Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 497:--- --- Có thể liên hệ trước với hắn một chút

Cập nhật lúc: 2025-10-15 12:59:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời dứt, đừng là Lã Nương Tử, ngay cả chưởng quầy và các vị khách khác trong tiệm đều sững sờ.

 

“Tiểu cô nương thật ghê gớm, nhỏ tuổi như hiểu chuyện ăn .”

 

“Trông chừng mới bốn năm tuổi thôi nhỉ? Đứa con trai nhà lớn bằng nàng , giờ còn suốt ngày ở nhà chơi bùn đất kìa!”

 

“Chẳng lẽ trong nhà vốn dĩ kinh doanh, nên từ nhỏ tai mắt thấy, thành nhiều đến ?”

 

“Nhà còn đời đời kinh doanh đây, con cái nhà khi nhỏ như cũng thể những lời .”

 

Tình Thiên khen ngợi đến mức chút ngượng ngùng, nàng đưa tay kéo vạt váy của Lã Nương Tử. Những lời cũng tất cả đều do nàng tự nghĩ , những chuyện liên quan đến việc buôn bán sang Tây Dương đều là do Tần Hạc Hiên từng kể cho nàng , nàng chỉ nhớ mà thôi.

 

Ngay cả chưởng quầy trong tiệm cũng nhịn mà bước khỏi quầy, lấy một con búp bê sứ nhỏ, nhất định tặng cho Tình Thiên.

 

Tình Thiên thể từ chối, đành ngẩng đầu Lã Nương Tử. Lã Nương Tử hỏi Matina, khi xác nhận nàng quyết định mua đồ sứ ở đây, mới gật đầu đồng ý cho Tình Thiên nhận lấy con búp bê sứ. Lúc Tình Thiên mới cảm ơn chưởng quầy, nhận lấy con búp bê sứ.

 

Matina lúc quả thực vui vẻ như một con chuột sa chĩnh gạo, thấy món đồ sứ nào cũng đều kêu la ầm ĩ một phen, khi chiêm ngưỡng xong liền hỏi giá tiền.

 

Lã Nương Tử chỉ thể theo sát nàng , ngừng phiên dịch hộ.

 

Đối với Matina mà , giá đồ sứ bản địa Đại Tề, quả thực rẻ như mất tiền . Nàng ôm một cái bình sứ, đến cửa tiệm đối diện ánh mặt trời , trong mắt tràn đầy vẻ si mê.

 

“Lã, đồ sứ thế .”

 

“Trời ơi, nó quả thực là một tác phẩm nghệ thuật.”

 

“Cô mau giúp hỏi một chút, cái bao nhiêu tiền?”

 

“Ta nhất định mang nó về.”

 

“Tất cả trong vương cung sẽ ghen tị c.h.ế.t với .”

 

Lã Nương Tử hỏi giá chưởng quầy xong : “Cái bình sứ là sáu trăm văn tiền, chưởng quầy nếu cô mua nhiều đồ, còn thể bớt cho cô một chút.”

 

Chưởng quầy hiểu, một cái bình sứ bình thường, tại khiến nữ nhân Tây Dương trẻ tuổi kích động đến .

 

“Sáu trăm văn?” Matina hiểu rõ vật giá Đại Tề cho lắm, lộ vẻ thất vọng chán nản, “Là bao nhiêu? Sáu trăm đồng bạc ?”

 

“Quả nhiên, bảo bối đẽ như , bất kể là ở quốc gia của chúng ở Đại Tề, đều là vô giá chi bảo.”

 

Lã Nương Tử đành giải thích cho nàng : “Sáu trăm văn là tiền đồng, đại khái một ngàn đồng thể đổi một lạng bạc.”

 

Matina suy nghĩ hồi lâu mới hiểu tỷ lệ quy đổi . Nàng ôm bình sứ lớn tiếng kêu lên: “Bảo bối mà còn tới một lạng bạc ?”

 

“Trời ơi, Chúa cao, đây là đến thiên đường nào !”

 

Sau khi cuối cùng hiểu rõ giá cả đồ sứ, Matina liền như phát điên, bắt đầu càn quét trong tiệm. Hễ thứ gì mắt là lập tức sai gói . Ba bốn trong tiệm cùng giúp đóng gói cũng theo kịp tốc độ mua đồ của nàng .

 

Thấy hôm nay ăn một món lớn, chưởng quầy vui mừng đến mức miệng khép . Lão còn rằng nếu vận về Tây Dương, chỉ cần tốn ít tiền, tiệm thể đóng gói tất cả theo tiêu chuẩn vận tải đường biển bằng thùng gỗ, các khe hở cũng nhét đầy rơm rạ. Như , đường về chỉ cần gặp phong ba quá lớn, cơ bản thể an mang về quốc gia của Matina.

