Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 258:--- Mẹ con tâm sự gây ra hiểu lầm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:34:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Hạc Hiên theo mẫu trở về phòng của . Hai con xuống, nhất thời chút ngượng nghịu. Kể từ khi Tần Hạc Hiên từ Quan ngoài trở về, dường như hai từng đối mặt chuyện như thế . Mà đường về đó, Tần Hạc Hiên cũng phần lớn là sách. Lúc , Tần phu nhân chỉ cảm thấy Tần Hạc Hiên cần cù học tập, tiến bộ, thế nào cũng vui lòng. giờ đây ngẫm , lòng nàng khỏi thở dài. Đó nào là cần cù học tập, tiến bộ, mà căn bản là mượn việc sách để tránh né trò chuyện với nàng. Thế là Tần phu nhân định chuyện phiếm để xoa dịu bầu khí.
“Chợ phiên thế nào? Có vui ?”
“Cũng ạ.” Tần Hạc Hiên Tần phu nhân trò chuyện với về điều gì, nên trông vẻ căng thẳng.
“Chợ ở kinh thành chắc hẳn náo nhiệt hơn Quan ngoài, đúng ?”
“Chủ yếu là bên Quan ngoài nếu chợ phiên thì quá xa, tiện lắm.” Tần Hạc Hiên xong, suy nghĩ một chút cẩn thận bổ sung, “Muốn chợ phiên, nhất định lớn dẫn mới .”
Mèo Dịch Truyện
Lời chợt gợi lên nỗi xót xa trong lòng Tần phu nhân. Đứa trẻ lớn lên bên cha , đến việc chợ phiên cũng tìm dẫn .
“Hạc Hiên, tất cả là nương với con.” Khóe mắt Tần phu nhân đỏ hoe ngay lập tức.
Tần Hạc Hiên ngẩn , đang chuyện chợ , cũng chẳng gì, thành thế ?
Tần phu nhân mắt đỏ hoe, nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Hạc Hiên : “Đại ca con hôm nay trở về, cha con và quở trách , cũng sai. Huynh cũng chỉ là nhất thời nghĩ sai lệch, chứ thật sự ý kiến gì với con . Con nhớ, nhưng thực hồi nhỏ khi con đời, đại ca con là thích con nhất, gặp ai cũng khoe tiểu . Hồi đó món đồ chơi mới nào cũng đều mang đến cho con chơi , còn thường xuyên đòi ôm con nữa! Bây giờ chỉ là thời gian xa cách quá lâu, nên giữa các con chút xa lạ. Chúng quở trách , cũng , con đừng để chuyện trong lòng nữa ?”
Tần phu nhân lời lẽ chân thành, nào ngờ lọt tai Tần Hạc Hiên thật hoang đường và khiến y đố kỵ.
“Thì mẫu tìm là vì chuyện .” Tần Hạc Hiên thản nhiên .
Tần phu nhân hiểu tại thái độ của con trai đột nhiên lạnh nhạt như , chỉ cho rằng y đang giận đại ca.
“Ca thật sự , hôm nay còn cha con quở trách đến phát …”
Tần Hạc Hiên đợi Tần phu nhân hết lời ngắt lời: “Thôi , nương, cần thêm nữa. Ta vốn dĩ cũng giận đại ca, ai ngờ một chuyện nhỏ nhặt còn phiền đến phụ và mẫu .”
Ý của Tần Hạc Hiên vô cùng rõ ràng. Tần Hạc Đống dù thông minh, nhưng chắc chắn đời nào vô duyên vô cớ về nhà tìm mắng. Huynh chắc chắn cảm thấy lý, về nhà mách Tần Tùng Dận và Tần phu nhân, cho rằng họ sẽ chống lưng cho . Ai ngờ những tìm chống lưng, ngược còn quở trách một trận. dù , Tần Tùng Dận và Tần phu nhân vẫn suy nghĩ, vẫn bận tâm đến . Bằng , lúc lẽ Tần Hạc Đống ở đây, đích xin . Chứ chỉ trốn lưng cha , để Tần phu nhân đến giúp.
Trong lòng Tần Hạc Hiên, đối với cảm giác dù sai chuyện gì cũng cha giúp đỡ và bao che, thực một chút đố kỵ. Ít nhất điều thể chứng minh, cha yêu thương Tần Hạc Đống. Còn y, rõ ràng nhỏ tuổi hơn, nhưng là yêu cầu đại độ mà tha thứ cho đối phương.
