Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 301:---: Ứng Ngự y, có gì không đúng sao? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:35:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triển Trường Thắng chỉ là một tiểu trong một chi nhánh thuộc Tư Nông Tự, hôm nay vốn dĩ cũng đặc biệt mời một y tới. Chẳng qua là vì chuyện heo rừng gây họa cho bá tánh đây Hoàng thượng giao cho Tư Nông Tự điều tra, nay trong yến tiệc mừng công khi săn g.i.ế.c mãnh hổ, họ cũng gọi tới cùng. Quách Sùng Lượng thậm chí còn Triển Trường Thắng là ai.
Trước đó, khi Triển Trường Thắng cùng đoàn tới huyện Phong Lạc, Uông Kiến Tân từng gặp mặt y. đối với chuyện cướp mất cơ hội của y , Uông Kiến Tân hề cảm thấy hổ thẹn. Đây vốn dĩ là chuyện thường tình trong chốn quan trường. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, Uông Kiến Tân đều chiếm trọn, Triển Trường Thắng thua y cũng là lẽ đương nhiên. Y cũng ngờ Triển Trường Thắng canh cánh trong lòng đến , thậm chí còn chọn đúng lúc mà động thủ với , thế nên y chút phòng mà đ.á.n.h cho thâm tím cả mắt.
7_Uông Kiến Tân bước dự tiệc, những sai dịch trướng đều ở bên ngoài dẫn , nhất thời một ai kịp tới bảo vệ y. Triển Trường Thắng mượn men, thừa lúc những khác còn kịp phản ứng, đè Uông Kiến Tân xuống mà liên tiếp mấy quyền. Quách Sùng Lượng tức đến mức đầu bốc khói, lớn tiếng hô: "Người ! Mau kéo tên điên !"
Trước mặt Tần Tùng Dận đại nhân, đây là đang cái gì? Tuy kẻ mượn rượu càn liên quan gì đến y, nhưng đây dù cũng là tại yến tiệc mừng công do y tổ chức. Tần đại nhân lẽ sẽ nhớ rõ hôm nay kẻ đ.á.n.h và kẻ đ.á.n.h rốt cuộc là ai, nhưng khi nhắc tới, chắc chắn sẽ là tại yến tiệc mừng công do Quách Sùng Lượng tổ chức mà xảy chuyện gì đó. Vừa nghĩ tới đây, Quách Sùng Lượng tức đến run cả , sớm thế , Tần đại nhân chi bằng hôm nay đừng tới còn hơn. Thà ấn tượng gì, còn hơn đầu để ấn tượng thế !
Cả một bụng lửa giận của Quách Sùng Lượng đều trút lên Triển Trường Thắng. Thấy thuộc hạ kéo y , Quách Sùng Lượng lập tức : "Mau giam kẻ cho , lát nữa thẩm tra kỹ lưỡng, xem y vì dám công nhiên ẩu đả triều đình mệnh quan trong trường hợp thế , lưng kẻ nào chỉ điểm !"
Về phía Tư Nông Tự, hôm nay Tư Khanh tới, tới là Thiếu Khanh Nguyễn Văn Bân. Hôm nay y vốn dĩ chỉ đến để uống rượu ăn cơm góp vui, ai ngờ xảy chuyện thế . Ban đầu thấy Triển Trường Thắng sai dịch bắt giữ, y còn định lên tiếng giúp mấy câu, xem thể lấy lý do rượu thất đức mà che đậy cho y . Không là y quan hệ với Triển Trường Thắng, nhưng hôm nay cùng tới dự tiệc, dù cũng đại diện cho thể diện của Tư Nông Tự. khi Quách Sùng Lượng , Nguyễn Văn Bân bước chân ngoài lập tức rụt về. Lời của Quách Sùng Lượng rõ ràng là thực sự nổi giận , Triển Trường Thắng khó tránh khỏi lột một lớp da. Y chẳng cần thiết dấn vũng nước đục nữa. là chức vị cao nhất của Tư Nông Tự mặt tại đây hôm nay, y nếu lời nào dường như cũng . Nghĩ tới đây, Nguyễn Văn Bân dứt khoát thừa lúc những khác đang xem náo nhiệt, một cạn sạch chén rượu trong tay, giả vờ thắng rượu, nhoài bàn giả say.
Triển Trường Thắng bình thường trong Tư Nông Tự nhân duyên cũng tạm , nhưng ngay cả Nguyễn Văn Bân còn , những khác chuyện càng trọng lượng, thế là họ cũng dứt khoát từng một rùa rụt cổ, trơ mắt Triển Trường Thắng sai dịch của Thuận Thiên Phủ Nha dẫn .
