Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 195:--- Tần ca ca, chàng cho ta nếm thử thêm chút nữa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:29:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Đại Tẩu nhạy cảm liếc về phía đó, gọi Tình Thiên: "Con đây xem, bên thấy rõ hơn nhiều." Tình Thiên chẳng hề nhận sự châm chọc từ cỗ xe ngựa bên cạnh, căn bản thấy chút liên quan nào đến . Diệp Đại Tẩu , nàng liền ngoan ngoãn đổi sang cửa sổ xe bên . Diệp Đại Tẩu cũng coi là gạt trẻ con, bên xe khác che khuất, thậm chí thể thấy tháp góc ở khúc cua từ xa.

 

"Đẹp chứ?" Diệp Đại Tẩu thấy Tình Thiên ngắm vui vẻ, cũng kìm mà vui lây.

 

"Đẹp lắm, còn hơn Sơn Hải Quan." Tình Thiên liên tục gật đầu.

 

"Đây là Kinh thành, tự nhiên là nhất ." Diệp Đại Tẩu .

 

Ban đầu nàng nghĩ với phận của Tần gia, việc thành kiểm tra phận cũng chỉ là chiếu lệ. Ai ngờ hai con trò chuyện hồi lâu, nhưng xe ngựa vẫn yên nhúc nhích.

 

Diệp Đại Tẩu hỏi Diệp Lão Đại đang phía đ.á.n.h xe: "Sao nữa ?"

 

Chưa kịp đợi Diệp Lão Đại đáp lời, thấy binh sĩ canh cổng thành chạy vội tới, xe ngựa của Tần Hạc Hiên, cúi : "Ngoài cổng thành xe của khác lật, hàng hóa đổ tràn đất, chỉ đành phiền ngài chờ chốc lát."

 

"Không ngại gì." Trong xe truyền tiếng của Tần Hạc Hiên, "Tùng Đào, ngươi dẫn qua đó mau chóng giúp thu dọn một chút. Sớm tinh mơ, tuy chúng việc gì gấp, nhưng khác lẽ còn vội vã đấy."

 

"Đa tạ ngài, ngài nghĩ chu đáo quá." Binh sĩ liên tục .

 

Thế là liền thấy Tùng Đào dẫn theo vài hạ nhân Tần phủ, cùng binh sĩ đến cổng thành giúp thu dọn.

 

Diệp Lão Đại khỏi cảm thán: "Cô xem, Tần tiểu thiếu gia đúng là nhân hậu."

 

"Ai bảo chứ!" Diệp Đại Tẩu , "Ta mà , vẫn là vì Tần phu nhân tâm thiện, nên bất kể là Tần tiểu thiếu gia Khương ma ma, cũng đều là lương thiện, nếu cũng sẽ lượt giúp đỡ những tiểu bách tính như chúng ."

 

Hai họ nhỏ giọng trò chuyện, cỗ xe ngựa nãy phát tiếng khẩy bỗng nhiên động đậy, vài bước dừng ngang hàng với xe ngựa của Tần Hạc Hiên.

 

Chỉ thấy rèm cửa sổ xe vén lên, lộ gương mặt một tiểu cô nương chừng bảy tám tuổi. Tiểu cô nương hàng chân mày cao, mắt sâu, nhưng giống là hồ nữ thuần túy, e là một trong song nàng là Hồ. Nàng tết đầy đầu những b.í.m tóc nhỏ mảnh, b.í.m tóc bện những sợi tơ đủ màu, điểm xuyết các loại châu ngọc và bảo thạch, ánh nắng ban mai lấp lánh sắc màu, càng khiến cho nàng vốn vô cùng xinh càng thêm chói lọi.

 

Diệp Đại Tẩu ngây , cuộc sống như , e là nàng cố gắng đến mấy cũng thể nào để Tình Thiên . Nàng thậm chí nhịn mà nghĩ, nếu lúc Tình Thiên thu dưỡng, mà là Tần phu nhân thu dưỡng, bây giờ chẳng sớm sống cuộc đời gấm vóc lụa là , còn một ca ca như Tần Hạc Hiên bầu bạn cưng chiều. Diệp Đại Tẩu nghĩ những điều quên mất, nếu khi nàng giành Tình Thiên, dùng một túi bắp đổi lấy cô bé, thì Tình Thiên sớm mất mạng .

 

Nàng đang miên man suy nghĩ, thì thấy tiểu cô nương xinh châu ngọc lấp lánh bỗng nhiên thò khỏi cửa sổ xe, gõ gõ cửa sổ xe ngựa của Tần Hạc Hiên.

 

Ơ? Đây là gì? Diệp Đại Tẩu khó hiểu tiếp tục chú ý theo dõi.

