Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 35:---: Cha, hắn đá ta! Bắt lấy hắn! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:54:02
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Đại Tẩu mặt tức thì đỏ bừng. Nàng còn thể gì nữa đây, đương nhiên là mong Tình Thiên thể sức, khiến lão già đổi ý định. Chỉ tiếc là nàng chọc mấy cái, nhưng Tình Thiên chỉ lo ăn kẹo hồ lô. Thấy đều , Diệp Đại Tẩu khô khan : “Ta, chỉ đo kích thước, chuẩn mua hai thước vải để y phục cho con bé.” Diệp Đại Tẩu xong vội vàng tiếp lời: “Cái vội, lát nữa chúng mua cũng , tiên cứ lo việc chính .” Lý Phúc : “Việc chính hôm nay phá hỏng , sẽ nghĩ cách khác ! Đi thôi, chúng cùng dạo, mua vải y phục cho Tình Thiên!”

 

Chủ quán liền tự tiến cử: “Việc chỉ vàng bạc thì thể giúp nhiều, nhưng nếu quý vị mua vải vóc, thì quá quen thuộc !” Hắn đoạn dẫn , rẽ ngang rẽ dọc đến một sạp vải : “Lão Lục, đây mang mối ăn đến cho đây.”

 

Lão Lục là một đàn ông gầy gò cao ráo, thấy khách đến liền vội vàng dậy chào hỏi: “Mấy vị cứ thoải mái xem, là khách do Tiền giới thiệu đến, gì, chắc chắn sẽ bán đúng giá cho quý vị!”

 

Chủ quán Tiền Diệp Đại Tẩu : “Đại tỷ y phục cho con bé, loại nào năm nay thịnh hành mà chăng, cứ lấy cho đại tỷ xem.”

 

“Được thôi!” Lão Lục vô cùng thành thạo rút bảy tám cuộn vải, đặt mặt Diệp Đại Tẩu, “Mời quý vị xem những thứ , đều là hàng mới năm nay, cái nào ý ?”

 

Diệp Đại Tẩu một lượt, quả nhiên gần giống với những gì mà chủ quán đầu tiên giới thiệu. Nàng nhỏ giọng thì thầm với Diệp Lão Đại: “Xem cũng đến nỗi quá , tuy giá cả đòi cao, nhưng ít cũng dùng mấy đồ ế ẩm để lừa gạt chúng .”

 

Ai ngờ nàng dứt lời, thấy tiếng gầm giận dữ từ phía : “Hay cho ngươi, Lão Lục , gan lớn , dám cướp mối ăn của !”

 

Diệp Đại Tẩu giọng , mà cảm thấy chút quen tai ! Nàng đầu thì ngây , hóa chủ quán Tiền dẫn họ vòng quanh, cuối cùng dừng ngay đối diện sạp hàng đầu tiên lúc nãy.

 

Lão Lục vội vàng : “Vương Đại Chùy, ngươi lời gì , chân mọc đại tỷ đây, mua ở sạp nào thì mua ở sạp đó. Ta lôi kéo khách từ sạp ngươi , gọi là cướp mối ăn của ngươi?”

 

Vương Đại Chùy tới thấy những tấm vải bày mặt Diệp Đại Tẩu, càng thêm tức giận mà chỉ trích: “Vị đại tỷ rõ ràng nãy với , lấy tiền xong sẽ mua. Ngươi xem, vải vóc còn để dành cho đại tỷ ở đó kìa!”

 

Diệp Đại Tẩu lời , trong lòng tức thì chột , lúc đó nàng quả thật lấy cớ tiền, lấy tiền xong sẽ . ai cũng đó chỉ là một lời từ chối khéo, thật sự tin chứ?

 

Vương Đại Chùy thấy Diệp Đại Tẩu á khẩu, tức thì càng hăng hái hơn, chỉ đống vải lấy sạp mà : “Còn cướp mối ăn của , ngay cả những tấm vải lấy cũng giống hệt ! Chắc chắn ngươi nãy lén xem vị đại tỷ gì, lưng dùng giá thấp hơn để cướp khách của ! Lão Lục Lão Lục, đây nhận ngươi là như chứ!”

 

Lời thực chất chút hồ đồ. Những loại vải thịnh hành mỗi năm cũng chỉ bấy nhiêu, cộng thêm việc Diệp Đại Tẩu mua cho trẻ con, loại phù hợp càng ít hơn. Ở cái chợ lớn , tùy tiện hỏi bất kỳ sạp nào, chắc chắn cũng khác là bao.

 

sắc mặt của chủ quán Tiền và Lão Lục đều vẻ khó coi, thậm chí dám lên tiếng phản bác. Vương Đại Chùy cao to vạm vỡ, ở chợ cũng coi như là một bá chủ, Lão Lục đây từng chịu thiệt thòi nên e dè dám chọc .

 

Diệp Đại ca trầm giọng : “Chợ do nhà ngươi mở, chúng mua ở sạp nào thì mua ở sạp đó, ngươi đòi giá cao như còn dám giở trò ác nhân cáo trạng ?”

