Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 447:--- Nói hắn là súc sinh, thật không công bằng với súc sinh! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 12:58:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Lão Đại lời của Tiểu Hoàng Thị dọa sợ, e rằng khác thấy, nên kiểm soát lực tay. Tiểu Hoàng Thị gầy gò nhỏ bé, gần như nhấc bổng khỏi mặt đất mà lôi trong. Diệp Tam Tẩu thấy tiếng động liền từ chính sảnh , thấy giật , buột miệng : “Đại ca, cho dù Đại tẩu nhà, cũng thể…” Diệp Lão Đại sững sờ, vội vàng buông tay đang nắm Tiểu Hoàng Thị . Tiểu Hoàng Thị lảo đảo một chút mới vững , mặt đỏ bừng như kẻ say rượu. Ánh mắt nghi hoặc của Diệp Tam Tẩu quét qua quét giữa hai . Diệp Lão Đại cũng thể giải thích với nàng, chỉ đành nghiêm mặt với Tiểu Hoàng Thị: “Ngươi theo đây.” Tiểu Hoàng Thị như một con chim cút dọa sợ, nhưng dám lời Diệp Lão Đại, run rẩy theo chính sảnh. Diệp Lão Đại bước nhà, Diệp Lão Nhị với vẻ mặt ngưng trọng từ tây sảnh nghênh đón: “Đại ca, về , chuyện quan trọng cần với .” “Ngươi chờ một lát, đây cũng chuyện quan trọng.” Diệp Lão Đại , vươn tay đẩy Diệp Lão Nhị sang một bên, dẫn Tiểu Hoàng Thị tây sảnh. Ai ngờ trong tây sảnh một khiến Diệp Lão Đại và Tiểu Hoàng Thị đều ngờ tới – Lữ Phi. Ba mắt lớn trừng mắt nhỏ, đều ngây . Lữ Phi cũng ngờ Tiểu Hoàng Thị sẽ đến, lập tức trở nên căng thẳng. “Nương, nương đến… …” Tiểu Hoàng Thị hồn, cả như phát điên lao trong nhà, vung một bạt tai đ.á.n.h thẳng mặt Lữ Phi. Một tiếng “chát” vang lên, khóe miệng Lữ Phi lập tức nàng đ.á.n.h chảy máu. “Ta dặn ngươi ở nhà trông chừng cẩn thận ? Ngươi qua đây gì? “Giờ ngươi lông cánh cứng , ngay cả lời nương cũng nữa ?” Cơn giận của Tiểu Hoàng Thị bùng phát quá nhanh, Diệp Lão Đại và Diệp Lão Nhị đều kịp phản ứng. Thấy Lữ Phi đánh, Diệp Lão Nhị mới vội vàng tiến lên che chở đứa bé, giúp đỡ lấy bạt tai thứ hai của Tiểu Hoàng Thị. “Ngươi điên ? Mặc kệ đứa bé gì, đó cũng là vì bảo vệ ngươi, giờ ngươi đến đ.á.n.h gì!” Nghe lời Diệp Lão Nhị , bạt tai đang giơ lên của Tiểu Hoàng Thị lập tức khựng , ngay đó nàng bật nức nở. Diệp Lão Đại cau mày hỏi: “Lão Nhị, rốt cuộc là chuyện gì ?” “Đại ca, cứ đóng cửa , chúng sẽ chuyện từ từ.” Tiểu Hoàng Thị đột nhiên như phát điên mà hét lớn: “Không gì để cả, thừa nhận , Diệp Lại Tử là do g.i.ế.c mà? “Là g.i.ế.c , đưa lên núi, giả vờ như bầy sói c.ắ.n c.h.ế.t, ngay cả chiếc hoa tai bạc tìm thấy cũng là của , chiếc còn ở đây !” Tiểu Hoàng Thị từ trong lòng móc một chiếc hoa tai, “chát” một tiếng đặt lên bàn sưởi. Diệp Lão Đại sững sờ: “Sao ngươi chuyện hoa tai bạc? Vừa ngươi theo dõi chúng đến nghĩa trang ?” “ !” Tiểu Hoàng Thị rủ mắt xuống , “Diệp đại ca, thôn trưởng gọi về là để điều tra chuyện ? Ta đến tự thú còn ? “Huynh mau báo quan, bắt , chẳng vụ án sẽ kết thúc ! “Sau núi cũng căn bản bầy sói nào cả, đều là dối, dân làng tự nhiên cũng sẽ lo lắng sợ hãi nữa. “Ta bắt, nhà và đất của Diệp Lại Tử, tự nhiên sẽ thuộc về những xa của , bọn họ cũng sẽ đến phiền thôn trưởng nữa… “Một chuyện nhiều lợi như , Diệp đại ca còn gì mà chần chừ.” Diệp Lão Đại giường sưởi, lặng lẽ Tiểu Hoàng Thị năng điên dại. Nàng càng như , Diệp Lão Đại càng cảm thấy hung thủ giống nàng . Thế nên ánh mắt nhanh chóng chuyển từ Tiểu Hoàng Thị sang Lữ Phi. Mặt Lữ Phi sưng vù vì bạt tai của Tiểu Hoàng Thị. Hắn mấy , nhưng chen , đành đợi Tiểu Hoàng Thị xong, mới vội vàng : “Diệp đại thúc, đừng nương bậy. “Diệp Lại Tử là do g.i.