Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 310:--- --- Nương, nhất định phải thắng đó!

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:26:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Đại Tẩu ánh mắt của Diệp Lão Đại chằm chằm khiến bất giác khó chịu, nàng căng thẳng kéo kéo vạt áo, định bước về.

 

“Ta bảo đừng phức tạp như , trông thật kỳ lạ, ?”

 

Diệp Lão Đại bất ngờ vươn tay kéo lấy cánh tay Diệp Đại Tẩu, : “Không, kỳ lạ chút nào, tuyệt mỹ! Nàng trang điểm thế , trông cứ y như cái thuở chúng mới thành , xinh vô cùng!”

 

Mọi xung quanh , lập tức bật và nhao nhao trêu chọc một cách thiện ý.

 

Mặt Diệp Đại Tẩu bỗng chốc đỏ bừng, nàng trách yêu mà trừng mắt Diệp Lão Đại: “Đã là vợ chồng già , gì mà lung tung !”

 

Tình Thiên cùng những đứa trẻ khác từ trong nhà , thấy đang vây quần bên , liền vội vàng chen .

 

“Oa, nương, hôm nay thật xinh !”

 

“Thật sự ?” Diệp Đại Tẩu cúi ôm Tình Thiên lên.

 

Diệp Lão Đại nhanh hơn một bước ôm lấy nữ nhi của , : “Cứ để ôm, đừng nhăn y phục của nàng.”

 

Bất kể là lúc ôm nữ nhi khi chuyện, ánh mắt của Diệp Lão Đại đều dán chặt Diệp Đại Tẩu, hề xê dịch.

 

Diệp Đại Tẩu đến nỗi khỏi bắt đầu e thẹn, ngược vơi nhiều cảm giác căng thẳng ban đầu đối với cuộc thi nấu ăn.

 

“Thôi , xuất phát nữa thì thật sự kịp !” Diệp Lão Thái Thái từ sương phòng phía đông giục giã, “Buổi trưa là vòng thi đầu tiên, con dâu cả chắc chắn thành vấn đề. Ta với Vương Ca Nương đang trò chuyện vui vẻ, sẽ theo các con.”

 

Diệp Lão Đại vội vàng : “Nương, chúng con cũng ý đó, vòng thi đầu tiên thi ở ngoài trời, các bà, các cô đừng gì, lỡ cảm lạnh thì . Ban đầu ngay cả lũ trẻ con cũng định mang theo, nhưng chúng chịu bỏ , đứa nào cũng tranh giành ầm ĩ đòi . Đành quấn chúng kỹ càng từng đứa một. Đặc biệt là Tình Thiên, đó cảm lạnh phát sốt, mới khỏi mấy ngày, Diệp Lão Đại kiên quyết cho cô bé mặc mấy lớp y phục, trực tiếp quấn thành một cục bông. Y phục dày đến nỗi hai cánh tay nhỏ của cô bé đẩy lên, thể buông hẳn xuống, thì tay cứ khua khoắng, lắc lư.”

 

Diệp Lão Đại : “Nương, Vương thẩm, đợi đến vòng thi thứ hai buổi chiều, khi chuyển trong nhà chúng con sẽ đưa các xem náo nhiệt.”

 

“Được , , đừng căng thẳng, thi cho nhé.” Diệp Lão Thái Thái khích lệ Diệp Đại Tẩu, , “Tài nghệ của con còn cả Thụy Thân Vương phi khen ngợi, tin chính , ?”

 

“Dạ, con cảm ơn nương, con nhất định sẽ nấu ăn thật ngon.” Diệp Đại Tẩu chút cảm động bởi lời của Diệp Lão Thái Thái, giọng cũng ẩn chứa chút nghẹn ngào.

 

Sau khi một đám rầm rộ rời , nhà họ Vương lập tức trở nên yên tĩnh.

 

Vương Bà Tử ở cửa sương phòng phía đông, ngưỡng mộ sự tương tác giữa Diệp Lão Thái Thái và Diệp Đại Tẩu.

 

“Lão tỷ tỷ, quan hệ giữa và con dâu thật !”

 

“Đây là con dâu cả nhà , khi nàng về dâu, cũng là đầu chồng. Ban đầu cũng ít va chạm và mâu thuẫn. May mắn , nàng là một đứa trẻ lương thiện, cùng với việc hai nàng dâu về dâu, cũng dần dần học cách một chồng . Như với ngươi đó, con ai cũng , đều là tương hỗ. Suốt đời từng gặp mặt công bà. Cái lợi là chẳng mâu thuẫn gì, nhưng cái hại là cũng chẳng ai giúp đỡ chúng , từng trải qua một đoạn ngày tháng cơ cực. ngươi với giống , ngươi từng con dâu cho . Sau ngươi việc gì, hãy thử nghĩ xem, nếu chồng ngươi như , trong lòng ngươi thoải mái ? Nếu thể việc đều nghĩ theo cách đổi vị như , đảm bảo quan hệ chồng nàng dâu của ngươi còn hơn nhà .”