Tần phu nhân hiểu suy nghĩ của Tần Hạc Hiên, chỉ cho rằng y vẫn đang tức giận chuyện buổi sáng, cảm thấy mức độ trừng phạt đủ, : “Cha con hôm nay nhiều lời nặng nề với Hạc Đống, đại ca con hổ, càng đối mặt với con thế nào, nên mới…”
“Đều là chuyện nhỏ, nương cũng , chúng là ruột thịt, dù gãy xương cũng còn nối liền gân, thể vì chút chuyện nhỏ mà ghi hận !”
Tần phu nhân luôn cảm thấy gì đó kỳ lạ, nhưng thể . Dù thì Tần Hạc Hiên đại độ thể hiện rằng để tâm, nàng còn thể gì nữa? bầu khí trong phòng vẫn vô cùng ngượng nghịu, cứ thế kết thúc thì vẻ quá đột ngột chăng?
Tần phu nhân bèn trò chuyện thêm vài câu để xoa dịu mối quan hệ. nàng chợt nhận , ngoài những chuyện sinh hoạt hằng ngày, nàng nhất thời nên chuyện gì với con trai, thậm chí còn sắp xếp những công việc gì.
Tần phu nhân đành một nữa kéo đề tài trở chuyện chợ phiên hôm nay. Và để con trai vui vẻ, nàng còn cố ý nhắc đến Tình Thiên, hy vọng nhờ đó thể khiến tâm trạng của con trai hơn một chút.
“Tình Thiên ở chợ phiên chắc hẳn chơi vui vẻ, đúng ?”
Vừa nhắc đến Tình Thiên, sắc mặt Tần Hạc Hiên quả nhiên phần cải thiện, thậm chí cả đường nét khuôn mặt cũng trở nên dịu .
“Cô bé chơi vui vẻ, chỉ là thấy món nào cũng nỡ mua, mua cho thì cô bé cũng chịu. Rồi cả ngày cứ mong ngóng buổi tối xem tạp kỹ, xem xong thì khỏi , vui mừng khôn xiết…”
Mỗi khi nhắc đến Tình Thiên, mặt Tần Hạc Hiên vô thức nở một nụ . Tần phu nhân thấy, trong lòng chua xót. Nàng là ruột, giờ đây thấy con trai tươi , mà còn dựa những tiểu xảo như thế . cũng , chiêu thực sự hiệu nghiệm!
Tần phu nhân thuận theo lời Tần Hạc Hiên mà khen ngợi: “Tình Thiên tuy còn nhỏ tuổi, nhưng hiểu chuyện và quy củ, cũng là điều vô cùng hiếm , thể thấy Diệp gia cách dạy con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-258-me-con-tam-su-gay-ra-hieu-lam.html.]
Tần Hạc Hiên : “Đứa trẻ nào sinh hiểu chuyện và giữ quy củ . Nếu cần sắc mặt khác mà cẩn thận sống qua ngày, thì nhỏ tuổi như hiểu cách quan sát lời và sắc mặt. Tình Thiên đây chịu quá nhiều khổ cực, cô bé thể trưởng thành như bây giờ, tất cả đều nhờ bản tính lương thiện của riêng , công lao của bất kỳ ai khác.”
Tần phu nhân ngờ một câu khen ngợi tùy tiện của khiến con trai nhiều đến . Mà những lời thoạt như đang về Tình Thiên, thực chất đang về chính y chứ! Trẻ con thực đều lanh lợi, chúng thể nhạy bén nhận tính cách của chăm sóc, đó từng bước thăm dò giới hạn của họ. Chỉ những đứa trẻ rõ yêu thương vô điều kiện, mới cần suy nghĩ gì khác, chỉ cần khiến bản vui vẻ là đủ.
Tần phu nhân chỉ cảm thấy một trận xót xa. cái hố sâu chín năm xa cách giữa con, thể chỉ vài câu, may vài bộ quần áo là thể lấp đầy chứ!
Tần phu nhân nhớ đến tin tức Khương ma ma hỏi từ chỗ Mục Tranh đó. Nàng cảm thấy càng ngày càng thể hiểu tại con trai yêu thích và cưng chiều Tình Thiên đến . Y hẳn hy vọng năm đó, bên cạnh tiểu Hạc Hiên cha gửi ở nhà ngoại, ai yêu thương, chịu nhiều tủi , cũng một thể những chuyện cho y.
Nghĩ đến đây, chủ đề thứ hai mà Tần phu nhân chuẩn sẵn, đột nhiên chút khó mở lời. vài điều, là Thụy Thân Vương phi đặc biệt dặn dò, nàng thể .
