Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 292:---: Sao cứ hễ gặp chuyện của nàng ấy, ngươi lại để tâm đến vậy? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:34:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Hạc Hiên xong, lời khác gì ! Chàng cau chặt mày, lòng đưa Tình Thiên về phủ, nhưng lúc nhất thời cũng tìm vị đại phu nào giỏi hơn Lâm đại phu để chữa bệnh cho Tình Thiên. Cảm giác bất lực khiến Tần Hạc Hiên vô cùng khó chịu.

 

“Vậy thì đợi sáng mai xem .” Sau một hồi lâu, Tần Hạc Hiên , “Ta ở đây trông chừng!”

 

Lời thốt , Lâm đại phu, Diệp đại tẩu và Tùng Đào đều giật kinh hãi.

 

“Tần tiểu thiếu gia ngài...”

 

“Tần tiểu thiếu gia, trông Tình Thiên tối nay là .”

 

“Gia, chúng về phủ!” Tùng Đào gần như .

 

Nếu như đêm về ngủ, Tần phu nhân sẽ xử trí Tần Hạc Hiên thế nào thì , nhưng chắc chắn sẽ lột da rút gân y!

 

“Cứ xem tình hình của Tình Thiên tính.” Tần Hạc Hiên Tình Thiên đang bệnh, trong lòng khỏi phiền não. Chàng nhớ đến lời Tần phu nhân từng , nếu thể thì sẽ đón Tình Thiên về phủ.

 

Nếu Tình Thiên ở nhà , hầu theo dõi chăm sóc, chắc sẽ vì sự sơ suất như bệnh chứ?

Mèo Dịch Truyện

 

đôi mắt Diệp đại tẩu sưng đỏ từ lâu, Tần Hạc Hiên chắc suy nghĩ của rốt cuộc đúng . Dù thì khi còn bé, bên cạnh cũng hầu, điều kiện sống cũng luôn . Thậm chí những lớn vì tâm lý bù đắp, còn đặc biệt mua cho nhiều thứ mà những đứa trẻ khác cũng .

 

lúc đó thật sự sống ? Chàng còn nhớ rõ, khi còn nhỏ bao nhiêu trốn trong chăn lén lau nước mắt, thầm ước rằng cha chỉ là những bình thường, miễn là thể ở bên cạnh cha là đủ . Những hầu, tùy tùng, quần áo đồ chơi đều thứ mong .

 

Lúc Diệp đại tẩu dồn hết tâm trí Tình Thiên, ngừng khăn chườm trán cho cô bé, thỉnh thoảng sờ xem cô bé mồ hôi , còn thường xuyên dùng nước ấm lau tay chân cho cô bé, dáng vẻ hận thể thế con bé gánh bệnh. Tần Hạc Hiên chợt cảm thấy chút hoảng hốt, điều mà khi còn bé mong đợi nhất, chẳng là một như thế ?

 

Diệp đại tẩu chăm sóc Tình Thiên hơn một canh giờ, thì bên cạnh ngẩn suốt hơn một canh giờ. Tùng Đào ở bên cạnh sốt ruột đến xoay vòng vòng, nhưng dám phát tiếng động phiền .

 

Diệp đại tẩu đưa tay sờ lên Tình Thiên, nhíu mày : “Lão Tứ, mời Lâm đại phu đến đây một chuyến nữa.”

 

“Được.” Diệp lão tứ dậy tìm .

 

Tần Hạc Hiên cuối cùng cũng hồn từ sự ngây , lo lắng hỏi: “Sao , tình hình của Tình Thiên ?”

 

Lâm đại phu tuy ở trong phòng, nhưng Tần Hạc Hiên ở trong y quán, ông căn bản cũng dám tự về ngủ. Nghe Diệp lão tứ Diệp đại tẩu mời ông, Lâm đại phu lập tức dậy qua xem xét.

 

“Thế nào ?”