 

Trước đó Vương Bà Tử cảm thấy lời Diệp Lão Thái Thái lý, thấy cách đối xử thực tế của với con dâu, lúc trong lòng càng ngày càng d.a.o động.

 

vẫn cố chấp : “Ôi, trừ cách thì còn thể gì nữa chứ, chỉ một đứa con trai như , còn trông cậy nó dưỡng lão, thì chỉ đành cúi đầu con dâu thôi!”

 

“Ngươi đó…” Diệp Lão Thái Thái bất đắc dĩ lắc đầu, “Nếu ngươi cứ mãi nghĩ như , chỉ khiến lòng càng ngày càng khó chịu mà thôi. Vương Ca và Ngọc Mai đều là những đứa trẻ , ngươi tuyệt đối đừng ở trong phúc mà phúc.”

 

Diệp Lão Thái Thái , vỗ vai bà , nhà.

 

Vương Bà Tử trầm tư ở cửa hồi lâu, cho đến khi cơn gió lạnh thổi qua rùng một cái, bà mới rụt cổ, trở về nhà : “Lão tỷ tỷ, ăn gì, buổi trưa sẽ cho …”

 

Kể từ khi bước tháng Chạp, nha môn huyện vẫn liên tục dán cáo thị khắp nơi, và sắp xếp tuyên cho bá tánh, sức tuyên truyền về cuộc thi nấu ăn .

 

Sau hơn nửa tháng truyền bá, chỉ dân Phong Lạc huyện rằng Tiểu Niên sẽ tổ chức thi nấu ăn, mà ngay cả các thôn trấn ở những huyện lân cận cũng tin tức. Vì hôm nay thành Phong Lạc huyện mới đột nhiên nhiều như đến.

 

Vương Ca dẫn , thành thạo tắt đến địa điểm tổ chức cuộc thi nấu ăn hôm nay.

 

Đây là một khoảnh đất trống lớn gần tường thành phía tây, nhà dân cửa hàng nào, nên trở thành nơi họp chợ. Sầm Lão đó chọn nơi địa điểm tổ chức vòng thi đầu tiên.

 

Lúc , xung quanh khoảnh đất trống căng một vòng dây, cách mỗi đoạn một sai dịch gác. Trên khoảnh đất trống cũng đắp lên hàng chục bếp đất, bên cạnh mỗi bếp một cái bàn, đó đặt d.a.o thớt và tất cả các loại gia vị thể dùng đến.

 

Các hoạt động thi nấu ăn như thế , ở Đại Tề hề hiếm lạ, các nơi đều thường xuyên tổ chức, nên kinh nghiệm đều sẵn. Lần sở dĩ nhiều đến vây xem như , một phần lẽ vì thắng cuộc thi sẽ đại diện Phong Lạc huyện tham gia cuộc thi nấu ăn ở Kinh thành. Phần khác lẽ cũng vì sắp đến Tết, các gia đình đều công việc gì cần , nên nhiều thời gian hơn để đến góp vui.

 

thì xung quanh khoảnh đất trống, vây kín ba lớp trong ba lớp ngoài, đông nghịt , dường như bộ bá tánh Phong Lạc huyện đều tập trung ở đây. Nếu Sầm Lão sớm dặn Mạnh Ngọc chờ ở ngoài, thấy Diệp Đại Tẩu đến liền dẫn nàng từ phía , Diệp Đại Tẩu còn liệu thể chen .

 

Diệp Đại Tẩu dẫn trong, bốn em nhà họ Diệp trao đổi ánh mắt, lượt vác con lên vai, bắt đầu tìm cách chen lên phía .

 

Diệp Lão Đại một tay ôm Tình Thiên, một tay chắn những khác ở phía để mở đường. Diệp Lão Nhị mỗi tay ôm một đứa song sinh, dặn dò Diệp Xương Thụy sát theo , thừa lúc đám đông phía Diệp Lão Đại kịp khép , vội vàng lao thẳng . Diệp Lão Tam cúi ôm Diệp Xương Niên, còn kịp gọi đứa con trai khác theo kịp , thì thấy Diệp Xương Tuyết như một con cá chạch chui tọt đám đông.

 

“Này, ngươi đừng chạy lung tung, lạc mất thì !” Diệp Lão Tam thể gọi Diệp Xương Tuyết, cái đứa trẻ tinh nghịch đó, chỉ đành vác Diệp Xương Niên nhanh chóng đuổi theo.