 

“Ngươi cái gì?” Vương Đại Chùy , lập tức bắt đầu xắn tay áo tiến gần, hai tên thanh niên phụ việc ở sạp của cũng theo vây tới.

 

Diệp Lão Đại giao Tình Thiên cho Diệp Đại Tẩu : “Các ngươi lùi về một chút.”

 

Diệp Đại Tẩu nắm chặt cánh tay buông, lo lắng : “Nơi đất khách quê , đừng mà đ.á.n.h với !”

 

“Bị ức h.i.ế.p đến tận đầu thế , còn nhịn chứ?” Diệp Lão Đại , “Yên tâm, bọn chúng đ.á.n.h !”

 

Mèo Dịch Truyện

Diệp Đại Tẩu : “Chàng thêm đồng bọn chứ! Hơn nữa, chúng ngoài cùng Lý quản gia, đừng gây rắc rối cho Tần gia!”

 

Lời phía thành công khuyên nhủ Diệp Đại ca, ai ngờ định hạ nắm đ.ấ.m xuống, Lý Phúc gọi gia đinh: “Người ! Ta xem hôm nay ai dám động thủ, còn vương pháp nữa !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-35-cha-han-da-ta-bat-lay-han.html.]

 

Hai tên gia đinh của Tần gia lập tức tiến lên, song song với Diệp Lão Đại. Hai bên tương đương, nhất thời rơi thế giằng co.

 

Đang lúc căng thẳng như dây đàn, sẵn sàng lao đ.á.n.h bất cứ lúc nào, bỗng nhiên một bé ba bốn tuổi từ trong đám đông chạy . Đứa bé lệch hướng chạy đến giữa hai nhóm , như dọa sợ mà sững ở đó nhúc nhích.

 

“Thằng nhóc con , cút xa !” Vương Đại Chùy mắng một câu.

 

Đứa bé tức thì dọa sợ mà òa lên, nhưng vẫn nhúc nhích.

 

“Mẹ kiếp!” Vương Đại Chùy tức giận nhấc chân đá về phía đứa bé, “Bảo ngươi cút thấy !”

 

“A——”

 

“Cẩn thận——”

 

Diệp Đại Tẩu và Diệp Nhị Tẩu sợ hãi kêu lên. Vương Đại Chùy cao to vạm vỡ, đứa bé nhỏ đến , cú đá mà trúng, c.h.ế.t e là cũng mất nửa cái mạng.

 

Chợt thấy Diệp Đại ca hành động nhanh như chớp, đột nhiên xông lên, cúi ôm lấy đứa bé, dùng tấm lưng của đỡ lấy cú đá của Vương Đại Chùy.

 

“Cha——” Tình Thiên vội vàng kêu lớn, giọng mang theo cả tiếng .

 

Diệp Đại Tẩu sợ đến mềm cả chân, Diệp Nhị Tẩu nhanh tay đỡ lấy mới ngã xuống đất.

 

“Hừ, vẻ hùng cái gì!” Vương Đại Chùy khinh thường khạc một tiếng, nhấc chân định đá thêm Diệp Đại ca một cái nữa. May mà Diệp Đại ca ôm đứa bé lòng, lăn một vòng tại chỗ, né cú đá thứ hai của .

 

“Đối với một đứa trẻ nhỏ như cũng tay , ngươi còn là !” Diệp Đại ca đau giận, cả khuôn mặt đỏ bừng.

 

Diệp Đại Tẩu giao Tình Thiên cho Diệp Nhị Tẩu, thì vội vàng chạy tới xem xét vết thương của .

 

Vương Đại Chùy dùng ngón út ngoáy ngoáy tai, thổi bay ráy tai móc , khẩy : “Ngươi gì? Ta rõ!”

 

Ngay lúc đà lấn tới, tiếp tục áp sát, đám đông vây quanh chợt tách đôi, một nhóm quan binh chạy , vây kín .

 

Diệp Đại Tẩu là thật sự sợ đến mềm cả chân, phịch xuống bên cạnh Diệp Lão Đại, còn tưởng những quan sai đều đến bắt nam nhân nhà .

 

Không ngờ tên quan sai chạy đầu tiên thấy đứa bé Diệp Đại ca ôm trong lòng, tức thì lộ vẻ mừng rỡ, vội vàng gọi lớn về phía : “Bổ đầu, Hổ Tử tìm thấy , ở đây !”

 

Rất nhanh, một nam tử cường tráng mặc quan phục bổ đầu, bên hông đeo trường đao liền nhanh chóng bước tới. Nam tử một tay ôm lấy đứa bé từ trong lòng Diệp Lão Đại, thở phào nhẹ nhõm, nhịn mà trách móc: “Hổ Tử, con chạy lung tung cái gì, mấy ngày đánh, ngứa đòn ?”

 

Hổ Tử ôm chặt lấy cổ nam tử, chỉ Vương Đại Chùy mách: “Cha, đá con! Bắt !”

 

 

Loading...