Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 357:--- --- Dẫn Tình Thiên ra ngoài tránh gió

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:27:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gia đình họ Diệp dùng bữa xong, lão thái thái họ Diệp đang sạp khâu đế giày. Thường ngày việc đều do mấy nàng dâu , căn bản cần đến bà. giờ Diệp đại tẩu thỉnh thoảng dẫn Diệp tam tẩu ngoài cỗ. Diệp nhị tẩu cũng thông qua Tần gia nhận mấy mối y phục xuân, gần đây bận rộn vô cùng. Bởi lão thái thái họ Diệp liền chủ động nhận lấy việc giày vải cho nhà. Mắt bà giờ , y phục rõ, khâu đế giày thì thành vấn đề.

 

“Ngươi ai đến?”

 

“Hừ—” Nghe Diệp lão đại , cây kim trong tay lão thái thái họ Diệp chệch , trực tiếp đ.â.m tay bà, đau đến mức bà hít một khí lạnh, vội vàng đưa ngón tay rớm m.á.u miệng ngậm lấy.

 

“Người nhà đẻ của Quách thị đến .” Diệp lão đại khẽ , “Có cha nàng , ca ca nàng và hai đứa trẻ.”

 

“Sao tìm đến đây?” Lão thái thái họ Diệp xong liền chợt nhớ , năm xưa khi hai nhà bàn chuyện hôn sự, lão gia hình như trong nhà còn thích ở thôn Dung Khê, huyện Phong Lạc gần đó. Trí nhớ thật , qua nhiều năm như mà vẫn nhớ , còn tìm đến đây.

 

“Nương, đây?”

 

Diệp lão đại chút lo lắng, Quách thị còn, giờ nhà đẻ nàng đột nhiên đến tận cửa. Tuy rằng chuyện năm xưa vốn của nhà , nhưng để chuyện, tránh cho đối phương gây sự cũng khiến đau đầu.

 

“Có gì mà , chuyện đến nhà cũng lý, sợ gì!” Lão thái thái họ Diệp đầy khí thế , “Nếu đều chạy nạn ngoài, mỗi một nơi, thì năm xưa Quách thị chuyện như , nhà nên đến tận cửa xin nhà mới .”

 

Lão thái thái họ Diệp tuy miệng mạnh mẽ, nhưng khi khỏi phòng thấy nhà họ Quách, đặc biệt là thấy chân của Quách Sĩ Kiệt, nhiều lời đột nhiên thốt .

 

Mọi trong Diệp gia lúc nhà họ Quách đến, đều tập trung đại sảnh. Sau khi chào hỏi lung tung, đại sảnh lập tức chìm sự im lặng ngượng nghịu.

 

Quách lão hán một vòng hỏi: “Lão Tứ và Phượng Anh ?” Cùng lúc đó, lão thái thái họ Diệp cũng mở miệng hỏi: “Chân của Sĩ Kiệt đây là ?”

 

Hai bên lập tức chìm im lặng. Cuối cùng vẫn là Quách Sĩ Kiệt mở miệng phá vỡ sự im lặng trong phòng : “Diệp đại nương, năm xưa khi địa long trở , lưng của xà nhà đè hỏng, cho nên…”

 

Nghe lời Quách Sĩ Kiệt , trong Diệp gia .

 

“Vậy vợ ngươi?” Lão thái thái họ Diệp thăm dò hỏi.

 

Quách Sĩ Kiệt chút đau buồn cúi đầu : “Nàng lúc đó đập đầu…”

 

Năm xưa địa long trở đúng ban đêm, đều đang ngủ. Sự rung lắc ban đầu mấy rõ ràng, Quách Sĩ Kiệt là đầu tiên giật tỉnh giấc. Y đưa tay đẩy vợ tỉnh dậy bảo nàng mau chạy ngoài, đó một tay ôm một đứa con trai xông ngoài . Đặt con trai trong sân dặn chúng đừng lung tung, đó y xông chính phòng gọi Quách lão hán và Quách lão thái thái. Đợi khi y đỡ cha chạy khỏi chính phòng đang bắt đầu rung lắc, thì phát hiện vợ vẫn ngoài. Nghĩ vợ lẽ ngủ mê tỉnh, thế là Quách Sĩ Kiệt bất chấp cha phản đối, một nữa xông về phòng gọi vợ. Ngay lúc đó, sự rung lắc đột nhiên mạnh hơn, căn nhà đất sét nung lập tức đổ sập xuống, xà nhà vặn đè lên hai . Y đè trúng lưng thể cử động, còn vợ y thì trực tiếp đập trúng đầu, m.á.u b.ắ.n đầy mặt y.