 

Chỉ tiểu cô nương dùng một giọng quan thoại cứng nhắc : "Ta là Tô Địch Nhã, ngươi tên gì? Ngươi bụng thật đó, chúng kết giao bằng hữu !"

 

Tần Hạc Hiên chẳng bận tâm đến nàng , thẳng từ xe xuống, đến cửa xe phía hỏi: "Tình Thiên ngủ dậy ? Có theo xe phía ? Chốc nữa thành, sẽ kể cho con chúng qua những nơi nào ?"

 

Tình Thiên ở nhà Thiện, dậy sớm hơn gà, tự nhiên cũng tật lúc mới ngủ dậy. khi về Diệp gia, vợ chồng Diệp Lão Đại cưng chiều nuông chiều, dần dần hình thành thói quen khó rời giường, bất kể là buổi sáng ngủ trưa, lúc mới tỉnh đều đặc biệt bám .

 

vợ chồng Diệp Lão Đại hề cảm thấy đang nuông chiều con bé. Trẻ con ham ngủ một chút thì , bình thường đến mức thể bình thường hơn. Còn về việc bám , hai họ còn mong Tình Thiên dính lấy họ cả đời chứ!

 

, khi Tần Hạc Hiên gọi Tình Thiên sang xe của , Tình Thiên lập tức siết c.h.ặ.t t.a.y ôm cánh tay Diệp Đại Tẩu. Thế nhưng câu tiếp theo khiến Tình Thiên bỗng nhiên tỉnh táo hẳn lên. Tần ca ca chắc chắn hiểu về Kinh thành hơn phụ mẫu nhiều.

 

Thế là Tình Thiên lập tức buông tay Diệp Đại Tẩu , vươn tay về phía Tần Hạc Hiên đòi bế. Tần Hạc Hiên mỉm gật đầu với Diệp Đại Tẩu, bế Tình Thiên trở về xe của .

 

Tô Địch Nhã khi chào Tần Hạc Hiên mà ngơ, vẫn bướng bỉnh chịu rụt , tiếp tục đợi ở đó cho đến khi Tần Hạc Hiên trở về. Vừa thấy Tần Hạc Hiên bế Tình Thiên qua, nàng lập tức nhận đó chính là tiểu nha đầu nãy khen cổng thành Kinh thành cao ngất.

 

"Nàng là của ngươi ?" Tô Địch Nhã lập tức tìm lời để hỏi.

 

Tình Thiên liền đầu Tô Địch Nhã, đó lập tức mở to mắt, ghé sát tai Tần Hạc Hiên, tự cho là nhỏ: "Tần ca ca, vị tỷ tỷ xinh quá!"

 

Lời của nàng tuy là thì thầm, nhưng kỳ thực âm thanh hề nhỏ, Tô Địch Nhã rõ mồn một. Bản Tô Địch Nhã Hán ngữ vốn lắm, khi Kinh nhốt ở nhà học bổ túc nửa năm trời, giờ cũng chỉ ở mức nửa vời.

 

, Tình Thiên , nàng lập tức nhíu mày: "Tình ca ca nào? Chẳng lẽ hai là thanh mai trúc mã? Cho dù là thanh mai trúc mã, khi thành cũng nên tránh hiềm nghi chứ. Chẳng đều Hán nhân các ngươi chú trọng lễ nghi nhất ? Sao còn hơn cả mục dân thảo nguyên của chúng ..."

 

Từ cuối cùng mấy ho Tô Địch Nhã nuốt trở , bởi ánh mắt Tần Hạc Hiên sang thật sự chút đáng sợ.

 

lúc , Tùng Đào dẫn giúp đỡ trở về, Tô Địch Nhã mà giật , vội vàng giúp giải thích: "Vị cô nương ngài hiểu lầm , chủ tử nhà họ Tần, nên Tình Thiên cô nương mới gọi Tần ca ca. Giữa thanh thiên bạch nhật, mong ngài đừng lời hồ đồ, vô cớ ô danh chủ tử nhà và Tình Thiên cô nương."

 

Tô Địch Nhã sai, nhưng sự kiêu ngạo thường thấy khiến nàng thể cúi đầu nhận , chỉ mím chặt môi. Nàng Tần Hạc Hiên đặt Tình Thiên xe, đó chính cũng theo sát lên xe ngựa, khỏi sốt ruột trong lòng. Nàng thật sự quen Tần Hạc Hiên. Còn cho , là thiếu niên Hán tộc tuấn tú nhất mà nàng từng gặp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-195-tan-ca-ca-chang-cho-ta-nem-thu-them-chut-nua.html.]

 

Nhìn thấy đoàn xe đang tắc nghẽn sắp di chuyển đến vị trí của họ, Tô Địch Nhã cuối cùng vẫn cất cao giọng : "Hán ngữ của , nãy nhầm, nhưng thật sự kết bạn với ngươi."

