, nàng tuyệt nhiên ngờ đón ở nhị môn chính là Thụy Thân Vương. Đây cũng là đầu tiên nàng thấy vị trưởng rể tiều tụy đến thế. Đôi mắt ông sưng húp chịu nổi, cằm cũng lấm tấm râu xanh, khóe miệng còn nổi mụn nước vì lo lắng mà phát hỏa.

 

“Huynh trưởng rể.” Tần phu nhân tiến lên hành lễ, trong lòng thầm nghĩ, việc nhận rốt cuộc thành ? Thụy Thân Vương dù cũng là Vương gia, Tần phu nhân thấy ông như thật sự dám mở lời hỏi.

 

“Ngươi đến đúng lúc lắm, hãy bầu bạn với tỷ tỷ của ngươi .” Thụy Thân Vương khản giọng , “Hai tỷ các ngươi dễ chuyện với hơn.”

 

Ông bây giờ ngay cả cảm xúc của còn thể khống chế, thật khó để an ủi thê tử. Bây giờ hai ở cùng , chỉ thể đối mặt mà rơi lệ. Thụy Thân Vương cảm thấy cần tìm một nơi để thở phào, một xoa dịu vết thương lòng. yên lòng bỏ mặc thê tử một . Bởi , Tần phu nhân đến, ông lập tức thở phào nhẹ nhõm.

 

Sau khi giao phó thê tử cho Tần phu nhân, Thụy Thân Vương mới sai chuẩn ngựa, định tự ngoài tìm một nơi giải khuây.

 

Tần phu nhân theo hạ nhân đến tẩm điện của Thụy Thân Vương Phi, phát hiện trạng thái của tỷ tỷ so với Thụy Thân Vương còn bi t.h.ả.m hơn nhiều. Đôi mắt sưng húp như trái đào, nàng đang luyên thuyên gì đó với nha cận. Lời mấy câu, nước mắt tuôn rơi lả chả như chuỗi ngọc đứt dây. Trong phòng, nha , bà tử quỳ la liệt đất, đều cầu xin nàng đừng nữa.

 

“Nương nương, tìm tiểu chủ tử đây là chuyện đại hỷ trời ban mà!”

 

“Nương nương, đây là chuyện vui đáng lẽ mừng rỡ cơ mà!”

 

Mọi khuyên bao lâu , nhưng chẳng tác dụng gì, từng chỉ đăm chiêu Thụy Thân Vương Phi rơi lệ. Phát hiện Tần phu nhân đến, liền như bắt cọng rơm cứu mạng.

 

“Tần phu nhân, xin mau đến khuyên nhủ nương nương của chúng !”

 

Thấy cảnh tượng , Tần phu nhân rốt cuộc cũng thể hiểu , vì Thụy Thân Vương nhà, chỉ lánh mặt . Nàng tiến phòng, nhận lấy khăn lạnh trong tay nha , đối diện Thụy Thân Vương Phi, hiệu bằng mắt bảo tất cả hạ nhân trong phòng lui .

 

Sau khi trong phòng lui , Tần phu nhân đưa khăn lạnh trong tay sang, : “Tỷ tỷ, tỷ đến sưng cả mắt , ngày mai còn gặp Hoàng Thiên đây?”

 

Chỉ một câu của Tần phu nhân kéo Thụy Thân Vương Phi khỏi nỗi bi thương. Thụy Thân Vương Phi đưa tay sờ mắt , chạm mới phát hiện quả nhiên nóng sưng, chạm còn thấy nhói.

 

“Người , mau mang gương đến đây!” Thụy Thân Vương Phi vội .

 

Hạ nhân vội vàng mang gương đến cho nàng xem. Nhìn thấy trong gương đôi mắt sưng đến mức gần như mở , Thụy Thân Vương Phi mới kinh hãi kêu lên: “Sao thành thế !”

 

Tần phu nhân vội vàng đắp khăn lạnh lên mắt nàng, ôn tồn : “Tỷ, hài tử tìm thấy , đây chẳng là chuyện đại hỷ trời ban , tỷ còn đến !”

 

Cảm giác mát lạnh mắt thật dễ chịu, tâm trạng Thụy Thân Vương Phi cũng theo đó mà dịu ít nhiều. Sau một lúc lâu, nàng cuối cùng cũng bình tĩnh , : “Ngươi hãy kể cho những chuyện đường các ngươi kinh !”

 

Tần phu nhân đương nhiên , tỷ tỷ căn bản chuyện của , mà là chuyện liên quan đến Hoàng Thiên.