 

Hai vợ chồng già họ Quách mất gần cả buổi để bới khỏi đống đổ nát, mới bắt đầu cuộc hành trình chạy nạn vô cùng gian nan của họ. Một nhà già thì già, trẻ thì trẻ, sức lao động duy nhất hỏng lưng. Họ đường đều bỏ xa phía , dám gây xung đột với bất kỳ ai, sợ rằng sẽ trở thành miếng mồi ngon trong miệng khác.

 

May mắn là mấy vận khí tệ, khi sắp đến Sơn Hải Quan, vặn gặp Văn tướng quân phái đang duy trì trật tự và phát gạo phát thuốc, còn mấy vị đại phu đang khám bệnh miễn phí cho . Người nhà họ Quách lúc mới đưa Quách Sĩ Kiệt gặp đại phu. mấy vị đại phu khám xong đều chân phế, cũng còn hy vọng dậy nữa. Có lẽ là thấy cả nhà họ quá đáng thương, đến đưa họ sang một bên khác, cùng một nhóm già yếu bệnh tật an trí cùng , rằng xem tình hình thế nào, mấy ngày nữa lẽ thể cho họ nhập quan. Dù khi nhập quan vẫn thể tiếp tục về phía Nam, nếu ở ngoài quan ải, những chỉ thể chờ c.h.ế.t cóng.

 

Ở nơi tạm thời an trí , nhà họ Quách cuối cùng cũng trải qua mấy ngày ăn uống cần vội vã đường. Sau đó liền trướng Văn tướng quân dẫn theo cùng nhập quan. Sau khi nhập quan, họ chỉ còn một chút lương khô do của Văn tướng quân tặng, mấy ngày ăn hết, mấy dọc đường ăn xin mới miễn cưỡng đến kinh thành.

 

Hai vợ chồng già con trai những điều , vành mắt đều kìm mà đỏ hoe. Nói chỉ là vài câu chuyện vặt, nhưng con đường gian nan đến mức nào, chỉ chính họ mới . Đặc biệt khi đến Diệp gia, thấy lão thái thái họ Diệp hồng quang đầy mặt, mấy Diệp gia dường như đều cường tráng hơn , ngay cả con cái nhà đứa nào đứa nấy đều mặc y phục mới, trắng trẻo sạch sẽ… Nghĩ đến đây, Quách lão hán nhớ hỏi: “ , gia mẫu, lão Tứ và Phượng Anh ? Ta thấy hai họ?”

 

Lão thái thái họ Diệp khựng một chút : “Lão Tứ kinh thành công , ở nhà.” Rồi bà liền chuyển đề tài : “Các ngươi một đường đến đây chắc ăn gì ?

 

“Đại tẩu, con mau chút đồ ăn.

 

“Lão đại, con đốt nóng sạp ở tây phòng.

 

“Lão nhị, con đun nhiều nước một chút, để Quách thúc bọn họ tắm rửa.

 

“Nhị tẩu, tam tẩu, các con về tìm xem y phục nào bọn họ thể mặc , hết tìm mấy bộ sạch sẽ cho bọn họ rửa.”

 

Lão thái thái họ Diệp một mạch phân phó xuống, trong nhà đều bà sai khiến mà bận rộn cả lên. Quách lão hán vội vàng khách khí cần. Lão thái thái họ Diệp : “Gia đình các ngươi tối nay cứ ở , chuyện gì ngày mai hãy .”

 

Diệp đại tẩu nhanh một chậu canh bánh bột lớn mang lên. Lão thái thái họ Diệp : “Đêm hôm khuya khoắt, cũng chẳng gì ngon lành, canh bánh bột ấm nóng dễ tiêu, các ngươi cứ ăn lúc còn nóng.”

 

Người nhà họ Quách đều nhớ bao lâu thấy bột mì trắng, lúc thấy một chậu canh bánh bột lớn như , bên trong ngoài một chút bắp cải thái sợi , là bánh bột mì trắng. Điều thể chê bai, mắt họ đều sáng rực lên. Rất nhanh, Diệp đại tẩu hấp thêm một đĩa đồ kho đông lạnh bên ngoài từ Tết ăn hết, tai heo, móng giò, thịt chân giò... Nàng còn thái chút cải mù tạt, trộn một củ cải, hấp một chén trứng chưng, coi như gom bốn món.

 

Người nhà họ Quách khi thấy thịt đều mở to mắt. Họ đều nhớ bao lâu ăn thịt. Người lớn còn miễn cưỡng giữ một chút chừng mực, lũ trẻ sớm nhịn , liên tục nuốt nước bọt.

