Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 409:---: Chuẩn xác thật tốt, sắp đuổi kịp cha ngươi rồi! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 12:57:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi khoản đãi Chu tiểu nương tử xong, Diệp Đại Tẩu và những khác tất bật hậu bếp. “Buổi tối hẳn cần nhiều như buổi trưa.” Diệp Đại Tẩu tính toán những nhà đưa sủi cảo, cảm thấy buổi tối chắc sẽ nhiều nhu cầu đến .

 

Ai ngờ, khi càng gần đến bữa ăn tối, tiệm ở phía bắt đầu chật kín .

 

Chỉ trong một buổi chiều, danh tiếng sủi cảo ngon của quán vang xa.

 

Những hạ nhân từ mấy nhà lừa mua sủi cảo lúc trưa nay tới mua sủi cảo, thấy cảnh tượng náo nhiệt trong tiệm đều ngừng chúc mừng.

 

“Du nương tử khai trương đại cát, buôn bán quả là ngày càng hồng phát!”

 

“Chẳng trách phu nhân nhà cứ giục chúng mau đến mua sủi cảo, nếu đến muộn, e rằng khó mà mua !”

 

“Thật hổ là Du nương tử, tài nghệ của ngài bất kể món gì, đều thể ngon.”

 

Tuy rằng Diệp Đại Tẩu cả ngày mệt mỏi, nhưng nụ gương mặt nàng phát từ tận đáy lòng.

 

Ai mở tiệm mà chẳng mong buôn bán lành!

 

mệt cũng cảm thấy vui.

 

Tiệm nhà họ Lư tối nay mở cửa, bên trong càng thêm tối om và tĩnh lặng. Diệp Đại Tẩu tiễn khách liếc qua, nhưng cũng để tâm, liền tiệm tiếp tục bận rộn.

 

Nào ngờ Lư Đại Nương Tử đang bám sát khe cửa sổ, chằm chằm cái cảnh buôn bán phát đạt ở tiệm bên cạnh, tức đến mức nghiến nát cả răng hàm.

 

“Cái Du nương tử , trông vẻ hòa nhã, ngờ là một kẻ thủ đoạn!”

 

“Nương, mau dẹp bỏ ý định trả thù !”

 

“Người quên nhanh , Vũ Lâm Vệ chỗ dựa đó.

 

“Nếu sơ suất một chút họ tóm , phụ và con bản lĩnh cứu .”

 

“Phỉ nhổ!” Lư Đại Nương Tử khạc một tiếng, , “Đồ thỏ con, ngươi thể mong nương ngươi chút lành ?

 

“Trước đây là quá sơ ý, ngươi nghĩ còn ngốc đến mức để nàng ai đang hãm hại nàng ư?

 

“Lần nàng chịu một vố đau mà nên lời, hại mà ai !”

 

Con trai nhà họ Lư thấy nương bên thể nữa, chỉ đành thở dài về hậu viện, mặc kệ bà gây sự gì thì gây.

 

“Lộ chưởng quầy, gió nào đưa ngài đến đây ?” Bên ngoài vang lên giọng đầy bất ngờ của Diệp Đại Tẩu.

 

Lư Đại Nương Tử thầm nghĩ cái Lộ chưởng quầy là ai, mà khiến Diệp Đại Tẩu nhiệt tình đến .

 

Nàng chợt nhớ đến gương mặt của Diệp Đại Tẩu tuy tuổi nhưng vẫn khá xinh , Lư Đại Nương Tử trong lòng nảy sinh những ý nghĩ dơ bẩn, nàng nghĩ lẽ nào đối phương dựa … Nàng vội vàng ghé mắt khe cửa sổ.

 

tiếc, đối phương Diệp Đại Tẩu mời trong .

 

Lư Đại Nương Tử cảm thấy cam lòng, chạy hậu viện, áp tai tường rào, lắng động tĩnh từ quán sủi cảo bên .

 

Diệp Đại Tẩu mời Lộ Hồng Vân tiệm, thấy thực sự còn bàn trống nào, liền dứt khoát đưa phòng ở hậu viện.

 

“Lộ chưởng quầy, ngài cũng ngoài, phía khách quá đông và chật chội, chi bằng lên phòng một lát.

 

“Ngài ăn gì sẽ mang đến cho ngài, trong phòng , tiện cho hai chúng chuyện.”

 

Lư Đại Nương Tử Diệp Đại Tẩu , cũng chẳng quản đến việc lộ tẩy chuyện lén , vội vàng bám tường rào xem đến rốt cuộc là ai.

 

Đáng tiếc là sân của tiệm lớn, khỏi cửa tiệm chỉ cần hai ba bước là đến trong nhà .

 

Đợi đến khi nàng leo lên tường rào thì nhà từ lâu .