 

Diệp đại tẩu mang theo tiếng nức nở : “Thuốc đều uống hết gần một canh giờ , đứa bé vẫn nóng như ? một chút mồ hôi nào?”

 

Tuy nàng từng sinh con, nhưng trong nhà nhiều đứa trẻ như , đứa nào chẳng lớn lên sự chăm sóc của nàng. Hễ sốt thì thường là ủ cho mồ hôi là sẽ đỡ. Tình Thiên sốt gần nửa ngày , cũng thấy mồ hôi chút nào, cảm giác như tất cả đều dồn ứ bên trong.

 

Lâm đại phu thấy tình hình của Tình Thiên cũng chút khó khăn, ánh mắt dò xét của Tần Hạc Hiên, ông cẩn thận : “Hay là thử châm cứu cho cô bé xem ?”

 

Lời , đừng là Tần Hạc Hiên, ngay cả Diệp đại tẩu cũng càng nhíu chặt mày. Là đại phu mà năng chút tự tin nào như ?

 

“Châm cứu sẽ hiệu quả ?” Diệp đại tẩu hỏi.

 

Lâm đại phu hỏi đến á khẩu. Chuyện đây? Vốn dĩ là việc tùy từng , ông cũng dám cam đoan! Nếu chỉ đối mặt với cha bệnh nhân thì còn dễ , đây còn cả Tần tiểu thiếu gia ở bên cạnh xem nữa chứ!

 

Tần Hạc Hiên cũng chút ý kiến về phương pháp châm cứu , Tình Thiên còn bé như , kim châm cứu dài thế, cảm giác như thể đ.â.m xuyên qua cô bé.

 

“Không cách nào khác cần dùng đến thủ pháp ?” Tần Hạc Hiên hỏi.

 

Lâm đại phu giơ tay lau mồ hôi trán : “Vậy thì chỉ thể thử phương pháp thôi nã, nhưng phương pháp giỏi lắm...”

 

“Ai giỏi?” Tần Hạc Hiên ngắt lời ông trực tiếp hỏi.

 

“Trong cung một vị ngự y chuyên về tiểu phương mạch, Ứng Giai Mẫn. Nàng tuy đến bốn mươi tuổi, nhưng luận về vai vế thì gọi nàng là sư thúc. Thông qua xoa bóp và thôi nã huyệt vị để hạ sốt cho trẻ nhỏ, chính là tuyệt chiêu sở trường của nàng.”

 

Diệp đại tẩu xong liền tuyệt vọng, dù Tần tiểu thiếu gia ở đây nữa, nhưng đó là ngự y trong cung. Nửa đêm nửa hôm ai dám cung đòi chứ!

 

Tuy nhiên đây là điều nàng hiểu, ngự y cũng ai cũng túc trực trong cung, cũng thời gian về nhà nghỉ ngơi. Tần Hạc Hiên trong lòng nhanh chóng nghĩ tình hình trong cung mà Tần phu nhân với đó.

 

Hiện nay hoàng tử nhỏ nhất của Hoàng thượng cũng mười bốn tuổi, cung kiến phủ . Trong cung tuy Dung phi thai, nhưng vẫn đến lúc lâm bồn. Trong cung tiểu chủ tử, ngự y chuyên tiểu phương mạch tự nhiên cần túc trực trong cung.

 

Vậy thì chỉ cần tìm cách tìm chỗ ở của nàng , mời đến là . Tuy nhiên chỗ ở của ngự y cũng thể tùy tiện hỏi thăm khác. Vạn nhất nghi ngờ ý đồ bất lợi với chủ tử trong cung, thì sẽ rước họa .

 

Trong chốc lát, Tần Hạc Hiên nghĩ bao nhiêu cách, cuối cùng quyết định cầu Thụy Thân Vương phi. Chàng dậy : “Diệp đại tẩu, nàng chăm sóc Tình Thiên, tìm cách mời Ứng ngự y đến.”

