Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 187:---: Có câu nói này của con, cha đã mãn nguyện rồi! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:29:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm , Lão Diệp gia còn dùng bữa sáng, Diệp Quyên Nhi cùng Lưu Toàn và Diệp Hướng Lỗi tới. Vừa bước cửa thấy Tần Hạc Hiên đang luyện quyền trong sân. Y tuổi tuy nhỏ hơn Diệp Hướng Lỗi, song chiều cao của cả hai tương đương. Hơn nữa, hình Tần Hạc Hiên trông cũng càng thêm kiên nghị. Xem đều là do kiên trì tập võ mà . Diệp Quyên Nhi nhân cơ hội dạy dỗ nhi tử nhà : “Ngươi xem, Tần tiểu thiếu gia nhà , gia cảnh như mà vẫn cố gắng đến thế. Rồi ngươi xem! Nhà chúng nào gia sản mà ngươi gặm nhấm. Bản ngươi nếu nắm giữ cơ hội cho , đợi và cha ngươi về với đất, ngươi cứ chờ mà ngoài ăn mày !”
“Ai da, nương, lời nương cả tối , tai con đến chai cả đây, con nhớ mà!”
“Ngươi cũng chẳng cần chê lải nhải, đợi ngươi tới Kinh thành, lải nhải cũng chẳng lải nhải nữa. Đến lúc đó cũng chẳng ai quản thúc ngươi, đều do bản ngươi tự gánh!”
Diệp Hướng Lỗi Diệp Quyên Nhi , thái độ lập tức mềm xuống : “Nương, con cơ hội khó , con nhất định sẽ học tập sư phụ cho thật .” Trong lúc hai con đang chuyện, Tần Hạc Hiên bên luyện xong một bộ quyền. Y dừng lau lớp mồ hôi mỏng trán, chào hỏi Diệp Quyên Nhi và hai : “Trong nhà thương lượng xong sẽ ?”
Diệp Quyên Nhi vội vàng đáp: “Tần tiểu thiếu gia, đứa nhỏ một lòng đến cửa hàng bán đồ Tây dương, phu thê chúng nghĩ rằng, các cửa hàng của Tần gia đều nhất nhì, cũng như , cứ thuận theo ý nó là .”
“Được, các vị xem, là để y cùng chúng trở về, là cho các vị một tờ giấy, các vị cầm tự tìm chưởng quỹ ở cửa hàng?”
Diệp Quyên Nhi cần nghĩ ngợi : “Ta về nhà thu dọn đồ đạc cho y ngay đây, để y cùng ngài lên Kinh thành.”
Cái còn cần chọn , đương nhiên là cùng Tần Hạc Hiên trở về . Tần tiểu thiếu gia đích đưa về sắp xếp cửa hàng, thể giống với việc tự cầm tờ giấy tìm ? Dù cho Tần tiểu thiếu gia đích đưa tới, nhưng trong cửa hàng chỉ cần Diệp Hướng Lỗi là theo Tần tiểu thiếu gia cùng về Kinh thành, cũng nhất định sẽ y bằng con mắt khác. Diệp Quyên Nhi là , bỏ hai cha con về nhà thu dọn hành lý cho nhi tử. Diệp Đại Tẩu từ trong phòng : “Tần tiểu thiếu gia, ngài dậy sớm ? Ngụy cũng dậy chăng?”
“Không , ở ngoài biên ải quen dậy sớm luyện công , Ngụy vẫn còn đang ngủ.” Tần Hạc Hiên đáp. Diệp Đại Tẩu thấy tóc mai trán Tần Hạc Hiên ướt đẫm mồ hôi, vội vàng mời y nhà : “Ngài nhà , gió làng quê mạnh lắm, mồ hôi cẩn thận kẻo trúng gió cảm lạnh, đun chút nước nóng để ngài rửa mặt.” Nàng xong thấy Lưu Toàn và Diệp Hướng Lỗi một bên, cũng chào hỏi: “Cữu phụ, cô của ?”
“Nàng về nhà thu dọn hành lý cho Hướng Lỗi , lát nữa sẽ qua ngay.” Lưu Toàn mặt Tần Hạc Hiên dám lời nào, giờ phút Diệp Đại Tẩu hỏi , mới thốt câu đầu tiên kể từ khi đến đây. “Các vị dùng bữa sáng ? Cùng nhà , lát nữa cùng dùng bữa ở đây.”