Sau màn kịch nhỏ , khí náo nhiệt và hài hòa ban đầu trong đại sảnh quét sạch còn, chỉ còn sự ngượng ngùng vô tận. Uông Kiến Tân cũng ngờ rằng, đầu tiên xuất hiện trong giới quan ở kinh thành, mặt bao nhiêu thể là cấp và đồng liêu, mất mặt đến nhường . Triển Trường Thắng lúc nãy nương tay, mấy cú đ.ấ.m đều quyền quyền tới thịt. Khi Uông Kiến Tân đỡ dậy, chỉ mặt đ.á.n.h đến biến dạng, mà cổ áo cũng xé rách, rũ xuống một cách t.h.ả.m hại. Trông y thật sự thể thống gì, nào còn nửa phần thể diện của một triều đình mệnh quan.
Ngay cả Tần Tùng Dận cũng nổi nữa, cau mày : "Sao còn mau đưa..." Mục Tranh vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở phía y: "Uông Kiến Tân." Tần Tùng Dận mặt đổi sắc tiếp lời: "...đưa Uông đại nhân tới y quán!" Hạ nhân của Tần gia ngoài gọi cùng Uông Kiến Tân , đưa y tới y quán.
Quách Sùng Lượng vội vàng tới : "Tần đại nhân, thật ngờ xảy chuyện thế , hạ quan..." Tần Tùng Dận xua tay : "Đây là tình huống đột xuất, cũng thể trách Quách đại nhân." Quách Sùng Lượng lau mồ hôi trán, lành : "Đa tạ Tần đại nhân thông cảm." Lời là , nhưng trong lòng Quách Sùng Lượng cay đắng khôn xiết, Tần Tùng Dận thì rộng lượng, nhưng trong lòng để tâm thì ai !
Tần Tùng Dận vốn dĩ cũng định ở đến cuối buổi tiệc, chỉ định tới vài câu, uống hai chén rượu . Theo lý mà Mục Tranh là hùng đả hổ, là nhân vật chính của yến tiệc mừng công , đáng lẽ ở đến cuối cùng. lúc xảy chuyện như , y liền nhân cơ hội chuẩn cùng Tần Tùng Dận rời , tiện thể còn đưa Diệp lão đại cùng.
Ra khỏi Thuận Thiên Phủ Nha, Tần Tùng Dận lên xe , Mục Tranh với Diệp lão đại: "Nếu Tình Thiên , khi nào các vị định về nhà thì nhớ tới chào một tiếng." Diệp lão đại vội vàng : "Mục đại nhân, chúng về về đều quen , cần ngài tiễn ." "Đi nào, ai tiễn ngươi!" Mục Tranh , "Ngươi là hùng đả hổ, triều đình sẽ biểu dương và ban thưởng, một đám đ.á.n.h trống khua chiêng tới nhà ngươi, tổng chọn một ngày ngươi ở nhà chứ?" Diệp lão đại lúc mới hiểu là chuyện gì, liên tục gật đầu tỏ vẻ rõ.
Vì lúc nãy giữa tiệc xảy ẩu đả vô cớ, vì duyên cớ gì, nên Mục Tranh vì an , vẫn sắp xếp hai đưa Diệp lão đại về y quán. Lúc trời vẫn còn sớm, Tình Thiên tuy xuống nhưng vẫn ngủ, đang kể cho Diệp đại tẩu câu chuyện Tần Hạc Hiên cho nàng hôm đó.
Diệp lão đại mở cửa, Tình Thiên thấy tiếng, đầu , lập tức vui vẻ reo lên: "Cha về !" Diệp đại tẩu vốn dĩ đang lưng phía cửa phòng, ngạc nhiên dậy hỏi: "Sao về sớm thế?" Nàng dậy định đỡ Diệp lão đại, nhưng thấy lão chút rượu nào, càng thêm kỳ lạ hỏi: "Không uống rượu ?" "Đừng nhắc nữa, tối nay lạ lùng lắm." Diệp lão đại vội vàng cởi quần áo xuống, cẩn thận treo ở cửa, khi quần áo của xong cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái hơn, "Nương tử còn nhớ Hộ Bổ Đầu đây cùng tới thôn chúng vị đại nhân kinh thành ?" Diệp đại tẩu còn nhớ , Tình Thiên nhanh nhảu : "Con nhớ, Hộ Bổ Đầu đó là Triển đại nhân của Tư Nông Tự." " đúng, chính là vị đại nhân đó." Diệp lão đại hiểu những đều là quan gì, chỉ đều là quan lớn mà thôi. "Sao thế? Ông gây khó dễ cho lão gia ?" Diệp đại tẩu hỏi. "Không , hôm nay ông cũng dự yến tiệc mừng công, kết quả hình như uống say, đột nhiên xông đ.á.n.h Huyện thái gia của chúng ." "Á?" Diệp đại tẩu kinh ngạc bụm miệng.
