Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 337:---: Đến nhà ngươi chúc Tết đây! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:27:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp lão đại thấy khẽ sầm mặt, nhưng vì là ngày đầu năm mới, y cũng chẳng gì. Nay gia đình còn như , là thời khốn khó chỗ dung nếu rời khỏi đây nữa. Nếu dân làng cứ giữ thái độ như , cùng lắm thì đợi đến mùa xuân cả nhà sẽ dọn đến huyện thành sinh sống. Bởi vì lo đường lui, Diệp lão đại nổi giận, y hất tay Vương nhị nương tử đang quấn lấy , dẫn hai về nhà. Đây là cái Tết đầu tiên khi chạy nạn, y vì những chuyện vặt mà khiến nhà ăn Tết yên.
Diệp lão nhị và Diệp lão tam hiển nhiên cũng suy nghĩ tương tự, khi về nhà hề nhắc đến hành động của Vương nhị nương tử. Lúc trời gần sáng, cũng tiếp tục ngủ, chuyện một lát cũng đến giờ ăn sáng.
Sáng mùng một Tết theo phong tục vẫn ăn bánh chẻo. Diệp đại tẩu luộc một chậu bánh chẻo bưng , gọi ăn.
Diệp lão thái thái : “Chúng trở về đây an cư, đường cô giúp đỡ chúng nhiều nhất. Các con ăn cơm xong nhanh chân xách đồ qua bái niên .”
“Vâng, nương, yên tâm. Đồ đạc con chuẩn xong cả , lát nữa xách lên là .” Diệp đại tẩu đáp.
“Ừm, các con đều , đừng quên chuẩn tiền mừng tuổi cho trẻ con.” Diệp lão thái thái lấy mấy cái túi nhỏ, “Nếu các con chuẩn , đây sẵn cả.”
Diệp tam tẩu : “Nương, cái mau giữ cho ! Người bây giờ cho chúng con hết , đến lúc dẫn con đến nhà chúc Tết, lấy gì mà cho họ!”
Mèo Dịch Truyện
“ đó, nương, chúng con chuẩn cả , cứ yên tâm.” Diệp nhị tẩu móc từ trong lòng mấy cái túi nhỏ cho Diệp lão thái thái xem.
“Được , các con chuẩn là .” Diệp lão thái thái vô cùng hài lòng gật đầu, đây đều là những lễ nghi ngày Tết, tuyệt đối thể thiếu.
Ăn cơm xong, đợi mấy nàng dâu dọn dẹp bàn ghế, Diệp lão thái thái giục họ mau chúc Tết, mấy cái bát đĩa nàng tự dọn dẹp là .
Ai ngờ, dù vẫn chậm một bước. Diệp lão đại và những khác xách đồ đến cổng nhà , thấy một nhà bốn Diệp Quyên Nhi đang xách đồ từ đầu bên đường nhỏ tới.
“Cô, các cũng đến sớm quá.” Người nhà họ Diệp đành đặt đồ trong tay xuống đón.
“Chúng ăn sáng xong là đến ngay.” Diệp Quyên Nhi đầu tiên, cửa vội chào Diệp lão thái thái: “Lão tẩu tử, đến chúc Tết đây.”
“Chúc mừng năm mới, chúc năm mới sức khỏe dồi dào, vạn sự như ý, gia đình hòa thuận.”
“Tốt, !” Diệp lão thái thái vội vàng đáp lời.
Lưu Toàn cũng dẫn hai con trai tiến lên chúc Tết nhà họ Diệp.
Diệp lão thái thái vội vàng móc hai cái túi nhỏ, định đưa cho Diệp Hướng Kim và Diệp Hướng Lỗi.
Diệp Quyên Nhi vội vàng ngăn : “Ôi chao, cho hai đứa nó gì, hai đứa nó đều học việc , còn là trẻ con nữa!”
“Chỉ cần thành thì vẫn là trẻ con, đều cho tiền mừng tuổi!” Diệp lão thái thái , “Hơn nữa, đây là cho bọn trẻ, con đừng quản.”
Diệp Quyên Nhi giữ tay Diệp lão thái thái, nháy mắt hiệu cho con trai.
Diệp Hướng Kim và Diệp Hướng Lỗi đều xua tay cần.
cưỡng nổi nhà họ Diệp đông đảo, nhanh, hai cái túi nhỏ vẫn nhét lòng Diệp Hướng Kim và Diệp Hướng Lỗi.
“Lão tẩu tử, xem kìa…” May mà Diệp Quyên Nhi sớm chuẩn , nhà họ Diệp nhiều trẻ con, nàng sớm chuẩn sẵn sáu cái túi nhỏ đựng tiền mừng tuổi.
