Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 191:---: Hai tiểu bất điểm ăn uống cũng rất khá nha! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:29:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

34_“Nếu nương mệnh hệ gì, còn cáo cô tội hại tính mạng !” Đại Ca dứt lời Đại Tẩu vỗ mạnh vai mắng: “Ăn linh tinh gì đó! Nương phúc lớn mạng lớn, nhất định sẽ !” Nàng xong còn bất an đầu Tình Thiên hỏi: “Tình Thiên, con ?” “Vâng, nãi nãi sẽ !” Đại Ca vội vàng “phụt phụt phụt” liên tục : “Vô tình bậy, đều là bậy, nương nhất định !” Đại Tẩu yên tâm thấp giọng dặn dò: “Lát nữa đến y quán, bớt vài câu, bây giờ khó chịu nhất chính là Tứ Đệ, đừng bậy kích động .” Đại Ca lúc khi trút giận một phen, cảm xúc định hơn nhiều, thở dài : “Yên tâm , .” Hắn xong liền nhoài ngoài : “Khánh Viễn, con dừng xe một lát, báo quan, các ngươi cứ đến y quán , lát nữa tự đến .” “Được thôi.” Diệp Khánh Viễn kéo dây cương tấp lề, để Đại Ca xuống xe. Đại Ca thêm một con phố, từ xa thấy cổng huyện nha. Hắn nhanh chóng đến huyện nha, rõ với sai dịch ở cổng rằng báo quan, đó liền dẫn . Thật khéo, mà Vạn Quảng Bình phái đến báo quan lúc cũng đang ở bên trong. Hai đều cùng một thôn, tuy nhưng gặp mặt cũng nhận . dịch thấy hai báo cùng một vụ án, nghĩ bụng chắc là vụ trộm gà trộm ch.ó nhỏ nhặt gì, lúc mới lấy tinh thần để hỏi han. Khi Đại Ca hiện đang ở nhà Tưởng Viên Ngoại, thái độ của sai dịch lập tức đổi. “Ở nhà Tưởng Viên Ngoại ? Ngươi quan hệ thích với Tưởng Viên Ngoại ?” “Không , nương tử nhà là đầu bếp, bây giờ đang cùng Tưởng Viên Ngoại việc.” Chuyện Tưởng Viên Ngoại tổ chức tiệc thưởng hoa Vương phi nương nương khen ngợi và ban thưởng, tuy ở thành truyền khắp đều , nhưng những phận như huyện thái gia thì sớm nhận tin tức. Nên Đại Ca , thái độ của sai dịch so với lúc đầu quả thực là một trời một vực. Không những mời hai xuống, sai mang lên, còn lập tức trong thỉnh huyện thái gia . Huyện thái gia từ miệng sai dịch nắm tình hình, lập tức sai báo tin cho Diệp tộc trưởng và Tưởng Viên Ngoại, đó mới thụ lý vụ án . Nghe Đại Ca và từ thôn Dung Khê đến báo quan kể rõ sự việc xong, huyện thái gia lập tức vỗ bàn : “Thật là vô lý, trong địa phận quản lý xảy chuyện như ! Người , lập tức xuất phát thôn Dung Khê, kiểm tra kỹ lưỡng tình hình, đó niêm yết cáo thị truy bắt, nhất định bắt giữ đôi nam nữ gây thương tích, trộm cắp, bỏ trốn về!” Chỉ trong chốc lát, Tưởng Viên Ngoại và Diệp tộc trưởng lượt đến nơi. Tưởng Viên Ngoại đến trách móc Đại Ca: “Chuyện lớn như , với một tiếng nào, còn tưởng lão thái thái nhà đến thành chữa bệnh, còn định lát nữa mang đồ đến thăm nom đây!” “Tưởng Viên Ngoại, thực sự chúng giấu ngài, lúc khỏi nhà chúng cũng xảy chuyện lớn như , đều là đường mới .” “Đang yên đang lành xảy chuyện như , lão thái thái nhà thể vấn đề gì lớn chứ?” “Ta đến báo quan , còn y quán xem ! đại phu chỉ là trúng mê dược, đợi tỉnh thì sẽ thôi, chắc là gì.” “Vậy thì , , tiền tài đều là vật ngoài , đừng nghĩ nhiều quá.” “Vâng, đa tạ Tưởng Viên Ngoại.” Hai đang chuyện, Diệp tộc trưởng cũng đến nơi. Vừa phòng thấy Tưởng Viên Ngoại với Đại Ca: “Tiểu thiếu gia Tần và Ngụy y quán , nếu bên việc gì, chúng