Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 547:---: Người một nhà tính toán những thứ này làm gì ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:36:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời tuy , nhưng đến tận bữa tối, Diệp Lão Thái Thái vẫn mang vẻ mặt mấy vui vẻ. Trên bàn ăn, : “Lão Nhị, Lão Tam, ngày mai các ngươi mau chóng đưa con cái về nhà . Cũng thể cứ ở mãi kinh thành, bọn trẻ còn học nữa! Vả , bên Đại Tẩu của các ngươi quá đông , sắp còn chỗ để đặt chân nữa.”

 

Diệp Lão Nhị hỏi: “Nương, về ?”

 

“Ta còn lo liệu chuyện của Lão Tứ nữa mà!” Diệp Lão Thái Thái đáp, “Lão Tam, ngươi cứ ở nhà thêm vài ngày, giúp Lão Nhị chút việc đồng áng, cũng giúp đỡ thê tử của ngươi, đợi về ngươi hãy xưởng mộc.”

 

“Vâng!” Diệp Lão Tam gật đầu đáp.

 

Hiện tại cũng chỉ thể tạm thời như , nếu để Diệp Lão Nhị và Diệp Tam Tẩu hai trở về thôn, chừng gây bao nhiêu lời đàm tiếu khó .

 

Diệp Lão Đại liền : “Nương, ngày mai chở , chúng mau xem nhà !”

 

Ai ngờ Diệp Lão Thái Thái xong lời , mặt chút vui mừng nào, ngược nhíu mày : “Ai ngày mai xem nhà?”

 

“Cái …” Diệp Lão Đại đụng thái độ lạnh nhạt, nhất thời chọc giận Lão Thái Thái ở điểm nào. Ánh mắt y lướt qua gương mặt những khác trong nhà, tất cả đều tỏ vẻ hiểu chuyện gì.

 

Sau bữa tối, Diệp Lão Thái Thái liền lập tức về phòng.

 

“Nương ? Không chuyện hôn sự bàn bạc gần xong ?” Diệp Tam Tẩu nghi ngờ hỏi.

 

“Chắc là vẫn thấy mua nhà ở kinh thành quá đắt chăng?” Diệp Lão Đại phỏng đoán.

 

Diệp Lão Tứ mới tin, kinh ngạc hỏi: “Gia đình họ Chu yêu cầu chúng mua nhà ở kinh thành ?”

 

Diệp Đại Tẩu vội vàng : “Người đây cũng là yêu cầu quá đáng gì, Chu cô nương ở nhà sống cuộc sống thế nào, chẳng lẽ cha nàng con gái gả cho ngươi mà chịu khổ ?”

 

Diệp Lão Tứ vẫn nhíu chặt mày: “Ta với nàng , hiện giờ trong tay thực sự nhiều tiền, nhưng trong thôn mới xây nhà, thể phòng tân hôn của chúng . Còn về những thứ khác, sẽ cố gắng. Cha nàng vẫn cứ như ? Đây là cố ý khó khác ! Nhìn xem, còn khiến Nương sầu não đến mức nào !”

 

Diệp Tam Tẩu thấy tình hình Diệp Lão Tứ , vội vàng cắt ngang lời y: “Lão Tứ, cha đưa yêu cầu cũng hợp lý. Nhà chúng cũng mua nổi, ngươi đừng cố chấp chuyện .”

 

Diệp Nhị Tẩu cũng vội vàng : “ chứ , hồi ở Quan Ngoại, khi mấy chúng gả về nhà, chẳng cũng đều yêu cầu nhà ngươi xây nhà mới ? Chẳng qua bây giờ nơi xây nhà mới từ thôn ở Quan Ngoại chuyển thành kinh thành mà thôi.”

 

Ba vị tẩu tẩu ngươi một lời, một lời, nhanh an ủi Diệp Lão Tứ.

 

Diệp Lão Đại thấy mới mở miệng : “Chiều nay cũng bàn bạc với Lão Nhị và Lão Tam . Nhà ở kinh thành cũng đắt như ngươi tưởng, bốn chúng mỗi nhà góp một ít, cũng sẽ quá vất vả, thế nào cũng thể mua nhà cho ngươi.”

 

Diệp Lão Tam liên tục gật đầu : “ , cho nên chúng mới hiểu, Nương rốt cuộc đang sầu muộn chuyện gì?”

 

“Chiều nay hỏi , Lão Thái Thái chẳng gì cả!” Diệp Lão Nhị gãi đầu bất lực .

Mèo Dịch Truyện

 

Diệp Đại Tẩu nghĩ một lát, hiến kế : “Ngày mai mời tức phụ nhà Khánh Sơn qua, nhờ nàng giúp chúng hỏi thăm, Lão Thái Thái chừng sẽ .”

 

Quả nhiên, sáng hôm , Diệp Lão Đại và Diệp Đại Tẩu cùng mời Thiệu thị đến nhà, nhờ nàng chuyện với Diệp Lão Thái Thái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-547-nguoi-mot-nha-tinh-toan-nhung-thu-nay-lam-gi.html.]