 

Lư Đại Nương Tử cam lòng, quên mất lời với con trai rằng nhất định sẽ để Diệp Đại Tẩu ai đang gây rối lưng, liền trực tiếp cất cao giọng hô hoán.

 

“Ôi chao, chuyện lớn , mau đến mà xem !

 

là thế phong nhật hạ, bại hoại phong tục mà!

 

“Cái Du Ký bề ngoài là mở quán sủi cảo, nhưng lén lút lưng chắc cái nghề môi giới mại dâm đó chứ?

 

“Bà chủ lớn tuổi mà còn đích tay, đúng là quá liều !”

 

Những tiếng la hét đầy ẩn ý của Lư Đại Nương Tử nhanh chóng thu hút tất cả khách trong tiệm và cả nhà họ Diệp ở hậu bếp ngoài.

 

Diệp Đại Tẩu ở trong phòng thấy thì sắc mặt lập tức đổi, định dậy , Lộ Hồng Vân giữ chặt .

 

“Đừng vội, xem nàng còn thể điều gì nữa.”

 

Trong sân, Diệp Tam Tẩu nhịn mà cãi vã với Lư Đại Nương Tử.

 

“Người mà âm hồn bất tán thế, , buổi trưa mạo danh đại tẩu bán sủi cảo suýt đưa đến quan phủ, lúc đó sợ hãi như con chim cút.

 

“Giờ dám đến gây sự với nhà nữa, ngươi đúng là chẳng chút ký ức nào cả!”

 

“Chuyện buổi trưa là .” Để kéo Diệp Đại Tẩu xuống nước, Lư Đại Nương Tử dây dưa chuyện khác, liền thừa nhận ngay sai buổi trưa, “ chuyện nào chuyện đó, con phố chúng đây bán đồ ăn, thể để nhà ngươi bại hoại phong khí cả con phố .”

 

Diệp Lão Đại mặt mày tối sầm hỏi: “Trước mặt bao nhiêu khách nhân như , ngươi ở đây trắng trợn vu khống khác, cũng chẳng rốt cuộc ai mới là kẻ bại hoại phong khí!”

 

Lư Đại Nương Tử đây từng gặp Diệp Lão Đại, lúc chuyện, liền lườm nguýt : “Ngươi là ai, liên quan gì đến ngươi!”

 

“Ta là phu quân của Du nương tử, ngươi liên quan đến ?” Diệp Lão Đại trừng mắt nàng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-409-chuan-xac-that-tot-sap-duoi-kip-cha-nguoi-roi.html.]

“Ôi chao trời đất ơi, mặt phu quân dẫn đàn ông khác trong nhà, lá gan của bà chủ cũng thật lớn đó chứ!” Lư Đại Nương Tử đoạn, đ.á.n.h giá Diệp Lão Đại, mặt lộ nụ dâm đãng , “Hay là, các ngươi là tiệm vợ chồng cùng cái nghề , ông chủ cũng tiếp khách ?”

 

Diệp Lão Đại lời của nàng chọc giận đến mức gân xanh nổi lên, nếu thấy nàng là phụ nữ, hận thể túm lấy cổ áo nàng mà lôi từ bên tường qua đây đ.á.n.h cho một trận .

 

Khách đến ăn nãy giờ, đều mờ mịt hiểu gì.

 

hóng chuyện ngại lớn chuyện hỏi: “Bà chủ ? Bên ngoài ồn ào đến mức còn , chẳng lẽ thật sự giấu đàn ông trong nhà ?”

 

Cũng hỏi Lư Đại Nương Tử đang bám tường rào.

 

“Ngươi bằng chứng vu khống khác?

 

“Nếu ngươi thể đưa bằng chứng, thì chúng sẽ đến tiệm nhà nàng ăn sủi cảo nữa.

 

nếu ngươi đưa bằng chứng, ngươi mắc bệnh đỏ mắt, ghen tị với việc ăn của thì cũng chẳng quá đáng chút nào…”

 

“Ta đương nhiên bằng chứng, nãy rõ ràng.” Lư Đại Nương Tử khác kích động, lập tức la lên, “Du nương tử dẫn một đàn ông tên Lộ chưởng quầy phòng phía .

 

“Còn gì mà, trong phòng , tiện cho hai chúng chuyện…”

 

Hai câu cuối cùng của Lư Đại Nương Tử cố ý bóp giọng the thé, một cách vẻ, khiến sởn gai ốc.

 

“Trai đơn gái chiếc, tìm một căn phòng , chuyện gì chứ? Chẳng tiện đây cho chúng ?”

 

Lời của Lư Đại Nương Tử dứt, cánh cửa phòng vẫn im lìm cuối cùng cũng đẩy .

 

Lộ Hồng Vân từ trong phòng bước : “Ban đầu những lời hồ ngôn loạn ngữ của ngươi, vốn dĩ định để ý đến ngươi.