cũng mau đến y quán xem !” Huyện thái gia thấy , vội vàng vẻ nhiệt tình : “Ta lập tức sai chuẩn xe, xe qua đó sẽ nhanh hơn.” Diệp tộc trưởng vội vàng bước phòng : “Ta cũng , tính một .” “Tộc trưởng, ngài cũng đến?” Đại Ca kinh ngạc Diệp Đông Minh. “Đại Ca , chứ, các ngươi đây ở Quan Ngoại, xung quanh tộc nhân, nên cũng quen. bây giờ trở về , chuyện gì thể đơn độc chiến đấu như nữa, tìm trong tộc chúng giúp đỡ chứ! Diệp thị chúng nhiều như , sai sắp xếp , phát động giúp các ngươi bắt . Huynh xem, nếu các ngươi ngay từ đầu đến tìm , khi bây giờ bắt !” Đại Ca quả thật nghĩ tới tầng , nhưng Diệp tộc trưởng phái ngoài giúp tìm , vội vàng dậy liên tục lời cảm tạ. trong lòng Đại Ca cũng lo lắng, ầm ĩ đến mức , Tứ Đệ bên chịu đựng nổi . Tưởng Viên Ngoại thực sớm Diệp Đông Minh căn bản là đang bừa. Chắc chắn là vì ở bên ngoài thấy nhắc đến Tiểu thiếu gia Tần, nên mới vội vàng tìm cớ cho việc đến muộn. Vì , Tưởng Viên Ngoại đặc biệt vỗ vai Đại Ca : “Yên tâm , những chuyện chúng đều hiểu rõ, chỉ với bên ngoài là nhà các ngươi trộm, chứ gì khác.” Diệp tộc trưởng lúc mới phản ứng , vội vàng phụ họa : “ , Đại Ca, yên tâm, những chuyện chúng đều hiểu rõ, bây giờ chăm sóc cho nương mới là việc quan trọng.” Đại Ca quả thật cũng lo lắng tình hình của Lão Thái Thái, khi cáo biệt huyện thái gia, vội vàng cùng Tưởng Viên Ngoại đến y quán. Diệp Đông Minh cũng theo, nhưng còn vội vàng về sắp xếp tìm , bèn hỏi tên y quán, lát nữa sẽ dẫn thê tử qua thăm hỏi. Đại Ca nóng lòng để ý đến những chuyện , Tưởng Viên Ngoại cũng lười vạch trần , khi tên y quán, liền cùng Đại Ca . Lúc trong y quán, Đại Tẩu, Tam Tẩu và Tứ Đệ đều vây quanh Lão Thái Thái, Tần Hạc Hiên ôm Tình Thiên lòng, Ngụy bên cạnh với vẻ mặt nghiêm nghị. Mặc dù đó đường cảm thấy, Quách thị , với nhà họ Diệp chỉ đơn thuần là vấn đề tính cách hợp. Nếu cô chỉ tinh thông tính toán thì cũng thôi , nhưng bản tính lương thiện, một như , nếu cuộc sống thuận buồm xuôi gió thì , nhưng chỉ cần gặp chút khó khăn cám dỗ nào, sẽ khó giữ bản tâm, dễ gây vấn đề lớn. Hơn nữa, nếu chỉ là lấy tiền trong nhà bỏ trốn thì cũng thôi , cô còn vì 'điều hổ ly sơn' mà hạ t.h.u.ố.c Lão Thái Thái. Lòng của nữ nhân quả thực quá độc ác. Tứ Đệ ôm đầu bên giường Lão Thái Thái, bất kể ai đến cũng ngẩng đầu cũng gì. Mọi đều hiểu tâm trạng lúc , ai dám kích động , tất cả đều lặng lẽ bên cạnh canh giữ. Tình Thiên tựa Tần Hạc Hiên, Lão Thái Thái vẫn hôn mê bất tỉnh, lo lắng ghé sát tai thấp giọng hỏi: “Tần ca ca, nãi nãi sẽ , đúng ạ?” “Ừm, sẽ .” Tần Hạc Hiên siết chặt cánh tay, ôm Tình Thiên lên, vỗ vỗ lưng nàng an ủi, “Nếu tối nay còn tỉnh , ngày mai sẽ đưa bà Kinh thành khám bệnh. Đại phu giỏi nhất cả nước đều ở Kinh thành, nhất định thể chữa khỏi cho lão thái thái, ?” “Được ạ!” Tình Thiên , vùi khuôn mặt nhỏ bé cổ Tần Hạc Hiên. Nàng bé nhỏ mềm mại, trọng lượng cũng nặng lắm, vẻ mặt đau buồn khiến Tần Hạc Hiên đau lòng thôi. Hắn thấp giọng với Đại Tẩu: “Trong phòng đông quá, đưa Tình Thiên ngoài dạo, đưa nàng ăn chút gì đó.” Đại Tẩu tự nhiên cũng thương con gái, chỉ là lúc lão thái thái còn tỉnh, ai cũng để ý đến nàng. Nghe Tần Hạc Hiên nguyện ý đưa nàng ngoài hít thở