Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 253:---: Song thắng mới là lẽ phải ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:33:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa bước , quả nhiên thấy Tam Đệ Diệp đang đối diện ăn cơm với một nam nhân trung niên. Hai ăn cao hứng trò chuyện gì đó.

 

Nhị Ca Diệp thấy cảnh liền tức giận thôi, bước tới vung một bạt tai mặt Tam Đệ Diệp.

 

Sư phụ Lưu giật thon thót, lớn tiếng kêu: “Kẻ nào, xông đ.á.n.h ? Mau tới đây, …” Người gác cổng vội vàng kéo y : “Sư phụ Lưu, vị nhà của Tam ca Diệp.”

 

Quả nhiên, Tam Đệ Diệp đ.á.n.h một bạt tai, thoạt đầu cũng tức giận đầy mặt, nhưng ngẩng đầu thấy là Nhị ca nhà , lập tức còn tính khí nào.

 

“Nhị ca, đ.á.n.h chi?”

 

“Ta đ.á.n.h ngươi chi? Ngươi còn hỏi đ.á.n.h ngươi chi?” Nhị Ca Diệp tức giận bước tới, giáng thêm mấy cái lên đầu y, “Ngươi giữa đêm đưa đột ngột, cả nhà sợ hãi dám ngủ một đêm, sợ ngươi xảy chuyện gì, sáng sớm tìm Tiểu Thiếu gia Tần hỏi thăm tình hình. Ngươi thì , nương ở nhà còn đang lo sốt vó, ngươi ở đây ăn uống! Ta đ.á.n.h ngươi thì đ.á.n.h ai, đ.á.n.h chính là ngươi!”

 

Nhị Ca Diệp định vung tay. Người gác cổng vội vàng bước tới kéo .

 

Sư phụ Lưu lúc mới hiểu là do của . Trước đó sai tìm Tam Đệ Diệp mà rõ ràng, thành gây một sự hiểu lầm lớn.

 

“Tiểu đây, việc đều là của , ngươi hãy xuống , sẽ kể cho ngươi .”

 

Nhị Ca Diệp tuy giận Tam Đệ Diệp một bụng, nhưng đối với những khác trong Ty Chế Tác vẫn tôn trọng. Dưới sự thuyết phục của cả gác cổng và Sư phụ Lưu, y cuối cùng cũng động thủ nữa. Sư phụ Lưu giải thích đơn giản sự việc qua, liên tục xin , rằng lúc đó quá vội vàng, cũng rõ ràng, mới gây hiểu lầm lớn đến .

 

Tam Đệ Diệp khi đưa tới, hai chỉ lo chuyên tâm để thành linh lung cầu , bận rộn đến mức quên hết chuyện khác. Nhị Ca Diệp đối với tình cảnh của cũng hiểu rõ, Tam Đệ Diệp từ nhỏ như , một khi tập trung việc đồ vật, y thể quên cả ăn ngủ.

 

Tam Đệ Diệp lấy lòng kéo kéo cánh tay Nhị ca : “Nhị ca, ăn sáng ? Hay là xuống ăn chút ?”

 

Nhị Ca Diệp vui : “Ăn gì mà ăn, bữa sáng là của ngươi ? Hơn nữa, nương ở nhà còn ăn cơm, ăn nổi? Ngươi cứ ăn bữa của , nhanh về nhà báo tin cho nương, kẻo nương lo lắng đến phát bệnh.”

 

Nhị Ca Diệp xong liền bước ngoài. Tam Đệ Diệp đành bất lực về phía Sư phụ Lưu. Sư phụ Lưu khoát tay hiệu y cứ theo Nhị Ca Diệp , nhỏ: “Ngươi rảnh rỗi thì mau , thứ của chúng còn xong !”

Mèo Dịch Truyện

 

Tam Đệ Diệp gật đầu loạn xạ, đó chạy vội theo Nhị Ca Diệp ngoài.

 

Bước khỏi cổng lớn của Ty Chế Tác, Tam Đệ Diệp mới phát hiện xe ngựa của Tần phủ cũng đậu bên ngoài. Nhị Ca Diệp bước tới : “Đa tạ Tiểu Thiếu gia Tần, sáng sớm phiền ngài, thực sự ngại quá.”

 

Trong xe là Tiểu Thiếu gia Tần ư? Tam Đệ Diệp giật , vội vàng tiến lên giải thích tình hình, cam đoan nhất định sẽ ảnh hưởng đến việc xếp hình.

 

Tần Hạc Hiên sinh hứng thú hỏi: “Sư phụ Lưu mà Tam ca Diệp , chăng là một nam nhân trung niên gầy gò, râu dê, lông mày bên còn một nốt ruồi lớn?”

 

“Chính xác.” Tam Đệ Diệp gật đầu.