Diệp Hướng Kim cảm thấy cái túi Diệp lão thái thái đưa nhẹ bỗng, trong lòng chút vui. Nhà chỉ hai đứa trẻ, nhà họ Diệp sáu đứa, thiệt thòi quá. Cái túi mừng tuổi nhà họ Diệp tặng trông khá , nhưng quá keo kiệt, tiền đồng đựng trong đó cảm giác còn nhiều bằng y đựng.
Diệp Hướng Kim nghĩ , mặt cũng khẽ lộ vẻ kiên nhẫn, chỉ nhanh chóng chúc Tết xong rời .
Diệp Hướng Lỗi hề tỏ khó chịu, trái còn trực tiếp tìm đến Tình Thiên đang chải lông cho Hiếu Dạ, tủm tỉm : “Tình Thiên, chúc mừng năm mới!”
“Tiểu thúc chúc mừng năm mới!” Tình Thiên lớn tiếng đáp , tay vẫn ngừng, tiếp tục chải lông cho Hiếu Dạ.
Hiếu Dạ thoải mái chân Tình Thiên, lười biếng lật bụng, trông vẻ hiền lành vô hại. Diệp Hướng Lỗi , chỉ Tình Thiên mới thể tùy tiện xoa bóp đôi tai to lông lá và cái bụng mềm mại của Hiếu Dạ, những khác đều . Thế là y liền xổm một bên chuyện với Tình Thiên.
Diệp Hướng Kim vốn nghĩ đến chúc Tết xong là thể , nào ngờ chạy xem chải lông cho chó, cha thì càng trực tiếp nhà giường sưởi mà trò chuyện. Y bất lực đành theo .
Vừa nhà, Diệp Quyên Nhi và Lưu Toàn liền đặt quà lên bàn sưởi.
Nhìn thấy những thứ họ mang đến nào là bánh ngọt, nào là vải vóc, Diệp lão thái thái trách yêu: “Con cô, con gì ? Sao mang nhiều đồ thế ? Con khách sáo quá !”
Diệp Quyên Nhi : “Lão tẩu tử, những cái khác , chỉ riêng việc nhà giúp Hướng Lỗi tìm công việc học việc thôi, lòng con vô cùng ơn .”
“Chút đồ đáng là gì, căn bản thể biểu đạt hết tấm lòng con.”
“Con cô, con gì thế, đều là họ hàng thiết, gì mà cảm kích cảm kích.”
Nghe Diệp lão thái thái và Diệp Quyên Nhi qua những lời khách sáo vô vị, Diệp Hướng Kim thực sự thể yên nữa, đột nhiên dậy. Ánh mắt trong phòng lập tức đổ dồn về phía Diệp Hướng Kim.
Diệp Quyên Nhi cũng vẻ mặt khó hiểu con trai hỏi: “Con ?”
“…” Diệp Hướng Kim nhất thời nghẹn lời, y thể gì chứ, ghen tỵ thể học việc ở kinh thành nên trong lòng khó chịu ?
Tuy nhiên y vẫn nhanh tìm cớ : “Nương, trong phòng nóng quá, con ngoài xem Hướng Lỗi bọn họ đang chơi gì!”
Diệp Quyên Nhi : “ là mà, phòng nhà thím con đốt ấm hơn nhà .”
Diệp lão thái thái cũng vội : “Ta tuổi cao, sợ lạnh, mấy đứa nhỏ trong nhà liền cố sức nhặt củi chất lửa đốt giường sưởi. Các con thanh niên hỏa lực mạnh, chẳng là cảm thấy nóng bức !”
Diệp Quyên Nhi gật đầu : “Vậy con ngoài chơi với Hướng Lỗi bọn chúng , chúng chuyện một lát sẽ về.”
Diệp Hướng Kim lúc chỉ là một lời dối, bảo y chơi với một đám trẻ con, còn bằng trong phòng nữa! bây giờ còn cách nào khác, Diệp Hướng Kim đành bước cửa.
Diệp Hướng Kim quét mắt một lượt, trong sân nhà họ Diệp gì, khiến sân trông rộng rãi và sạch sẽ, chỉ hai tuyết chất đống gốc cây chính giữa.
Diệp Hướng Lỗi đang cùng Tình Thiên xổm cửa sương phòng phía đông chải lông cho chó, năm đứa trẻ còn cũng chạy mất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-337-den-nha-nguoi-chuc-tet-day.html.]
Diệp Hướng Kim tiếng ngừng vọng từ cửa sương phòng phía đông, trong lòng càng thêm u ám, đặc biệt khinh thường vẻ mặt lấy lòng của Diệp Hướng Lỗi. Chẳng qua chỉ là giúp y tìm công việc học việc ở kinh thành thôi, cần vội vàng chạy theo dỗ dành vui vẻ như ?
