Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 407:---: Vợ ngươi suýt nữa đã bị người ta khi dễ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 12:57:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lư Đại Nương Tử từng nghĩ tới, bánh trôi thể bán như . Nàng kéo một ở cuối hàng hỏi dò: “Các ngươi vì đều tới đây mua bánh trôi ?” Người liếc nàng một cái đáp: “Đương nhiên là vì bánh trôi do Du nương tử gói ngon! Gia chủ nhà đặc biệt dặn dò, hôm nay nhất định tới mua.”
Lư Đại Nương Tử càng thêm khó tin, chẳng qua cũng chỉ là bánh trôi thôi, thể khác biệt đến mức nào chứ? Nghĩ đến ngần nhân bánh trôi chuẩn ở nhà, Lư Đại Nương Tử lúc nãy còn nhạo Diệp Đại Tẩu giờ đây cuối cùng cũng chút hoảng loạn.
Nàng tại chỗ xoay mấy vòng, thấy một xách hộp thức ăn chậm rãi tới, vội vàng đón lên hỏi: “Là tới mua bánh trôi ?” “ , đúng , ngài là…” Người chút do dự hỏi, “Du nương tử ư?”
Lư Đại Nương Tử liên tục gật đầu, khẽ : “ , hàng dài quá, ngươi đừng lên tiếng, đưa hộp thức ăn cho , trực tiếp trong gói cho ngươi.” Người vốn đến muộn, đang lo lắng về nhà sẽ chủ tử trách mắng, một chút nghi ngờ cũng , trái mừng rỡ vô cùng, trực tiếp giao hộp thức ăn trong tay cho Lư Đại Nương Tử.
39_Lư Đại Nương Tử trở về hậu bếp, đem bánh trôi gói từ sáng sớm cho hộp thức ăn, ngoài giao cho , thu tiền xong việc. Bên phía Diệp Đại Tẩu bận rộn ngơi tay, chẳng ai phát hiện động tác nhỏ của nàng. Lư Đại Nương Tử thấy một giao dịch dễ dàng thành công như , gan càng lúc càng lớn. Nàng theo cách cũ, lén lút kéo thêm vài , nhanh bán hết bánh trôi gói sáng nay.
Lư Đại Nương Tử tức thì thở phào nhẹ nhõm. Bánh trôi là do nàng kiên quyết bán, hôm nay cũng là nàng tự ý thêm nhiều. Nếu bán mà tồn đọng , Lư Lão Đại chắc chắn sẽ tha cho nàng.
Lúc , bên phía Diệp Đại Tẩu cuối cùng cũng vượt qua giai đoạn bận rộn nhất. Những đến mua bánh trôi sống đều mang về đầy ắp, chỉ còn những khách ăn bánh trôi tại quán. “Bà chủ, bánh trôi nhà nàng ngon quá, nhân gì ạ?” “Nhân rau rừng ạ.” Diệp Đại Tẩu , “Ngài thấy ngon là .” Khách vẫn còn truy hỏi cặn kẽ: “Rau rừng gì thế ạ?” “Chính là rau dại đào trong núi đó thôi!” Diệp Đại Tẩu xong, lập tức hậu bếp bưng hai bát nước bánh trôi đặt mặt khách , “Nước gốc hóa thức gốc, hai vị uống cẩn thận, kẻo bỏng.” “Cái …” Khách hàng vẫn kiên trì hỏi.
Những khách bên cạnh đều nhịn nữa, ngắt lời : “Đó là bí quyết kinh doanh của , thể cho ngươi . Thấy ngon thì ngươi cứ đến ăn nhiều, hỏi gì chứ!” Diệp Đại Tẩu sợ khách hàng cãi , vội vàng giảng hòa: “ , kinh doanh nhỏ lẻ, mong các vị thông cảm.” Nghe Diệp Đại Tẩu , khách hàng cũng ngại tiếp tục truy hỏi, tự giải thích: “Ta chỉ là từng ăn mùi vị , nên thấy tò mò mà thôi.” “Không cả, ngài cứ từ từ ăn, gì cần cứ gọi , cũng hoan nghênh ngài thường xuyên ghé thăm.”
Quán mới khai trương, buổi trưa buôn bán thực sự , hậu bếp nhanh gói hết một chậu nhân bánh trôi. Mấy chiếc bàn trong nhà đều chật kín, thậm chí còn ở cửa chờ chỗ. Diệp Lão Nhị và Diệp Lão Tam vội vàng khiêng bàn ghế , kê thêm hai bàn ở cửa, mới tạm coi là đủ dùng. Diệp Đại Tẩu tiếp đón khách xong hậu bếp, lau mồ hôi trán : “May mà đều đến giúp, nếu căn bản thể xoay sở kịp.”
