Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 233:--- Gấu mẹ mất con ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:32:51
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi dân làng ùa về từ cửa nhà Vương Phú Quý, họ nhanh chóng tụ tập thành từng nhóm nhỏ ở các nơi khác trong thôn, bàn tán xôn xao chuyện nhà Vương Phú Quý.

 

"Nghe nợ mấy trăm lượng bạc lận!"

 

"Sợ c.h.ế.t khiếp, nhiều tiền thế, mấy đời mới trả hết chứ?"

 

"Liễu thị một còn dắt theo hai đứa nhỏ, những ngày tháng sống đây!"

 

"Những kẻ dọn sạch hết đồ đạc trong nhà , còn gì nữa? Chẳng lẽ thật sự bức đến c.h.ế.t ? Bức c.h.ế.t thì càng đòi tiền chứ?"

 

"Ai mà , những kẻ cho vay nặng lãi đều là bọn lòng lang sói."

 

xong thì sợ hãi, kéo chặt chiếc áo khoác đang choàng .

 

"Nếu đám cứ cách vài bữa đến gây sự, thì thôn chúng sẽ chẳng còn ngày nào yên nữa."

 

" chứ !"

 

Mọi đang bàn tán xôn xao, bỗng nhiên thấy Liễu Đại Tẩu cõng gùi qua.

 

Hôm nay nhà họ Liễu vì chuyện Vương Phú Quý nợ tiền lãi cao mà cãi ầm ĩ, Liễu Đại Tẩu vốn dĩ tìm nơi yên tĩnh hơn nên mới cõng gùi định nhặt củi.

 

Nào ngờ nhiều trong thôn tụ tập ở đây bàn chuyện nhà .

 

"Các vị cứ chuyện , nhặt củi đây."

 

Liễu Đại Tẩu dám nán , sợ đến mức bỏ một câu vội vã tăng nhanh bước chân lên núi.

 

Dân làng thấy thì đồng loạt bĩu môi.

 

"Xem , nhà lão Liễu định quản !"

 

"Ai dà, thật lòng, quản chứ? Có quản ?"

 

"Nói là , nhưng trong thôn ai mà chẳng , bao năm qua nhà họ Liễu sống là nhờ cả con gái và con rể giúp đỡ. Bây giờ chuyện vội vã phủi sạch quan hệ, cũng quá đáng thất vọng ."

 

"Chẳng lẽ thể vì con gái mà kéo cả nhà con trai !"

 

Mọi bàn tán ầm ĩ, chủ đề nhanh chóng kéo xa hơn.

 

Liễu Đại Tẩu núi, cuối cùng cũng còn thấy lời bàn tán của dân làng. Nàng thở phào nhẹ nhõm, nhặt củi nghĩ về những chuyện xảy hôm nay.

 

Cha chồng nàng thì thiên vị con trai con dâu, còn phu quân nàng là một kẻ lười biếng đến mức thể vực dậy . Sở dĩ những năm qua gia đình thể đủ ăn đủ mặc, thật sự là nhờ cô em chồng giúp đỡ.

 

Thế nên hôm nay khi bọn cho vay nặng lãi đến đòi nợ, Diệp Đại Tẩu (tức Liễu Đại Tẩu) thật sự giúp Liễu thị một tay. một là nàng thật sự khả năng, cưới xin nhiều năm, con cái cũng còn nhỏ nữa, trong tay nàng tổng cộng cũng chẳng tích góp bao nhiêu tiền. Hai là cha chồng và phu quân nàng đều ngăn cản, cho nàng nhúng tay chuyện .

 

Liễu mẫu càng trực tiếp chê bai: "Chút tiền đó của ngươi, ngay cả tiền lãi một ngày cũng đủ, ngươi mau nghỉ ngơi , đừng mà tự rước họa nữa."

 

Liễu Đại Tẩu trong lòng áy náy, nhưng cũng căn bản thể quản , dứt khoát mắt thấy thì lòng phiền, nên tránh .

 

Nàng nghĩ đến chuyện nhà cửa, nhặt củi, nhận lạc càng lúc càng xa.

 

Ba nhà lão Diệp từ núi xuống, mỗi lưng đều cõng đầy một gùi củi. Chút việc đối với họ căn bản chẳng đáng kể gì, ba xuống núi.

 

Đi một đoạn, Diệp Lão Tứ bỗng nhiên dừng bước, động tác "suỵt" với hai trưởng, nghiêng tai lắng âm thanh trong núi.

 

"Ta hình như thấy kêu cứu?"

 

Diệp Lão Đại và Diệp Lão Nhị cũng im lặng lắng .