 

Tần Hạc Hiên kinh ngạc, y Tam Đệ Diệp mộc, những bộ xếp hình cho Tình Thiên quả thực tinh xảo, nhưng cho cùng, cũng chỉ là những thứ mà thợ mộc bình thường thể nếu dụng tâm. Sở dĩ khiến y động lòng, khiến y cảm thấy việc kinh doanh xếp hình thể thử, một là vì cái hộp chứa đựng sự khéo léo và vô cùng mới lạ, hai là vì lời nhờ vả của Tình Thiên.

 

Ai ngờ y chỉ mới tới Ty Chế Tác một ngày, Sư phụ Lưu ưu ái.

 

Thế là Tần Hạc Hiên : “Sư phụ Lưu là lực lượng nòng cốt năng lực nhất trong Ty Chế Tác mộc trúc hiện giờ, thể theo y việc, chắc chắn sẽ học ít điều .”

 

! !” Tam Đệ Diệp kích động , “Sư phụ Lưu thực sự giỏi, y giảng giải cho nhiều điều. Có những thứ đây chỉ tự mày mò bừa, căn bản hiểu là thế nào, nhưng Sư phụ Lưu giảng giải, liền thông suốt tất cả.”

 

Cứ nhắc đến Sư phụ Lưu, Tam Đệ Diệp lập tức mày râu hớn hở. Sau đó còn mạnh dạn thúc giục Nhị Ca Diệp: “Nhị ca, mau lên, cùng về nhà báo bình an, đó Sư phụ Lưu còn dặn sớm nữa, đồ vật của hai chúng còn xong !”

 

“Các ngươi đang thứ gì ?” Tần Hạc Hiên tiện miệng hỏi, hỏi xong vội vàng khoát tay, “Nếu cần giữ bí mật thì cần cho .”

 

“Thực cũng dùng gì, chỉ Sư phụ Lưu hình như là để tiến cống Hoàng thượng dịp Tết.”

 

Nhị Ca Diệp giật , nhảy dựng lên vung một bạt tai đầu .

 

“Ai da, Nhị ca, đ.á.n.h gì!”

 

“Thứ dâng cho Hoàng thượng mà ngươi cũng dám cùng nhúng tay , vạn nhất hỏng ngươi đền nổi ? Nhà chúng đền nổi ?”

 

Vấn đề Tam Đệ Diệp đó căn bản từng nghĩ tới, Nhị ca hỏi một câu, lập tức sợ đến tái mặt.

 

Chưa kịp đợi Tần Hạc Hiên gì, từ trong cổng Ty Chế Tác đột nhiên một bước : “Chẳng ai dám đảm bảo thứ nào cũng thành công, đừng là y một ngoài, ngay cả cũng dám như . Cho nên ở trong Ty Chế Tác, từng chuyện vì thất bại mà trách phạt, điểm ngươi cứ yên tâm.”

 

Tần Hạc Hiên ngờ Sư phụ Lưu giúp Tam Đệ Diệp đỡ. Xem y thực sự coi trọng Tam Đệ Diệp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-253-song-thang-moi-la-le-phai.html.]

Tần Hạc Hiên đưa mắt hiệu cho Nhị Ca Diệp đừng nữa, thì xuống xe, chào hỏi Sư phụ Lưu, tự giới thiệu.

 

“Tiểu Thiếu gia Tần!” Sư phụ Lưu ngờ trong xe ngựa là Tiểu Thiếu gia Tần. nghĩ , y thấy hợp lý, dù với tay nghề của Tam Đệ Diệp, việc chủ nhà coi trọng cũng là lẽ thường.

 

Ai ngờ đó Tần Hạc Hiên căn bản hề Tam Đệ Diệp tài năng như .

 

“Có thể Sư phụ Lưu coi trọng, đó là phúc phận của Tam thúc Diệp, vốn dĩ nên cản trở. vốn định nhân dịp Tết một lô đồ chơi bày bán trong cửa tiệm, nên mới đưa Tam thúc Diệp đến Ty Chế Tác để tìm cảm hứng, mở mang tầm mắt. Giờ đây thấy Tết cũng chẳng còn bao lâu nữa, bên nhà còn bao nhiêu việc đang chờ Tam thúc Diệp về khai công! Chi bằng thế , đợi qua Tết, sẽ lập tức đưa Tam thúc Diệp đến chỗ ngài, ?”

 

Tam Đệ Diệp xong liền lo lắng, thầm nghĩ Sư phụ Lưu xong đồ vật Tết, Tiểu Thiếu gia Tần như ! nghĩ , vốn dĩ hứa với Tiểu Thiếu gia Tần là sẽ cùng xếp hình. Nếu nguyên nhân , cũng sẽ đưa y đến Ty Chế Tác. Y thể nào vì cơ duyên khác ở Ty Chế Tác mà bỏ mặc bên Tiểu Thiếu gia Tần .

