Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 335:--- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:27:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tình Thiên nhà chính là một tiểu phúc bảo
Mấy đứa nhỏ cũng vì chuyện xen ngang mà ảnh hưởng đến tâm trạng đốt pháo. Dù thì đây ở Quan Ngoại, hơn nửa dân làng đều là những lưu đày đến, các loại tranh giành trong làng, thậm chí chỉ vì một câu hợp mà đ.á.n.h ẩu đả cũng là chuyện thường tình. Diệp Xương Tuyết vì mở khóa? Vì trèo cây đ.á.n.h đều thành vấn đề? Tất cả đều là do nàng lăn lộn ở trong làng năm xưa mà rèn luyện thành.
mấy đứa nhỏ để tâm, ba đứa lớn tuổi hơn . Diệp Hướng Lỗi vỗ vai Diệp Xương Thụy : “Ngươi ở đây trông nom chúng nó đốt pháo, với Xương Tuyết sẽ ngay.”
Diệp Xương Tuyết lập tức hiểu ý, cùng Diệp Hướng Lỗi về phía thiếu niên chuyện. Diệp Hướng Lỗi nhỏ giọng với Diệp Xương Tuyết: “Thằng nhóc tên là Diệp Côn Lượng, là con trai út của nhà Diệp Hải Phong ở phía tây làng, nhỏ hơn một tuổi.
“Tuy nhà họ Diệp, nhưng cũng là ngoại hương, căn bản thể lên gia phả, mà ngày nào cũng mặt dày tự xưng là nhà họ Diệp.”
Diệp Hướng Lỗi và Diệp Xương Tuyết vô cùng ăn ý, mỗi một bên kẹp Diệp Côn Lượng , kéo đến một nơi vắng vẻ .
“Ngươi, các ngươi gì?” Diệp Côn Lượng sợ đến mức năng run rẩy.
Hắn đây vẫn luôn là tiểu tùy tùng của Diệp Hướng Lỗi, nhưng cũng chỉ là loại theo cùng để cho đủ . Từ khi Diệp Hướng Lỗi kinh thành học đồ, mấy từng theo đây cũng đều cha xách về nhà nghiêm khắc dạy dỗ . Dù thì cùng sống qua ngày cảm thấy gì, đột nhiên một tiền đồ, cha khó tránh khỏi trong lòng so sánh. Diệp Côn Lượng là con cái lúc về già của cha , căn bản nỡ dạy dỗ, cũng chịu quản, cho nên cứ tiếp tục lang thang trong làng.
Giờ đây khó khăn lắm mới đợi Diệp Hướng Lỗi trở về, vốn định đến lấy lòng, ngờ nịnh bợ thất bại, những đá một cái, e rằng bây giờ còn ăn một trận đòn. Hắn rõ nắm đ.ấ.m của Diệp Hướng Lỗi cứng đến mức nào. Trước đây theo xem đ.á.n.h khác thì sảng khoái lắm, nhưng nếu rơi , mùi vị đó e là mỹ mãn chút nào.
Cho nên còn đợi nắm đ.ấ.m của Diệp Hướng Lỗi giáng xuống, Diệp Côn Lượng vội vàng khai hết những gì .
“Lại là tiện phụ thối tha đó!” Diệp Hướng Lỗi tức giận .
“Nàng ?” Diệp Xương Tuyết hỏi.
“Nàng chính là kẻ gây chuyện trong làng, cứ thích lời đàm tiếu lưng.” Diệp Hướng Lỗi khó chịu .
Vương Nhị Nương Tử và Diệp Quyên Nhi tuổi tác xấp xỉ , năm xưa hai nhà ở cạnh, coi như lớn lên cùng từ nhỏ. Diệp Quyên Nhi năm đó vẫn luôn xem nàng là bạn bè. Khi vì nhà Diệp Quyên Nhi con trai, cha bèn nghĩ đến việc gả nàng cho cùng làng, thể chiếu cố cho nhà đẻ. Khi cha hai bên bàn bạc xong xuôi chuyện hôn sự, chuẩn đổi canh hợp bát tự .
Ai ngờ nam phương đột nhiên trong lòng, hơn nữa nàng thì cưới. Nhà Diệp Quyên Nhi tuy trong lòng thoải mái, nhưng nghĩ dù cũng đổi canh , cứ coi như chuyện từng xảy là . Ai ngờ tháng thứ hai nhà đối phương hỷ sự, cưới về chính là Vương Nhị Nương Tử.
