Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 550:--- --- Đó chính là một hung trạch! Một hung trạch rất lớn!

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:37:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mạnh Ngọc tiên tìm một quen gần đó, đại khái hỏi thăm tình hình chung của khu vực . Sau đó, sự giới thiệu của quen, tìm đến một nhà ở xa ngôi trạch viện . Gia đình hai vợ chồng già sinh sống, thấy Mạnh Ngọc xách hai hộp điểm tâm và một vò rượu lâu năm đến thăm, cả hai đều vui vẻ. Bởi , khi Mạnh Ngọc hỏi về ngôi trạch viện , tự nhiên họ cũng kể hết những gì , giấu giếm chút nào.

 

Bà lão xong ý đồ của hai , lập tức bĩu môi : “Các ngươi cũng đến hỏi về ngôi trạch viện đó ? Đừng thấy nó mới, rao bán mấy năm , căn bản là bán .”

 

Nghe lời bà lão , trong lòng Mạnh Ngọc cảm thấy . Hơn nữa, ý , hình như chỉ đến hỏi thăm ngôi trạch viện đó.

 

hiểu rõ ngôi trạch viện đó quả thực vấn đề, nhất định thể mua. đến đây , Mạnh Ngọc vẫn hỏi cho rõ chuyện.

 

“Bà ơi, vì ạ? Ta thấy ngôi trạch viện đó mà!”

 

Bà lão thở dài : “Đứa nhỏ ngốc, nếu thực sự như thì bán chứ? Ngươi thấy , những căn nhà hai bên nhà cũng đều bỏ trống đó thôi? Đó là một hung trạch! Một hung trạch cực lớn!”

Mèo Dịch Truyện

 

“A? Thật giả ?” Mạnh Ngọc trợn tròn mắt, “Bà ơi, bà đừng dọa nhé!”

 

Lần bà lão gì, ngược là ông lão đang chiếc ghế dài hút t.h.u.ố.c bên cạnh mở lời.

 

“Nhà đó họ Thái, thì, với ông cụ nhà còn là bạn thơ ấu đó! Chẳng qua lúc nhỏ chúng chỉ chơi với mấy năm, đó theo cha xuống phương Nam. Nghe nhà ở phương Nam kiếm tiền lớn, nên cả nhà nhiều năm trở về, ngôi lão trạch đó cứ thế bỏ trống. Sau năm sáu năm gì đó, cánh cửa lớn vốn khóa quanh năm của ngôi trạch viện đột nhiên mở , còn nhiều bắt đầu dỡ nhà, xây mới. Nguyên bản cái sân đó mới như , mà cũng như những nhà khác của chúng , đều là những căn nhà cũ truyền từ tổ tiên. Bộ dạng mà ngươi thấy bây giờ đều là đập xây .

 

Nhà cửa xây xong, sân vườn sửa sang tươm tất , chủ nhà mới lộ diện. Lúc mới , ông cụ nhà bệnh mất ở phương Nam, giờ là con trai mang theo di cốt của ông cụ, cùng cháu trai và cháu dâu đang m.a.n.g t.h.a.i trở về. Một là để ông cụ lá rụng về cội, hai là cũng định trở về đây sinh sống, phương Nam nữa.

 

Vốn dĩ cũng là một chuyện , những hàng xóm cũ trong ngõ thấy nhà nhân đinh thưa thớt, đều chủ động tay giúp đỡ, giúp an táng ông cụ. Nhà vì chuyện còn mời Quỳnh Hoa Lâu ăn một bữa thịnh soạn! Cứ thế một nhà ba liền dọn căn nhà mới. Lúc đầu, các hàng xóm trong ngõ đều còn khá tò mò về nhà , nhưng nhà ít khi ngoài, chỉ một lão nô hằng ngày phụ trách ngoài mua sắm. Cho dù thỉnh thoảng ngoài, gặp hàng xóm cũng chỉ gật đầu hiệu, nhiều. Cứ thế thời gian trôi qua, cũng dẹp bỏ ý định kết giao thiết với nhà , cuộc sống cứ thế trôi từng ngày. Ai mà xảy chuyện kinh hoàng đến chứ!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-550-do-chinh-la-mot-hung-trach-mot-hung-trach-rat-lon.html.]

Ông lão đó kể đoạn chuyện bao nhiêu , thật sự là thành thục đến thể thành thục hơn nữa. Ông nửa ghế, hút t.h.u.ố.c lào, vắt chéo chân, kể chuyện trầm bổng du dương, quả thực khác gì một kể chuyện chuyên nghiệp.

 

Cho nên khi ông lão dừng ở đây, Mạnh Ngọc lập tức vỗ tay hưởng ứng tiếp lời: “Rốt cuộc xảy chuyện gì ạ?”