khí ăn chút gì đó, tự nhiên trăm phần trăm đồng ý. Nàng đưa tay sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, nhẹ giọng : “Đi ngoài dạo với Tiểu thiếu gia Tần, nãi nãi sẽ , ?” “Cha nương cũng ăn cơm mà!” Tình Thiên Đại Tẩu, một ngoài ăn cơm. Tần Hạc Hiên vội vàng : “Chúng ngoài mua thêm nhiều đồ ăn mang về cho ăn.” Đại Tẩu cũng : “Đi con, !” Tình Thiên lúc mới theo Tần Hạc Hiên rời khỏi y quán. Hai đang ngoài thì gặp đúng lúc gia đình Diệp Quyên Nhi, những nhận tin và khó khăn lắm mới tìm đến. “Cô nãi, cô gia, Tiểu Tô.” Tình Thiên lễ phép gọi . Diệp Quyên Nhi ban đầu còn vẻ mặt lo lắng, thấy Tình Thiên lập tức đổi biểu cảm : “Tình Thiên đây là ngoài ?” “Tần ca ca đưa mua đồ ăn cho .” Tình Thiên . “Ngoan quá !” Diệp Quyên Nhi đưa tay xoa đầu nàng, “Mau , cô nãi xem bà con.” Diệp Quyên Nhi phòng thấy Lão Thái Thái nhắm nghiền mắt giường, nước mắt lập tức kìm mà chảy . “Sáng sớm thấy còn khỏe mạnh, ...” Đại Tẩu dậy nhường ghế của cho Diệp Quyên Nhi : “Cô, cô xuống , đừng vội, đại phu cả, chỉ là trúng mê dược, đến tối chắc sẽ tỉnh.” “Nói xem đang yên đang lành ...” Diệp Quyên Nhi định thêm gì đó, Đại Tẩu nhẹ nhàng kéo tay áo một cái. Diệp Quyên Nhi lúc mới phát hiện Tứ Đệ cũng ở trong phòng, lập tức im miệng, nhắc đến chuyện của Quách thị. càng né tránh như , trong lòng Tứ Đệ càng buồn hơn. Hắn hận thể thể mắng Quách thị thật thậm tệ, hoặc mắng cũng , còn hơn bây giờ tất cả đều im lặng ở đây. , né tránh là cũng vì mà suy nghĩ, nên chỉ thể cố gắng kiềm chế cảm xúc, để sụp đổ, bùng nổ. Tần Hạc Hiên đưa Tình Thiên rời khỏi y quán, thời tiết bên ngoài , nắng chan hòa, khiến tâm trạng vốn đang sa sút của Tình Thiên hơn ít. Tuy nhiên nàng để ý đến việc chơi gì, chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng mua cơm cho nhà. Tần Hạc Hiên dứt khoát bế nàng một tửu lầu trông vẻ khá sang trọng bên đường. “Chưởng quỹ, hãy xào mỗi món tủ của tiệm các một phần, đủ mười món , mang một thau cơm trắng đến y quán bên cạnh.” Chưởng quỹ đại khách quen đến, vội vàng từ trong đón. thấy đến là hai đứa trẻ con, sắc mặt lập tức đổi. Tuy nhiên chưởng quỹ cũng khá thông minh, trực tiếp hỏi hai đứa trẻ tiền , mà hỏi: “Người lớn trong nhà các ngươi ? Các ngươi ngoài mua đồ lớn ?” Tình Thiên ngẩng đầu, ngoan ngoãn : “Là nương bảo chúng đến mà.” Tần Hạc Hiên trực tiếp rút một thỏi bạc đặt lên bàn : “Chưởng quỹ, cứ dùng tiền mà mau ! , nhớ thêm cho và Tình Thiên bốn món một canh nữa.” Nhìn thấy thỏi bạc, mắt chưởng quỹ sáng rỡ, lập tức túm lấy : “Được thôi, quý khách cứ yên tâm, sẽ bảo đầu bếp chuẩn ngay.” Chưởng quỹ cầm thỏi bạc trong tay cân thử, phát hiện ít nhất cũng hai lạng, lập tức toe toét. Hắn cũng cách cư xử, một mặt hậu bếp sai món, một mặt dùng đĩa nhỏ đựng một ít kẹo, trái cây sấy và mứt mang lên. “Cô bé ngoan thế , những món ngon tặng con ăn.” “Đa tạ chưởng quỹ.” Tình Thiên lập tức cảm ơn. Chưởng quỹ thấy liền khen Tần Hạc Hiên: “Muội của công tử thật lễ phép đó!” “Đó là điều chắc chắn .” Tần Hạc Hiên chút nào khiêm tốn, ngược còn khen Tình Thiên một tràng với chưởng quỹ, “Tình Thiên điểm nào cả. Nếu là một cô bé ngoan ngoãn đáng yêu như , thể yêu mến đến thế chứ?”