Sau khi cưới bảy tháng, đứa con đầu lòng chào đời. Vương Nhị Nương Tử bên ngoài là sinh non, nhưng nhiều trong làng thăm đứa bé đều trắng trẻo mập mạp, chắc chắn là đủ tháng. Nói như , tương đương với việc Vương Nhị Nương Tử rõ ràng nhà Diệp Quyên Nhi đang bàn chuyện hôn sự với đối phương, nhưng nàng tư thông với đối phương, thậm chí còn m.a.n.g t.h.a.i lén lút, cướp mất hôn sự của Diệp Quyên Nhi.
Diệp Quyên Nhi chuyện đó tức giận đến mức đoạn tuyệt quan hệ với Vương Nhị Nương Tử ngay tại chỗ. Mãi đến tìm Lưu Toàn ở rể, con cái của hai cũng dần lớn lên, sống trong cùng một làng, mới dần dần bắt đầu chuyện , chỉ là quan hệ thể nào về như nữa.
Cho nên lúc kẻ tung tin đồn là Vương Nhị Nương Tử, Diệp Hướng Lỗi một chút cũng thấy kỳ lạ, dù trong ấn tượng của , bao giờ là thứ lành gì.
“Thôi , cút !” Diệp Hướng Lỗi giơ chân đá đá Diệp Côn Lượng đang sấp trong tuyết: “Sau mà để thấy ngươi những lời nữa, xem xử lý ngươi thế nào!”
Diệp Côn Lượng: “Biết , Lỗi ca, tuyệt đối dám nữa.”
Hắn xong liền chạy, Diệp Hướng Lỗi túm lấy gáy áo. Diệp Côn Lượng nước mắt : “Lỗi ca, hứa nữa , còn chuyện gì nữa ?”
“Không những , mà gặp khác ngươi cũng ngăn cản, rõ ?”
“Nghe rõ , rõ .” Diệp Côn Lượng miệng đầy hứa hẹn, đó ôm đầu co cẳng chạy.
Khi Diệp Hướng Lỗi và Diệp Xương Tuyết về sân phơi lúa, mấy đứa nhỏ đang đốt pháo vô cùng vui sướng. Diệp Xương Thụy lập tức đưa mắt sang, ba trao đổi ánh mắt.
“Thôi , đốt cũng kha khá , chúng về nhà thôi!” Diệp Xương Thụy .
Các đều lời, thu dọn đồ đạc chuẩn về. những vẫn luôn bên cạnh xem chúng đốt pháo tiếc nuối thôi, phát âm thanh thất vọng. Diệp Xương Triệu đột nhiên xông tới, đẩy một đứa bé ngã xuống đất : “Ngày đó ngươi đẩy hố tuyết, hôm nay còn mặt mũi đến xem nhà đốt pháo!”
Đứa bé đẩy ngã xuống đất, em nhà nó lập tức xúm vây quanh. Diệp Hướng Lỗi và Diệp Xương Tuyết vội vàng tiến lên, che chắn Diệp Xương Triệu ở phía . Diệp Xương Thụy thì che chở những còn lòng.
Đối phương thấy thế trận , căn bản đối thủ, lúc mới chịu bỏ qua. Diệp Hướng Lỗi đưa mấy đứa trẻ nhà họ Diệp đến tận cửa nhà, còn thì về, trái tìm mấy tiểu tùy tùng của , gì cũng cho Vương Nhị Nương Tử một bài học.
Các đứa trẻ về nhà, Diệp Xương Tuyết là đầu tiên xông nhà la lớn: “Ta vì bọn trẻ con trong làng bắt nạt Xương Triệu và Xương Phong !”
Người lớn căn bản chuyện hai đứa song sinh bắt nạt, đột nhiên thấy câu đều giật .
“Cái gì?”
“Ai bắt nạt Xương Triệu và Xương Phong?”
“Chuyện gì ?”
Diệp Nhị Tẩu càng vội vàng xuống đất, kéo hai con trai đến bên cạnh xem xét từ xuống .
“Ai bắt nạt các con, thương ?”
Diệp Xương Triệu vội vàng : “Nương, , chỉ là chiều nay hai con ngoài, đột nhiên xông mấy đứa trẻ con, đẩy cả hai con đống tuyết ven đường.” Diệp Xương Phong cũng nhỏ giọng : “Nương, chúng con thương.”
Diệp Tam Tẩu kéo con trai hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì, con còn mau !”
Diệp Xương Tuyết trong lòng tự hiểu, nhưng thì rành mạch cho lắm, cuối cùng dứt khoát : “Tóm chính là Vương Nhị Nương Tử ở lưng giở trò , nhà với trong làng, khiến cho bây giờ trong làng đều tránh xa nhà một chút.”
Người lớn xong mơ hồ, đồng loạt đầu Tình Thiên. chuyện hôm nay, Tình Thiên thực sự gì, nàng nãy chỉ mải mê xem các ca ca đốt pháo mà thôi. Diệp Tam Tẩu chê con trai : “Bảo con học hành đàng hoàng mà con coi trọng, lớn đến thế , một chuyện còn bằng Tình Thiên !”
