Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 345:--- --- Mau chóng nói rõ ràng, nếu không ta sắp nghẹn chết rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:27:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Pháo hoa bên bờ sông thu hút ngày càng nhiều . Ngay cả xe ngựa của những nhà quyền quý cũng cố ý dừng để chiêm ngưỡng pháo hoa nơi đây. Không xa đó, từ một cỗ xe ngựa bước xuống một cô nương vận áo khoác và váy màu hồng nhạt, khoác áo choàng da sóc xám. Nàng dẫn theo nha bước đến, giọng hân hoan cất lên: “Hạc Hiên ca ca, dạo chợ đèn mà trốn ở đây đốt pháo hoa !”
Mèo Dịch Truyện
Tần Hạc Hiên đó chú ý thấy đang tiến gần, nhưng để tâm. Mãi đến khi đối phương cất lời chào, y mới ngẩng đầu liếc mắt. Trông chút quen mắt, hình như từng gặp trong dịp Tết, nhưng y chẳng còn ấn tượng gì nữa. Tùng Đào biểu cảm của thiếu gia nhà y chắc chắn nhận , liền vội vàng ghé sát thì thầm nhắc nhở: “Là cháu gái nhà đẻ của Tam phu nhân, Ngũ cô nương họ Phạm.”
Tần gia là một đại gia tộc mối quan hệ khá phức tạp. Tần lão gia tử cả đời cưới qua ba đời vợ, còn di nương, thông phòng thì nhiều vô kể. Thê tử đầu tiên là Trình thị cùng Tần lão gia tử thanh mai trúc mã, tình cảm sâu đậm, nhưng bệnh tật triền miên, khi sinh hạ một trai một gái thì may qua đời. Sinh mẫu của Tần Tùng Dận là thê tử thứ hai của Tần lão gia tử, vợ chồng chẳng tình cảm gì, thuần túy cưới về để lo liệu hậu trạch, chăm sóc con nhỏ. Bởi , ngay cả Tần Tùng Dận, đứa con trai , cũng Tần lão gia tử yêu mến. Khi Tần Tùng Dận lên năm tuổi, sinh mẫu bệnh mất. Ba tháng , Tần lão gia tử liền cưới Tam phu nhân Phùng thị về nhà. Bởi , Tần Tùng Dận ở nhà, là lớn lên trong kẽ hở. Đại ca đại tỷ phía Tần lão gia tử nuông chiều, phía Phùng thị chăm sóc. Chỉ y, đứa trẻ cha thương còn, là sống khổ sở nhất. Đôi khi sống còn chẳng bằng Tần Tam gia vốn là thứ tử, ít nhất còn sinh mẫu chăm sóc và yêu thương. Tần Tam lão gia cưới thứ nữ Phạm Thư Lan của Phạm gia, còn Ngũ cô nương họ Phạm , chính là con gái của Phạm Đức Xương, thứ cùng cha cùng với Phạm Thư Lan, tên là Phạm Giai Ngọc. Bởi vì mối quan hệ quá xa, nên ban đầu khi theo nhà họ Phạm đến Tần phủ chúc Tết, Phạm Giai Ngọc chỉ vội vàng gặp Tần Hạc Hiên một , khi chúc Tết xong liền lớn dẫn sang chỗ Tần Tam gia. chỉ một gặp mặt , Phạm Giai Ngọc chú ý tới Tần Hạc Hiên. Vừa dạo chợ đèn xong chuẩn về nhà, ngang qua đây, đều vén cửa sổ xe xem pháo hoa bên ngoài, chỉ nàng thấy Tần Hạc Hiên đang bên bờ sông.
“Phạm Ngũ cô nương lễ.” Tần Hạc Hiên mấy hài lòng với cách xưng hô của Phạm Giai Ngọc, nhưng cũng tiện thẳng , chỉ đành giữ cách mà chào hỏi.
Tình Thiên từ trong lòng Tần Hạc Hiên thò đầu Phạm Giai Ngọc, thầm nghĩ đây chẳng lẽ là mà Tần ca ca đến ? tại Tần ca ca gọi nàng là Phạm Ngũ cô nương nhỉ? Phạm Giai Ngọc ngờ trong lòng Tần Hạc Hiên còn bế một tiểu cô nương. Nàng hồi tưởng hồi lâu, cũng nhớ Tần gia cô nương nào ở tuổi , liền tò mò ghé sát kỹ hơn.
