Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 39:---: Ngày tháng này không thể sống được nữa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:54:06
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Lão Nhị là thật thà, y cứ nghĩ là bọn trẻ tham chơi cầm đồ của lão thái thái, nên khi về phòng liền kể hết chuyện cho nương tử của . Hai vợ chồng lục tung căn phòng, gọi cả hai con trai sinh đôi về, lấy cớ quần áo mà lột sạch cả bọn chúng. Sau khi lục lọi cả trong lẫn ngoài bộ quần áo tìm thấy gì, mấy mới thở phào nhẹ nhõm. Diệp Nhị Tẩu gom quần áo bẩn : “May mà con nhà , bằng đ.á.n.h cho sưng cả tay nó !”

 

Diệp Tam Tẩu bên cũng tìm thấy gì, nhưng trong lòng nàng những nghi ngờ khác. Nàng lén chạy lên lầu, gõ cửa tìm Diệp Nhị Tẩu nhỏ tai.

 

“Nhị tẩu, nàng xem, thật sự là nương mất ngân phiếu ?”

 

“Nương thì còn giả dối gì nữa? Chẳng lẽ nương lừa chúng chơi đùa ?”

 

“Ấy chà, ý đó.” Diệp Tam Tẩu hạ giọng , “Chẳng xa, nàng về dâu bao nhiêu năm , từng thấy nương đổi ngân phiếu bao giờ ?”

 

Diệp Nhị Tẩu hồi tưởng : “Chuyện quả thật là …”

 

Diệp Lão Thái Thái một cái hòm tiết kiệm, bình thường từng đồng tiền đồng cứ thế tích góp. Cứ gom đủ năm quan tiền thì sai con trai đổi thành tiền góc bạc. Diệp Lão Thái Thái thường , ngân phiếu , chỉ là một tờ giấy mỏng tanh thôi. Lỡ tiền trang đóng cửa, chẳng sẽ thành giấy vụn ? Đâu bạc trắng và tiền đồng thật sự khiến an tâm .

 

Giờ đây đang đường chạy nạn, dọc đường lòng hoang mang, các tiền trang trong thành đều sụp đổ. Vào thời điểm quan trọng , Diệp Lão Thái Thái đương nhiên càng thể lấy tiền tiết kiệm nửa đời của đổi thành ngân phiếu .

 

“Nương mất tiền mà mất tiền, rốt cuộc là gì?” Diệp Nhị Tẩu nhất thời vẫn hiểu vấn đề.

 

“Ta hỏi Niên Niên nhà , nãy thằng bé đang chơi với Tình Thiên trong phòng của đại ca, đại tẩu. Loáng thoáng đại tẩu gì đó về ngân phiếu, đại tẩu liền bật . Sau đó Xương Tuyết liền dẫn mấy đứa trẻ ngoài… Nàng nghĩ xem chuyện ?”

 

Diệp Nhị Tẩu lập tức trợn tròn mắt hỏi: “Ý nàng là, thứ mất thật là năm mươi lượng ngân phiếu của đại ca đại tẩu?”

 

“Ta thấy là tám chín phần là thế.” Diệp Tam Tẩu thở dài một tiếng.

 

“Chuyện lớn !” Diệp Nhị Tẩu lo lắng đập mạnh đùi.

 

Diệp Tam Tẩu : “Nhà đại ca mất ngân phiếu, do hai nhà chúng , cũng thể là nương , còn ai?”

 

“Không thể nào…” Diệp Nhị Tẩu lời nàng cho hoảng sợ, “Nàng gan chuyện như ? Đây là năm mươi lượng bạc, chứ nào năm quan tiền! Lỡ đại ca đại tẩu báo quan, nàng sẽ ăn tù đấy!”

 

“Chỉ cần nương còn đó, đại ca đại tẩu dám báo quan ?” Diệp Tam Tẩu lắc đầu , “Lão Tứ là thật thà, cứ xem tìm ngân phiếu tiếp!”

 

Diệp Tam Tẩu xong, mắt đảo một vòng, ghé sát tai Diệp Nhị Tẩu hỏi: “Nếu thật sự tìm là nàng ăn cắp, nàng xem nương bắt Lão Tứ hưu thê ?”

 

Diệp Nhị Tẩu nàng mà lòng hoảng sợ, đẩy nàng một cái : “Mau đừng những lời như , ai mà trong nhà một kẻ trộm chứ!”