 

Matina xong liên tục gật đầu, bày tỏ cần. Trừ một phần đồ sứ nàng đặc biệt giữ để về dùng ngay, còn đều bỏ tiền gói ghém cẩn thận.

 

Matina vui, chưởng quầy càng vui hơn. Phải rằng, mặc dù vận chuyển hàng hóa Tây Dương vẫn luôn thịnh hành, nhưng những mua đồ sứ lượng lớn để xuất khẩu, cơ bản đều sẽ trực tiếp đến Cảnh Đức Trấn lấy hàng. Ở đó nhiều đồ sứ để chọn hơn, mà giá cả cũng rẻ hơn ở kinh thành. Dù thì họ vận chuyển đồ từ Cảnh Đức Trấn về kinh thành, cũng cần tính cả nhân công và phí đường sá .

 

Hôm nay đột nhiên Tây Dương đến một mua nhiều đồ sứ như , còn yêu cầu đóng gói vận chuyển về, chưởng quầy vui đến mức râu cũng vểnh lên trời .

 

Cuối cùng tính sổ, Matina mà tổng cộng tiêu hết hơn bốn trăm bốn mươi lạng bạc.

 

Lã Nương Tử suy nghĩ một chút liền : “Chưởng quầy, buôn bán lớn như , cũng cùng ngài mặc cả nữa.”

 

“Ngài xem, là thế , ngài giúp chúng gói ghém tất cả đồ sứ mua hôm nay.”

 

“Rồi vận chuyển tất cả đồ sứ đóng gói đến thuyền ở Thiên Tân Cảng.”

 

“Như chúng tổng cộng trả ngài bốn trăm năm mươi lạng bạc, ngài thấy thế nào?”

 

Chưởng quầy lời chỉ tặc lưỡi. Nghe vẻ những mặc cả mà ngược còn cho thêm mấy lạng bạc. nhiều đồ sứ như , riêng vật liệu đóng gói tốn ít, huống chi còn vận chuyển đến thuyền ở Thiên Tân Cảng.

 

“Lã Nương Tử, ngài xem, đây là đóng gói vận chuyển, mấy lạng bạc cũng đủ thuê xe thuê !”

 

“Được , chưởng quầy, một mua nhiều đồ sứ như , chúng đều mặc cả với ngài đó!”

 

“Phi vụ , ngài ít nhất cũng kiếm .”

 

Mèo Dịch Truyện

Lã Nương Tử giơ tay hiệu một chút, tiếp tục : “Còn so đo tính toán ở nơi nhỏ bé , thì thật đạo .”

 

10_Chưởng quầy động tác tay của Lã Nương Tử liền nàng ngoại đạo, chút ngượng ngùng hì hì : “Lã Nương Tử là hiểu chuyện, ngược múa rìu qua mắt thợ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-497-co-the-lien-he-truoc-voi-han-mot-chut.html.]

 

“Ngài yên tâm, bảo đảm sẽ lo liệu đấy cho ngài.”

 

Lã Nương Tử để Matina ký phiếu, chưởng quầy đến lúc đó chỉ cần phái đến Hồng Lô Tự tìm thanh toán là . Nghe tất cả việc chỉ cần bốn trăm năm mươi lạng bạc là xong, Matina còn cảm thấy vớ món hời lớn, liền ôm chầm lấy Lã Nương Tử.

 

“Lã, cô thật sự quá tài giỏi, khó trách Nữ vương luôn khen ngợi cô.”

 

Lã Nương Tử rõ ràng quen với những cái ôm bất ngờ của nàng , nàng nhanh chóng đưa tay che miệng Matina , nhờ thế mới tránh hành động đáng kinh ngạc là Matina định in dấu son môi đỏ chót lên mặt giữa chốn đông .

 

“Matina, với cô , ở bên ngoài như .”

 

“Xin , Lã, chỉ là quá kích động, quá phấn khích thôi.” Matina liên tục xin , nhưng hề để tâm lòng.

 

Lã Nương Tử cũng bất đắc dĩ, nhưng cũng cách nào với đối phương.

 

Mua xong đồ sứ, Matina kêu la xem lụa.

 

“Lã, lụa ở quốc gia của các cô thật sự quá tuyệt vời.”

 

“Khi chúng dán , cái cảm giác mềm mại trơn tru đó, quả thực giống như lớp da thứ hai của .”

 

“Chúng còn mềm mượt hơn cả da thịt của , hề bất kỳ ma sát nào, chỉ cảm giác thoải mái.”

 

“Lần mua nhiều lụa mang về, chúng sợ xóc nảy, cũng sẽ vỡ tan như đồ sứ.”