 

Diệp Lão Tứ trái , bên cạnh chỉ còn Vương Hạo và Vương Bình. Thế là một tay ôm lấy Vương Hạo : “Ôm chặt lấy cổ .” Rồi đầu với hai chị dâu: “Nhị tẩu, Tam tẩu, các cứ theo Tam ca, sẽ bảo vệ phía cho các .”

 

Diệp Tam Tẩu kéo Diệp Nhị Tẩu chui tọt trong, miệng còn : “Vẫn là Lão Tứ , còn quản chúng . Nhìn hai cái cục gỗ phía xem, sớm quăng vợ con khỏi đầu .”

 

Thế nhưng trong nháy mắt, Vương Ca và Lâm Ngọc Mai phát hiện cả nhà họ Diệp đều biến mất mắt, ngay cả con trai của họ cũng Diệp Lão Tứ vác mất, bên cạnh chỉ còn nữ nhi Vương Bình.

 

Vương Bình trơ mắt các bạn nhỏ lượt biến mất trong đám đông, ngay cả ca ca của nàng cũng ôm . Nàng sốt ruột thôi, nắm chặt vạt áo Vương Ca : “Cha, chúng cũng mau !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-310-nuong-nhat-dinh-phai-thang-do.html.]

“Đến đây, đến đây, ngay đây!” Vương Ca vội vàng cúi ôm lấy nữ nhi, cùng Lâm Ngọc Mai chen đám đông.

 

Trong quá trình chen , vẫn lạc , may mắn khi tất cả đều chen đến phía nhất, nhanh thấy . Thế là bắt đầu di chuyển ngang, hy vọng thể tập trung với .

 

lượng quá đông, khiến những khác bắt đầu ý kiến.

 

“Ai da, những chen lấn qua !”

 

, cũng chẳng từ chen , giờ lung tung, đông thế , yên một chỗ ?”

 

Diệp Lão Đại liền liên tục xin : “Thật , thật sự , nhà tham gia cuộc thi, nên dẫn lũ trẻ đến xem.”

 

Mọi là đến xem nhà của , lúc mới còn tức giận như nữa.

 

Một bên cạnh lập tức với họ: “Các tìm nhầm chỗ , bên đối diện xem? Người nhà đều thể đến đó xem, còn hơn chỗ chúng nhiều.”

 

Diệp Lão Đại lúc mới phát hiện, bên đối diện một khu vực quá đông, kỹ , thì là một khoảnh đất khoanh riêng .

 

“Tranh thủ lúc còn bắt đầu, các mau qua đó !” Một lão gia nhiệt tình bên cạnh .

 

“Được, đa tạ ngài.” Diệp Lão Đại còn dứt lời, Mạnh Ngọc thấy bọn họ, vội vàng chạy đến.

 

“Diệp đại ca, các chạy đến đây, đưa Du nương tử xong liền ngoài chuẩn dẫn các đến đó, nào ngờ ngoài tìm thấy nữa.”

 

“Chúng Sầm Lão sắp xếp chu đáo đến , cứ mải chen lấn lung tung.”

 

Diệp Lão Đại nữa cảm tạ vị lão gia , vẫy tay hiệu theo lách qua dây thừng, theo Mạnh Ngọc sang bên đối diện.

 

Bọn họ chui qua bên đó thì , nhiều bá tánh vây xem hề phận của họ, tất cả đều ồn ào lên, từng một sốt sắng chui để xem ở vị trí gần hơn.

 

Các sai dịch vội vàng đến duy trì trật tự.

 

“Người nhà của Du nương tử, chỉ là nhầm chỗ, đương nhiên là dẫn qua đó , tránh để ở đây tranh chỗ với các ngươi, đúng ?”

 

“Được , , đừng ồn ào nữa, lát nữa Huyện thái gia ngoài thấy các ngươi gây rối, e là quản !”

 

Bá tánh đối với quan một nỗi sợ hãi bẩm sinh, vì cuộc náo động nhỏ nhanh chóng lắng xuống.

 

Sầm Lão lúc đài cao tạm dựng phía bắc.

 

Khi Diệp Đại Tẩu Mạnh Ngọc dẫn , ông thấy rõ mồn một. Tuy nhiên để giữ sự công bằng chính trực, tránh khác , Sầm Lão đến chào Diệp Đại Tẩu.

 

Trong sân tổng cộng hàng chục bếp đất, mỗi bếp đều đặt tên của tham gia thi đấu. Vị trí của Diệp Đại Tẩu ở phía tây cùng của hàng thứ hai, vặn gần với vị trí của Diệp Lão Đại và những khác, cũng là do Sầm Lão cố ý sắp xếp .