 

“Hài tử Hoàng Thiên , vẫn luôn ngoan ngoãn, còn đặc biệt thông minh. Hạc Hiên dạy nàng một bài thơ, nàng chỉ nhanh chóng thuộc lòng, mà mấy ngày hỏi cũng hề quên…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-586-nguoi-do-chinh-la-bao-boi-ma-y-dat-o-tan-day-long-de-yeu-thuong.html.]

Thụy Thân Vương Phi lặng lẽ lắng kể từng chi tiết nhỏ liên quan đến Hoàng Thiên.

 

Tần phu nhân vắt óc kể hết những gì , cuối cùng nhịn bổ sung một câu: “Người nhà họ Diệp thật sự với Hoàng Thiên, nếu ngay từ đầu nàng con ruột, còn thể nàng là hài tử nhà họ Diệp cứu về nuôi dưỡng.”

 

Thụy Thân Vương Phi tháo khăn mắt xuống, thở dài : “Ta .” Chính vì nhà họ Diệp quá với Hoàng Thiên, nên nàng mới khó xử đến . Có lúc nàng nhịn nghĩ, giá như nhà họ Diệp đối xử tệ với Hoàng Thiên thì mấy, như thể chút gánh nặng tâm lý mà cứu Hoàng Thiên khỏi tay bọn họ.

 

“Vậy trưởng rể và tỷ định liệu thế nào?” Tần phu nhân cuối cùng vẫn hỏi.

 

“Trước tiên hãy quen với hài tử , hãy .” Vừa nghĩ đến Hoàng Thiên, vẻ mặt Thụy Thân Vương Phi càng thêm dịu dàng, “Hài tử còn quá nhỏ, e rằng nhất thời khó mà chấp nhận .”

 

Lời tuy , nhưng nghĩ đến dáng vẻ Hoàng Thiên cứ quấn quýt bên Diệp đại tẩu, trong lòng Thụy Thân Vương Phi trào dâng nỗi chua xót và ghen tị khôn tả. Đó rõ ràng là con gái ruột của nàng, lẽ nên lớn lên từng chút một trong vòng tay nàng, từ bi bô tập đến chập chững tập . Người hài tử tin cậy và dựa dẫm nhất lẽ là nàng mới đúng.

 

Trong lúc Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương Phi đang trăm mối tơ vò vì chuyện của hài tử, Diệp lão đại và Diệp đại tẩu cũng đang Cẩm lão truy vấn.

 

“Vậy nghĩa là Hoàng Thiên con gái ruột của hai ngươi?”

 

“Rồi bây giờ các ngươi với nàng là con gái của Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương Phi ư?”

 

Cẩm lão gia lớn tuổi, nhất thời hai tin tức tác động đến mức khó mà chấp nhận nổi, đó cứ thở hổn hển! Ông mãi mới thở đều , liền đầu hỏi Du Bân đang cạnh.

 

“Ngươi cũng Hoàng Thiên con ruột của hai đứa nó ?”

 

Du Bân gật đầu, đương nhiên : “Ta tuy từng hỏi qua chuyện , nhưng hai họ kết hôn nhiều năm vẫn hài tử, đột nhiên xuất hiện một hài tử lớn như , chắc chắn là con nuôi !” Hắn vô cùng khó hiểu vì Cẩm lão giận dữ đến thế, vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Cha, để tâm chuyện ? Ta cũng con ruột của !”

 

Cẩm lão lời của Du Bân cho biến sắc, vỗ bàn : “Ta để tâm chuyện ruột thịt ruột thịt ư? Ta để tâm là chuyện lớn như , mà chẳng ai cho một tiếng nào!”

 

Diệp đại tẩu vội vàng : “Tổ phụ, chuyện là chủ ý của con, con sợ ngoài gièm pha ảnh hưởng đến hài tử, nên mới dặn dò trong nhà, ai phép Hoàng Thiên con ruột ngoài. Vả thật, thời gian lâu dần, hai vợ chồng con cũng thật sự coi Hoàng Thiên như con gái ruột, nên khi nhận , cũng nhớ chuyện .”

 

Diệp đại tẩu xong cũng chút áy náy, cảm giác như lừa dối tình cảm của lão gia. “Nếu cảm thấy thoải mái trong lòng, lát nữa chúng con sẽ đưa hài tử dọn ngoài …”

 

Lời nàng xong Cẩm lão cắt ngang.

 

“Dọn dọn gì! Đây là trọng điểm ? Các ngươi hãy cho , hài tử các ngươi nhận nuôi, tự nhiên thành con gái của Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương Phi ?”

 

Mèo Dịch Truyện

Cẩm lão giận đến râu tóc dựng ngược, mắt trợn trừng. “Cánh tay địch đùi, vạn nhất nhất quyết mang hài tử thì đây!”

 

Đó là bảo bối mà ông đặt đầu trái tim mà yêu thương đấy!

 

 

Loading...