Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 481:--- Kính mắt này có phải do ngươi xin Tần tiểu thiếu gia không? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 12:59:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Bộp!” Tình Thiên choáng váng liền đập đầu bàn.

 

Một tiếng động lớn, khiến Mạnh Ngọc và Diệp Hướng Lỗi đều giật .

 

“Sao ?”

 

“Có đau ?”

 

Mạnh Ngọc vội vàng kiểm tra trán Tình Thiên, quả nhiên đập đỏ một mảng nhỏ.

 

Cao Chưởng Quỹ thấy vội lấy dầu t.h.u.ố.c , hỏi: “Có cần xoa bóp một chút ?”

 

Diệp Hướng Lỗi cũng vô cùng căng thẳng, hối hận vì đề nghị của ban nãy, ghé gần giúp nàng thổi thổi vết đỏ trán hỏi: “Tình Thiên, đau ?”

 

“Không đau, .” Tình Thiên chẳng bận tâm chút nào, ngược càng hứng thú với chiếc kính trong tay y hơn, : “Tiểu thúc thúc, đây là món đồ ? Trông giống loại thủy tinh bình đựng t.h.u.ố.c mũi ban nãy!”

 

“Đây là kính, dùng cho lão thị. Người lớn tuổi, mắt sẽ mờ thứ. Nếu qua chiếc kính , sẽ thấy rõ hơn nhiều so với . nếu lão thị như chúng mà dùng nó, sẽ cảm thấy choáng váng hoa mắt, cái gì cũng méo mó.”

 

Nghe Diệp Hướng Lỗi , Tình Thiên càng thêm hứng thú với món đồ gọi là kính . Nàng dám thẳng qua tròng kính nữa, chỉ nhận lấy chiếc kính từ tay Diệp Hướng Lỗi mà tỉ mỉ ngắm nghía.

 

Món đồ gọi là kính , chính là mài hai miếng thủy tinh tròn, dùng khung bạc khảm , nối chúng với , ở giữa tạo thành một hình vòm thể đặt lên sống mũi. Bên cạnh tròng kính còn một thanh bạc, dùng để cầm chiếc kính lên, như thể giơ mắt để vật.

 

Bởi vì món đồ vận chuyển từ Tây Dương về, vốn dĩ định vị là để bán cho giàu . Vì , gọng kính và thanh bạc ở bên cạnh đều vô cùng tinh xảo, đó còn những họa tiết chạm khắc phong cách Tây Dương. Ở các góc cạnh còn chút điểm mạ vàng.

 

Sau khi xem xong món đồ , Tình Thiên còn chút hứng thú nào với tẩu t.h.u.ố.c và t.h.u.ố.c mũi nữa. Dù , nàng thường xuyên Cần Lão những lời như già, thứ. Trước đây căn bản món đồ như . Nếu món đồ thật sự thể giúp Cần Lão thứ trở , ông chắc chắn sẽ vui mừng ?

 

Tình Thiên như nhặt báu vật, lật lật chiếc kính trong tay, vẫn còn chút yên tâm hỏi: “Tiểu thúc thúc, tất cả những lão thị đều thể dùng món để vật ?”

 

“Yên tâm , đây đầu chúng bán loại kính . Chỉ riêng năm nay bán mấy cái , ai cả!”

 

Cao Chưởng Quỹ bên cạnh : “Tình Thiên cô nương cần lo lắng, ngoài. Mua về nếu lão gia tử dùng thoải mái quen, cứ việc mang về trả .”

 

Y tưởng Tình Thiên sợ tốn tiền oan, nào ngờ Tình Thiên tạo bất ngờ cho Cần Lão. Nếu hiệu quả của chiếc kính như Diệp Hướng Lỗi , thì niềm bất ngờ của nàng sẽ giảm nhiều.

 

Tuy nhiên cuối cùng nàng vẫn chọn tin tưởng Diệp Hướng Lỗi, hỏi: “Ta chiếc , bao nhiêu tiền ?”

 

Thông thường, những chiếc kính Tây Dương ở các cửa hàng bình thường bên ngoài, một chiếc chừng bốn năm lạng bạc. Loại thường chỉ là vận chuyển tròng kính từ Tây Dương về, đó ghép với gọng kính từ vật liệu thông thường.

 

chiếc kính của Linh Lung Các, cả phần khung ngoài đều là công nghệ Tây Dương, hơn nữa còn kèm một chiếc hộp phong cách Tây Dương vô cùng tinh xảo.

 

Cao Chưởng Quỹ tìm sổ sách tra cứu một chút : “Tình Thiên cô nương, thật giấu gì, chiếc kính nếu bán cho ngoài, ít nhất cũng hai mươi lạng bạc. nếu , sẽ thành tâm thành ý giá vốn. Mười lăm lạng bạc, cứ cầm , thế nào?”