 

Diệp Lão Nhị mãi chẳng thấy gì, : "Nghe nhầm chứ, tiếng gió ?"

 

Diệp Lão Đại gì, giơ tay chỉ về một hướng.

 

Diệp Lão Tứ thấy lập tức gật đầu, biểu thị cũng thấy âm thanh phát từ phía đó.

 

"Bảo hai thể lên núi săn bắn, thì cứ mãi !" Diệp Lão Nhị thấy nhịn mà cảm thán.

 

"Lão Nhị, trông chừng mấy cái gùi, và Lão Tứ qua đó xem ." Diệp Lão Đại nắm chặt d.a.o chặt củi trong tay, bước về phía âm thanh truyền đến. Diệp Lão Tứ cũng theo sát phía .

 

Diệp Lão Nhị nguyên tại chỗ chờ hai , lâu cuối cùng cũng thấy tiếng kêu cứu mà họ . Hơn nữa, tiếng kêu đó dường như càng lúc càng gần, còn kèm theo những tiếng loảng xoảng, như thể vật gì đó khổng lồ đang xông thẳng rừng cây.

 

"Lão Nhị, mau tránh !" Tiếng của Diệp Lão Đại truyền tới.

 

Diệp Lão Tứ cũng gào lớn: "Nhị ca, mau chạy , về thôn báo tin, gấu đen xuống núi !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-233-gau-me-mat-con.html.]

 

Diệp Lão Nhị vốn còn xông lên giúp, nhưng Diệp Lão Tứ là gấu đen, lập tức vứt gùi xuống bắt đầu chạy xuống núi. Y chạy gào lớn: "Mau tới , mau đến giúp, gấu đen xuống núi thương !"

 

Chỗ cách thôn còn xa lắm, y chạy về điên cuồng gào thét, nhanh dân làng thấy.

 

"Hô cái gì ?"

 

"Gấu đen xuống núi ư? Thật giả thế?"

 

bất kể là thật giả, vẫn lập tức bảo già, phụ nữ và trẻ con đều về nhà, nán bên ngoài, đó những đàn ông tráng kiện lượt cầm vũ khí, bắt đầu tụ tập chân núi.

 

Họ nhanh thấy Diệp Lão Nhị từ núi chạy xuống.

 

"Gấu đen ở ?" Diệp Đông Khôi, tuy già nhưng vẫn tráng kiện, xông lên hỏi một bước.

 

"Đông Khôi thúc, thúc mau đừng xông lên nữa." Diệp Lão Nhị thở hổn hển , "Chắc là ở phía , cũng thấy nó !"

 

trong thôn lập tức tỏ vẻ vui : "Không thấy mà ngươi cứ la um sùm? Có bệnh hả!"

 

"Vừa nãy chúng chặt củi về, thấy kêu cứu, Đại ca và Tứ của qua xem xét, trông chừng củi. Kết quả bao lâu thì thấy họ liều mạng la lên, gấu đen, bảo mau chạy về báo tin."

 

"Gấu đen thường là mùa thu mới xuống thôn trộm đồ ăn, lúc ruộng đất thu hoạch sạch , nó xuống gì?" Người rõ ràng chút bất mãn với mấy nhà họ Diệp, giọng điệu âm dương quái khí , "Giúp quan phủ dẹp giặc một vênh váo, thật sự cho rằng là cứu thế chủ của thôn !"

 

Diệp Đông Khôi nãy sở dĩ xông lên hỏi chuyện, chính là tránh dân làng . Lúc , hết sức vui : "Không gấu đen đương nhiên là hơn, chẳng lẽ ngươi còn mong là nó thật ? Họ cũng vì sự an nguy của dân làng, ngươi lắm lời gì!"

Mèo Dịch Truyện

 

"Đông Khôi thúc, kính trọng thúc là trưởng bối, nhưng thúc cũng thể thiên vị như ..."

 

Người còn dứt lời, thì thấy Diệp Lão Đại và Diệp Lão Tứ đang cõng một ở giữa, từ núi lao xuống. Một con vật to lớn màu đen đang đuổi theo phía họ, gấu thì còn là gì?

 

Dân làng lập tức nắm chặt vũ khí trong tay, nhưng cũng ít bắt đầu lùi phía . Đây chính là gấu đen đó, gấu đen thể một vuốt vỗ c.h.ế.t , một cái lưỡi thể l.i.ế.m bay da mặt đó!

 

Khi ba càng chạy đến gần, mới đang cõng chạy cùng chính là Liễu Đại Tẩu.

 

Diệp Đông Khôi kinh nghiệm, nhíu mày : "Đây là chọc gấu con ?"

 

Tuy nhiên tình hình thực tế còn tệ hơn thế.