Diệp Lão Thái Thái hôm nay cũng luôn ở hậu bếp giúp gói bánh trôi, : “Đều là một nhà, khách sáo !” “Đại tẩu, bánh trôi luộc xong .” Diệp Nhị Tẩu lên tiếng gọi. “Được , bưng ngay đây.” Diệp Đại Tẩu chia mấy lượt, bưng tất cả bánh trôi mà hai bàn khách ở cửa gọi lên bàn, , “Mấy vị khách quan ăn ngon miệng, nếu nước bánh trôi cứ gọi bất cứ lúc nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-407-vo-nguoi-suyt-nua-da-bi-nguoi-ta-khi-de.html.]
Lời dứt, liền một chiếc xe ngựa dừng cửa quán. Một tiểu tư bộ dáng hầu xách hộp thức ăn, bực tức bước xuống xe lớn tiếng la lối: “Du nương tử đây, phu nhân nhà hảo tâm bảo đến mua bánh trôi, chiếu cố ăn cho nhà nàng, nàng gói cho là thứ bỏ gì ?” Nói xong, liền dùng sức quăng hộp thức ăn trong tay xuống đất. Hộp thức ăn vỡ tan tành, bên trong lăn nhiều bánh trôi luộc chín. “Chính nàng tự xem đây là cái thứ gì? Hoàn giống với thứ nàng đưa đến nhà hôm qua!”
Diệp Đại Tẩu vội vàng tiến lên, cúi đầu một cái liền khẳng định : “Tiểu ca đây e là nhầm lẫn , đây bánh trôi nhà !” “Ngươi thì ? Ta đích đến mua, còn thể nhầm lẫn ?” Tiểu tư càng càng giận. Hắn vốn còn tưởng hôm nay vớ một công việc , nào ngờ hớn hở mua bánh trôi về, bảo hậu bếp nấu xong đưa đến chính phòng, chủ tử ăn một miếng suýt chút nữa lật bàn, mua bánh trôi đúng. Nửa phần thể diện cũng tranh , còn mắng một trận tơi bời. Vì lúc căn bản lọt lời giải thích của Diệp Đại Tẩu, chỉ trút hết cảm xúc của . “Ta chuyện với nàng, nàng mau gọi Du nương tử đây.” “Á?” Diệp Đại Tẩu lời càng thêm hoang mang, đang ở đây , còn gọi Du nương tử nào nữa?
Chưa đợi Diệp Đại Tẩu mở lời giải thích, liền thấy liên tiếp mấy chiếc xe ngựa dừng bên đường. Mỗi chiếc xe ngựa đều một xách hộp thức ăn, vẻ mặt giận dữ bước xuống. Diệp Lão Nhị và Diệp Lão Tam vốn tìm một góc xuống nghỉ ngơi thấy vội vàng chạy , chắn giữa những đến và Diệp Đại Tẩu. Sợ rằng một lời hợp sẽ động tay động chân, Diệp Đại Tẩu thể là đối thủ của nhiều như . Mấy mới đến cũng xuống xe la lối om sòm. “Du nương tử đây, cho chúng nhà họ Trình một lời giải thích.” “Du nương tử, phu nhân nhà chúng chiếu cố việc ăn của nàng, nàng giở trò với chúng ?”