Tần Hạc Hiên nhà thấy Tình Thiên thức dậy, mặc xong quần áo. cả nàng đang úp sấp chiếc chăn Diệp Đại Tẩu cuộn , một nhúm thịt nhỏ má ép nhô , đôi môi nhỏ nhắn chu lên. Nghe thấy tiếng bước chân, nàng mắt vẫn mở mà : “Nương, con dậy ...” Tần Hạc Hiên thấy nàng đáng yêu như , đưa tay chọc chọc miếng thịt mềm mại nhú má nàng, giọng ánh lên ý : “Buồn ngủ đến thế ngủ thêm một lát?”
Tình Thiên thấy giọng của Diệp Đại Tẩu, lúc mới mở mắt, thấy chỉ một Tần Hạc Hiên, mí mắt nàng lập tức tự chủ mà sụp xuống. Nàng mềm giọng : “Tần ca ca, con buồn ngủ.” “Mắt còn mở nổi mà buồn ngủ.” Tần Hạc Hiên đỡ nàng từ chăn cuộn lên, “Ngủ thêm một lát .”
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-187-co-cau-noi-nay-cua-con-cha-da-man-nguyen-roi.html.]
Diệp Hướng Lỗi lúc cũng từ ngoài , thấy cảnh tượng liền : “Con sâu ngủ lười biếng lì giường !” “Mới .” Tình Thiên dựa lòng Tần Hạc Hiên, cố gắng vực dậy tinh thần phản bác: “Con tỉnh !” “Ngươi mở mắt hãy !” Diệp Hướng Lỗi đưa tay chọc trán nàng một cái. Tần Hạc Hiên đó rõ ràng cũng chọc má Tình Thiên, nhưng lúc cảm thấy ngón tay của Diệp Hướng Lỗi thật sự quá đáng ghét. Y che chở Tình Thiên lùi về một chút : “Trẻ con vốn dĩ ngủ nhiều, ngươi đừng trêu chọc nàng.”
Lưu Toàn vội vàng tiến lên kéo nhi tử : “ là ngươi tay chân yên, đừng gây chuyện!” Đối mặt với Tần Hạc Hiên, Diệp Hướng Lỗi vẫn chút dám xấc xược, cùng Lưu Toàn lùi sang ghế đối diện giường sưởi mà xuống. Bởi , đợi Diệp Đại Tẩu xách nước nóng , thấy Tình Thiên đang dựa lòng Tần Hạc Hiên ngủ bù, Lưu Toàn và Diệp Hướng Lỗi thì ngay ngắn ở một bên khác mà . “Đây là cái gì !” Diệp Đại Tẩu thấy buồn , đặt ấm nước xuống, lấy chậu rửa mặt pha nước ấm bưng tới để Tần Hạc Hiên rửa mặt. Tần Hạc Hiên nhẹ nhàng đặt Tình Thiên lên chiếc chăn bên cạnh, thấp giọng : “Chúng cũng vội , cần thiết gọi nàng dậy sớm như .” Nhìn nhi nữ chìm giấc mộng, Diệp Đại Tẩu bất đắc dĩ : “Là tự nàng cứ dậy xem ngài luyện quyền, kết quả mặc xong quần áo nàng ngủ .”
Tần Hạc Hiên ngờ là nguyên cớ , mặt khẽ lộ ý : “Nếu nàng xem, sẽ luyện riêng cho nàng xem là .” Y bên rửa mặt xong, Diệp Đại Tẩu đổi nước mới , cũng rửa mặt cho Tình Thiên. Tình Thiên khi rửa mặt cuối cùng cũng tinh thần hơn một chút, mí mắt còn díp nữa, nhưng giường sưởi vẫn còn ngơ ngác. Song Tần Hạc Hiên đối với nàng cực kỳ kiên nhẫn, cũng hề sốt ruột, càng giống như đang dỗ dành nàng chơi đùa. Diệp Hướng Lỗi ở đối diện , luôn cảm thấy Tần tiểu thiếu gia thật sự giống thiếu gia nhà quyền quý, bằng thể đối xử với một cô bé thôn quê như ? Đương nhiên, Tình Thiên đáng yêu, nhưng ấn tượng của Diệp Hướng Lỗi về các tiểu thiếu gia nhà quyền quý đều đến từ các câu chuyện trong thoại bản và những lời đồn đại trong miệng làng. Ở những nơi đó, những thiếu gia phận cao quý , hoặc là kiêu ngạo hống hách, hoặc là ức h.i.ế.p nam nhân cường đoạt nữ nhân, từng từng đều là kẻ ăn chơi trác táng, từng . Nghĩ đến đây, y đột nhiên chút yên. Lưu Toàn thấy nhi tử cứ vặn vẹo như đinh ghế, thấp giọng : “Ngươi nếu buồn tiểu thì mau nhà xí, bằng thì yên một chỗ , vặn vẹo cái gì!”