Tần Hạc Hiên thấy Tần phu nhân đầu tiên lộ vẻ hiểu rõ, đó chút băn khoăn và ngập ngừng, bèn chủ động mở lời hỏi: “Mẫu điều gì căn dặn con chăng?”
“Cũng gì quan trọng, chỉ là con mới về kinh thành, mắt của các gia đình đều đang dõi theo con đó! Con cứ thế mà đường hoàng dẫn Tình Thiên ngoài, khiến nhiều đều tò mò phận của Tình Thiên. Mặc dù Tình Thiên còn nhỏ tuổi đáng ngại, nhưng dù con cũng mười tuổi , điều cần tránh hiềm nghi thì vẫn nên tránh…”
Tần phu nhân những lời vô cùng khó khăn, cảm thấy chẳng khác nào một bà kế độc ác chuyên dội gáo nước lạnh con trai. Quả nhiên, khi nàng xong, khuôn mặt vốn còn vương nụ của Tần Hạc Hiên lập tức chùng xuống, thậm chí còn khó coi hơn cả lúc khi về Tần Hạc Đống.
“Không nương thích con chơi cùng Tình Thiên, chỉ là hiện giờ kinh thành nhiều lời đồn đại loạn xạ, thậm chí còn truyền đến tai dì con . Cứ coi như là vì Tình Thiên mà suy nghĩ, cũng nên chú ý một chút, con ?”
Nghe Tần phu nhân giải thích, sắc mặt Tần Hạc Hiên dịu đôi chút. Y tự động hiểu lời Tần phu nhân là, chỉ cần quá thường xuyên dẫn Tình Thiên ngoài lộ diện là .
Tần phu nhân thận trọng sắc mặt con trai mà , cuối cùng vẫn dám chuyển lời mấy câu cuối cùng của Thụy Thân Vương phi. Khi đó Thụy Thân Vương phi lúc rời đặc biệt : “Ta đại khái tìm hiểu qua, Diệp gia tuy chỉ là dân thường, nhưng hơn ở chỗ gia thế trong sạch. Nếu Hạc Hiên thực sự thích, đợi khi y thành , đưa một lương cũng là . Chỉ là ngày thường vẫn nên thu liễm một chút, cho danh tiếng của Hạc Hiên.”
Nói thật, khi Thụy Thân Vương phi những lời , Tần phu nhân bao giờ nghĩ đến phương diện đó. Chủ yếu là hai đứa trẻ còn quá nhỏ, Tần Hạc Hiên đối với Tình Thiên cũng chỉ là tình cảm yêu thương của một ca ca dành cho , nàng luôn cảm thấy những lời thực sự là quá sớm.
Tuy nhiên, nàng vẫn cho Tần Hạc Hiên một chút hy vọng, bèn mơ hồ : “Dì con cũng là vì cho con, con giờ mới về, còn vững gót chân, khó tránh khỏi đời bàn tán. Đợi con tự bản lĩnh , ai dám con nữa, con dù đón Tình Thiên về nhà cũng thành vấn đề.”
Lời của Tần phu nhân quá mơ hồ, Tần Hạc Hiên thể hiểu ý tứ của Thụy Thân Vương phi, ngược còn hiểu lầm ý của nàng.
Tần Hạc Hiên chút bất ngờ hỏi: “Mẫu , thật ?” Y đó từng ý định Tần phu nhân nhận nuôi Tình Thiên hoặc nhận Tình Thiên con gái nuôi, như y chẳng đương nhiên là ca ca của Tình Thiên ! Đến lúc đó y cũng thể danh chính ngôn thuận hơn mà chăm sóc Tình Thiên, đối với Tình Thiên, nhất là thể nuôi dưỡng cô bé trở nên kiêu ngạo một chút, đừng tiếp tục hiểu chuyện như nữa.
Cho nên một câu hàm ý rõ ràng của Tần phu nhân, lọt tai Tần Hạc Hiên, liền trở thành chỉ cần nỗ lực thật , thể vững gót chân ở kinh thành, Tần phu nhân sẽ xem xét nhận nuôi Tình Thiên, để Tình Thiên thể danh chính ngôn thuận bước Tần gia.
