Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 2:--- Sau này Tình Thiên chính là con gái của ta ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:53:29
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Đại Tẩu dù cũng là nữ nhân, trong lòng còn ôm một hài tử, bất luận là tốc độ thể lực, đều thể sánh bằng Thiện Lão Đại. “Ngươi cướp hài tử nhà gì? Mau trả cho !” Thanh âm của Thiện Lão Đại như tiếng sấm rền vang lưng nàng.
Diệp Đại Tẩu kinh hãi run rẩy, chẳng kịp đầu, nghẹn một liều mạng chạy về chỗ nghỉ chân của nhà mới thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Nhị Tẩu thấy liền tiến lên đón hỏi: “Đại tẩu, chạy cái gì , ch.ó hoang đuổi ?”
Lời dứt, Thiện Lão Đại chật vật thôi đuổi tới. Y đường ngã mấy bận, chỉ quần rách, mà còn đ.â.m đầu một tảng đá lớn. Thiện Lão Đại vốn dĩ diện mạo hung ác, lúc đầy mặt máu, trông càng thêm đáng sợ.
Diệp Lão Đại lập tức tiến lên, che chở vợ lưng, hỏi: “Có chuyện gì ?”
Ba khác tuy lời nào, nhưng cũng đều vớ lấy côn bổng, Diệp Lão Đại trợ uy.
Thiện Lão Đại lùi hai bước : “Diệp Lão Đại, ngươi hãy hỏi vợ ngươi gì! Mau trả nữ nhi cho !”
Diệp Đại Tẩu vội : “Chàng ơi, thể đưa cho ! Hắn thứ lành gì, định dùng Tình Thiên đổi lấy hài tử của khác để ăn!”
Vừa lời , bốn nhà họ Diệp quả thực chấn động cực độ. Từng chuyện , nhưng ngờ xảy ngay bên cạnh .
Diệp Lão Nhị và Diệp Lão Tứ m.á.u nóng tính tình vội vàng, nhịn bắt đầu xắn tay áo, chuẩn xông lên đ.á.n.h .
Diệp Đại Tẩu ôm Tình Thiên gầy trơ xương, tình mẫu tử trong lòng sớm tràn thành sông, cam lòng trả hài tử cho mang về giày vò, nàng c.ắ.n răng : “Ngươi chẳng đồ ăn , sẽ dùng lương thực đổi với ngươi!”
Thiện Lão Đại lập tức há miệng sư tử: “Vậy một bao bắp cộng thêm một bao đại hoàng mễ!”
“Phì!” Diệp Lão Tứ nhổ toẹt một tiếng mắng: “Ta thấy ngươi trông giống đại hoàng mễ!”
“Ta dẫu cũng nuôi nàng lớn đến chừng , ít cũng …” Thiện Lão Đại lời dứt, nắm đ.ấ.m to như đấu của Diệp Lão Tứ dọa lùi , nhận túng : “Vậy, thì một bao đại hoàng mễ!”
“Một bao bắp!” Diệp Lão Đại vỗ búa định đoạt: “Đủ đấy, đừng voi đòi tiên!”
Ra ngoài chạy nạn nửa tháng , bây giờ nhà ai còn thứ quý hiếm như đại hoàng mễ trong tay? Nhà nào còn hạt bắp khô coi là gia đình khá giả .
Thiện Lão Đại đ.á.n.h , cuối cùng chỉ thể thỏa hiệp: “Vậy !”
“Lão Tứ, lấy một bao bắp đưa cho !”
Diệp Lão Tứ chạy đến bên xe kéo, lục một bao bắp đầy ắp, xách lên định , vợ y là Quách Thị giữ chặt hỏi: “Đây chẳng còn nửa bao ăn hết , ngươi lấy cả bao gì, mà chỉ còn mỗi bao thôi đấy!”
Mèo Dịch Truyện
“Đại ca bảo lấy.” Diệp Lão Tứ cầm lương thực ngay.
Quách Thị vội vàng theo để tìm hiểu rốt cuộc, chỉ thấy Diệp Lão Tứ giao bao bắp đó cho Thiện Lão Đại.
Diệp Đại Tẩu lập tức : “Sau Tình Thiên chính là nữ nhi của , còn liên quan gì đến nhà ngươi nữa!”
“Lão tử con ruột , ai mà thèm!” Thiện Lão Đại cân nhắc cái túi trong tay, thỏa mãn rời .
Quách Thị lập tức nổi trận lôi đình, trong thời gian chạy nạn, lương thực chính là mạng sống a! Bao bắp lấy , trong nhà chỉ còn hơn nửa bao thôi, nhiều thế đủ ăn mấy ngày?
“Đại tẩu, ngươi nổi điên cái gì! Nhiêu lương thực như đổi lấy một con bé dở sống dở c.h.ế.t về?”
Diệp Lão Tứ một tay kéo Quách Thị : “Ngươi ồn ào cái gì, thể chuyện với đại tẩu như chứ!”
“Ta thì !” Quách Thị loạn : “Cả nhà thắt lưng buộc bụng tiết kiệm ăn, nàng hào phóng, mở miệng cho một bao ?” Nàng còn kéo vài đồng minh: “Nhị tẩu, Tam tẩu, các ngươi phân xử xem, sai ?”
Diệp Nhị Tẩu lạnh nhạt : “Dù cũng thể thấy c.h.ế.t mà cứu.”
Diệp Tam Tẩu càng sắc sảo: “Đại ca đại tẩu nhiều năm qua bỏ công sức nhiều nhất, là giúp phụ mẫu nuôi lấy vợ, giúp các nuôi hài tử, dùng một bao bắp thì chứ? Hơn nữa, bao bắp đó là vụ mùa năm ngoái, ngươi mới cửa mấy ngày? Chúng đều ý kiến, liên quan gì đến ngươi chứ!”