 

“Ta vẫn còn nhớ lúc đó là tháng Bảy, mắt thấy sắp đến rằm tháng Bảy , nên việc đều thận trọng, sợ cẩn thận mạo phạm điều gì. Sau đó, nhà bên cạnh nhà [Ghi chú 1: Người nhà sống sát vách] mới phát hiện, mấy ngày thấy động tĩnh gì từ nhà , còn mơ hồ một mùi hôi khó tả từ trong sân bay . thẳng thì, hồi đó nhà xây nhà, nhất định xây cao tường viện, cũng từng mâu thuẫn với nhà bên cạnh. Ngươi tường viện nhà chúng xem, phàm là trưởng thành, cho dù là đứa trẻ cao hơn một chút, giẫm lên ghế đẩu hoặc trực tiếp leo lên, đều dễ dàng thấy tình hình trong sân nhà hàng xóm. nhà nhất định xây tường viện hai bên cao hơn hai , lên đó bắc thang mới . Nhà bên cạnh lúc đầu đồng ý, nhưng chịu sự kiên trì của nhà , đều do nhà bỏ tiền, cuối cùng vẫn xây bức tường viện cao đến .

 

Chính vì mối oán hận cũ , nên những sống hai bên đều phát hiện nhà chút , nhưng ai cũng lười bắc thang xem xảy chuyện gì. Cho đến mùi hôi càng lúc càng nặng, ruồi bọ càng thành đàn bay lượn khắp nơi. Hai nhà bên cạnh cuối cùng mới thấy đại sự . Họ bắc thang leo lên, vượt qua tường viện trong sân, trời đất ơi!”

 

“Thế nào ạ?” Mạnh Ngọc lúc mê mẩn , gần như quên mất đến để gì, tâm ý lắng ông lão kể chuyện.

 

“Ba nhà họ Thái, bộ đều treo cổ tự vẫn cây lựu đó! Trời tháng Bảy nóng bức đến , t.h.i t.h.ể sớm thối rữa, phát từng đợt mùi hôi thối nồng nặc, chiêu dụ bao nhiêu ruồi nhặng, quả thực t.h.ả.m nỡ . Hai nhà hàng xóm đều dọa sợ hãi, trong đó một còn trực tiếp từ thang ngã xuống gãy chân. Dù là , cũng chậm trễ việc nhà dọn ngay trong đêm. Nhà còn thì báo cáo quan phủ, nhưng cũng kinh hãi, nhanh cũng chuyển khỏi đây. Quan phủ khi xác nhận chuyện , lập tức phái đến vận chuyển t.h.i t.h.ể , bắt đầu điều tra vụ án.”

 

“Vụ án phá ạ?” Mạnh Ngọc hỏi dồn, “Không đúng, ông chỉ ba nhà treo cổ tự vẫn cây lựu, ông nhắc đến lão nô ! Lẽ nào là lão nô g.i.ế.c c.h.ế.t cả ba nhà họ, bản sớm ôm theo tài vật bỏ trốn ?”

 

“Người của quan phủ lúc đầu cũng nghĩ như , nhưng tài vật trong nhà mất mát chút nào. Đám bộ khoái khắp nơi hỏi thăm điều tra, cũng bất kỳ manh mối nào về lão nô . Vụ án xảy đến nay mấy năm , vẫn điều tra rõ ràng, nên vẫn là một án treo. Tuy cái sân đó bây giờ sớm dọn dẹp sạch sẽ , nhưng xảy chuyện lớn như , ai còn dám mua chứ! Mua cũng dám ở chứ! Ai chuyện tương tự tái diễn một nữa chứ!”

 

Mạnh Ngọc câu cuối cùng của ông lão cho sống lưng lạnh toát. Chàng lúc mới nhớ mục đích đến đây. Trước thì thôi, bây giờ nghĩ đến chuyện , thật sự là gần như Mạnh Ngọc tức c.h.ế.t. Vừa nghĩ đến nhà họ Diệp khả năng thực sự mua căn nhà , Mạnh Ngọc liền ngừng cảm thấy sợ hãi. Sau mới chuyện thì chẳng sẽ tức nghẹn mà c.h.ế.t . Đến lúc đó bán cũng bán , ở trong lòng thấy ghê tởm, đó thật sự là đọng trong tay .

 

Luân Song Thành! Mạnh Ngọc thật sự tức giận đến nghiến răng ken két!

 

Mấy căn mặt tiền của Lão Sầm đều để ở chỗ cho thuê, tương đương với việc mỗi năm miễn phí cho một khoản hoa hồng. Thằng nhóc dám giở thủ đoạn âm hiểm với ! Nghĩ đến đây, Mạnh Ngọc thể yên nữa. Chàng bật dậy rời , vội vã đ.á.n.h xe thẳng tiến nha hành.

 

 

Loading...