Tần phu nhân thấy Tần Hạc Hiên lời mà kích động đến , trong lòng cũng chút năm vị tạp trần. Nàng trách đây còn quả quyết với chị gái rằng Hạc Hiên còn nhỏ khai khiếu, Tình Thiên còn nhỏ hơn Hạc Hiên vài tuổi, hai đứa trẻ chỉ là chơi với thôi, căn bản thể tâm tư gì khác. Ai ngờ trưa mới xong, buổi tối con trai vả mặt. Y thích Tình Thiên đến ư? Vừa thể đưa về phủ vui mừng đến thế? Thôi thôi, dù Diệp gia gia phong cũng khá đoan chính, nếu như thể khích lệ con trai tiến bộ, để y nạp Tình Thiên phủ cũng là .
Cuối cùng, cuộc chuyện bằng mặt bằng lòng, đầy ngượng ngùng giữa hai con kết thúc bằng một sự hiểu lầm mà cả hai bên đều cảm thấy thể chấp nhận .
“Không cần tiễn ngoài , thời gian còn sớm nữa, con nghỉ ngơi sớm .”
Tần phu nhân đoạn dậy rời khỏi phòng Tần Hạc Hiên. Dù nàng cần, Tần Hạc Hiên vẫn quy củ dậy tiễn nàng đến cửa. Tần phu nhân thầm nghĩ, giữa và tiểu nhi tử quả nhiên vẫn còn một rào cản sâu sắc. Nếu là đại ca nhị ca, lúc căn bản sẽ để tâm đến những lễ nghi . tảng băng đóng dày nhiều năm, cũng thể dễ dàng phá vỡ trong thời gian ngắn. Tần phu nhân giờ đây chỉ thể tự học cách kiên nhẫn hơn, hy vọng thể nhanh chóng tan chảy tảng băng trong lòng con trai.
Tiễn Tần phu nhân , trằn trọc khó ngủ biến thành Tần Hạc Hiên. Vừa nghĩ đến việc Tình Thiên khả năng sẽ đưa Tần phủ, và tự chăm sóc…
sống chung với nàng, y liền kích động đến mức chợp mắt . Chàng giường, muôn vàn ý niệm liên tiếp nảy sinh, ý niệm ngủ. Nếu Tình Thiên về nhà, tất nhiên thể ở sương viện bên cạnh sân của cha , thì tiên tìm cách dọn khỏi đây. Đến lúc đó, nhất định sẽ đích chuẩn phòng và sân cho Tình Thiên, chắc chắn sẽ khiến nàng vô cùng vui vẻ. ngay đó nghĩ, nếu Tình Thiên đưa Tần phủ, thì hai vợ chồng Diệp lão đại đây? Tình Thiên bây giờ dường như ỷ và quyến luyến hai họ. Chàng thực sự để họ ở bên cạnh Tình Thiên để chăm sóc nàng, họ chắc chắn sẽ vô cùng tận tâm tận lực...
Tần Hạc Hiên tùy ý suy nghĩ, nhưng chợt nhận một vấn đề. Chàng vỗ trán một cái bật dậy, nãy mà quên hỏi, rốt cuộc đến mức nào mới thể đạt sự chấp thuận của dì và mẫu ? Vậy mà quên mất chuyện quan trọng như , Tần Hạc Hiên cảm thấy thật ngu xuẩn đến cùng cực. lấy đồng hồ quả quýt thời khắc, bây giờ rõ ràng còn thích hợp để quấy rầy Tần phu nhân nữa .
Tần Hạc Hiên sự ngu xuẩn của cho ngủ , dứt khoát dậy khoác y phục, lê dép đến sương phòng. Nguyệt Đào dọa cho giật , vội vàng dậy : “Tiểu thiếu gia, ngài vẫn ngủ?” Tần Hạc Hiên dấu hiệu bảo nàng giữ im lặng, rón rén bước phòng, đến bên giường.
Tình Thiên lúc chìm giấc ngủ say, gì về việc đột nhiên bước phòng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng vùi giữa gối và chăn, ngủ đến đỏ bừng. Khóe môi khẽ cong lên, là đang mơ thấy điều gì đẽ. Tần Hạc Hiên giơ tay khẽ chọc má nàng, cho khuôn mặt cuối cùng cũng chút mũm mĩm của nàng lõm xuống một hõm nhỏ, tựa như má lúm đồng tiền. Hàng mi của Tình Thiên khẽ run, miệng nàng khẽ rên một tiếng. Tần Hạc Hiên vội vàng rụt tay . May mắn Tình Thiên đ.á.n.h thức, chỉ trở tiếp tục ngủ. Tần Hạc Hiên bên giường, khẽ khàng hứa hẹn:
“Tình Thiên, nàng yên tâm, nhất định sẽ cố gắng, sớm nhất thể khiến nàng danh chính ngôn thuận dọn nhà .”