Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 566:---: Các ngươi cũng đừng vội vui mừng quá sớm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:37:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tà dương khuất núi, ráng chiều giăng khắp. Ngoài Phong Hỏa Thành, Thúy Vân Phong, một chiếc bàn đá, cạnh bàn là những chiếc ghế đá, một đôi thiếu niên nam nữ đang tựa . Thiếu niên vóc dáng gầy gò, sắc mặt tái nhợt, dung mạo thanh tú. Thiếu nữ vận y phục trắng như tuyết, làn da tựa ngọc, dung nhan tuyệt mỹ. Nàng tựa đầu vai , ánh tà dương, trông tựa như một đôi thần tiên quyến lữ.
“Dao nhi, thực mong thể mãi mãi như !” Chàng thiếu niên khẽ , gương mặt tràn đầy nụ hạnh phúc.
“Minh ca ca, đương nhiên thể , chúng từng bên trọn đời trọn kiếp mà.” Nàng thiếu nữ nở nụ hạnh phúc.
Thiếu niên tên Lục Minh, thiếu nữ tên Lục Dao.
Ngắm nụ gương mặt Lục Dao, ánh mắt Lục Minh càng thêm dịu dàng. Hắn nắm lấy bàn tay ngọc ngà mềm mại của nàng, : “Dao nhi, tuy kinh mạch bế tắc, thể ngưng luyện chân khí, nhưng chỉ cần thể thức tỉnh huyết mạch, khi đó Trưởng lão viện sẽ mua linh d.ư.ợ.c để sơ thông kinh mạch cho , là thể tu luyện .”
“Ta nhất định sẽ trở thành một võ đạo cường giả, bảo hộ nàng trọn đời trọn kiếp.”
“Tạ ơn Minh ca ca.” Lục Dao lộ vẻ cảm động trong mắt, : “Minh ca ca, thật sự trắc mạch từng đo, kế thừa huyết mạch của phụ ?”
“Phải đó, Dao nhi, nên tương lai trượng phu của nàng, nhất định sẽ là một cường giả.” Lục Minh nở nụ tự tin gương mặt.
Lục Dao khẽ , đoan chén rượu bàn đá lên. Trong chén là Huyết Xà Lan Hoa Tửu nổi danh, tỏa mùi hương thanh nhã. Lục Dao nhanh như chớp hôn một cái lên mặt Lục Minh, sắc mặt đỏ bừng vì thẹn, đoan chén rượu : “Minh ca ca, đây, Dao nhi thưởng cho đấy.”
Lục Minh nhận chén rượu, : “Dao nhi, nàng ngày nào cũng mời uống một chén Huyết Xà Lan Hoa Tửu, thật sự cảm ơn nàng bên cạnh.”
Nói đoạn, đoan chén lên, một cạn sạch. Hương rượu vương vấn đầu lưỡi, lòng Lục Minh ngọt ngào tựa hương rượu. khoảnh khắc kế tiếp, cảm thấy trời đất như cuồng.
“Dao nhi, chút choáng váng? Rượu của nàng...” Lục Minh vịn bàn đá, Lục Dao, nhưng lúc , phát hiện sắc mặt Lục Dao chút lạnh lẽo.
“Ha ha ha, Lục Minh, Dao nhi bên ngươi ba năm, chẳng qua là để dưỡng mạch, giờ thời cơ đến, hãy hiến huyết mạch của ngươi ?”
Lúc , một nam nhân trung niên từ một bên xuất hiện, đó là phụ của Lục Dao.
Ầm ầm! Tựa sấm sét giữa trời quang, nổ vang trong đầu Lục Minh.
“Dao nhi!” Lục Minh thể tin nổi về phía Lục Dao, nhưng trong mắt nàng chỉ là lạnh lùng.
“Tại ? Ta yêu nàng nhiều đến thế!” Ánh mắt lạnh lùng của Lục Dao tựa như những mũi d.a.o nhọn hoắt, đ.â.m thẳng tim Lục Minh. Hắn gầm lên một tiếng, lao về phía Lục Dao.
Lục Dao chỉ khẽ lùi , liền ngã nhào xuống đất.