Diệp Xương Tuyết lý lẽ yếu ớt : “Vậy thì ngày mai nương hỏi tiểu thúc , lúc đó tiểu thúc cũng mặt, con rõ thì tiểu thúc nhất định sẽ rõ.”
“Thôi , Tết nhất đến nơi hỏi han gì, để .” Diệp Lão Thái Thái lên tiếng: “Đã về thì đừng ngoài nữa, chơi thì chơi trong nhà, buồn ngủ thì chợp mắt một lát, đợi nửa đêm về sáng gọi các con dậy ăn bánh chẻo.”
Các đứa trẻ lúc đều phấn khởi, một chút cũng buồn ngủ. Thấy lớn đang chơi bài giường sưởi ở gian nhà phía đông, chúng bèn đồng loạt chạy sang giường sưởi ở gian nhà phía tây chơi. Dù thì giường sưởi hai bên đều đốt ấm áp, lớn cũng quản chúng.
mấy đứa trẻ đóng cửa bàn bạc chuyện khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-335.html.]
“Vương Nhị Nương Tử thật quá xa, chúng chọc nàng, trêu nàng, nàng vì nhà ?”
“Tiểu thúc chẳng nàng mâu thuẫn với cô nãi , lẽ là cảm thấy nhà quan hệ với nhà cô nãi, cho nên mới giở trò với nhà .”
“Mặc kệ nàng vì cái gì!” Diệp Xương Tuyết bá đạo : “Chỉ cần lời đó là nàng , thì đó chính là vấn đề của nàng , vì quan trọng ư? Hắn xong Diệp Xương Thụy hỏi: “Đại ca, lẽ nào mối hận , chúng cứ thế nuốt xuống ư?”
Chưa đợi Diệp Xương Thụy chuyện, Diệp Xương Triệu nhảy dựng lên : “Tuyệt đối thể! Tuyệt đối thể tha cho nàng !” Diệp Xương Thụy vẫn còn chút do dự, là học nhiều chữ nhất trong nhà, cho nên đối với hành vi bốc đồng như Diệp Xương Tuyết thì luôn giữ thái độ phản đối.
Diệp Xương Triệu thấy rủ mắt : “Thật với Tam ca cũng bắt nạt gì nhiều.
“Đệ chỉ lo qua Tết chúng đều học tư thục , chỉ còn một Tình Thiên ở nhà…
“Vạn nhất bọn trẻ con trong làng bắt nạt nàng thì ?”
Lời thốt , đừng là Diệp Xương Tuyết và Diệp Xương Triệu vốn thể kiềm chế , mà ngay cả Diệp Xương Thụy nãy còn đang do dự cũng đột nhiên nổi giận.
“Không thể để nàng dễ dàng thoát tội, nhất định tìm cách trị nàng !”
Mấy bàn bạc nửa ngày trong nhà, đó với Diệp Xương Niên: “Ngươi ở nhà trông Tình Thiên cẩn thận, chúng ngoài một lát sẽ về ngay.”
Mấy xong, vì sợ lớn phát hiện, liền cửa, trực tiếp trèo qua cửa sổ ngoài. Tình Thiên cửa sổ , đầu Diệp Xương Niên.
“Niên Niên ca ca, các ca ca ? Đều cả ?”
Diệp Xương Niên lập tức lấy Cửu Liên Hoàn nhét cho Tình Thiên : “Các ca ca còn ngoài đốt pháo, sợ lớn đồng ý, cho nên mới lén lút chuồn ngoài.”
Tình Thiên đầu tủ bên cạnh, nếu tất cả pháo đều đặt ở đó, nàng e rằng còn thật sự tin . Diệp Xương Niên theo ánh mắt của Tình Thiên, lập tức ho khan vài tiếng, đó : “Các ca ca thật quá sơ suất, ngay cả pháo cũng quên mang , lát nữa nhất định còn một chuyến.
“Tình Thiên, xem, hôm qua tháo thế , cảm giác lẽ thể tháo đó!”
Diệp Xương Niên kịp thời chuyển đề tài, kéo sự chú ý của Tình Thiên trở Cửu Liên Hoàn, hai đầu kề đầu nghiên cứu xem thế nào để tháo rời, nhanh bỏ qua chuyện mấy rời .
Bốn ngoài lâu, vẫn thấy về. Đừng là Tình Thiên xem đồng hồ, ngay cả Diệp Xương Niên cũng khỏi sốt ruột.
Trong gian nhà đối diện truyền đến tiếng lớn dọn dẹp bàn và mở cửa. Đây là chuẩn nấu bánh chẻo , nếu về nữa thì thể giấu . May mắn , đúng lúc căng thẳng , cửa sổ kêu cạch một tiếng, đẩy .