 

Hai chị em dâu lầu thì thầm to nhỏ, Diệp Lão Tứ trong lòng thực cũng đang thầm nghi ngờ.

 

Về phòng, Quách Thị liền hỏi y: “Nương gọi các ngươi qua đó gì?”

 

“Chẳng gì, chỉ rằng giờ chúng đang ở cùng khách điếm với Tần gia, bảo chúng đều chú ý một chút. Nói năng nhỏ nhẹ thôi, đừng hỏng đồ đạc trong phòng khách của . Bình thường thì siêng quần áo, siêng dọn dẹp vệ sinh, đừng để nghĩ chúng là dân làng bẩn ồn ào quy củ.”

 

Quách Thị những chuyện , khẽ thở phào nhẹ nhõm : “Nương cũng quá quá lên , đáng thế ! Trước đây khi chạy nạn, Tần gia chẳng cũng ghét bỏ chúng !”

 

“Dù thì chú ý một chút cũng hại.” Diệp Lão Tứ , “Nghe khách điếm chỗ tắm rửa, đêm nay hai đều tắm rửa thật sạch, quần áo. Phía khách điếm giếng nước, nàng ngày mai đem quần áo bẩn giặt phơi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-39-ngay-thang-nay-khong-the-song-duoc-nua.html.]

“Được, giặt thì giặt.” Lúc trong lòng Quách Thị chỉ nghĩ đến năm mươi lượng ngân phiếu , chỉ loáng thoáng Diệp Lão Tứ tắm rửa, liền lập tức đồng ý.

 

Diệp Lão Tứ , trong lòng chùng xuống. Mặc dù cưới bao lâu, nhưng y tự nhận vẫn hiểu Quách Thị một chút. Bình thường là lười nhác nhất, mỗi chút việc gì đều trăm phương ngàn kế thoái thác, mặc cả. Ngay cả những việc thể , cũng sẽ lề mề kéo dài đến cuối cùng mới tình nguyện mà . Bình thường bảo nàng quét nhà, nàng cũng tranh cãi nửa ngày, chỉ để Diệp Lão Tứ quét nhiều hơn một chút, còn thể quét ít hơn một chút. Hôm nay bảo nàng giặt quần áo, nàng từ chối, than khổ, cũng mặc cả.

 

Diệp Lão Tứ tuy bình thường ồn ào nhưng là kẻ ngốc. Trực giác mách bảo y rằng Quách Thị chắc chắn vấn đề.

 

Diệp Lão Tứ động thanh sắc ăn xong bữa tối, tự lặng lẽ đun hai nồi nước nóng lớn, về phòng với Quách Thị: “Ta đun xong nước , tắm .”

 

Suốt quãng đường chạy nạn chỗ tắm rửa, thỉnh thoảng chút nước nóng để lau cũng lắm . Cho nên nước nóng đun xong, Quách Thị đương nhiên vui mừng, lập tức ôm bộ quần áo sạch chuẩn sẵn, đến buồng tắm riêng ở cuối hành lang. Nàng phòng định khóa cửa, Diệp Lão Tứ bất ngờ chen theo lưng nàng.

 

“Chàng gì thế?” Quách Thị giật .

 

“Trời lạnh lắm, hai cùng tắm , còn thể ấm áp hơn chút.”

 

“Ôi chao, …”

 

Quách Thị mặt đỏ bừng, còn tưởng Diệp Lão Tứ suốt đường nén chịu, nhân cơ hội chuyện gì đó đáng hổ. Ai ngờ Diệp Lão Tứ ba chân bốn cẳng cởi quần áo tắm luôn. Quách Thị nhanh nhẹn bằng y. Diệp Lão Tứ tắm xong từ đầu đến chân, Quách Thị mới gội đầu xong. Diệp Lão Tứ : “Thôi , nàng cứ tắm từ từ , về đây.”

 

Quách Thị dở dở , thật sự chỉ để tắm thôi . Ai ngờ đợi nàng tắm xong , thì phát hiện, bộ quần áo nàng cởi vắt giá, dấu vết lục lọi. Trong lòng Quách Thị giật , loáng thoáng đoán chuyện gì đang xảy , nhất thời ngũ vị tạp trần. Nàng nhất thời phân biệt rốt cuộc là chột nhiều hơn, là tức giận nhiều hơn. Diệp Lão Tứ vốn luôn thật thà, học cách lừa nàng .