Diệp Hướng Lỗi đang lo tìm cớ gì để chuồn ngoài, nhân cơ hội vội vàng : “Vậy con ngoài giải quyết một chút.” Y từ trong phòng liền thẳng tiến đến nhà bếp tìm Diệp Đại Tẩu. Diệp Đại Tẩu thấy y tới, giơ tay nhét cho y một quả trứng luộc nóng hổi : “Đói ? Ăn một quả trứng lót , bữa sáng sắp xong .” Nếu là ngày thường, sáng sớm dậy nấu chút cháo, thái chút dưa muối, luộc mấy quả trứng cho lũ trẻ, hâm mấy cái bánh, nhanh là thể xong. hôm nay vì Tần Hạc Hiên và Ngụy , Diệp Đại Tẩu liền thể tìm cách để bữa sáng phong phú hơn một chút. Bởi nàng còn tưởng Diệp Hướng Lỗi là đợi sốt ruột quá đói chịu nổi nữa! Diệp Hướng Lỗi đặt quả trứng về bát bên cạnh, đầu xác nhận ngoài cửa nhà bếp ai, lúc mới thấp giọng hỏi: “Đại tẩu, Tần tiểu thiếu gia , sẽ là kẻ lừa đảo chứ?”
“Hả?” Diệp Đại Tẩu lời y hỏi đến ngớ , y từ cái suy nghĩ . “Sao thể là kẻ lừa đảo chứ! Người rõ ràng là tiểu thiếu gia của Tần gia ở Kinh thành mà.”
“Vậy y vì đột nhiên giúp con? Lại còn kiên nhẫn dỗ dành Tình Thiên như , chút nào cũng giống một đại thiếu gia...” Giọng điệu của Diệp Hướng Lỗi Diệp Đại Tẩu cho lệch lạc, y nhỏ giọng lẩm bẩm. “Trước đường về Kinh, y yêu mến Tình Thiên nhà .” Diệp Đại Tẩu cảm thấy đây là vấn đề gì. Con gái nhà đáng yêu đến thế. Chớ là Tần Hạc Hiên, ngay cả Tần phu nhân chẳng cũng từng cho bế Tình Thiên lên xe ngựa của để chơi ! “Mẹ ngươi với ngươi chứ, mấy ngày nhà, là giúp Tưởng Viên Ngoại tiệc rượu yến thưởng hoa đó?”
Diệp Hướng Lỗi hiểu vì Diệp Đại Tẩu đột nhiên chuyển đề tài, nhưng vẫn gật đầu biểu thị . “Khi yến thưởng hoa diễn , Thụy Thân Vương phi và nhiều phu nhân nhà quyền quý ở Kinh thành đều mặt, trong đó cả Tần phu nhân và Tần tiểu thiếu gia. Bọn họ chỉ là bụng mà thôi, tuyệt đối kẻ lừa đảo.” Nghe Diệp Đại Tẩu , Diệp Hướng Lỗi mới yên lòng. “Đại tẩu, con ...” Ai ngờ lời y còn dứt, nắm chặt tai. “Ai da, đau quá—Nương, nương gì !”
“Ngươi gì, đ.á.n.h ngươi, ...” Diệp Quyên Nhi xách hành lý dọn xong bước cổng Lão Diệp gia, thấy nhi tử nhà đang chuyện với Diệp Đại Tẩu trong nhà bếp. Hai hề hạ giọng, trong sân liền thấy rõ mồn một. Bởi nàng đặt hành lý trong tay xuống một chỗ, liền xông thẳng vặn chặt tai Diệp Hướng Lỗi. “Cái đầu óc của ngươi, thấy ngươi đừng Kinh thành học việc nữa, cũng chỉ mất mặt hổ mà đuổi về thôi! Chẳng gì khác, chỉ hỏi ngươi, nhà Tình Thiên giúp chúng bao nhiêu việc ? Bọn họ thể đưa một kẻ lừa đảo về hại ngươi ? Với , ngươi chuyện tránh một chút ? Vạn nhất Tần tiểu thiếu gia thấy thì ? Người hảo tâm giúp ngươi, ngươi còn ở đây kén cá chọn canh ư? Ngươi cho , ngươi gì đáng để lừa gạt?”