Diệp Xương Triệu và Diệp Xương Phong khác đỡ . Ngay đó Diệp Xương Thụy và Diệp Xương Tuyết cũng lượt trèo trong nhà.
“Thế nào ?” Diệp Xương Niên sốt ruột hỏi.
Bốn . Diệp Xương Tuyết : “Lúc gặp tiểu thúc, chúng cùng cho Vương Nhị Nương Tử một bài học thật lớn.”
Diệp Xương Thụy thậm chí còn cố ý úp mở: “Thôi , đừng hỏi nữa, đợi ngày mai các sẽ !”
lúc , cửa phòng Diệp Tam Tẩu đẩy mạnh hỏi: “Cái gì mà ngày mai sẽ ?” Diệp Xương Tuyết lập tức : “Tình Thiên hỏi ngày mai ai đến chúc Tết nhà , đợi ngày mai sẽ .”
“Lời của con thật là, cũng như !” Diệp Tam Tẩu trêu chọc con trai một câu, đó gọi: “Mau rửa tay chuẩn ăn bánh chẻo thôi!”
Chiều nay gói là bánh chẻo nhân thịt lợn bắp cải, lúc cho nồi bắt đầu luộc. Những chiếc bánh chẻo trắng tròn béo ngậy lăn lộn trong nồi lớn, Diệp Đại Tẩu thỉnh thoảng cho thêm nước lạnh . Sau khi cho ba lượt nước, bánh chẻo đều nổi lên, là thể vớt .
Một nồi bánh chẻo lớn, vớt sáu đĩa đầy, cũng coi như là điều cát tường. Mọi tụ tập trong phòng của Diệp Lão Thái Thái, quây quần
bên bàn sạp, những chiếc bánh chẻo bàn. Lão thái thái Diệp : “Gia đình chúng nào nhiều quy củ kiểu cách gì. Các con chơi suốt đêm chắc cũng đói chứ? Mau mau ăn ! Có điều khi ăn nhớ cẩn thận, mấy chiếc bánh chẻo giấu đồng tiền đồng bên trong đó, kẻo gãy răng thì khốn…”
Lời của Lão thái thái Diệp còn dứt, bên Tình Thiên thấy tiếng “cạch” một tiếng, c.ắ.n trúng đồng tiền đồng.
Diệp Đại tẩu vội vàng đưa tay bảo Tình Thiên nhả đồng tiền , cẩn thận kiểm tra răng nàng, thấy gì mới : “Tình Thiên nhà thật là phúc, miếng đầu tiên c.ắ.n trúng một đồng tiền !”
Lão thái thái Diệp , Diệp Đại tẩu và Tình Thiên một cái, gật đầu : “Ai bảo chứ! Từ ngày Tình Thiên, cuộc sống gia đình chúng thật sự ngày càng hơn!”
Diệp Tam tẩu càng chen gần, hôn mạnh một cái lên má Tình Thiên : “Chẳng , Tình Thiên nhà đúng là tiểu phúc bảo.”
Nếu Tình Thiên, dù tay nghề mộc của Diệp Tam lão đến mấy cũng cơ hội kiếm nhiều tiền, ?
Mấy đứa trẻ càng ngừng gật đầu theo.
Tình Thiên khen đến mức đỏ cả mặt, vùi khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của , cố gắng chui lòng Diệp Đại tẩu.
“Thôi đừng trêu chọc con bé nữa, nào, mau ăn bánh chẻo .”
“ , bánh chẻo năm nay thật sự ngon! Cắn một miếng là đầy nước, thơm vô cùng!”
“Năm nay bỏ nhiều thịt như , mà ngon cho !”
“Nhiều thịt ích gì , cho cùng vẫn là Đại tẩu trộn nhân ngon, nếu mà thể ngon đến !”
“Chuyện thì đúng thật, tay nghề của Đại tẩu thì khỏi , sẽ bí quyết gì do lão Cầm truyền cho đó chứ?”
Lúc thì đến lượt Diệp Đại tẩu khen đến mức ngượng ngùng, vội vàng : “Làm gì bí quyết gì, thật là do năm nay bỏ nhiều thịt hơn thôi. Mấy năm gia cảnh như , nào dám ăn thịt nhiều thế !”
lúc trong nhà đang tranh cảm thán cuộc sống gia đình ngày càng hơn, và chờ đến năm khi xây xong nhà, thì ở thôn Dung Khê cũng sẽ thuộc hàng nhất nhì, thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.
Mèo Dịch Truyện
Tiêu Dạ vốn đang bò đất chợt nhảy dựng lên, lao ngoài sủa lớn.