 

Ai ngờ Tần Hạc Hiên trong xe vẫn bất kỳ phản ứng nào.

 

"Tần ca ca, vị tỷ tỷ xinh đang chuyện với ca ca ? Sao ca ca để ý nàng ?"

 

"Tình Thiên để ý nàng ?" Tần Hạc Hiên hỏi ngược .

 

Tình Thiên nhất thời hỏi khó. Nàng cảm thấy Tần Hạc Hiên để ý để ý ai, đều nên do gì. nàng luôn mơ hồ cảm thấy vị tỷ tỷ xinh ý với . Vì , Tần Hạc Hiên hỏi , nàng bĩu môi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng dứt khoát vùi đầu khuỷu tay Tần Hạc Hiên, từ chối trả lời câu hỏi .

 

Đoàn xe ngựa tắc nghẽn ở cổng thành cuối cùng cũng giải tỏa, xe ngựa của Tần gia cũng tiếp tục lăn bánh. Tô Địch Nhã hỏi hồi lâu, cuối cùng cũng nhận câu trả lời , tức giận giậm chân trở xe. Người còn vững lệnh: "Cho theo cỗ xe ngựa phía !"

 

"Cô nương, ngài đừng gây chuyện nữa, khi ngoài phu nhân dặn dò ngàn vạn , bảo ngài nhất định ngoan ngoãn, ngàn vạn đừng quên mục đích chúng Kinh ."

 

"Ta gây chuyện gì chứ?" Tô Địch Nhã giận dữ chộp lấy ấm bàn đập thành xe, "Ngươi rốt cuộc là nha của nương là nha của ?" Ấm va thành xe vỡ tan thành mảnh nhỏ, trong đó một mảnh văng mặt nha , dọa nàng tái mét, lập tức dám thêm lời nào, quét dọn sạch sẽ những mảnh sứ vỡ trong xe, đó từ ngăn bí mật lấy một ấm mới đặt lên bàn.

 

Xa phu cũng lời bám theo xe ngựa của Tần Hạc Hiên.

 

Lúc Tần Hạc Hiên đang đỡ Tình Thiên, để nàng ngoài cửa sổ xe. Tuy vẫn là buổi sáng, nhưng vẫn thể thấy sự phồn hoa của Kinh thành. Những thức khuya đêm qua và những dậy sớm hôm nay đều hẹn mà gặp ngoài, ăn một phần bữa sáng nóng hổi, khỏi sảng khoái đến nhường nào. Tần Hạc Hiên thấy Tình Thiên ngoài lén lút nuốt nước bọt, liền lập tức lệnh ngoài: "Tùng Đào, tìm một nơi chúng dùng chút bữa sáng."

 

"Vâng ạ, chúng lối ."

 

Tùng Đào đoán ý tiểu chủ tử, trực tiếp đưa đến chợ sáng. Chợ sáng các loại quà vặt phong phú chính tông. Xe ngựa của Tô Địch Nhã cũng theo đến chợ sáng.

 

Nhìn thấy Tần Hạc Hiên xuống xe bế Tình Thiên xuống, nàng kìm hỏi thị nữ bên cạnh: "Tiểu nha đầu trông hơn ?"

 

"Cô nương, ngài là nhất mỹ nhân thảo nguyên của chúng , ai hơn ngài chứ!"

 

Tô Địch Nhã xong lời , sắc mặt cuối cùng cũng từ âm u chuyển sang quang đãng, nàng một tay đẩy cửa xe nhảy xuống. "Đi, theo sát bọn họ, xem họ đến đây gì."

 

Tần Hạc Hiên một đường bế Tình Thiên đến một quầy hàng trống, chọn hai cái bàn liền , lượt xuống. Rõ ràng thấy xung quanh hai cái bàn đều , Tô Địch Nhã vẫn cứ thế thẳng tới, ném một thỏi bạc lên một cái bàn : "Cái bàn nhường cho , tiền bạc thuộc về các ngươi." Một thỏi bạc nặng đến năm lạng, chỉ để nhường bàn, ai đồng ý chứ. Hai vốn đang ở bàn, bữa sáng dọn lên bàn cũng thèm ăn, chộp lấy bạc liền nhanh chóng bỏ chạy, sợ chạy chậm Tô Địch Nhã sẽ đổi ý.

 

Tô Địch Nhã đặt m.ô.n.g chỗ gần Tần Hạc Hiên nhất. Tần Hạc Hiên tiếp tục ngơ nàng , gọi hoả kế tới, gọi bữa sáng gồm đậu trấp, quẩy, đậu hũ não, bánh bao, bánh hoa cuộn đường, gan xào và các món khác. Tô Địch Nhã nhanh chóng : "Ta gọi giống ." Hoả kế thấy nàng chỉ một , dẫn theo một nha một bên, liền bụng : "Ngài một gọi nhiều món quá, chi bằng bớt vài món thì hơn."