 

“Nếu lụa ở đây cũng vật mỹ giá liêm như đồ sứ, khi về sẽ tất cả những thứ thể tiếp xúc với da thịt Nữ vương thành lụa…”

 

Xem , Matina chuẩn mua sắm ồ ạt một phen .

 

Tình Thiên liền : “Nếu mua vải vóc, thà mua ở các cửa hàng trong kinh thành, chi bằng Thiên Tân Vệ mua.”

 

“Trước cùng cha chạy nạn đến đây, qua chợ Thiên Tân Vệ, ở đó mua đồ .”

 

“Trên chợ nhiều loại vải vóc từ Giang Nam vận chuyển đến, từ thêu thùa đắt đỏ đến vải bông gai giá rẻ đều đủ cả.”

 

“Thật ? Ta thật sự đó!”

 

Lã Nương Tử khi còn trẻ tuy qua ít nơi, nhưng mấy năm khi về nước, vì trong nhà lão nhân bệnh nặng, thêm việc nàng phiêu bạt lâu ngày cũng thích ngoài, nên gần như vẫn luôn ở trong lão trạch của Lã Gia Thôn, đối với những tin tức ngược nhiều.

 

Nghe lời Tình Thiên , Lã Nương Tử cũng hứng thú.

 

“Đi Thiên Tân Vệ cũng là xa, nhưng hôm nay chắc chắn là kịp .”

 

“Vừa , về tìm hỏi thăm tình hình Thiên Tân Vệ bên đó, nếu quả thật là như , chúng liền dành một ngày để một chuyến.”

 

Lã Nương Tử xong, liền giải thích tình hình cho Matina. Matina là hoàng thất phái mua sắm, tuy rằng nàng cảm thấy giá ở kinh thành rẻ , nhưng nếu thứ gì đó rẻ hơn, thì ai cũng tốn tiền oan uổng. Huống chi ý trong lời của Tình Thiên, chợ Thiên Tân Vệ chỉ lụa, mà các loại vật phẩm khác cũng đều đủ cả.

 

Đừng là Matina từng thấy qua nhiều thứ đời, ngay cả Lã Nương Tử cũng Tình Thiên đến mức chút hướng về.

 

nếu Thiên Tân Vệ mua đồ, thì thể ký phiếu để đến Hồng Lô Tự lấy tiền .”

 

“Chúng khó tránh khỏi việc mang theo ngân lượng cùng .”

 

“Như , thì mang thêm mấy cùng, tránh đường xảy chuyện ngoài ý .”

 

Nói đến những điều , Matina liền xòe hai tay : “Lã mến, chẳng hiểu gì cả, cô cứ tự sắp xếp là .”

 

“Được , vốn dĩ cũng trông cậy cô.”

 

Lã Nương Tử đưa Matina về Hồng Lô Tự, gặp chưởng quầy tiệm đồ sứ đích dẫn đến giao hàng, tiện thể thanh toán. Matina thấy đồ đạc đưa đến nhanh như , liền lập tức sai khiêng trong nhà, nóng lòng trưng bày cho Nữ vương Beatrice xem.

 

Liên quan đến vấn đề Thiên Tân Vệ, Lã Nương Tử cũng dám tự tiện quyết định, nàng dẫn Tình Thiên tìm quan viên Hồng Lô Tự. May mà đây đều là chuyện nhỏ, chỉ cần chào hỏi một tiếng là .

 

Quan viên phụ trách còn khách khí hỏi: “Có cần chúng phái cùng các vị ?”

 

“Thiên Tân Vệ mấy chỗ chợ, quả thực náo nhiệt.”

 

đối với địa phương khác và Tây Dương, đôi khi cũng sẽ…”

 

“Lã Nương Tử chắc hẳn hiểu ý chứ?”

 

Lã Nương Tử nghĩ cũng thể hình dung , ở những nơi như nào chuyện bắt nạt lạ, hét giá, trộn hàng kém chất lượng, thậm chí là ép mua ép bán mà . cho dù dẫn của Hồng Lô Tự , đối với những tình huống e rằng cũng sẽ cải thiện gì nhiều. Hơn nữa, tuy Beatrice là Nữ vương của quốc gia họ, nhưng ở Đại Tề đây, cũng chỉ tương đương với dẫn đoàn sứ giả Tây Dương mà thôi. Hồng Lô Tự cho dù phái , nhiều nhất cũng chỉ phái một tiểu bát phẩm, cửu phẩm, căn bản thể tác dụng gì.

 

Tình Thiên thấy Lã Nương Tử vẻ mặt đầy ưu sầu, nàng kéo kéo tay áo của nàng nhỏ giọng : “Lã Sư phụ, nhà ở Thiên Tân Vệ quen một vị bộ đầu, chính là dẫn chúng mua đồ đó.”

 

“Lần nếu chúng mua lụa, cũng thể liên hệ với ?”

 

 

Loading...