 

Nghĩ đến đây, Tam Đệ Diệp chút ngượng ngùng cúi đầu : “Sư phụ Lưu, việc của ngài, chi bằng cứ tìm tay nghề khác trong Ty Chế Tác giúp ngài , quả thật hứa với Tiểu Thiếu gia Tần , Tết e rằng thời gian đây nữa.”

 

Ý định ban đầu của Tần Hạc Hiên là xin một chút lợi ích từ Sư phụ Lưu, nhưng ngờ Tam Đệ Diệp quả nhiên là một thành thật. nghĩ kỹ thì cũng chẳng gì bất ngờ. Phẩm hạnh của nhà họ Diệp xưa nay đều là như . Từ khi gặp họ đường, cả nhà họ từng ý nghĩ bám víu quyền quý. Dù gia cảnh nghèo, cũng từng cúi lưng mặt nhà họ Tần. Rõ ràng đối với chỉ là những chuyện nhỏ nhặt, chỉ cần động miệng là thể giúp họ. nhà họ Diệp luôn ơn và đền đáp, ngừng đưa những thứ nhất mà nhà thể mang đến Tần phủ, bao giờ nghĩ đó là điều đương nhiên.

 

Cho nên lúc Tam Đệ Diệp vì giữ lời hứa miệng với , mà chủ động từ chối Sư phụ Lưu. Tần Hạc Hiên trong lòng kinh ngạc, nhưng cũng cảm giác quả nhiên là như , nhà họ Diệp lẽ là như thế.

 

Sư phụ Lưu sắc mặt liền đổi, y bất chấp phận của Tần Hạc Hiên mà hỏi: “Tiểu Thiếu gia Tần, ngài đồ chơi gì? Bất kể là đồ chơi gì, dùng Tam Đệ Diệp chẳng là tài năng mai một ? Đồ chơi mà thôi, ai mà chẳng …”

 

, đồ chơi mà thôi, ai mà chẳng !” Sư phụ Lưu vỗ trán , “Dưới tay mấy đồ , tuy chút ngốc nghếch vô dụng, nhưng theo vài năm, tay nghề cũng coi là tạm . Tiểu Thiếu gia Tần nếu chê, nguyện dùng mấy đứa chúng nó đổi lấy Tam Đệ Diệp cho ngài, ?”

 

Ý Tần Hạc Hiên ban đầu chỉ là đổi một hai qua giúp đỡ, ngờ Sư phụ Lưu hào phóng như , nào lý do gì để đồng ý. Y giả vờ do dự một lát, ngẩng đầu ánh mắt hy vọng của Tam Đệ Diệp, lúc mới gật đầu : “Nếu Sư phụ Lưu sắp xếp thỏa như , đồng ý thì thành kẻ hiểu đạo lý . Tam thúc Diệp thể theo ngài học nghề, cũng là phúc khí của y.”

 

Sư phụ Lưu vô cùng vui vẻ : “Tốt quá, cứ quyết định như , hôm nay sẽ cho mấy đồ qua đó.”

 

“Cứ trực tiếp đến Linh Lung Các là , bên đó sắp xếp xong cả .” Tần Hạc Hiên lập tức chốt hạ việc .

 

Người xuất từ Ty Chế Tác, dù là học đồ, cũng là kẻ non nớt mới nghề, nền tảng cơ bản của họ tuyệt đối vững chắc. Một lúc thêm mấy giúp xếp hình, tiến độ thể nhanh hơn nhiều.

 

Tần Hạc Hiên , những thứ dâng lên Hoàng thượng dịp Tết, ít nhất cũng đưa cung nửa tháng. Cho nên Sư phụ Lưu cần dùng đến Tam Đệ Diệp cũng chỉ là trong nửa tháng mà thôi. Vì , khi rời y với Tam Đệ Diệp: “Tam thúc Diệp, ngươi việc bên xong thì mau về , hộp xếp hình vẫn còn nhờ ngươi đấy!”

 

Tam Đệ Diệp liền liên tục gật đầu : “Tiểu Thiếu gia Tần cứ yên tâm, thể ban ngày bận rộn bên , tối tranh thủ hộp.”

 

Sư phụ Lưu lập tức phản đối : “Như , nghỉ ngơi tay vững dễ xảy vấn đề, yên tâm, bên nhiều nhất chỉ dùng ngươi mười ngày nữa, đảm bảo lỡ việc của ngươi.”

 

“Như thì quá .” Tần Hạc Hiên khẽ mỉm , chắp tay với Sư phụ Lưu , “Tam thúc Diệp xin giao phó cho Sư phụ Lưu, y bản tính thật thà, phiền ngài chiếu cố nhiều hơn.”