Diệp Lão Thái Thái đang chiếc sập bên cửa sổ, ngoài cửa sổ thất thần.

 

Thiệu thị nhà liền : “Lão Thái Thái, đến thăm đây!”

 

“Ôi chao, tức phụ nhà Khánh Sơn, ngươi đến?” Diệp Lão Thái Thái tỉnh táo , vội vàng dậy.

 

Thiệu thị hề tỏ vẻ khuôn phép, một tay giữ lấy Diệp Lão Thái Thái : “Mau đừng dậy, hai con chuyện ở đây .”

 

“Lão Đại hai vợ chồng nó bảo ngươi đến ?” Diệp Lão Thái Thái thoáng cái đoán .

 

Thiệu thị cũng sập, cùng Diệp Lão Thái Thái dựa bên cửa sổ.

 

“Lão Thái Thái, kỳ thực trong lòng cái gì cũng hiểu rõ, hà cớ gì cứ để bọn họ đoán tới đoán lui? Mấy con trai và con dâu của ai nấy đều hiếu thuận như , ngoài ai cũng ngưỡng mộ, còn gì mà sầu muộn?”

 

Diệp Lão Thái Thái xong lời , kìm thở dài một tiếng.

 

“Chính vì bọn trẻ đều quá hiếu thuận, cũng thể cái gì cũng trông cậy chúng nó !”

 

“Đại Nương, lời của thật sự hiểu nổi.” Thiệu thị Diệp Lão Thái Thái cho hồ đồ.

 

“Là chuyện đây…” Đối diện với Thiệu thị, Diệp Lão Thái Thái cuối cùng cũng mở lòng tâm sự. “Năm xưa khi lão phu quân còn tại thế, lúc gần qua đời, dặn dò bốn đứa chúng nó. Bảo chúng nó nhất định đợi Lão Tứ thành xong mới tách hộ, giúp cưới vợ cho Lão Tứ.”

 

, cho nên bây giờ đều giúp đỡ, mua nhà chẳng xong xuôi ?”

 

“Lão Tứ cưới vợ một , nếu vì chạy nạn mà , sớm chia gia sản cho bốn chúng nó sống riêng . Nay Lão Tứ sắp cưới vợ, còn tốn nhiều tiền như , ngươi xem, lão già còn dám mở lời với ba em nó nữa?”

 

“Cái …” Thiệu thị suy nghĩ một chút, hình như cũng là lẽ . nếu ba em giúp, chỉ dựa một Diệp Lão Tứ, căn bản cũng mua nổi nhà a!

 

Thiệu thị nghĩ : “Lão Thái Thái, là thế , tiền mua nhà, cho Lão Tứ mượn, đợi khi nào trong tay nó rộng rãi thì từ từ trả cho .”

 

Ai ngờ Diệp Lão Thái Thái lời lắc đầu : “Làm ! Chẳng như là lừa ! Mua thì mua, mua thì thôi, nào chuyện mượn tiền để mua bắt trả !”

 

Thiệu thị lúc cũng hết cách, bất lực : “Lão Thái Thái, quả thật là tiến thoái lưỡng nan !”

 

Diệp Lão Thái Thái thở dài một tiếng : “Ngươi xem, tuổi như , ở kinh thành còn thể tìm việc gì để nữa ?”

 

Diệp Lão Đại nấp ngoài cửa trộm cuối cùng cũng nhịn , gõ cửa bước : “Nương, đây là tự chuốc phiền não ! Bốn chúng con đều bàn bạc xong xuôi , Lão Tứ trong tay năm mươi lượng bạc, ước chừng còn thể thêm cho nó một chút, còn ba chúng con chia đều, mỗi nhà cũng xuất quá nhiều tiền.”

 

“Ta và Lão Tứ cộng cũng gom đủ một trăm lượng bạc, ba các ngươi, mỗi nhà ít nhất cũng xuất ba bốn mươi lượng bạc đó! Đây tiền nhỏ, các ngươi đừng tự ý quyết định, bàn bạc với thê tử ?”

 

Diệp Đại Tẩu và Diệp Nhị Tẩu cũng theo nhà.

 

“Nương, cứ yên tâm , chúng con đều bàn bạc xong xuôi .” Diệp Đại Tẩu , “Bốn năm mươi lượng bạc, ba nhà chúng con vẫn thể lấy . Người đừng nghĩ đến chuyện trả tiền , ai chịu thiệt ai chiếm lợi nữa. Sau chúng con đều sẽ mở cửa hàng ăn ở kinh thành, những nơi cần Lão Tứ giúp đỡ chắc chắn ít, đến lúc đó còn ai chịu thiệt ai chiếm lợi !”

 

Diệp Nhị Tẩu cũng : “ đó Nương, một nhà mà cứ so đo tính toán những chuyện gì!”

Loading...