Mèo Dịch Truyện

 

Hoả kế lòng , nhưng Tô Địch Nhã cảm thấy sỉ nhục. "Ngươi ý gì, tưởng mua nổi ? Khinh thường ai , tiệm của các ngươi còn thể mua !" Tô Địch Nhã ném thêm một thỏi bạc lên bàn. "Đủ ?" Hoả kế thấy phân biệt , cũng lười tranh cãi với nàng . Ai chê kiếm tiền nhiều chứ? Còn việc ăn hết , đó là chuyện của nàng , nguyện ý mỗi món ăn một miếng thì cũng chẳng quản !

 

Chẳng bao lâu, bữa sáng thịnh soạn dọn lên bàn. Nhìn đậu trấp mặt, Tần Hạc Hiên khẽ nhíu mày một cách khó nhận , nhưng nhanh giãn , chút dấu vết nào. Kỳ thực, kể từ khi trở về từ ngoài quan ải, luôn cảm thấy cuộc sống của hòa hợp với phủ Tần ở Kinh thành. Những thứ khác tạm , riêng về ăn uống hợp . Tần Tùng Dận vô cùng thích uống đậu trấp, khiến mỗi sáng trong nhà đều đậu trấp, những khác trong nhà dù thích , cũng đều thể uống vài ngụm. Duy chỉ Tần Hạc Hiên đầu tiên nếm thử, suýt chút nữa nôn ngay lập tức. Mùi chua thối

 

hương vị còn vương vấn mãi trong miệng. Nhìn những khác đều bưng bát uống một cách khoan khoái, Tần Hạc Hiên còn tưởng gia nhân trong nhà cố ý nhắm , dâng cho một bát canh thiu. lúc , một vị đường : “Xem Hạc Hiên đường quen uống đậu trấp ?”

 

“Ai da, thế , nhà ai cũng Tam thúc là thích uống đậu trấp nhất cơ mà.”

 

Tần Hạc Hiên đáp: “Đa tạ đường quan tâm, thích uống, chỉ là cảm thấy nóng, nên định để nguội một lát.”

 

Tần Tùng Dận ngẩng đầu : “Đậu trấp uống lúc còn nóng, nhất là bây giờ trời se lạnh, một bát xuống bụng, ấm áp, khoan khoái vô cùng.”

 

Tần Hạc Hiên lời , lập tức bưng bát đậu trấp lên, nén cảm giác buồn nôn, nhanh uống cạn còn một giọt. Sau ngày hôm đó, y thường xuyên dẫn Tùng Đào ngoài, tùy tiện tìm một quán nhỏ để luyện uống đậu trấp. Ban đầu uống nôn, luyện tập đến bây giờ gần như thể uống cạn một bát đậu trấp mà đổi sắc mặt, nhưng vẫn cảm thấy thứ gì ngon cả.

 

Tình Thiên thấy mặt là đậu phụ não, vẻ giống với thứ trong bát của Tần Hạc Hiên, liền hiếu kỳ ghé đầu sang. Nếu là món ăn khác, Tần Hạc Hiên chắc chắn trực tiếp đút cho nàng nếm thử . cái thứ đậu trấp quả thực quá khó uống, vạn nhất uống một ngụm, những món điểm tâm còn đều buồn nôn mà nuốt trôi thì chút nào.

 

“Tần ca ca, uống gì thế? Đậu tương ư?” Tình Thiên chỉ thiếu nước bốn chữ “ nếm thử” lên mặt.

 

“Không đậu tương, cái gọi là đậu trấp, khó uống lắm. Muội nếm thử món đậu phụ não , cho đủ gia vị , bỏ ớt .”

 

Tình Thiên rõ ràng mấy tin lời Tần Hạc Hiên, tay cầm thìa nhưng mắt vẫn dán chặt bát đậu trấp trong tay Tần Hạc Hiên. Tần Hạc Hiên bất đắc dĩ, đành : “Cho nếm một chút xíu thôi ? Nếu ngon thì lập tức nhổ , ?”

 

“Được ạ!” Tình Thiên lập tức nở nụ tươi như hoa với Tần Hạc Hiên.

 

Tần Hạc Hiên thậm chí còn chuẩn sẵn nước súc miệng cho nàng, đó mới dùng thìa múc một chút đậu trấp, đưa miệng Tình Thiên, luôn trong tư thế sẵn sàng đề phòng nàng đột nhiên nôn . Ai ngờ Tình Thiên nhấm nháp nhấm nháp cái miệng nhỏ, những nôn, mà còn : “Ít quá, Tần ca ca, cho nếm thêm chút nữa .”

 

 

Loading...