“Đoan Mộc Lân của Huyền Nguyên Kiếm Phái, sáu tuổi tu luyện, nửa năm đả thông hai đạo thần mạch, bước Võ Sĩ cảnh; chín tuổi bước Võ Sư cảnh, nay mười sáu tuổi, là một trong tứ đại thiên tài của Huyền Nguyên Kiếm Phái. Còn ngươi thì , thể ốm yếu, kinh mạch bế tắc, trắng , ngươi chỉ là phế vật mà thôi, dù ngươi thức tỉnh huyết mạch, thì cũng vẫn là phế vật, ngươi thể so với Đoan Mộc Lân ?”
“Thiên tài như mới là lương phối của Lục Dao . Muốn liên hôn với y, nhất định thức tỉnh huyết mạch cường đại. Ngươi yêu nhiều đến thế, chi bằng hãy thành cho , dùng huyết mạch của ngươi, giúp thức tỉnh huyết mạch càng cường đại hơn.” Giọng lạnh lùng phát từ miệng Lục Dao.
Phịch! Lúc , nam nhân trung niên đạp một cước lên lưng Lục Minh, trong tay xuất hiện một con d.a.o nhọn, hô lớn: “Lục Minh, hãy hiến huyết mạch của ngươi !”
A! Tại xương sống, nỗi đau thấu tim ngay lập tức nhấn chìm Lục Minh. Hắn gào thét, trong tiếng kêu đầy sự cô độc, bất lực và tuyệt vọng.
Dần dần, Lục Minh chìm bóng tối vô tận.
“Lục Dao, Lục Vân Hùng, vì các ngươi đoạt huyết mạch của !” Lục Minh gầm lên một tiếng, chợt bật dậy khỏi giường, khiến chiếc giường bằng gỗ nam mộc kêu ‘cót két’.
Lục Minh mồ hôi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt. Ban đầu, còn tưởng gặp ác mộng, nhưng nhanh chóng nhận , đây là mơ, mà là sự thật xảy . Cảnh tượng mấy ngày hiện lên trong tâm trí .
Lục Minh là truyền nhân chủ mạch của Lục gia Phong Hỏa Thành, phụ là gia chủ Lục gia. Còn Lục Dao là con gái của Đại trưởng lão chi mạch thứ nhất của Lục gia. Hai cùng tông nhưng khác mạch, từ nhỏ lớn lên cùng , thanh mai trúc mã, thể là hình với bóng, riêng tư thậm chí thề non hẹn biển, tự định chung . Lục Minh vạn ngờ, Lục Dao liên thủ với Đại trưởng lão tay với , cướp đoạt huyết mạch của .
“Thực lực, tất cả đều là do thực lực bất túc. Nếu thiên phú siêu phàm, thực lực cường đại, bọn họ dám đối xử với như ?”
Lục Minh nắm chặt hai quyền, run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu tơ máu. Phế vật! Đó là cách Lục Dao gọi , lời của Lục Dao ba ngày dường như vẫn còn văng vẳng bên tai.
Cót két! Lúc , cửa phòng đẩy , một phụ nhân trung niên thể yếu ớt bước . Bà Lục Minh giường, ân cần hỏi: “Minh nhi, con gặp ác mộng ?”
Mỹ phụ nhân chính là mẫu của Lục Minh, Lý Bình. Ba ngày , chính Lý Bình lo lắng cho an nguy của Lục Minh, tìm mới cứu , bằng Lục Minh c.h.ế.t . Từ khi sáu năm tin đồn phụ Lục Minh trong chuyến du ngoạn bên ngoài đ.á.n.h g.i.ế.c, liền cùng Lý Bình nương tựa mà sống.
Lục Minh Lý Bình, ánh mắt trở nên dịu dàng, : “Nương, , chỉ là một giấc mơ mà thôi.”
Nhìn sắc mặt tái nhợt của Lục Minh, Lý Bình bên giường , sờ trán , đau lòng : “Đã ba ngày , con mỗi đều la lớn Lục Dao hại con, Minh nhi, rốt cuộc là chuyện gì ? Chẳng lẽ vết thương của con là do Lục Dao...”
Lục Minh : “Nương, gì, nương nhầm .”
Lục Minh hề với Lý Bình là do Lục Dao và Đại trưởng lão , bởi vì Lý Bình tu võ đạo, cho bà , ngược sẽ hại bà.