Mèo Dịch Truyện

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-191-hai-tieu-bat-diem-an-uong-cung-rat-kha-nha.html.]

Không những lễ phép, mà còn đặc biệt thông minh, những bài thơ dạy nàng đều thể ghi nhớ, hơn nữa nàng ngoan ngoãn..." Chưởng quỹ đành xòa bên cạnh lắng , thầm nghĩ tiền quả thực dễ kiếm chút nào! Tần Hạc Hiên khen xong, còn để Tình Thiên ngâm một bài thơ cho chưởng quỹ . Chưởng quỹ đành hùa theo Tần Hạc Hiên, sức ca ngợi Tình Thiên, đó mới thoát . Hắn lập tức ngoan ngoãn trở về hậu bếp, dám ngoài nữa. Chẳng mấy chốc, mười món ăn đều xong, cơm cũng đong đầy một chậu lớn, chưởng quỹ gọi thêm tiểu nhị, xách mấy hộp thức ăn mang đến y quán. Đại đầu bếp tiếp tục bận rộn ở phía , bốn món một canh nhanh bưng lên bàn. Chưởng quỹ tửu lầu quả là một tinh ý. Vừa đưa đến y quán những món ăn cả mặn lẫn chay, trong đó vài món còn cho thêm ớt. Lúc , bốn món một canh dọn lên bàn đều chế biến với khẩu vị phù hợp cho trẻ nhỏ. Một món sườn xào chua ngọt, một món cà tím chiên nhồi thịt, một món ngô xào hạt thông, một món rau xào thập cẩm, cuối cùng là một bát canh trứng cải bó xôi. Tần Hạc Hiên giờ đây thành thạo việc đút cơm cho trẻ nhỏ, gắp thức ăn cho Tình Thiên, bỏ lỡ bữa ăn của . Lúc qua giờ dùng bữa trưa, nên trong quán chỉ hai bọn họ, yên tĩnh dùng bữa mà ai quấy rầy, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng Tần Hạc Hiên hỏi Tình Thiên ăn món gì. Chưởng quỹ khi đưa cơm về, thấy còn việc gì của nữa, liền xuống chiếc ghế dựa quầy hàng chợp mắt. Ngay khi chưởng quỹ sắp ngủ , chiếc chuông treo cửa quán đột nhiên reo lên. Chưởng quỹ vội vàng dậy , sắc mặt lập tức trở nên nghiêm nghị. Bước là ba đại hán vai u thịt bắp. Trong ủng của ba đều dắt chủy thủ, lưng cũng phồng lên dường như giấu vũ khí, cách ăn mặc thì hạng lương thiện. "Ba vị gia, lầu nhã gian, xin mời lên lầu." Chưởng quỹ cứng rắn tiến lên đón tiếp. Ba chẳng thèm để ý, ánh mắt đảo quanh trong quán một vòng thẳng đến bàn của Tần Hạc Hiên và Tình Thiên. Một trong đó nhấc chân gác lên ghế, : "Hai tiểu tử nhỏ con ăn uống cũng tồi đấy chứ!"

 

 

Loading...