Diệp Hướng Kim nghĩ chậm rãi đến gốc cây chính giữa sân, một cước đạp một trong những tuyết.
“Oa——” Cửa sương phòng phía đông đột nhiên truyền đến tiếng của Tình Thiên, “Người tuyết của !”
Hiếu Dạ lật bò dậy, sủa lớn về phía Diệp Hướng Kim.
Diệp Hướng Lỗi giật , đầu liền hỏi: “Ca, gì !”
Nghe Diệp Hướng Lỗi bắt đầu chút giọng điệu Quan Ngoại, lòng Diệp Hướng Kim càng khó chịu.
“Chẳng qua chỉ là một tuyết, đáng thế !”
Tiếng của Tình Thiên nhanh gọi năm ca ca đến. Trước đó khi đắp tuyết bọn họ cũng đều góp sức, lúc thấy Diệp Hướng Kim đá hỏng tuyết lớn hơn, mặt ai cũng lộ vẻ giận dữ. bọn họ chỉ Diệp Hướng Kim là con trai cả của cô nãi nãi, nhưng quen với y, giữa bọn họ còn chênh lệch vai vế, nhất thời cũng nên thế nào.
Diệp lão đại và Diệp đại tẩu thấy tiếng của Tình Thiên đều vội vàng từ trong phòng chạy . Diệp lão đại nhanh chân hơn một bước ôm con gái lòng, lau nước mắt mặt nàng hỏi: “Tình Thiên, , tự dưng thế?”
Tình Thiên đưa tay chỉ tuyết, nức nở nên lời.
Thế là ánh mắt của tất cả trong sân đều tập trung Diệp Hướng Kim. Diệp Hướng Kim hiểu chột lùi về hai bước, ngay đó vững, thầm nghĩ chẳng qua chỉ là một tuyết thôi mà, gì mà hiếm lạ, đá hỏng thì chứ?
Tình Thiên tủi ôm lấy cổ Diệp lão đại. “Cha, tuyết con đắp cho cha hỏng , huhu——”
Diệp lão đại và Diệp đại tẩu , nhất thời nên gì. Người tuyết đó quả thật là do đứa trẻ đặc biệt đắp cho Diệp lão đại, đối với gia đình ba họ mà thì ý nghĩa, nhưng đối với khác thì nó chỉ là một tuyết bình thường mà thôi. Hơn nữa, là khách đến chúc Tết, thể nào chỉ vì hỏng một tuyết mà trách mắng .
Diệp đại tẩu chỉ thể dỗ dành Tình Thiên : “Tình Thiên ngoan, Hướng Kim thúc thúc của con chắc chắn cố ý , lát nữa nương sẽ cùng con sửa tuyết, ?”
Diệp Hướng Lỗi vội : “ đó, Tình Thiên, ca ca chắc chắn cố ý , tiểu thúc bây giờ sẽ giúp con sửa tuyết.” Y nháy mắt hiệu cho Diệp Hướng Kim, bảo y mau mấy câu dỗ dành Tình Thiên.
Diệp Hướng Kim trong lòng nghĩ lệch, gọi y là Hướng Kim thúc thúc, gọi Diệp Hướng Lỗi thẳng là tiểu thúc, cái sự sơ xa gần phân biệt rõ ràng quá. Y nghĩ rằng, y vẫn luôn học việc ở huyện thành, căn bản quen thuộc với những đứa trẻ nhà họ Diệp . Diệp Hướng Kim giờ đây tràn đầy suy nghĩ cha thiên vị, bất công, nên để ý đến lời gỡ gạc của , trái còn chẳng một lời mà bỏ .
Nhìn bóng lưng ca ca rời , Diệp Hướng Lỗi ngớ , đây là đang giở trò gì ? lúc cũng kịp truy cứu nguyên nhân, Diệp Hướng Lỗi vội chạy đến sửa tuyết Diệp Hướng Kim đá hỏng. May mắn là chỉ hỏng nửa , tổng thể vẫn khá vững chắc.
Chỉ là sân nhà họ Diệp dọn dẹp sạch sẽ, ngoài hai tuyết , ngay cả một chút tuyết đọng cũng . Diệp Hướng Lỗi chạy ngoài cổng ôm về mấy nắm tuyết, nhanh sửa xong chỗ hỏng, cắm cành cây lệch về vị trí cũ.
“Tình Thiên, mau xem, giống như ?” Diệp Hướng Lỗi hỏi Tình Thiên.