Thấy nhiều như tìm đến đòi lời giải thích, những đang ăn bánh trôi trong nhà đều chút yên . lúc cũng thể , cửa đều chặn kín. Diệp Đại Tẩu mấy giải thích, nhưng một nàng địch giọng lớn của mấy bên ngoài. Lư Đại Nương Tử ở bên cạnh thấy tiếng động, rướn qua cửa lén lút ngoài. Thấy những mua bánh trôi đều tìm đến, sợ đến mức vội vàng rụt đầu , với con trai: “Mau lắp cửa chắn .” “Buổi trưa an gì cửa chắn chứ!” Con trai nhà họ Lư hiểu, “Mẫu nếu mệt thì về phòng ngủ, con ở đây trông là .” “Ôi dào, bảo ngươi đóng thì ngươi đóng, lắm…”
Lư Đại Nương Tử lời dứt, liền thấy bên ngoài đột nhiên yên tĩnh hơn nhiều, còn ồn ào nữa. Hai con cùng thò đầu ngoài xem. Lư Đại Nương Tử là vì chột , còn con trai nhà họ Lư thì là tò mò. “Hừ, thế mà lớn chuyện, Vũ Lâm Vệ cũng tới .” Con trai nhà họ Lư căn bản gì, khoanh tay ở cửa, trực tiếp xem náo nhiệt. “Ôi dào, gì mà xem.” Lư Đại Nương Tử càng thêm sốt ruột, “Mau đóng cửa , kẻo lát nữa liên lụy đến chúng .” “Liên quan gì đến nhà chúng …” Hiểu ai bằng con, con trai nhà họ Lư đột nhiên đầu Lư Đại Nương Tử, “Mẫu , sẽ gây chuyện gì nên gây nữa chứ?” “Không, , sáng nay chỉ bận băm nhân, gói bánh trôi, bán bánh trôi thôi, thể gì chứ…”
Con trai nhà họ Lư nghĩ cũng , liền hỏi thêm nữa, tiếp tục thò đầu xem náo nhiệt bên ngoài. Mấy tên Vũ Lâm Vệ xuất hiện cửa quán bánh trôi, khiến mấy còn la lối lớn tiếng nhất đều thu liễm nhiều. vẫn đang kéo Vũ Lâm Vệ kể khổ, yêu cầu họ bắt tên lừa đảo Du nương tử . “Các ngươi Du nương tử là kẻ lừa đảo, bằng chứng ?” Một trong các Vũ Lâm Vệ mở lời, nhà họ Diệp đều kinh ngạc trợn tròn mắt, đồng loạt ngẩng đầu về phía chuyện, lúc mới phát hiện, căn bản ngoài, đây chẳng chính là Diệp Lão Tứ !
Mấy lập tức chỉ đống bánh trôi đất : “Chúng đến mua bánh trôi, Du nương tử nàng lấy kém , bán cho chúng căn bản loại hôm qua đưa đến nhà mời phu nhân nhà nếm thử.” “ , nếu các ngươi bận rộn xuể, chúng đợi một chút cũng , nhưng nên dùng thủ đoạn đê hèn như .” “Mọi đừng vội, một câu…” Diệp Đại Tẩu một nữa bước lên . “Ngươi rốt cuộc là ai ? Ở đây gì mà , Du nương tử ?” Lần đến cả những khách đang ăn cơm ở cửa cũng cạn lời, chỉ Diệp Đại Tẩu : “Đây chẳng là Du nương tử ? Các ngươi rốt cuộc ở đây mua bánh trôi ?”
Diệp Lão Tứ liền nghiêm mặt, lớn tiếng chất vấn: “ , các ngươi miệng thì luôn đòi tìm Du nương tử, nhưng vẫn luôn ở đây cố gắng giải thích với các ngươi, chẳng ai nhận . Các ngươi sẽ là thấy quán mới khai trương, ăn nên đến gây chuyện vu khống đó chứ?” “Không đúng!” Tiểu tư nãy quăng hộp thức ăn xuống đất lập tức mơ hồ, giơ tay khoa tay múa chân , “Trưa nay thấy Du nương tử thấp hơn nàng một chút, mập hơn, mặc một bộ y phục màu nâu nhạt, một chiếc váy màu đỏ nâu, đầu còn quấn một chiếc khăn màu vàng nghệ…”
Theo lời miêu tả của tiểu tư, ánh mắt của con trai nhà họ Lư từ từ thu từ ngoài cửa, cuối cùng khóa chặt Lư Đại Nương Tử. “Mẫu , rốt cuộc gây họa gì !” Giọng của con trai nhà họ Lư run rẩy. Lư Đại Nương Tử gì còn tâm trí chuyện, vội vàng xông lên lắp hết các tấm ván cửa, chạy về hậu viện con rùa rụt cổ của nàng.
Bên phía quán bánh trôi, xong lời miêu tả của đến, Diệp Đại Tẩu cũng nhanh nghĩ đến Lư Đại Nương Tử, lập tức tức đến mức mắt tối sầm. Nàng chân lảo đảo, thể lắc lư mấy cái, giơ tay vịn khung cửa mới miễn cưỡng vững. “Làm ơn vài lời. Thứ nhất, chính là Du nương tử, những khách đều thể chứng cho . Thứ hai, quán của nhà chỉ một gian , mua bánh trôi ở gian nhà , chịu trách nhiệm. Thứ ba, thể những chiếc bánh trôi đĩa, rõ ràng, cùng một kiểu gói với những chiếc bánh đất. Mọi bỏ tiền , mua đồ đúng loại, đương nhiên là vô cùng tức giận, thể hiểu . Chẳng qua oan đầu nợ chủ, tức giận cũng tìm đúng ?” Diệp Đại Tẩu xong, tách , đến cửa nhà họ Lư, tung một cước, đá thẳng tấm ván cửa nhà .
Mèo Dịch Truyện