“Hắt xì—— Hắt xì——”
Cùng với việc nàng tới gần, một làn hương thơm hỗn tạp xộc thẳng mũi, xộc đến nỗi Tình Thiên nhịn mà hắt liên tiếp hai cái. Phạm Giai Ngọc thầm thấy ghét bỏ trong lòng, nhưng vẫn nhịn lùi . Không ngờ thấy Tần Hạc Hiên rút khăn tay dịu dàng lau cho cô bé, đó dùng áo choàng của quấn chặt cô bé , dịch vài bước xa khỏi nàng . Phạm Giai Ngọc thầm nghĩ, còn ghét bỏ gì, ngươi ghét bỏ ư? Nàng cam lòng tiến thêm hai bước, xem Tần Hạc Hiên thực sự tránh . Không ngờ Tần Hạc Hiên thẳng thừng khách khí : “Xin , Phạm Ngũ cô nương, mùi hương cô nương quá nồng, của khó chịu , xin hãy đừng gần nữa.”
Mặt Phạm Giai Ngọc đỏ bừng lên, hổ đến mức gần như bật ngay tại chỗ. Nàng lớn đến chừng từng khác công khai ghét bỏ như . Tùng Đào một bên cũng chỉ bất lực xoa trán, thì xong , cái miệng của thiếu gia nhà đắc tội khác . thì còn !
21_Tình Thiên Tần Hạc Hiên dùng áo choàng trùm kín đầu, lập tức còn ngửi thấy mùi hương nồng nặc Phạm Giai Ngọc nữa, chóp mũi chỉ còn mùi hương thanh khiết của Tần Hạc Hiên. Dường như cũng chẳng mùi huân hương gì, nếu ở quá gần, thì cũng thể ngửi thấy . Tình Thiên hít hai , cảm thấy quả nhiên vẫn là mùi hương Tần ca ca dễ chịu nhất. Nàng bé ngoài chơi lâu như , thật cũng mệt . Thế là nàng bé đưa tay túm lấy áo choàng của Tần Hạc Hiên, an tâm áp khuôn mặt nhỏ bé n.g.ự.c y.
Phạm Giai Ngọc một câu của Tần Hạc Hiên cho tức giận bỏ , về phía xe ngựa nhà , cúi đầu ngửi mùi hương , giọng mang theo vẻ hỏi nha phía : “Mùi hương nồng ?” Nha nhất thời cũng nên trả lời thế nào. Nói thật, vì hôm nay ngoài dạo chợ đèn, Phạm Giai Ngọc lúc trang điểm quả thực phần quá đà. Cứ đến mùi hương nàng , ít nhất cũng ba nguồn gốc. Một là dùng huân hương ướp áo, váy và áo choàng. Hai là thoa dầu thơm lên . Ba là còn dùng dầu thoa tóc mùi thơm. Bởi , khi dạo chợ đèn, khác thì chen chúc chịu nổi, bên cạnh Phạm Giai Ngọc ngược rộng rãi hơn nhiều, đến xung quanh đều vô thức tránh né. Phạm Giai Ngọc nhận vấn đề, chỉ nghĩ rằng vì mang theo nha và tùy tùng, nên những khác đều nhường đường cho nàng . Thực dạo một vòng lớn, mùi hương Phạm Giai Ngọc tan bớt nhiều . Phạm Giai Ngọc phát hiện Tần Hạc Hiên, chuẩn đến bắt chuyện, khi xuống xe cố tình thoa thêm một chút dầu thơm lên . Bởi , nàng gần, liền xông cho Tình Thiên khó chịu. nha cũng dám mùi hương nàng quá nồng, chỉ đành đáp: “Cô nương điều , nhiều ở kinh thành đang đồn rằng, tiểu thiếu gia Tần gia đặc biệt yêu thích một tiểu nha đầu thôn quê, cũng lai lịch gì. Cô nương thử nghĩ xem, nha đầu thôn quê thì hiểu gì, dầu thơm cô nương nàng đừng là thoa, e rằng đây còn từng ngửi qua. Đây gọi là heo rừng ăn cám mịn, cô nương hà cớ gì so đo với nàng .”
Nghe lời nha , trong lòng Phạm Giai Ngọc dễ chịu hơn một chút. ngay đó nàng nhíu mày : “Thân phận như Hạc Hiên ca ca mà dây dưa với một nha đầu thôn quê, ngoài cũng ô uế phận của . Cũng Hạc Hiên ca ca nghĩ thế nào, Tần đại nhân và Tần phu nhân cũng quản thúc ?” Nha thấy lời gì đó , liền cẩn thận : “Cô nương, chuyện , chuyện hình như cũng liên quan đến chúng !” Phạm Giai Ngọc lúc mới nhận quả thật nhiều, vài chuyện chỉ cần nghĩ trong lòng là , liền lập tức chữa lời: “Ở đây ngoài, chẳng qua là thuận miệng lẩm bẩm vài câu thôi mà! Thôi , về nhà nhanh !”