 

“Tiểu Thiếu gia Tần cứ yên tâm.” Sư phụ Lưu đạt ý nguyện, mãn nguyện tươi rói.

 

Người gác cổng một bên khỏi cảm thấy đồng tình với mấy đồ của y, lúc còn sư phụ dùng vật trao đổi, sắp sửa gửi đồ chơi cho .

 

Tuy nhiên, những học đồ nghĩ thế nào, Tần Hạc Hiên bận tâm. Chỉ cần họ xuất sư một ngày, thì theo sự sắp xếp của Sư phụ Lưu. Đừng là bảo họ xếp hình, cho dù là trông con cho sư phụ, họ cũng thể bất kỳ lời oán thán nào.

 

Tần Hạc Hiên tâm trạng cực trở xe, Tình Thiên tò mò hỏi: “Tần ca ca đột nhiên vui vẻ như ?”

 

“Vì kiếm lời lớn .” Tần Hạc Hiên điểm nhẹ lên chóp mũi nhỏ của Tình Thiên, “Tình Thiên của chúng quả là một tiểu phúc bảo, gặp chuyện gì cũng thể một kết quả ngoài mong đợi.”

 

Tần Hạc Hiên đây đồng ý việc kinh doanh xếp hình, là vì Tình Thiên hiếm hoi mới mở lời nhờ y một . Đừng đó là một việc ăn tuy thể kiếm chút tiền nhỏ, cho dù là ăn lỗ vốn, y cũng sẽ bận tâm. giờ đây việc khác . Tam Đệ Diệp tương đương với việc giúp y kết nối với Sư phụ Lưu. Cần rằng, Sư phụ Lưu vì là tay nghề

 

Những món đồ tuyệt hảo nhất, ở Kinh thành bao nhiêu truy phủng. Lưu sư phụ tính tình thuần túy phần cô cao, xưa nay tham lam tiền tài mỹ sắc, nên cực kỳ khó tiếp cận và cận. Lần Tần Hạc Hiên chẳng những bắt mối quan hệ với Lưu sư phụ, mà còn dẫn dụ mấy học trò của ông về cửa tiệm của việc. Trong thời gian , gây dựng mối quan hệ cũng chẳng chuyện khó khăn gì. Hắn cũng chẳng cần những gì trái với quy củ cho . Chỉ cần thỉnh thoảng thể đưa vài tin tức đầu tiên về những thứ cung trung yêu thích, thì đủ cho hai tiệm Linh Lung Các và Quỹ Bảo Trai hưởng dụng hết . Hơn nữa, cứ như , đường tiêu thụ đồ chơi xếp hình dường như cũng cần lo lắng nữa. Tuy bề ngoài mà , của Giám ngoài nhận việc riêng là phù hợp. trong riêng tư, những tin tức cũng thể giấu giếm . Đến lúc đó chỉ cần , đồ chơi xếp hình là do tử của Lưu sư phụ , Kinh thành nhất định sẽ nhiều chen chúc mà đến. Tuy nhiên, những khúc mắc, quanh co trong chuyện , Tần Hạc Hiên cũng định hết cho Tình Thiên. Dù nàng tuổi còn nhỏ, e rằng cũng hiểu. Cho nên Tần Hạc Hiên chỉ với nàng: “Chuyện ăn đồ chơi xếp hình của tam thúc ngươi, chừng sẽ kiếm khoản tiền lớn đấy.”

 

“Thật ? Tuyệt quá!” Tình Thiên đầu tiên là vui vẻ vỗ tay, chợt khựng .

 

“Sao thế, chỉ vui vẻ chốc lát hết ?” Tần Hạc Hiên thấy tay nàng vẫn còn giơ giữa trung, mà ngẩn ngơ , khỏi bật .

 

Không ngờ Tình Thiên ghé sát bên hỏi: “Tần ca ca, ngươi chỉ lấy hai thành tiền, là quá ít ? Như ngươi thiệt thòi ?”

 

Tần Hạc Hiên cố ý : “Vậy để tam thúc ngươi kiếm nhiều tiền hơn thì chẳng ?”

 

Tình Thiên khẽ nhíu mày : “ cũng thể để ngươi chịu thiệt thòi! Các ngươi ăn chẳng đều chú trọng gì mà, song thắng ?”

 

Tần Hạc Hiên ngờ Tình Thiên những lời như , hỏi: “Chuyện ai đó?”

 

“Quên …” Tình Thiên cũng nhớ từ , nhưng điều đó quan trọng, “Hơn nữa phụ từng , cho dù là ăn, đều thể chỉ một phía bỏ , thời gian dài nhất định sẽ xảy vấn đề.”

 

 

Loading...