 

thực sự nhịn hỏi, cái thuyết trai đơn gái chiếc , là từ ?

 

“Ta cùng Du nương tử tìm một nơi thanh tĩnh để chuyện riêng tư, vấn đề gì ?”

 

Lư Đại Nương Tử thấy bước khỏi phòng là một phụ nữ thì ngẩn cả , lập tức : “Ngươi sẽ là giúp họ che đậy đó chứ? Trong phòng chắc chắn giấu đàn ông, các ngươi dám để lục soát !”

 

trong đám đông nhận Lộ Hồng Vân.

 

Ngay cả ở kinh thành, các chưởng quầy cũng gần như chín phần mười là đàn ông, nữ chưởng quầy tuyệt đối là cực kỳ hiếm hoi.

 

Đặc biệt như Lộ Hồng Vân ăn khá như , vẫn khá tiếng tăm.

 

Ban đầu khi nàng Tưởng viên ngoại cất nhắc chưởng quầy, còn thu hút ít đến tiệm ăn chỉ để chiêm ngưỡng phong thái của nữ chưởng quầy.

 

Trong đó vài xem cho vui thôi, nhưng cũng ít vì thế mà trở thành khách quen của tiệm.

 

“Đây Lộ chưởng quầy của Vinh Khánh Tửu Lầu ?” Quả nhiên trong đám đông nhận Lộ Hồng Vân.

 

Người xong, chợt tỉnh ngộ, đầu chỉ Lư Đại Nương Tử vẫn đang bám tường rào : “Ngươi , chỉ Lộ chưởng quầy, mà Lộ chưởng quầy là nam nữ nhảy vu khống, tâm địa chẳng quá độc ác !”

 

, nãy thấy, Du nương tử từ bên ngoài dẫn rõ ràng là vị tỷ tỷ , đàn ông nào.”

 

Các vị khách liền bùng lên sự phẫn nộ, từng một chỉ trích Lư Đại Nương Tử.

 

Lư Đại Nương Tử sợ hãi vội vàng leo xuống, thì thấy Diệp Lão Đại gọi nàng .

 

“Chỉnh sửa cho ngươi một điều, thê tử bà chủ, nàng mới là chủ của tiệm !” Diệp Lão Đại giận dữ nàng , “Ta khuyên ngươi đối với nàng khách khí một chút, nếu đừng trách khách khí với ngươi.”

 

Lư Đại Nương Tử mất mặt đến mức , lúc cũng dám thêm gì nữa.

 

nàng nãy trong lúc hưng phấn cũng leo lên bằng cách nào, lúc xuống tìm thấy chỗ đặt chân.

 

Nhìn độ cao hơn nửa chân, Lư Đại Nương Tử dám buông tay.

 

“Ái chà!”

 

Bỗng nhiên từ bay đến một cục đá, trúng ngay trán Lư Đại Nương Tử.

 

Lư Đại Nương Tử đau đớn kêu lên một tiếng, tay buông lỏng liền ngã xuống.

 

Mặc dù nàng ngã , nhưng cách tường rào đều thể thấy tiếng nàng ngừng kêu đau.

 

Tình Thiên cũng ngờ cục đá tức giận ném bừa trúng chuẩn đến , vội vàng phủi phủi bùn đất còn dính tay, rón rén lùi lưng Diệp Lão Thái Thái, vẻ như liên quan gì đến . Diệp Lão Thái Thái cũng hợp tác nghiêng sang, che chắn cho cháu gái phía , thậm chí còn thì thầm khen Tình Thiên một câu: “Trúng chuẩn thật đấy, sắp đuổi kịp cha con !”

 

Các vị khách thấy Lư Đại Nương Tử ngã xuống, đồng loạt vỗ tay reo hò.

 

“Ác giả ác báo, quả thật hả hê quá!”

 

“Trước đây chỉ sủi cảo của Du Ký ngon, ngờ chỉ sủi cảo ngon, mà kịch cũng nữa!”

 

“Du Ký chắc là buôn bán quá , hàng xóm ghen tị !”

 

“Làm hàng xóm với loại , các ngươi cẩn thận hơn nhiều đó.”

 

Những lời quan tâm của khách nhân khiến Diệp Đại Tẩu vô cùng cảm động, liên tục lời cảm ơn, mời tiếp tục dùng bữa.

 

Mèo Dịch Truyện

“Không ngờ dùng bữa xảy một màn náo kịch như , thực sự với .

 

“Để tỏ lòng xin , xin tặng mỗi bàn một phần món nguội, cảm ơn trượng nghĩa lên tiếng.”

 

“Đa tạ Du nương tử!”

 

“Du nương tử cứ yên tâm, công đạo tự ở trong lòng !”

 

 

Loading...