 

Hai bên đài cao dựng hai cái lều vải lớn, lúc lối bịt kín mít, cũng bên trong rốt cuộc huyền cơ gì.

Mèo Dịch Truyện

 

Diệp Đại Tẩu nhanh chóng quen với tình hình bếp núc, củi lửa và các loại gia vị, bàn nguyên liệu, cũng lát nữa sẽ nấu món gì.

 

Sau khi nàng quen thuộc với thứ, những thí sinh khác cũng bắt đầu lượt sân. Hàng chục bếp đất nhanh chóng chiếm hơn một nửa.

 

Diệp Đại Tẩu đảo mắt quanh, trong những nàng chỉ quen duy nhất Hứa Lỗi, chưởng quỹ của Yến Tân Lâu, và đầu bếp trưởng Trương Xuyên Lộ, những đó từng xảy xung đột.

 

Diệp Đại Tẩu Lâm Ngọc Mai , hai đều là phương Nam, chọn Phong Lạc huyện, một huyện nhỏ bé để mở một tửu lầu lớn đến . vì trang hoàng cao cấp cộng với phục vụ chu đáo, các món ăn cũng kiêm cả Nam lẫn Bắc, hương vị cũng tồi, nên nhanh nổi danh, chiếm mất nhiều công việc kinh doanh của các tửu lầu khác trong huyện.

 

Diệp Đại Tẩu thấy bọn họ, hai bọn họ đương nhiên cũng thấy Diệp Đại Tẩu. Hai vốn dĩ còn đang trò chuyện vui vẻ, khoảnh khắc ánh mắt giao với Diệp Đại Tẩu, sắc mặt đều khẽ biến đổi,

 

khó chịu xoay đầu tránh . Diệp Đại Tẩu cũng hiểu, dù đây từng xung đột, bọn họ còn tận mắt thấy Huyện thái gia giúp Diệp Đại Tẩu đỡ, lúc lẽ bắt đầu nghi ngờ cuộc thi nội tình gì. Trừ hai , những còn Diệp Đại Tẩu đều quen .

 

May mà nàng quen, nhưng Lâm Ngọc Mai quen. Nàng đến bên dây, gọi Diệp Đại Tẩu xích gần để giới thiệu.

 

“Ngươi xem cao gầy đằng , chính là chưởng quầy của Phúc Đỉnh Hiên, chính là quán chúng ăn, ngươi còn món Lỗ thái của nhà ngon, còn nhớ ?”

 

“Nhớ, nhớ chứ.” Diệp Đại Tẩu gật đầu .

 

Trước đây chỉ từng ăn món , thấy mặt mũi thế nào, ngờ cao gầy đến , thật sự giống dáng vẻ một đại trù sư. Đứng giữa một đám trù tử trung niên hình phát phì, quả thực thể là hạc giữa bầy gà.

 

“Tiền Vân Phi vốn là Kinh thành, năm xưa vì một vài chuyện mà bất hòa với gia đình, nên mới rời Kinh thành đến Phong Lạc huyện mở tửu lầu. Ban đầu, nhà vẫn luôn phái đến gây rối, thấy quyết tâm, thế nào cũng chịu về nhà, liền cũng lười quản nữa. Người giống với cái thứ giả dối Trương Xuyên Lộ , là tay nghề gia truyền thực thụ, ngươi cẩn thận !”

 

Lâm Ngọc Mai giới thiệu xong Tiền Vân Phi, liền thấy một nam nhân trung niên bụng phệ, trông giống như một vị Phật Di Lặc bước . Hắn trường thi cũng tìm vị trí của , ngược tiên chắp tay vái chào đài cao và bốn phía : “Thật thất lễ với chư vị, Lữ mỗ đến muộn một bước, để chờ lâu .”

 

Lâm Ngọc Mai khẽ : “Đây là đại trù sư Lữ Kim Ngọc của Túy Tiên Lầu…”

 

Túy Tiên Lầu cao cấp đắt đỏ như các tửu lầu khác, trong huyện thành thể coi là giá cả chăng, hương vị cũng tệ, thuộc loại mà bách tính cũng thể mỗi tháng đến một hai để “đả nha tế” (ăn uống thoải mái). Bởi , dân Phong Lạc huyện đều quen thuộc với , thấy diễn trò mua vui, đều nhiệt tình bật , thậm chí còn lớn tiếng hô hào cổ vũ cho .

 

Tình Thiên thấy, cũng bắt chước bộ dạng những , chụm tay bên môi hô lớn: “Nương, nhất định thắng nha!”

 

Lữ Kim Ngọc theo tiếng sang, thấy trong trường thi một nữ nhân, khuôn mặt nãy còn mang ý , chợt chùng xuống.

 

 

Loading...