Sau khi Phạm Giai Ngọc rời , Tần Hạc Hiên phát hiện Tình Thiên tựa , sợ cô bé ngủ quên ở ngoài sẽ cảm lạnh, liền vội vàng gọi cô bé dậy : “Đừng ngủ vội, cố gắng thêm một lát nữa, chúng sẽ về nhà ngay đây.” Tình Thiên nãy mơ mơ màng màng chợp mắt một lát, mở mắt thấy tiểu tỷ tỷ mùi hương nồng nặc đến khó chịu biến mất. Nàng bé dụi mắt hỏi: “Tần ca ca, đó là của ?” Tần Hạc Hiên chút do dự : “Ta .” “ nàng gọi là Hạc Hiên ca ca…” Tình Thiên ngây ngốc hỏi. Thái độ của Tần Hạc Hiên vô cùng kiên định : “Chỉ là con cái nhà họ hàng thôi, của .” “Ồ, là !” Tình Thiên nửa hiểu nửa gật đầu, đó Tần Hạc Hiên bế lên xe ngựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-345-mau-chong-noi-ro-rang-neu-khong-ta-sap-nghen-chet-roi.html.]
Trên đường trở về, Tần Hạc Hiên sợ Tình Thiên ngủ , liền cố ý dẫn dắt cô bé chuyện nhiều hơn. Chuyện của bản Tình Thiên buổi chiều lẩm bẩm kể gần hết với Tần Hạc Hiên , giờ phút cũng nên gì. Sau đó nàng bé đột nhiên nhớ Diệp Khánh Sơn, vội vàng với Tần Hạc Hiên: “Tần ca ca, quên với , đường thúc của về .” Đường thúc? Tần Hạc Hiên lập tức nghĩ đến Diệp Hướng Lỗi. Học đồ ăn Tết đều nghỉ, y về nhà cũng là chuyện bình thường. hôm nay là ngày mười lăm , Tết cũng qua, ngày mai y nên trở cửa hàng. Tần Hạc Hiên lộ vẻ gì hỏi: “Trong Tết y đến tìm con chơi ?” “Không chơi với ạ!” Tình Thiên căn bản Tần Hạc Hiên đang nghĩ gì, tiếp tục : “Y thường là chơi bài uống rượu với cha và những khác.” Tần Hạc Hiên lúc mới nhận nghĩ sai , Tình Thiên vẫn luôn gọi Diệp Hướng Lỗi là tiểu thúc, đường thúc mà cô bé hôm nay chắc hẳn là một khác. “Đường thúc của con từ về ?” “Từ biên quan trở về.” Tình Thiên hồi tưởng : “Y lính nhiều năm, còn từng địch bắt nô lệ, đó trốn thoát về tiếp tục lính, cho đến tận bây giờ tuổi cao, mới về nhà.” Kinh nghiệm … Tần Hạc Hiên xong luôn cảm thấy chút quen tai, liền hỏi tiếp: “Đường thúc của con tên là gì?” “Tên là Diệp Khánh Sơn.” Tình Thiên : “Đường thúc còn vợ và hai con trai, rằng đợi khi xuân đến sẽ đón họ về. Nương đến lúc đó thêm hai ca ca nữa.”
Sau khi tên, Tần Hạc Hiên càng thêm chắc chắn, đây nào binh sĩ bình thường giải ngũ trở về, căn bản chính là Diệp Khánh Sơn, ban sư hồi triều từ biên giới Tết, Hoàng thượng phong Trấn Quốc Đại tướng quân! Nhắc đến Diệp Khánh Sơn thì cũng là một nhân vật truyền kỳ , năm xưa y bắt lính. Mấy năm vẫn chỉ là một tiểu binh vô danh, phô trương thanh thế. Sau đó trong một trận chiến thì mất tích, quân đội còn tưởng y tử trận, trực tiếp báo cáo là hy sinh. Ai ngờ mấy năm , Diệp Khánh Sơn đột nhiên dẫn theo mấy chục lén lút trốn về từ biên giới. Và những gì y mang về chỉ là mấy chục , mà còn là nhiều tin tức tình báo của quân địch, trong đó giá trị nhất chính là sự phân bố nhân sự và bản đồ địa hình. Nhờ tin tức tình báo y mang về, Đại Tề cuối cùng cũng dương mày hất mặt đ.á.n.h một trận đại thắng. Diệp Khánh Sơn cũng vì thế mà nhận phần thưởng và thăng chức. đây mới chỉ là khởi đầu cho truyền kỳ của y. Tiếp đó, Diệp Khánh Sơn như thể đả thông Nhâm Đốc nhị mạch, một đường xông pha ai địch nổi, ngừng lập công, ngừng thăng tiến. Năm ngoái càng dẫn binh một đẩy lùi quân địch, công hạ năm tòa thành trì. Khải trở về Hoàng thượng phong Trấn Quốc Đại tướng quân từ nhị phẩm. Là một trong ít các tướng quân xuất từ bình dân của triều đại . Vì cũng ít gây điều tiếng. công lao hiển hách y, đủ để xóa bỏ lời đồn đại. Diệp Khánh Sơn là đường thúc của Tình Thiên ư? Bởi vì Tần Hạc Hiên cận với Tình Thiên, nên Tần phu nhân sớm phái điều tra tình hình nhà họ Diệp, cũng chút hiểu về mối quan hệ thích trong gia đình đó. Diệp gia năm đó quả thật một nam đinh bắt lính, ban đầu còn tưởng c.h.ế.t ở bên ngoài, ngờ cơ duyên lớn như .