 

Diệp đại tẩu vô cùng kinh ngạc, : “Cái , cái mà mời chứ?”

 

“Ta cầu dì mẫu của .” Tần Hạc Hiên suy nghĩ , chuyện cũng chỉ thể cầu Thụy Thân Vương phi.

 

“Tùng Đào, mau thuê xe!” Tần Hạc Hiên khoác chiếc đại sưởng lên .

 

Diệp lão tứ lập tức : “Tần tiểu thiếu gia, xe la nhà đang đậu ở sân y quán, ngài nếu chê, sẽ đưa ngài .”

 

Bây giờ muộn , tuyết bên ngoài vẫn dấu hiệu ngừng rơi. Dù những con phố chính ở kinh thành sẽ định kỳ dọn tuyết, nhưng đường xá cũng dễ , lúc chắc chắn khó thuê xe.

 

“Có gì mà chê.” Tần Hạc Hiên , liền cùng Diệp lão tứ sân lên xe. Tùng Đào bên cạnh Diệp lão tứ giúp chỉ đường.

 

Hôm nay tuyết quá lớn, dù là kinh thành ban đêm vốn náo nhiệt vô cùng, nhưng dân cũng cơ bản về nhà hết , đường chỉ gặp lác đác vài . Thế là Diệp lão tứ phóng xe nhanh, nhanh đến ngoài góc cổng của Thụy Thân Vương phủ.

 

Môn tử của Thụy Thân Vương phủ đang chuẩn đóng cổng khóa cửa, liền thấy một chiếc xe la phi nhanh đến, phanh gấp dừng cửa.

 

“Ai đó? Đây là nơi các ngươi tùy tiện dừng xe, tuyết lớn như , mau về nhà !” Thái độ của môn tử Thụy Thân Vương phủ khá hòa nhã.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-292-sao-cu-he-gap-chuyen-cua-nang-ay-nguoi-lai-de-tam-den-vay.html.]

Tùng Đào định đặt ghế kê chân cho Tần Hạc Hiên, liền thấy tự nhảy thẳng khỏi xe. Môn tử thấy mặt Tần Hạc Hiên, lập tức giật . Y bận rộn hành lễ với Tần Hạc Hiên, thầm đoán trong lòng, tuyết lớn như , nửa đêm nửa hôm, Tần tiểu thiếu gia tự đến đây, chẳng lẽ Tần gia xảy chuyện gì ?

 

“Làm phiền trong thông truyền một tiếng, việc gấp diện kiến dì mẫu.” Đến Thụy Thân Vương phủ, Tần Hạc Hiên thể tùy tiện như ở nhà, thái độ cũng vô cùng cung kính.

 

“Tần tiểu thiếu gia ngài khách khí , Vương phi nương nương nhà và Tần phu nhân đó là chị em ruột thịt, nếu việc gấp, ngài mau theo tiểu nhân trong !”

 

Tần Hạc Hiên theo y trong cổng, sắp xếp chờ trong hoa sảnh. Không lâu , Thụy Thân Vương phi trong trang phục gia thường liền vội vã chạy đến.

 

“Hạc Hiên, xảy chuyện gì ?” Trong giọng của Thụy Thân Vương phi đầy vẻ lo lắng và sốt ruột. Trong lòng nàng nghĩ chắc chắn là Tần Tùng Dận hoặc Tần phu nhân xảy chuyện gì. Ngoài nàng thể nghĩ chuyện gì đáng để Tần Hạc Hiên tự bất chấp tuyết lớn đến cầu cứu như .

 

Cho nên Tần Hạc Hiên xong sự việc, hai hàng lông mày liễu của Thụy Thân Vương phi nhíu đến biến dạng. Nàng cảm thấy thật sự dùng hết tất cả sự kiềm chế trong đời , mới miễn cưỡng giữ vẻ ngoài thất thố.