Lý Bình chần chừ một lát, : “Minh nhi, mặt khác, gọi thẳng tên Lục Dao nữa. Hai ngày , Lục Dao thức tỉnh ngũ cấp huyết mạch, còn đả thông một đạo thần cấp kinh mạch, hiện tại Trưởng lão viện công nhận. Tại tộc hội hai tháng , nàng sẽ chấp chưởng Lục gia, trở thành gia chủ Lục gia. Gọi thẳng tên gia chủ, e rằng sẽ là bất kính.”
“Cái gì? Lục Dao chấp chưởng Lục gia? Nàng đừng hòng.” Lục Minh phát tiếng gầm gừ trầm thấp, mắt đỏ ngầu, răng c.ắ.n ken két, như nghiền nát cả hàm răng, m.á.u tươi trào .
Phụ Lục Minh sáu năm đồn là đ.á.n.h g.i.ế.c, sáu năm nay, Lục gia vẫn do Trưởng lão viện quản lý, từng lập gia chủ mới. Nhìn thấy Lục Minh như , Lý Bình sợ đến thất hồn lạc phách, chỉ ôm đầu Lục Minh, nước mắt ngừng chảy xuống, : “Minh nhi, con đừng dọa nương mà, nương mất cha con , thể mất con nữa.”
“Cha... rốt cuộc ở ? Minh nhi tin sẽ c.h.ế.t. Giờ đây, Minh nhi vô năng vô lực, ngay cả vị trí gia chủ cũng khó mà giữ nổi.”
Lục Minh nắm chặt một chiếc mặt dây chuyền cổ, vì quá dùng sức, móng tay cắm da thịt, m.á.u tươi ngừng rỉ . Mặt dây chuyền đúc bằng thanh đồng, lớn bằng hạt đậu tằm, là do phụ Lục Minh nhờ từ bên ngoài gửi về khi xảy chuyện. Sáu năm nay, Lục Minh luôn mang theo bên .
Máu tươi từ lòng bàn tay rỉ , chảy về phía mặt dây chuyền thanh đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-566-cac-nguoi-cung-dung-voi-vui-mung-qua-som.html.]
Ong! Đột nhiên, mặt dây chuyền thanh đồng khẽ rung động, trở nên nóng rực. Lục Minh còn kịp phản ứng, chiếc mặt dây chuyền thanh đồng rung lên một cái, thế mà hóa thành từng hạt bụi nhỏ, chui lòng bàn tay Lục Minh biến mất.
Tiếp đó, Lục Minh cảm thấy, một luồng năng lượng nóng bỏng, từ lòng bàn tay , theo cánh tay, một mực lên, một lúc, thì dừng ở ấn đường mi tâm.
“Cửu Long Bất Tử, Huyết Mạch Trùng Sinh!” Đột nhiên, một tiếng gầm lớn vang lên trong đầu Lục Minh, khiến não hải ong ong chấn động.
“Cửu Long Bất Tử, Huyết Mạch Trùng Sinh!” “Cửu Long Bất Tử, Huyết Mạch Trùng Sinh!” ......
Những tiếng gầm rống liên tục ngừng vang vọng trong tâm trí Lục Minh, đó, một luồng khí tức nóng bỏng từ mi tâm tuôn trào, dũng mãnh chảy cột sống của . Ngay khắc tiếp theo, tiếng gầm rống biến mất, nhưng cột sống truyền từng trận tê dại ngứa ngáy, trở nên nóng bỏng.
Mèo Dịch Truyện
“Chuyện gì thế ?”
Lục Minh hiểu chuyện gì đang xảy . Lúc , sự tê dại ngứa ngáy cột sống càng thêm kịch liệt, dường như thứ gì đó đang dần dần sinh trưởng.
“Minh nhi, con thế? Đừng dọa nương mà.”
Cảm nhận sự bất thường Lục Minh, Lý Bình càng thêm sợ hãi, chút luống cuống tay chân.
“Huyết mạch trùng sinh? Chẳng lẽ thật sự thể huyết mạch trùng sinh?” Lục Minh thầm nghi hoặc trong lòng.