Quách Thị ngờ phản bác là , tức giận dậm chân, trở xe tìm Diệp Lão Thái Thái tố cáo.
Diệp Đại Tẩu lo lắng : “Chàng ơi, chúng đó cũng chào hỏi nương một tiếng, liệu …”
“Không , nương sớm , bảo chúng nếu thấy đứa nào thì cứ ôm về nuôi. Ta thấy Tình Thiên , nhà chúng là lũ tiểu tử thối, bây giờ cuối cùng cũng một chiếc áo bông nhỏ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-2-sau-nay-tinh-thien-chinh-la-con-gai-cua-ta.html.]
Diệp Đại Tẩu vui vẻ, trong lòng : “Tình Thiên, chúng chính là cha của con, con ?”
Tình Thiên chớp chớp mắt còn kịp gì, năm đứa tiểu tử thối vây chặt.
“Lùi , đừng dọa nữ nhi của !” Diệp Lão Đại bước tới ban cho mỗi đứa một cái cốc đầu: “Tình Thiên là , mấy đứa dáng vẻ của ca ca, dẫn chơi, bảo vệ thật , ?”
“Muội gầy quá!” Diệp Xương Thụy, lớn tuổi nhất, lo lắng . Cổ còn to bằng cánh tay , chỉ cần cẩn thận liền như sẽ gãy, thật sự thể mang ngoài chơi ?
Ba đứa nhỏ vô tư hơn nhiều, hò hét khản cả cổ.
Diệp Xương Tuyết: “Muội , là Nhị ca!”
Diệp Xương Triệu: “Ta là Tam ca…”
Diệp Xương Niên nhỏ nhất chen , chỉ thể nhảy cẫng lên kêu: “Ta, cũng là ca ca!”
Chỉ Lão Tứ Diệp Xương Phong lộ vẻ ghét bỏ: “Muội gì , gầy , ai mà thèm chứ!”
Tình Thiên từng thấy cảnh tượng , cả đều ngây dại. Thiện Đại Nương Tử luôn , nhà nuôi nàng khó khăn bao, chỉ trông cậy nàng lớn lên gả chồng kiếm tiền sính lễ, để cho lấy vợ.
Bây giờ trong ngôi nhà mới năm ca ca. nàng chỉ một , thể đổi nhiều sính lễ như ? Nếu đổi , cũng sẽ ghét bỏ ? Tình Thiên ngậm ngón tay, cả đều suy nghĩ đến ngây dại.
“Đói bụng ? Nương dẫn con ăn cơm.” Diệp Đại Tẩu vội vàng gọi mấy đứa cháu: “Các con cũng mau rửa tay.”
Mấy đứa hài tử tuy cũng đói, nhưng mới rõ ràng hấp dẫn hơn cháo rễ cây vỏ cây mấy hạt gạo.
“Không , !”
“Dù cũng thịt, ai thích ăn thì ăn!”
Diệp Xương Niên càng sờ cái bụng nhỏ xẹp lép của hỏi: “Đại nương, khi nào thịt ăn ạ? Niên Niên đều gầy .”
Thấy khóe miệng Diệp Xương Niên nước dãi lấp lánh, Tình Thiên cũng nhịn nghĩ, thịt chắc chắn ngon nhỉ, nếu thể nếm thử thì mấy.
Nàng nghĩ xong, liền thấy một vật đen thui còn kéo theo cái đuôi dài bay xập xòe đến. Diệp Xương Triệu mắt tinh chỉ giữa trung hô lớn: “Gà rừng! Là gà rừng!”
“Đâu !” Diệp Xương Niên còn rõ, liền cảm thấy đỉnh đầu nặng trịch.
Nhìn con gà rừng đang đậu đầu y chải chuốt lông vũ, mắt Diệp Đại Tẩu trừng lớn gấp đôi. Nàng lắp bắp nhỏ: “Niên Niên, con, con ngàn vạn đừng động đậy, con động, miếng thịt tự dâng đến tận cửa thể bay mất đấy!”
Bốn đứa hài tử khác thấy gà rừng đều nín thở, đồng loạt xông lên, đè Diệp Xương Niên cùng gà thành từng lớp.
“Rầm——”
“Ôi chao——”
“A——”
“Đè c.h.ế.t ——”
Năm đứa hài tử lăn lộn thành một đống đất. Diệp Đại Tẩu ôm Tình Thiên trong lòng, chỉ thể bên cạnh sốt ruột: “Đừng để nó chạy mất!”
Sau một trận hỗn loạn, cuối cùng vẫn xem Lão Đại Diệp Xương Thụy. Chỉ thấy y đầu đội lông gà, mặt còn vương dấu chân ai đạp , sức bò từ đống , như một vị tướng quân đắc thắng giơ cao tay , trưng bày chiến lợi phẩm của —— một con gà rừng vặt trụi lông.
Bốn đứa hài tử khác cũng bò dậy, dính đầy đất, mặt đều nở nụ tươi rói, hồ hởi reo hò ồn ào.
Diệp Đại Tẩu vui đến nỗi khép miệng : “Ôi chao, chỉ trời rơi bánh ngọt, còn rơi cả gà rừng thế ? Lần thì , cuối cùng cũng thịt ăn !”
Tình Thiên nhỏ giọng hỏi: “Thịt ngon ạ?”
“Thịt đương nhiên ngon , con…” Diệp Đại Tẩu đột nhiên phản ứng , Tình Thiên hỏi như , là vì nàng căn bản từng ăn thịt. Mũi Diệp Đại Tẩu cay cay, nghẹn ngào : “Nương đây liền hầm gà rừng, chốc nữa sẽ cho Tình Thiên của chúng ăn thịt.”