 

“Con là, cô bé tên Tình Thiên sốt cao hạ, con mời Ứng ngự y đến thôi nã hạ sốt cho cô bé?”

 

Nói xong mấy câu , Thụy Thân Vương phi nhịn hít sâu một . Trong lòng ngừng tự nhủ nhẫn nại, thể hiện , dù đây là đầu tiên cháu ngoại mở lời cầu xin giúp đỡ . Thụy Thân Vương phi cuối cùng vẫn nhịn hỏi: “Ta nương con qua, Tình Thiên đó, chẳng chỉ là một tiểu nha đầu thôn quê bình thường ? Trên con bé rốt cuộc phép thuật gì, mà khiến con xem trọng con bé đến ?”

 

Thái độ Thụy Thân Vương phi những lời thể coi là hòa nhã, nhưng đây là kết quả của việc nàng suy xét kỹ lưỡng và cố gắng kiềm chế hết sức, thật sự thể cải thiện thêm nữa.

 

Nếu hôm nay đến cầu xin nàng Tần Hạc Hiên, mà là Tần Hạc Đống hoặc Tần Hạc Việt, nàng chắc chắn sẽ mắng thẳng mặt đó một trận, giao cho Tần phu nhân xử lý, chừng còn tìm cách để gia đình họ Diệp thật xa, còn bất kỳ liên hệ nào với cháu ngoại của nữa.

 

cố tình là Tần Hạc Hiên. Chàng Thụy Thân Vương phi lớn lên, từ nhỏ những trải nghiệm như , giờ đây ngay cả Tần phu nhân cũng đang cố gắng hàn gắn mối quan hệ với , Thụy Thân Vương phi cũng thể kiêng dè.

 

Tần Hạc Hiên rũ mắt : “Ta cũng tại , nhưng lẽ chính là duyên phận giữa với . Lần đầu tiên thấy Tình Thiên, cảm thấy cô bé vô cùng quen mắt, luôn một cảm giác thiết khó tả, luôn nghĩ nếu cô bé là ruột của thì bao…”

 

Tần Hạc Hiên hồi tưởng cảnh tượng đầu tiên gặp Tình Thiên, nghĩ đến cô bé lúc đang giường bệnh hôn mê bất tỉnh. Trước đó luôn cố gắng giữ bình tĩnh, cuối cùng vẫn nhịn đỏ vành mắt.

 

Thụy Thân Vương phi ban đầu vạn lời , nhưng thấy cháu ngoại như , lòng đột nhiên mềm nhũn, ngay đó nhớ đến tình cảnh con gái bệnh . Lúc đó chỉ cần một tia hy vọng sống sót, đừng là ngự y, cho dù là tiên y trời, nàng cũng sẽ liều mạng tìm cách mời về cho con gái.

 

“Thôi , vị Ứng ngự y , sẽ phái mời.”

 

Nghe Thụy Thân Vương phi mở lời, Tần Hạc Hiên mừng rỡ khôn xiết, vội vàng cúi tạ ơn.

 

mà…” Thụy Thân Vương phi tiếp, “Con xem bây giờ là giờ nào , con thể đến y quán nữa, lập tức về nhà.”

 

“Dì mẫu, chỉ qua đó xem một chút nữa thôi, chỉ cần Ứng đại phu thể giúp Tình Thiên hạ sốt…”

 

“Sao, con bé hạ sốt thì con về nhà ?” Lông mày Thụy Thân Vương phi nhíu chặt, “Đừng bây giờ là giờ nào , cha con lo lắng cho con . Cứ đứa trẻ sốt cao hạ, cũng là bệnh gì, vạn nhất bệnh khí truyền sang con, con đang lấy mạng nương con ? Mời đại phu và đến y quán, con tự chọn một cái !”