Mặc dù Diệp đại tẩu bây giờ cũng gặp qua một quan lớn quyền quý, nhưng đối với nàng mà , Huyện thái gia là một chức quan lớn . "Tại ? Giữa họ ân oán gì ?" Diệp đại tẩu truy hỏi. Diệp lão đại lắc đầu : "Ai mà ! Lúc đó Quách đại nhân đang chuyện với Huyện thái gia của chúng , còn Tết ông thể sẽ kinh quan. Đang chuyện thì vị Triển đại nhân đột nhiên xông tới, nhắm thẳng mắt trái của Huyện thái gia mà đ.ấ.m một quyền, hai liền túm lấy lăn đất. Huyện thái gia phòng , Triển đại nhân đ.á.n.h mấy cái, khi kéo , chỉ mắt sưng bầm, mặt còn mấy chỗ sưng đỏ, khóe miệng còn vết máu, là miệng rách răng đ.á.n.h rụng." "Nghiêm trọng đến ?" Diệp đại tẩu đó còn tưởng chỉ là va chạm nhỏ, ngờ đ.á.n.h nghiêm trọng đến thế, kinh ngạc đến mức mắt cũng trợn tròn.
Tình Thiên tuy hiểu vì đ.á.n.h , nhưng cũng ôm chăn ở một bên chăm chú, định bụng ngày mai sẽ kể cho Tần Hạc Hiên . Tần ca ca ban ngày cho nàng mấy câu chuyện, ngày mai nàng cũng kể chuyện cho Tần ca ca.
Triển đại nhân và Huyện thái gia rốt cuộc mâu thuẫn gì? Vợ chồng Diệp lão đại đoán mò một hồi lâu cũng manh mối nào. Dù những chuyện quan trường thế , họ thể nghĩ . Đợi đến khi hai cuối cùng dừng việc đoán mò, Tình Thiên giữa hai ngủ say trong tiếng vỗ nhẹ của Diệp đại tẩu.
Diệp lão đại nhẹ nhàng chạm trán Tình Thiên, xác nhận nàng sốt, lúc mới yên tâm , nhỏ giọng với Diệp đại tẩu: "Nương tử cứ an tâm ngủ , lão gia canh chừng là ." Diệp đại tẩu trong lòng xác định, đó Tình Thiên phát sốt, chắc chắn liên quan đến chuyện Diệp lão đại gặp mãnh hổ núi. Giờ đây phu quân và con gái đều ở bên cạnh, nàng ngược còn cảm thấy lo lắng nữa. Tuy nhiên chuyện như thế , thà đề phòng vạn nhất còn hơn. Cho nên khi Diệp lão đại lão canh chừng, Diệp đại tẩu cũng từ chối, chỉ : "Nếu Tình Thiên gì bất , lão gia cứ gọi dậy ngay." "Yên tâm !" Diệp lão đại đáp. Tình Thiên ngủ yên suốt cả đêm, đừng là phát sốt khó chịu, ngay cả trở cũng ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-301-ung-ngu-y-co-gi-khong-dung-sao.html.]
Sáng sớm hôm , Tình Thiên tỉnh dậy thể là tinh thần phấn chấn gấp trăm , còn khỏi chăn gọi: "Mẹ ơi, con đói !" "Vậy để cha rửa mặt cho con, bữa sáng cho con đây." Diệp đại tẩu trả lời kìm nghĩ, tiểu thiếu gia Tần Hạc Hiên hôm nay mang bữa sáng tới . Nàng nghĩ tới đây, bên ngoài tiếng gõ cửa truyền đến, tiếp đó là giọng Tùng Đào vọng : "Diệp đại thúc, Diệp đại nương, tiểu nhân phụng mệnh thiếu gia mang bữa sáng tới cho cô nương Tình Thiên ạ."
"Vậy là khỏi ." Diệp đại tẩu bất đắc dĩ, vội vàng mặc quần áo mở cửa. "Sẽ nhiều lắm chứ?" Diệp đại tẩu Tùng Đào và hộp đựng thức ăn tay tiểu tư phía y mà rụt rè. Tuy giờ thêm Diệp lão đại, chắc sẽ còn thừa thãi lãng phí nữa, nhưng nàng thấu hiểu nỗi khổ khi mỗi món ăn đều chỉ một chút như , trong lòng khỏi đổ mồ hôi cho các hạ nhân ở hậu bếp Tần phủ.