 

“Được!” Tình Thiên chút do dự gật đầu.

 

Thấy Tình Thiên chi tiền sảng khoái như , Mạnh Ngọc bên cạnh xót xa an ủi. Xót xa là vì thấy món đồ quả thực quá đắt. An ủi là vì cảm thấy Tình Thiên chịu chi nhiều tiền, nhiều tâm tư như để chọn quà mừng thọ cho Cần Lão, quả thực là một đứa trẻ lòng, lão gia tử tối nay e rằng sẽ vui đến nỗi ngủ .

 

Diệp Hướng Lỗi cũng tròn mắt kinh ngạc, tuy ban nãy thấy Tình Thiên đổ nhiều thỏi bạc từ trong túi lấy kinh hãi . Thế nhưng giờ phút nàng một chi mười lăm lạng bạc mà sắc mặt hề đổi, y khỏi thầm nghĩ, xem nhà Tình Thiên mấy tháng nay quả thực kiếm ít tiền!

 

thực tế, đây là vì Tình Thiên vẫn khái niệm rõ ràng về lượng bạc. Những thỏi bạc trong túi nàng, cơ bản đều là Cần Lão bình thường cách dăm ba bữa tìm cớ nhét cho nàng, bảo nàng giữ để tiêu xài, để dùng. Thế nhưng Tình Thiên mỗi ngày buổi sáng đưa đến Tần phủ, buổi trưa đón về cửa hàng, buổi tối theo cha cùng về Cần phủ. Từ sáng đến tối, ăn uống lo, căn bản cũng cơ hội ngoài tiêu tiền. Cho nên nàng tích góp nhiều thỏi bạc như , giờ mang mua quà cho Cần Lão, đương nhiên cũng sẽ cảm thấy tiếc.

 

Hơn nữa nàng đây từng Tần Hạc Hiên , phàm là những thứ dính dáng đến Tây Dương, đều bán đắt. Linh Lung Các càng là một trong những cửa hàng đồ Tây Dương hàng đầu kinh thành. Ngay cả những khối xếp hình mà Tam thúc đây, bán còn đắt hơn khối xếp hình bình thường đến mười mấy . Cho nên việc tiêu mười mấy lạng bạc ở Linh Lung Các để mua một món quà sinh thần ưng ý cho Cần Lão, đó chẳng là chuyện quá đỗi bình thường !

 

Tình Thiên mang theo món quà mua, cưỡi Phi Tuyết vui vẻ trở về nhà. Diệp Đại Tẩu và Diệp Lão Đại vẫn còn bận rộn trong nhà bếp, Cần Lão đang nghỉ ngơi trong phòng, căn bản ai Mạnh Ngọc lén lút đưa Tình Thiên ngoài.

 

Chỉ Tiếu Dạ từ chạy , sủa ngừng về phía Tình Thiên đang cưỡi lưng Phi Tuyết, dường như đang tố cáo nàng về nhà mà tìm chơi, giờ còn rước về một tên to xác thế .

 

Bị Tiếu Dạ vây quanh sủa loạn xạ, Phi Tuyết chút bồn chồn di chuyển vài bước, dùng móng cào cào đất. Mạnh Ngọc vội vàng bế Tình Thiên xuống, để nàng an ủi Tiếu Dạ một chút.

 

Tình Thiên xuống ngựa, Tiếu Dạ lập tức sà tới, sức dùng cái đầu to của cọ qua cọ .

 

“Ha ha, Tiếu Dạ, đừng quậy.” Tình Thiên cọ đến ngứa, tránh vài cái, đó vỗ vỗ đầu Tiếu Dạ hiệu nó yên tĩnh .

 

Tiếu Dạ ngoan ngoãn xổm mặt Tình Thiên. Tình Thiên lúc mới dắt Phi Tuyết gần.

 

Vừa thấy Tình Thiên dắt dây cương Phi Tuyết, Tiếu Dạ lập tức dậy, nhưng Tình Thiên một ánh mắt liền ngăn . Phi Tuyết cũng chút tình nguyện, nhưng giằng co một lát, vẫn theo lực kéo dây cương của Tình Thiên mà về phía hai bước.

 

Chỉ thấy Tình Thiên giữa hai con vật, những cao bằng chân Phi Tuyết, thậm chí còn thấp hơn cả Tiếu Dạ đang xổm, một vẻ mặt nghiêm túc giới thiệu chúng.

 

“Tiếu Dạ, đây là Phi Tuyết, là tiểu bạch mã mà Thái lão gia tặng , chính là ngựa của , ngươi nhớ mùi của Phi Tuyết, hãy hòa thuận với .”