ế.c, nương chỉ là đưa lên núi mà thôi.” “Tiểu Phi!” Tiểu Hoàng Thị tức giận gắt lên, “Ngươi mau câm miệng! “Diệp đại ca, Tiểu Phi chỉ gánh tội , ngàn vạn đừng lời . “Hắn mới lớn thế nào, thể g.i.ế.c !” Lữ Phi chảy nước mắt Tiểu Hoàng Thị : “Nương, con đều là thật. “Từ nhỏ cha dạy con, nam tử hán đại trượng phu, một một chịu. “Con g.i.ế.c , con đền mạng là . “Nương, sẽ còn ai đ.á.n.h , ức h.i.ế.p nữa. “Trong nhà giờ cũng nhà đất , hãy chăm sóc thật mà sống…” Diệp Lão Đại Lữ Phi, trong lòng thở dài một thật dài. Lữ Phi tuổi còn nhỏ, căn bản , một khi quan phủ xác định là hung thủ g.i.ế.c hại Diệp Lại Tử, con Tiểu Hoàng Thị chắc chắn sẽ đuổi khỏi nhà của Diệp Lại Tử, càng đừng đến ruộng đất. Bọn cái gọi là họ hàng xa , giờ đang mong tìm lầm của nàng . Một khi Diệp Lại Tử Lữ Phi g.i.ế.c, chẳng những một đồng tiền cũng sẽ cho nàng , chừng còn bắt nàng bồi thường tiền nữa! “Ngươi cái gì , ngươi, nương còn ngày tháng nào mà sống…” Tiểu Hoàng Thị lao tới ôm lấy Lữ Phi thành tiếng, “Diệp đại ca, Tiểu Phi tuổi còn nhỏ, còn hiểu chuyện…” “Hai đừng tranh cãi nữa!” Diệp Lão Đại đập bàn một cái, cuối cùng cũng tạm thời kiểm soát tình hình, “Đến nước , ai gánh tội ai cũng hiểu rõ cả , đừng tranh cãi qua nữa. “Ai tiên, hãy kể rõ bộ sự việc cho .” Tiểu Hoàng Thị và Lữ Phi , cuối cùng vẫn là Tiểu Hoàng Thị mở lời : “Chuyện thật sự hổ. “Ta gả về đây mới , tại nhà Diệp Lại Tử nghèo rớt mồng tơi, bao nhiêu năm cũng lấy nổi vợ, hóa ăn uống cờ b.ạ.c đủ thứ. “Để các con một nơi che mưa che nắng, vẫn luôn nhẫn nhịn . “ càng ngày càng quá đáng, chỉ đ.á.n.h , còn đ.á.n.h cả các con. “Ngày xảy chuyện, Diệp Lại Tử ba ngày về nhà. “Ta vốn còn mừng thầm, mấy ngày chịu đòn. “Ai ngờ tối hôm đó, đột nhiên say xỉn từ bên ngoài trở về. “Về đến nhà cứ mắng c.h.ử.i , là gái còn trinh, là một góa phụ con, nên mang đến xui xẻo cho . “Hắn, …” Tiểu Hoàng Thị đến đây thì thể tiếp nữa. Nàng hổ đỏ bừng mặt, nước mắt như suối tuôn , ngừng lăn dài má. Lữ Phi thấy tiếp lời : “Diệp Lại Tử , nhất định ngủ với một gái còn trinh, thấy m.á.u mới thể chuyển vận. “Sau đó liền xông phòng …” Diệp Lão Đại đến đây, nắm c.h.ặ.t t.a.y , cả tức giận run rẩy. “Súc sinh! là một con súc sinh!” Diệp Lão Nhị tiếp lời : “Nói là súc sinh, đối với súc sinh còn công bằng! “Súc sinh cũng chuyện như !” ————Tiểu kịch trường———— “Tần ca ca, đây là cái gì ?” Tình Thiên tò mò chiếc chai nhỏ Tần Hạc Hiên mang từ bên ngoài về. “Đây là sữa bò.” Tần Hạc Hiên đưa chiếc chai cho Tình Thiên, “Trẻ con nên uống nhiều sữa bò, ?” Tình Thiên cau mày, lắc đầu : “Ta , sữa bò uống mùi tanh.” “Sữa tươi Meiri Xianyu mua trong Lễ hội hàng Tết của Tmall ngon, giống loại bên chúng , thơm ngọt, tin ngươi nếm thử xem.” Tần Hạc Hiên dỗ nàng uống một ngụm. Tình Thiên uống xong mắt liền sáng rỡ, vội vàng giơ chai lên mặt Tần Hạc Hiên : “Thật sự ngon, Tần ca ca mau nếm thử. Nếu cái thể mang về bán thì mấy, chúng chắc chắn sẽ kiếm nhiều tiền!” Tần Hạc Hiên cưng chiều véo mũi nàng : “Ngươi cái tiểu tài mê , trong đầu nghĩ đến chuyện kiếm tiền .”

Mèo Dịch Truyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-447-noi-han-la-suc-sinh-that-khong-cong-bang-voi-suc-sinh.html.]

 

 

Loading...