May mà Tùng Đào : "Diệp đại nương, cứ yên tâm, hôm nay chỉ mấy món mà cô nương Tình Thiên là ngon miệng hôm qua thôi. Tiểu thiếu gia Diệp đại thúc về, còn đặc biệt dặn hậu bếp nhiều hơn một chút đó!" Tùng Đào dẫn nhà bày biện thức ăn : "Cô nương Tình Thiên tối qua ngủ ngon ? Có sốt ? Tiểu thiếu gia nhà còn đặc biệt đích mời Ứng Ngự Y tới khám mạch cho cô nương Tình Thiên đó." Diệp đại tẩu những lời , cảm kích cho . Nàng lo lắng nhất chính là sức khỏe của Tình Thiên, tuy nàng bây giờ chuyện gì, nhưng cũng sợ liệu để di chứng gì . Dù Tình Thiên ở nhà họ Thiện cũng ít chịu ngược đãi, ai để những ẩn họa gì.
Nhìn thấy bữa sáng bàn đều là những món thích, Tình Thiên lập tức càng thêm vui vẻ. Phải , bữa sáng hôm qua chủng loại thực sự quá nhiều, Tần Hạc Hiên vì nàng nếm thử nhiều món, nên mỗi món đều chỉ cho nàng ăn một miếng chuyển . Mấy món nàng yêu thích cũng ăn thêm hai miếng. Lúc thấy mấy món thích nhất đều ở mắt, hơn nữa lượng cũng nhiều hơn hôm qua ít, điều quan trọng nhất là, Tần ca ca ở bên cạnh giám sát nàng, cuối cùng thể ăn thế nào thì ăn thế đó . Diệp đại tẩu thấy nàng tự ăn khá nên cũng quản nàng nhiều. Tình Thiên nhanh ăn đến mức bụng nhỏ tròn vo.
cho đến khi thể ăn thêm nữa mới khó nhọc rời khỏi bàn, cạnh giường nghỉ ngơi. Diệp Đại tẩu cũng nhanh chóng ăn no đặt đũa xuống. Diệp Lão Đại và Diệp Lão Tứ thấy con nàng dùng bữa xong, mới tăng tốc độ ăn, như gió cuốn mây tan mà quét sạch hết những món còn .
“Bữa sáng thực sự quá đỗi mỹ vị, ngày tháng của Hoàng đế cũng chỉ đến thế mà thôi!” Diệp Lão Tứ nheo mắt , vỗ vỗ bụng , mãn nguyện vô cùng mà .
Diệp Lão Đại vội vàng nhấc chân đá y một cước, : “Đây là Kinh thành, ở nhà, hãy quản cái miệng của ngươi cho cẩn thận!”
Diệp Lão Tứ suýt chút nữa cước đá ngã xuống đất, nhưng y cũng tự thấy quả thực nên như , nhỡ 'tai vách mạch rừng' thì . Điều quan trọng nhất là, đây đều là bữa sáng do Tần gia mang tới. Nếu kẻ hữu tâm , ngoài bữa sáng của Tần gia ngon ngang với Hoàng thượng dùng, chẳng sẽ hại .
Diệp Lão Tứ sợ hãi toát mồ hôi lạnh, vội vàng giơ tay tự vả miệng : “Đại ca, là hồ đồ năng lung tung, nhất định sẽ tái phạm nữa.”
Y dứt lời, liền thấy tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến, vội vàng dậy chạy mở cửa, thì thấy Tần Hạc Hiên đang cùng Ứng Ngự y từ bên ngoài bước .
“Tần Tiểu thiếu gia.”
“Ứng Ngự y.”
Mọi vội vàng dậy hành lễ chào hỏi.
Mèo Dịch Truyện
Ứng Ngự y đó từng Thụy Thân Vương phủ mời đến một , nay Tần Tiểu thiếu gia đích tới cửa thỉnh cầu, dẫu là nàng việc trong cung bấy lâu nay, cũng nhịn nảy sinh vài phần hiếu kỳ đối với Tình Thiên. Cô bé rốt cuộc phận bối cảnh gì, khắp cả nước mà đãi ngộ thể hơn nàng , e rằng cũng chỉ các công chúa trong cung mà thôi.
Tuy nhiên hiếu kỳ thì hiếu kỳ, Ứng Ngự y vẫn hỏi tình hình của Tình Thiên thôi nã , tối qua nàng phát sốt còn cảm thấy lạ. Dẫu trẻ nhỏ phát sốt là dễ tái phát nhất. Tình Thiên khi đó sốt cao nguy hiểm như , chỉ thôi nã một , uống hai thang t.h.u.ố.c khỏi hẳn ư?
Tình Thiên tinh thần đầy đủ, cũng giống như chuyện gì.
Ứng Ngự y định thần , vươn tay bắt mạch cau mày.
Tần Hạc Hiên lập tức tinh tường nhận , vội hỏi: “Ứng Ngự y, gì bất thường ?”