 

Quách Thị cũng còn tâm trí nào để tắm nữa, màng đến mái tóc vẫn còn nhỏ nước, mặc quần áo xong liền vội vã chạy về phòng. Khi nàng đẩy mạnh cửa phòng, Diệp Lão Tứ đang lục lọi gối và chăn đệm.

Mèo Dịch Truyện

 

“Diệp Lão Tứ, tìm gì thế!” Quách Thị tức giận hỏi.

 

Tay Diệp Lão Tứ đang lục lọi khựng , y lập tức đặt xuống vỗ vỗ : “Nàng sợ côn trùng , lật xem chăn đệm sạch sẽ , côn trùng .”

 

Quách Thị lời , chỉ cảm thấy lồng n.g.ự.c như giáng cho một cú thật mạnh, nhưng vì cảm động, mà là y chọc tức. “Hay cho , Diệp Lão Tứ, giờ học cách giấu giếm ?” Quách Thị tức giận sôi máu, nàng từng bước từ cửa đến bên giường, trừng mắt Diệp Lão Tứ , “Chàng đang giúp bắt côn trùng ? Chàng đang nghi ngờ ăn trộm đúng ?”

 

“Ta hiểu nàng gì!” Diệp Lão Tứ né tránh ánh mắt nàng.

 

“Nếu trong lòng quỷ, tại dám mắt chuyện?” Quách Thị càng càng tức giận. “Diệp Lão Tứ, khi thành hứa với , sẽ bao giờ lừa gạt ! Mới mấy tháng thôi ? Chàng những lừa , còn nghi ngờ ? Chàng cho rằng là kẻ trộm, thì hãy bắt giao cho quan phủ !”

 

Sự tố cáo của Quách Thị quá ư là hợp tình hợp lý, nhất thời khiến Diệp Lão Tứ cũng trấn trụ, thật sự tưởng rằng trách lầm nàng. lời xin đến tận cửa miệng, Diệp Lão Tứ đột nhiên nhận điều gì đó đúng. Y chằm chằm Quách Thị đang thao thao bất tuyệt, nước bọt b.ắ.n tứ tung, lạnh lùng hỏi: “Nàng thấy gì mà cứ mãi ngừng thế, chẳng qua chỉ lật gối lên xem thôi mà?”

 

“Chàng còn thừa nhận? Vừa nãy vì tắm cùng , chẳng là để lục lọi quần áo cởi ?” Quách Thị cảm thấy lý và oan ức, viền mắt cũng đỏ hoe. “Diệp Lão Tứ, nếu cứ như , hai thể sống tiếp nữa…”

 

Quách Thị xong lời , liền vặn đó, chờ Diệp Lão Tứ đến dỗ dành . Phải rằng, đây chính là bí quyết đối phó đàn ông mà nàng truyền cho nàng khi xuất giá. Ai ngờ Diệp Lão Tứ lạnh lùng : “Nàng đúng, cũng thấy ngày tháng thể sống tiếp nữa.”

 

“Diệp Lão Tứ, lời ý gì, hai thành đầy nửa năm, lòng đổi ?” Quách Thị kinh ngạc tức giận, khỏi lớn tiếng.

 

Diệp Lão Tứ vốn dĩ chỉ nghi ngờ Quách Thị ba phần, nhưng lúc tăng lên sáu phần. Y phịch xuống mép giường, thở dài một tiếng: “Nương nãy , chỉ cần lén trả vật đó, bà sẽ coi như từng chuyện gì xảy . Nếu thật sự là nàng , thì nàng hãy mau đưa đồ cho , sẽ đưa về cho nương. Ta thể giúp nàng cầu xin, chỉ cần nàng tái phạm nữa, chuyện chúng thể bỏ qua…”

 

“Chàng xì ! Chàng bỏ qua cho ai? Chàng bỏ qua còn bỏ qua đây !” Quách Thị chống nạnh , “Ta nhà họ Diệp các ? Sao chuyện thì nghĩ đến , còn chuyện như thế thì đầu tiên nghi ngờ ?

 

Diệp Lão Tứ thấy thái độ của Quách Thị, rằng đồ vật chắc chắn ở trong phòng, nàng giấu ở nơi nào khác . Y cúi đầu, ngón tay luồn tóc, bất lực thở dài.

 

 

Loading...