 

Dặn dò Tiếu Dạ xong, Tình Thiên sang với Phi Tuyết: “Đây là ch.ó của , nó tên là Tiếu Dạ, ngươi đừng thấy nó sủa lớn tiếng, thật thông minh, cũng ngoan, các ngươi chính là bạn của .”

 

Mạnh Ngọc bên cạnh , chỉ cảm thấy Tình Thiên đáng yêu vô cùng. Cũng chỉ trẻ con mới những chuyện như . Chó và ngựa dù thông minh đến mấy, lẽ nào hiểu những lời .

Mèo Dịch Truyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-481-kinh-mat-nay-co-phai-do-nguoi-xin-tan-tieu-thieu-gia-khong.html.]

 

Thế nhưng ngay đó y liền trân trân Tiếu Dạ dậy, vòng quanh Phi Tuyết một lượt, còn ngừng đ.á.n.h , cuối cùng sủa "oẳng oẳng" hai tiếng với Tình Thiên, dường như đang rằng nó nhớ mùi của Phi Tuyết . Mà Phi Tuyết ban nãy còn bồn chồn yên vì Tiếu Dạ gần, mà cũng kỳ diệu , những cái vuốt ve ngừng của Tình Thiên, yên một chỗ ngoan ngoãn, hề nhúc nhích.

 

Tuy Mạnh Ngọc sớm chứng kiến sự hấp dẫn của Tình Thiên đối với các loài vật nhỏ bé, ví dụ như Hồng Điểm Nhi và Bạch Khố Tử ở nhà đều thích theo nàng. Thế nhưng giờ thấy nàng chỉ vài câu an ủi cả Tiếu Dạ và Phi Tuyết, thậm chí mối quan hệ của chúng dường như cũng trở nên hòa thuận, y vẫn cảm thấy kinh ngạc thôi.

 

Thạch Lôi tới gọi: “Tiểu Mạnh, đừng dẫn Tình Thiên cô nương chơi nữa, về rửa tay chuẩn ăn cơm .”

 

“Đến đây, đến đây.” Mạnh Ngọc đáp lời, tiên đưa Phi Tuyết về chuồng ngựa buộc cẩn thận. Tình Thiên thì gọi Tiếu Dạ, theo Thạch Lôi về chính phòng của Cần lão gia tử.

 

Mạnh Ngọc nhanh đuổi kịp. Tình Thiên vội vàng dùng ánh mắt hỏi, đừng quên mất món quà của . Mạnh Ngọc vỗ vỗ túi áo của , ý đồ vật ở trong đó , cần lo lắng. Thạch Lôi thấy hai liếc mắt đưa tình, nhưng với tính cách của , trừ khi khác chủ động , bằng tuyệt đối sẽ mở miệng hỏi.

 

Mạnh Ngọc dẫn Tình Thiên rửa tay xong nhà, phát hiện các món ăn mừng thọ đều bày biện bàn. Có thể thấy, Diệp Đại Tẩu vì bàn tiệc hôm nay, chắc chắn thể chỉ bắt đầu chuẩn từ buổi chiều, mà hẳn là bận rộn từ sáng sớm. Không gì khác, chỉ riêng đĩa đào tiên sống động như thật ở giữa bàn, tốn ít công sức.

 

Chẳng cần cả bàn tiệc , Cần Lão cảm động đến mức thể diễn tả . Lại thấy bàn tiệc thịnh soạn do Diệp Đại Tẩu , mắt ông lập tức ngập tràn nước mắt.

 

Mạnh Ngọc từ trong ống tay áo lấy chiếc hộp đựng kính, từ bàn nhét tay Tình Thiên. Tình Thiên lập tức hai tay nâng hộp quà đưa đến mặt Cần Lão: “Thái lão gia, chúc phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn, đây là quà mừng thọ chuẩn cho .”

 

Ngoài Mạnh Ngọc, những lớn khác bàn , đều kinh ngạc Tình Thiên.

 

“Tình Thiên còn chuẩn quà mừng thọ cho Thái lão gia ?” Diệp Đại Tẩu ngờ ban nãy chỉ tùy tiện nhắc đến chuyện , Tình Thiên còn đặc biệt chuẩn quà.

 

Diệp Lão Đại càng ngừng khen ngợi Tình Thiên.

 

“Con gái ngoan, còn giỏi hơn cả cha! Con xem xem, cha còn quên cả chuẩn quà cho lão gia tử . Lần cha con cho lu mờ .”

 

Cần Lão vội : “Hai vợ chồng các ngươi chuẩn cho cả một bàn tiệc lớn thế , đó chính là món quà mừng thọ nhất .”

 

, nhưng nâng món đồ Tình Thiên tặng, những giọt lệ vốn còn đọng trong mắt Cần lão gia tử, cuối cùng vẫn kìm mà lăn dài má. Mạnh Ngọc vội vàng tinh ý đưa cho ông một chiếc khăn tay.