 

Liễu Đại Tẩu chọc một con gấu mất con đang phát điên. Nàng nhặt củi, thấy mặt đất một vật đen sì lông lá, đến gần xem thì phát hiện là một con gấu con tắt thở. Thân thể gấu con vẫn cứng , thậm chí còn một chút ấm. Liễu Đại Tẩu xung quanh thấy gấu , vách núi bên cạnh, nghĩ rằng gấu con lẽ ngã từ vách núi xuống mà c.h.ế.t.

 

Vì gấu ở đây, nhặt gấu con về, thể cho cả nhà ăn thịt, da gấu lẽ còn thể áo khoác cho con trai. Thế là nàng đổ hết củi trong gùi , bỏ xác gấu con .

 

Ai ngờ, đúng lúc nàng chuẩn xuống núi, con gấu tìm con đến phát điên đột nhiên từ núi lao xuống. Liễu Đại Tẩu cũng khá nhanh trí, lập tức vứt gùi xuống điên cuồng chạy thoát .

 

Gấu con trong gùi quả thật giúp nàng tranh thủ chút thời gian. khi gấu xác nhận con thật sự c.h.ế.t, nó càng trở nên điên cuồng hơn, theo mùi mà đuổi sát buông.

 

Liễu Đại Tẩu chạy kêu cứu, cũng chạy bao lâu, hai chân càng lúc càng còn sức lực, mắt thấy sắp gấu đuổi kịp.

 

Vào thời khắc mấu chốt, Diệp Lão Đại và Diệp Lão Tứ tiếng tìm tới. Hai thấy tình hình , cũng chẳng kịp nghĩ nhiều, mỗi một bên cõng Liễu Đại Tẩu cùng lao xuống núi.

 

Diệp Lão Đại đây ở huyện Huy Nam, từng theo các lão thợ săn săn gấu đen. Nên y chỉ huy Diệp Lão Tứ chạy theo y, luồn lách, trốn tránh khắp nơi để cố gắng cắt đuôi gấu một chút.

 

Những mẹo nhỏ tuy hiệu quả, nhưng cũng chỉ là tạm thời. Gấu mất con đặc biệt cố chấp, lượt theo mùi đuổi tới. May mắn , lúc gần đến chân núi, thậm chí thấy bóng dáng dân làng.

 

Diệp Lão Đại và Diệp Lão Tứ đều há to miệng, liều mạng thở hổn hển. Hai họ chỉ chạy, mà còn kéo theo một nữa, thật sự quá khó khăn. Lúc là dựa một cuối cùng để chống đỡ, bất cứ lúc nào cũng nguy cơ gục ngã.

 

Diệp Đông Khôi lập tức cất cao giọng: "Mọi mau tản , mỗi nơi đều phát nhiều tiếng động, thu hút sự chú ý của gấu đen."

 

Đa đều theo lời Diệp Đông Khôi, những tiếng ồn ào vang lên đồng thời từ nhiều nơi quả nhiên xáo trộn phán đoán của gấu đen, khiến bước chân truy đuổi của nó chần chừ. Điều mang cho Diệp Lão Đại và Diệp Lão Tứ một tia hy vọng cuối cùng.

 

Hai một chạy đến phía dân làng, lập tức buông tay vứt Liễu Đại Tẩu xuống đất, cả hai cũng vật , thở hổn hển như kéo bễ lò.

 

Diệp Đông Khôi nhanh chóng chạy tới, giục ba mau dậy.

 

"Bây giờ còn lúc nghỉ ngơi, con gấu đen căn bản ý định rời !"

 

Lúc dân làng từ trong nhà lấy pháo , đốt ném về phía gấu đen. Tiếng pháo nổ lớn khiến gấu sợ hãi chạy lùi một đoạn, nhưng nó vẫn chịu núi, ngược càng trở nên hung tợn hơn mà lảng vảng xung quanh, thỉnh thoảng vỗ cây gần đó.

 

"Con gấu rốt cuộc ?" Diệp Đông Khôi tới hỏi, "Các ngươi động gấu con ?"

 

Diệp Lão Đại thở , chỉ thể lắc đầu biểu thị . May mắn , Liễu Đại Tẩu lúc cuối cùng cũng , kể vắn tắt những gì trải qua.

 

Lông mày của Diệp Đông Khôi lập tức nhíu chặt .

 

Vương Quảng Bình cũng nhận tin tức mà vội vã chạy tới. Nghe lời Liễu thị , y trầm giọng: "Không còn cách nào khác, chỉ thể tìm cách g.i.ế.c con gấu , nếu nó sẽ chịu bỏ qua ."

 

 

Loading...