Cổ tịch ghi chép, chỉ ít , khi huyết mạch tước đoạt, hoặc tổn hại vì những nguyên nhân khác, thể huyết mạch trùng sinh, mọc một đạo huyết mạch mới. huyết mạch trùng sinh phần lớn cấp bậc thấp, tác dụng lớn.
Tuy nhiên, cũng cực kỳ ít thể phá đó lập, lột xác trùng sinh, quật khởi từ sự hủy diệt, siêu thoát quá khứ, thức tỉnh huyết mạch chí cường. tỷ lệ nhỏ đến mức thể bỏ qua, cổ tịch ghi chép, từ xưa đến nay cũng mấy trường hợp.
Siêu thoát quá khứ, thức tỉnh huyết mạch chí cường, Lục Minh dám nghĩ tới, dù tỷ lệ đó quá nhỏ, chỉ cần thể thức tỉnh huyết mạch là vô cùng vui mừng . Có huyết mạch, mới thể tu luyện võ đạo, đổi vận mệnh của .
Lúc , dị trạng dần biến mất, Lục Minh nở nụ gương mặt, : “Nương, con !”
“Thiếu gia, là , mấy ngày nay, thật sự dọa chúng c.h.ế.t khiếp!”
lúc , một thiếu nữ bước tới . Thiếu nữ tuổi tác xấp xỉ Lục Minh, dung mạo vô cùng xinh .
Lục Minh tự nhiên nhận , thiếu nữ tên là Thu Nguyệt, là nha cận của Lý Bình, lớn lên cùng từ nhỏ.
“Thu Nguyệt, , cứ yên tâm!”
Lục Minh mỉm . Sau đó, Lục Minh quét mắt quanh, sắc mặt đột nhiên biến đổi, : “Nương, đây là , đây chủ phủ Lục gia!”
Phụ của Lục Minh là gia chủ Lục gia, họ từng luôn sống trong chủ phủ Lục gia, nhưng nơi .
“Minh nhi, con cứ yên tâm dưỡng thương, đừng suy nghĩ lung tung!” Lý Bình , nhưng ánh mắt lướt qua vẻ ai oán và lệ quang vẫn Lục Minh bắt .
“Nương, rốt cuộc là chuyện gì?” Lục Minh hỏi.
“Thiếu gia, để nô tỳ , chúng đuổi ngoài , Lục Dao nàng sắp trở thành gia chủ, đương nhiên ở chủ phủ, còn chúng tư cách tiếp tục ở chủ phủ, nên nàng bắt chuyển ngoài.”
Một bên, Thu Nguyệt nghiến chặt răng bạc, kể sự tình, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh tràn đầy tức giận.
“Cái gì? Lục Dao, ngươi khi quá đáng!” Lục Minh phẫn nộ gầm lên.
“Ngươi cái phế vật , la hét cái gì? Có chỗ cho ngươi ở là ân huệ của ngươi , còn ơn ?”
lúc , bên ngoài cửa vang lên một tiếng , đó cửa phòng mở , một thanh niên bước .
“Lục Xuyên, là ngươi!”
Lục Minh gầm lên một tiếng giận dữ, tên là Lục Xuyên, là ca ca ruột của Lục Dao, tuổi cũng lớn hơn Lục Minh một chút.
“Lục Xuyên, chúng đều rời khỏi chủ phủ , ngươi còn đến đây gì?”
Lý Bình , thể vô thức chắn Lục Minh, dường như sợ Lục Xuyên sẽ hại Lục Minh.
“Ta đến để lấy kiếm!”
Nói xong, Lục Xuyên đảo mắt quanh, khi thấy một thanh bảo kiếm đặt bên giường, mắt sáng lên, lập tức bước tới, vươn tay nắm lấy bảo kiếm.
“Lục Xuyên, thanh kiếm là tín vật duy nhất phụ Minh nhi để , sẽ truyền cho Minh nhi dùng, ngươi thể lấy !”
Lý Bình vội vàng vươn tay giật.
“Cút ngay!”
Lục Xuyên dùng sức, bao kiếm rung lên, một luồng lực bùng phát, Lý Bình tu luyện, thể chống đỡ nổi, thể loạng choạng lùi , suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
“Nương!” Lục Minh gầm lớn.