 

Cần Lão nhận lấy khăn tay, đó vỗ một cái tay Mạnh Ngọc, nhỏ: “Thằng nhóc thối, ngươi cố ý !”

 

“Làm gì , oan uổng cho .” Mạnh Ngọc : “Người mau xem quà Tình Thiên cô nương chuẩn cho , ban nãy còn đặc biệt ngoài chọn đấy!”

 

“Được, , xem đây.” Cần Lão lúc cũng chẳng buồn bận tâm đến hình tượng hình tượng nữa, dùng khăn tay lau lau nước mắt, cẩn thận lau lau tay, lúc mới mở chiếc hộp Tình Thiên đưa tới.

 

Thấy món đồ trong hộp, Cần Lão liền sững sờ: “Đây là thứ gì?”

 

Tình Thiên thấy Cần Lão cũng đây là gì, vội vàng lấy chiếc kính khỏi hộp, lắp thanh bạc ở bên cạnh , đưa cho ông : “Thái lão gia, cầm cái đặt mắt, thử vật qua nó xem .”

 

Cần Lão thấy còn tưởng là một món đồ chơi giống như kính vạn hoa ảnh Tây Dương, nhưng vẫn vô cùng vui vẻ, tủm tỉm theo, giơ nó lên mắt, bên trong.

 

“Ố?” Cần Lão một cái, cả liền ngây , nửa buổi mới hồn, đặt chiếc kính trong tay xuống .

 

Ngay đó ông giơ chiếc kính lên.

 

“Cái , cái là…”

 

Ông liên tục kinh ngạc thốt lên, nhưng miêu tả cảm giác thế nào. Rồi ông đột nhiên nhớ điều gì đó, sang Mạnh Ngọc bên cạnh dặn dò: “Nhanh, nhanh lấy cho một quyển sách, đúng , chọn quyển chữ nhỏ mà mang tới!”

 

Từ khi mắt mờ

 

Sau đó, ngài lâu sách. Một là, ngài cầm sách thật xa mới miễn cưỡng rõ, một chốc liền mỏi mắt. Hai là, chỉ cần thêm một lát sẽ cảm thấy mắt mờ , nhãn tình đặc biệt nhức mỏi. Đợi nửa buổi, Cần Lão chút sốt ruột, Mạnh Ngọc mới cầm một quyển sách vội vàng tới.

 

“Thái lão gia, ngài xem thử cái !” Mạnh Ngọc , “Ta lật tìm hồi lâu, quyển sách chữ nhỏ nhất.”

 

Cần Lão thực sự cầm sách lên đ.á.n.h cho cái tiểu tử rách việc một trận. cuối cùng vẫn cảm thấy việc xem hiệu quả của kính mắt quan trọng hơn, lúc mới bỏ qua cho Mạnh Ngọc.

 

Cần Lão một tay nâng kính, tay lật trang sách chút run rẩy. Mạnh Ngọc lúc nhãn lực, tiến lên giúp ngài lật sách . Nhìn qua cặp kính trong tay, Cần Lão phát hiện những con chữ nhỏ li ti trang sách quả nhiên trở nên rõ ràng. Trong chốc lát, ngài chút bàng hoàng, thậm chí còn nghi ngờ đang mơ.

 

“Thái lão gia, ngài ạ?” Tình Thiên hai tay chống bàn, vươn dài cổ về phía . Nàng lo lắng kính mắt hiệu quả, đôi tay nhỏ bé khẩn trương bấu chặt mép bàn.

 

Nghe thấy tiếng Tình Thiên, Cần Lão mới cuối cùng hồn, nhớ đây là thọ yến của , đang mơ.

 

“Rõ ràng, quá rõ ràng! Đã nhớ bao lâu từng rõ như thế !” Cần Lão cúi đầu cẩn thận ngắm nghía cặp kính trong tay. “Vật hẳn là đồ từ Tây Dương ?”

 

Mạnh Ngọc lúc cuối cùng thể Tình Thiên trình công, vội vàng : “Chẳng , Tình Thiên cô nương nhớ ngài hiện giờ nhãn lực càng ngày càng kém, nên đặc biệt Linh Lung Các chọn món quà tặng ngài.”

 

“Tốt, quá !” Cần Lão lau nước mắt, thật sự ngờ, bản cô độc suốt nửa đời , hoàng thổ lấp đến cổ , thể sống những ngày tháng hài tử vui vẻ bên cạnh, hiếu thuận với .

 

Diệp Đại Tẩu đến Linh Lung Các thấy lòng thắt , đồ vật bên trong đó rẻ. Tình Thiên thể nhiều tiền đến ?

 

“Tình Thiên, con cho nương , cặp kính con tìm Tần tiểu thiếu gia mà ?”

 

 

Loading...