Diệp lão đại và Diệp đại tẩu cũng vẫn luôn dỗ dành Tình Thiên. Lúc thấy tuyết sửa xong, Tình Thiên cuối cùng cũng ngừng nức nở, chút ngại ngùng gật đầu với Diệp Hướng Lỗi : “Cảm ơn tiểu thúc.”
“Ôi chao, chút chuyện nhỏ thôi mà, cảm ơn gì chứ, còn ca ca xin con đây! Không nữa, đợi về nhà sẽ bảo nương mắng .”
Diệp đại tẩu vội : “Ôi chao, Hướng Kim chắc chắn cố ý , chẳng qua chỉ là một tuyết. Huynh chắc cũng Tình Thiên đột nhiên lớn cho sợ hãi, nên thế nào mới chạy đó. Chẳng sửa xong hết , mau đừng nhắc chuyện với nương nữa.”
Diệp Hướng Lỗi bên cạnh Tình Thiên, đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa khóe mắt đỏ hoe vì của nàng. “Con xem kìa, mắt đều đỏ cả .” Y ôm Tình Thiên từ trong lòng Diệp lão đại , nhỏ giọng bên tai nàng, “Con yên tâm, lát nữa tiểu thúc sẽ con thu thập .”
Tình Thiên vội lắc đầu : “Huynh là ca ca, lớn hơn tiểu thúc!”
“Sợ gì, đ.á.n.h !” Diệp Hướng Lỗi thấy Tình Thiên quan tâm , lập tức rộ lên.
“Nương đ.á.n.h .” Tình Thiên vội , “Tiểu thúc đ.á.n.h .”
“Được, tiểu thúc đ.á.n.h , tiểu thúc nhiều cách lắm!” Diệp Hướng Lỗi vô cùng thuận theo đáp lời, “Đi, tiểu thúc dẫn con đốt pháo.” Vừa đốt pháo, năm tiểu nhà họ Diệp cũng yên nữa, vội vàng nhà lấy pháo của .
pháo hoa mua từ đầu năm, ầm ĩ đòi cùng Diệp Hướng Lỗi ngoài đốt pháo. Thế là Diệp lão đại liền với Diệp Hướng Lỗi: "Hướng Lỗi, thật phiền ngươi quá, ngươi đến khách mà còn dẫn bọn trẻ chơi."
"Đại ca, nhà mua nhiều pháo thế , sớm thèm thuồng c.h.ế.t . Giờ cuối cùng cũng cơ hội đốt pháo, rõ ràng là hời ."
Diệp lão đại lời chọc , : "Hướng Lỗi đến kinh thành học việc mới bao lâu mà càng ngày càng ăn thế !"
Diệp đại tẩu cũng : "Chẳng , cũng cao hơn , trông còn trầm hơn nhiều. Quả nhiên là cửa tiệm ở kinh thành, đúng là dạy !"
Diệp Hướng Tân vẫn quá xa, rõ mồn một những lời . Sắc mặt vốn dĩ mấy của y càng thêm âm trầm.
Vừa lúc đó, lái xe ngang qua, giảm tốc độ hỏi: "Vị tiểu ca , xin hỏi thăm một chút, nhà Diệp Khánh Thần ở đây ?"
Diệp Hướng Tân nhíu mày gì.
Người còn tưởng y Diệp Khánh Thần là ai, liền tiếp: "Chính là nhà Tình Thiên đó, Tình Thiên ngươi chứ? Một cô bé đặc biệt đáng yêu, nhà năm nay mới từ Quan Ngoại chuyển về, vị tiểu ca ..."
Diệp Hướng Tân càng trong lòng càng thêm phiền não, y hét lên: "Hỏi cái gì mà hỏi, hết , !"
Y xong liền chạy xa.
Vương Ca đ.á.n.h xe y cho mờ mịt hiểu gì, gãi đầu : "Vị tiểu ca là , chẳng qua chỉ hỏi đường, thì thôi, ngày Tết lớn thế nóng nảy như ?"
Trong xe truyền giọng của Lâm Ngọc Mai : "Ta chẳng với ngươi , chính là ở đây, ngươi tin chứ!"
"Tin ngươi, tin ngươi, đây liền xuống xe gõ cửa."
Vương Ca dừng xe , định gõ cửa, liền thấy Diệp Hướng Lỗi ôm Tình Thiên từ trong viện , lúc mới xác nhận đích thị là ở đây sai.
"Ôi chao, đây chẳng Tình Thiên , mau xem, còn nhận ?" Vương Ca thấy Tình Thiên, lập tức hớn hở tươi .
"Vương thúc thúc!" Tình Thiên trí nhớ lắm, gọi một tiếng lập tức hỏi: "Hạo Nhi ca ca và Bình Nhi tỷ tỷ cũng đến ?"
"Đến , đều đến , đến bái niên nhà ngươi đó!"