 

Nghe giọng Thụy Thân Vương phi đột nhiên trở nên nghiêm khắc, Tần Hạc Hiên còn chỗ để mặc cả. Dù Thụy Thân Vương phi là dì mẫu, nhưng dù thời gian hai ở bên quá ngắn, tình cảm cũng quá sâu đậm. Để thể mời Ứng ngự y đến chữa bệnh cho Tình Thiên, Tần Hạc Hiên đành thỏa hiệp.

 

“Hồng Anh, chuẩn xe, đưa Tần tiểu thiếu gia về phủ.” Thụy Thân Vương phi sợ Tần Hạc Hiên giữa đường sinh chuyện gì, dứt khoát gọi thị nữ cận của đưa về, “Giao cho Tần phu nhân.”

 

trở về tay ."

 

"Vâng." Hồng Anh lĩnh mệnh, một mặt sai chuẩn xe, một mặt bước tới bên cạnh Tần Hạc Hiên, xem chừng là chuẩn tấc bước rời đưa về nhà.

 

Tần Hạc Hiên đành chịu, chỉ thể cáo từ Thụy Thân Vương phi, dẫn theo Hồng Anh khỏi phủ.

 

Hắn tiên cho Diệp Lão Tứ , mời đại phu , nhưng bản về nhà, bảo ông trở y quán chờ.

 

Nghe lời , Diệp Lão Tứ thực thở phào nhẹ nhõm một .

 

Nói thật, với phận của Tần Hạc Hiên, nếu thực sự ở đây canh giữ Tình Thiên suốt một đêm, Diệp Lão Tứ còn sợ Tần gia sẽ nổi giận mà đuổi cả nhà về Quan Ngoại.

 

"Đa tạ Tần tiểu thiếu gia, nhờ ngài mà Tình Thiên nhà mới mời đại phu.

 

Tình Thiên bình thường vẫn , thích Tần ca ca nhất.

 

Nếu ngài quan tâm đến bệnh tình của nàng như , chắc chắn nàng sẽ nhanh chóng khỏi bệnh."

 

Tần Hạc Hiên : "Ngày mai sẽ đến thăm nàng."

 

Bên , xe của Thụy Thân Vương phủ cũng chuẩn xong, Tần Hạc Hiên đành lên xe sự thúc giục của Hồng Anh, một đường đưa về mặt Tần phu nhân.

 

Tần phu nhân xuống , thấy nhi tử của Thụy Thân Vương phủ đưa về, kinh ngạc đến nỗi nhất thời nên lời.

 

căn bản hề nhi tử ngoài.

 

Hồng Anh thành nhiệm vụ xong liền nhanh chóng rời , Tần phu nhân nhi tử với đôi mắt khẽ cụp xuống, khỏi cảm thấy đau đầu.

 

Phải rằng, Thụy Thân Vương phi về Tình Thiên , bà thực quá để tâm.

 

Vì sợ gợi chuyện buồn của Thụy Thân Vương phi, cho nên bà vẫn luôn hề nhắc đến tuổi của Tình Thiên.

 

Thụy Thân Vương phi chắc hẳn cho rằng Tình Thiên là một cô nương trạc tuổi Tần Hạc Hiên.

 

nay nhi tử đưa về, bà nhất thời ngũ vị tạp trần.

 

thậm chí thể nghĩ đến, nếu bất đắc dĩ cầu cứu Thụy Thân Vương phi, thì Tần Hạc Hiên đêm nay chắc chắn ý định trở về.

 

Tần phu nhân cuối cùng nhịn hỏi: "Hạc Hiên, rốt cuộc Tình Thiên ma lực gì ?

 

Sao cứ hễ gặp chuyện của nàng, con để tâm đến ?"

 

Tần Hạc Hiên khẽ cụp mắt xuống, đáp lời đúng trọng tâm câu hỏi: "Mẫu , nhi tử nãy ở y quán, Diệp đại tẩu chăm sóc Tình Thiên một cách vô vi bất chí, trong lòng đặc biệt hâm mộ, mà cứ ngây ngốc suốt một canh giờ."

 

 

Loading...