 

“Mau ăn cơm !” Lão thái thái họ Diệp chào hỏi nhà họ Quách. Để tránh nhà họ Quách ngại ngùng dám ăn, Diệp đại tẩu trực tiếp bày tất cả đồ ăn lên bàn sạp ở tây phòng. Lúc sạp ở tây phòng đốt nóng lên, ăn cơm trong phòng vặn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-357-dan-tinh-thien-ra-ngoai-tranh-gio.html.]

 

“Các ngươi cứ ăn , lát nữa ăn xong cứ để dọn dẹp.” Diệp đại tẩu ngoài, tiện tay đóng cửa giúp họ.

 

Người nhà họ Diệp rời , hai đứa trẻ đồng loạt đưa tay với lấy thịt trong đĩa, bỏng cũng chịu buông tay. Nếu như ở nhà, Quách Sĩ Kiệt nhất định sẽ mắng mỏ hai đứa con trai một trận tơi bời. nghĩ đến nửa năm nay hai đứa trẻ chịu khổ, lời mắng mỏ nhất thời đến miệng, cũng .

 

“Cẩn thận chút, đừng để bỏng.”

 

Quách lão thái thái thì trực tiếp đặt đĩa thức ăn mặt hai đứa trẻ : “Cháu ngoan, từ từ ăn vội, đĩa đều là của các cháu, ông nội, bà nội và cha các cháu đều ăn.” Quách lão hán lời lão bà , lập tức rụt chiếc đũa đưa trở về.

 

Quách Sĩ Kiệt nhíu mày : “Nương, một đĩa thịt lớn như , cùng ăn, chỉ cho hai đứa nó? Hơn nữa, lâu như ăn thịt, đột nhiên ăn nhiều quá, ruột gan cũng chịu nổi.” Quách lão thái thái câu đầu còn phản đối lời con trai, nhưng câu mới thấy con trai cũng lý, lên tiếng. Quách lão hán thì hòa giải : “Thôi , nương ngươi cũng là thương hai đứa trẻ, chúng từ nhỏ đến lớn chịu khổ như !”

 

Quách Sĩ Kiệt hết gắp cho cha mỗi một đũa thịt, đó gắp một miếng xương bát , định nếm thử hương vị, giải thèm là . Nhìn hai đứa trẻ ăn ngẩng đầu lên, y bất đắc dĩ thở dài : “Nương, cứ như sớm muộn cũng sẽ hư bọn trẻ.”

 

Quách lão thái thái cho là đúng : “Con lúc nào cũng treo lời miệng, con và Phượng Anh đều do nuôi lớn, hai đứa đều lớn lên ? Đâu hư hỏng? Thời thơ ấu của trẻ con chỉ mấy năm , giờ nuông chiều chút, chớp mắt một cái là chúng lớn .”

 

Quách Sĩ Kiệt từng Quách lão thái thái, nhưng trong mười vẫn ba bốn tác dụng. giờ y tự đôi chân thể cử động, mỗi ngày ăn uống vệ sinh đều nhờ cha hầu hạ, chuyện càng thêm khí thế, Quách lão thái thái cũng lời y nữa.

 

Quách lão thái thái dùng thìa khuấy mấy cái trong chậu, miệng tặc lưỡi : “Gia đình lão Diệp sống thật , xem, canh bánh bột bên trong là bánh bột mì trắng , mà bột còn nhiều hơn rau ít!” Nàng khuấy nửa ngày, tự múc một bát nhiều rau ít bột, bưng bát lên húp một ngụm. “Đại tẩu nấu ăn quả là ngon.” Nàng gắp một đũa cải mù tạt thái sợi, nhét miệng : “Ôi chao, cái còn cho dầu mè nữa!”

 

Cả nhà nhanh ăn sạch sành sanh thứ bàn. Ngay cả Quách lão thái thái cố gắng để dành đồ ngon cho con trai, cháu trai cũng ăn no căng bụng. Nàng ngửa , xoa bụng đầy thỏa mãn.

 

Ngay khi Quách gia đang ăn cơm, nhà họ Diệp đều tụ tập trong phòng Diệp lão đại, bàn bạc rốt cuộc chuyện nên thế nào. Diệp tam tẩu dẫn đầu : “Nương và đại tẩu cũng quá hào phóng , còn bữa tối cho nhà ăn? Ta mà , nên đuổi nhà ngoài. Đặc biệt là đại tẩu, còn một đĩa thịt, canh bánh bột cũng là bột mì trắng. Thế , nhà sống , bọn họ càng .”