Cùng lúc đó, Diệp Khánh Sơn ở lão trạch mười mấy ngày cuối cùng cũng nhân cơ hội dạo riêng, trở về chỗ ở của tại kinh thành, gặp thê tử Thiệu thị và hai con trai. Thê tử của Diệp Khánh Sơn là y cưới đầu lập công thăng chức, gia thế hiển hách gì, chỉ là con gái của một gia đình bình thường trong thành biên giới. Ban đầu ở trong quân thì còn dễ , tuy Diệp Khánh Sơn thăng tiến hết đến khác, nhưng cần quá nhiều xã giao. khi trở về kinh thành, đặc biệt là khi Diệp Khánh Sơn phong Trấn Quốc Đại tướng quân, ở trong tướng phủ do Hoàng thượng đích ban tặng, đến thăm bỗng chốc tăng lên nhiều. Thiệu thị từng thấy cảnh tượng như , nên đối phó thế nào. Chỉ thể chuyện đều để Diệp Khánh Sơn định đoạt. Ai ngờ trong dịp Tết, thời gian giao lưu nhân tình thế thái nhiều nhất, trượng
Phu quân thế mà dứt khoát bỏ trở về, chỉ sai về truyền một lời. Thiệu thị vẫn tưởng Diệp Khánh Sơn chấp hành nhiệm vụ bí mật gì, cũng dám hỏi han, chỉ thể đóng cửa từ chối khách chờ trở về. Cứ thế mà đợi mãi đến rằm tháng Giêng.
"Lão gia, ăn Tết nhiều ngày như đều trở về, trong nhà đến nhiều khách, đều nên đối phó thế nào."
"Mùng Một khi quá đỗi nhớ thương cha , liền chạy đến làng cũ ở quê nhà, vốn dĩ một cái căn nhà cũ trở về, ngờ..." Diệp Khánh Sơn đem tình hình những ngày của bản ở thôn Dung Khê lượt kể cho Thiệu thị .
Thiệu thị mặc dù cũng quen bất kỳ thích nào của Diệp gia, nhưng thể tình cảm của Diệp Khánh Sơn đối với họ trong ngữ khí của .
"Như chẳng hơn , cũng nhân thể thường xuyên liên lạc . Bằng , cả nhà chúng lẻ loi cô đơn ở kinh thành, ngay cả một thích thể thăm nom cũng đều . Nghe nhà đại bá còn nhiều hài tử như , thể cùng hai nhi tử của chúng bạn chơi. Hiện giờ cũng xem như công thành danh toại , quê nhà việc gì, chúng cũng thể giúp đỡ ."
Vài lời của Thiệu thị khiến tâm tình Diệp Khánh Sơn càng hơn, liên tục gật đầu : "Chính là đạo lý , đây cũng ngờ cả nhà đại bá thế mà đều từ Quan Ngoại trở về . Họ phận của , những ngày còn đối với như , chứng tỏ đều là những hiền lành chất phác lương thiện, chúng thể thường xuyên qua , thường xuyên giúp đỡ."
Nói đến đây, Diệp Khánh Sơn bắt đầu sầu não : " đây vẫn luôn lừa dối họ, nếu họ sự thật, liệu tức giận , cảm thấy đang thử lòng họ ?"
Thiệu thị thầm nghĩ, với phận hiện giờ của , họ sự thật e là sẽ vội vã bám víu lấy, thể tức giận chứ? Tuy nhiên trong lòng nàng mặc dù nghĩ như , miệng : "Đến lúc đó chúng cứ chuyện tử tế với họ, đều là thích, thấy công thành danh toại, mừng cho còn kịp, gì chuyện tức giận chứ!"
Diệp Khánh Sơn , lập tức dậy : "Nàng lý. Vậy thì, nàng mau mau sai dọn dẹp thêm vài gian phòng, ngoài tìm họ. Tối nay cứ để họ đến nhà ở, mau chóng rõ chuyện, bằng đều sắp nghẹn c.h.ế.t ."