 

Diệp lão tam sợ lời nàng nhà họ Quách thấy, vội vàng thúc nàng : “Nàng nhỏ tiếng một chút.”

 

Lão thái thái họ Diệp : “Tam tẩu, chồng mà con, con đó, chính là khí độ như đại tẩu con. Mặc kệ Quách thị đúng, Quách lão hán năm xưa với cha chồng con cũng là bạn chí cốt. Người từ xa chạy nạn đến, nhà lẽ nào ngay cả một bữa cơm cũng cho ăn mà đuổi ? Hơn nữa điều kiện sống của chúng bây giờ thế nào, trong thôn cũng đều thấy rõ. Hôm nay con cho ăn cám nuốt rau, về thôn , con để khác nhà thế nào?”

 

Lão thái thái họ Diệp lúc chuẩn sẵn sàng tâm lý để Quách gia sẽ loạn một trận, cho nên phương diện đều cho khác nắm nhược điểm. “Quách thúc con là một thật thà, Sĩ Kiệt từ nhỏ theo ông bà nội lớn lên, cũng là một đứa trẻ hiểu chuyện, khó đối phó nhất chính là Quách thẩm con. Tối nay coi như tạm thời qua chuyện , nhưng sớm muộn gì cũng tránh . Ai, các ngươi cũng ngủ sớm , ngày mai chừng còn một trận chiến khó khăn đánh.”

 

Lão thái thái họ Diệp xong đột nhiên nhớ

 

, đầu về phía Diệp lão đại và Diệp đại tẩu : "Hai đưa Tình Thiên ngoài tránh mấy ngày phong ba ? Nhà họ Quách vẫn chuyện của Tình Thiên , đừng để đến lúc họ những lời khó ."

 

Diệp đại tẩu đó căn bản nghĩ đến điểm , xong lời liền hoảng hốt, lập tức đầu về phía Diệp lão đại, mong y thể đưa một chủ ý.

 

Diệp lão đại nghĩ nghĩ với Diệp đại tẩu: "Hay là nàng đưa Tình Thiên đến huyện thành tìm Ngọc Mai, tá túc vài ngày ở nhà cô ?"

 

Y sợ bên nhà sẽ gây chuyện gì, bèn định để Diệp đại tẩu tự đưa Tình Thiên ngoài tránh phong ba.

 

Diệp đại tẩu định , Diệp lão thái thái trực tiếp phản đối: "Nhà chúng tiền, cứ đến khách điếm mà ở, còn ở mấy ngày, đến nhà thì quá quấy rầy."

 

nếu tự dẫn theo hài tử ở khách điếm, trong lòng Diệp đại tẩu vẫn chút sợ hãi.

 

Nàng nghĩ nghĩ : "Hay là con đưa Tình Thiên đến chỗ tổ phụ ở vài ngày ? Như đến Kinh thành tiệc rượu còn tiện lợi hơn. Tổ phụ nhiều con đưa hài tử qua đó chơi , con còn từng đến đó !"

 

"Như cũng ." Diệp lão thái thái phản đối nữa, bởi vì Lão Sầm tuyệt đối là thật lòng giữ quan hệ với Diệp đại tẩu và Tình Thiên.

 

Nếu sợ Diệp đại tẩu vui, y chắc chắn phái đến đón .

 

"Sáng sớm mai để lão đại đưa các con qua đó, đợi khi chuyện bên nhà giải quyết xong thì để y đến đón con."

Mèo Dịch Truyện

 

Diệp lão thái thái xong sang Diệp lão đại: "Ngày mai ngươi đưa hai con họ qua đó xong, trực tiếp tìm Khánh Sơn, gọi lão tứ về. Chuyện của nhà họ Quách , y mới là đương sự, dù cũng 'đương diện la, đối diện cổ' mà rõ ràng chuyện thì mới ."

 

Phía nhà họ Diệp bàn bạc xong xuôi ai về phòng nấy, trong Tây Ổng, Quách lão thái thái đang tắm cho hài tử càng nghĩ càng thấy đúng.

 

"Lão gia nhà , thấy nhà họ Diệp chút kỳ lạ ? Chúng hỏi chuyện Phượng Anh, bọn họ cứ cảm thấy luôn lẩn tránh?"

 

Quách lão hán căn bản hề phát giác chi tiết , cởi y phục : "Người chẳng lão tứ Kinh thành việc , Phượng Anh chắc chắn cũng theo chứ! Vợ chồng son, ai mà chẳng rời xa ai, chuyện chẳng bình thường ! Nàng từng trải qua, lớn tuổi thì quên hết cả ?"

 

 

Loading...