“Nương, con sai , con dám nữa...” Diệp Hướng Lỗi cảm thấy tai sắp Diệp Quyên Nhi vặn đứt , liên tục cầu xin tha thứ. Diệp Đại Tẩu cũng vội vàng khuyên nhủ: “Cô, cô buông tay , tai đứa nhỏ đều vặn đỏ kìa. Đứa nhỏ sắp Kinh thành học việc , chút ý thức đề phòng tổng thể vẫn hơn là tin tưởng thứ, cô ? Với , y là lén lút đến hỏi , cũng mặt .” Nghe lời Diệp Đại Tẩu, cơn giận của Diệp Quyên Nhi nguôi quá nửa, cuối cùng cũng buông tay. nàng miệng vẫn quên dặn dò: “Tới cửa hàng ở Kinh thành tuyệt đối như nữa, rõ ? Mặc kệ là sư phụ những khác trong cửa hàng, cũng mặc kệ ngươi hòa thuận với ai hòa thuận với ai, đều tuyệt đối lưng khác, chừng lưng bán ngươi !”
“Nương, con .” Diệp Hướng Lỗi đáp. Diệp Quyên Nhi lúc mới cuối cùng tha cho y : “Được , đừng chôn chân ở đây nữa, lấy hành lý để bên ngoài mang nhà , giúp đại tẩu ngươi bữa sáng.” Diệp Hướng Lỗi vội vàng chuồn mất, xách bọc hành lý mà Diệp Quyên Nhi dọn sẵn nhà. Tình Thiên lúc tỉnh táo, đang cùng Tần Hạc Hiên chơi xếp hình thất xảo. Ngẩng đầu thấy y bước cửa, nàng tủm tỉm gọi một tiếng Tiểu Lỗi. “Ngươi cuối cùng cũng thấy ...” Diệp Hướng Lỗi theo thói quen đùa, nhưng khi ánh mắt giao với Tần Hạc Hiên thì im bặt. Tình Thiên vì thế y thêm hai , hỏi: “Tiểu Lỗi, tai ? Đỏ quá!” “Ta nóng quá!” Diệp Hướng Lỗi tùy tiện bịa chuyện. “Vậy chỉ một bên đỏ ?” Tình Thiên tò mò hỏi. “Ta... chỉ nửa bên nóng thôi...” Ngay cả Lưu Toàn cũng thể nổi nữa, trừng mắt y một cái : “Mau đặt hành lý xuống .” Tần Hạc Hiên thấy : “Chúng ăn xong
Bữa sáng xong là lên đường, hành lý cứ bỏ thẳng xe là ." "Được! Được!" Lưu Toàn lập tức liên thanh đáp , "Ta giúp nó bỏ ." Lưu Toàn nhân cơ hội kéo con trai cùng rời khỏi phòng. Đi đến bên chiếc xe ở hậu viện, Lưu Toàn mới thở phào một dài: "Ai da, cuối cùng cũng ngoài , ở trong phòng cứ ngộp thở mất thôi." Diệp Hướng Lỗi rụt rè cúi đầu khẽ: "Con bảo Tần tiểu thiếu gia đó đáng sợ, đây cha còn tin." "Đáng sợ cái gì mà đáng sợ, đáng sợ chỗ nào?" Lưu Toàn vỗ một cái gáy con trai, "Chẳng trách nương ngươi vặn tai ngươi, giữ thái độ cho đoan chính một chút, Tần tiểu thiếu gia đó là đại ân nhân của nhà chúng đấy." Hắn xong liền đến bên xe lừa, kéo cửa xe đặt hành lý tạm thời trong. "Lần lên Kinh thành, thể tùy tiện như ở nhà , học hỏi sư phụ cho , đời ngươi thế nào đều trông mấy năm đấy, rõ ? "Tần tiểu thiếu gia tuy thể cho con học đồ, nhưng sư phụ yêu thích , học bao nhiêu thứ, đều là do chính con. "Cho nên thời gian con mới tới là quan trọng nhất, năng ngọt ngào một chút, tay chân lanh lẹ một chút, trong mắt việc mà . "Sau khi thì đừng nhớ nhung gì về nhà, và nương con sẽ tranh thủ thời gian thăm con, con đừng mà chạy về. Nếu rảnh thì cứ dạo trong thành nhiều một chút, mở mang kiến thức cũng là điều ." Lưu Toàn rút từ trong lòng thứ gì đó gói trong khăn, nhét tay Diệp Hướng Lỗi : "Con cũng đấy, trong nhà vẫn luôn là nương con quản tiền, tiền nhỏ của cha là dành dụm từ tiền hút t.h.u.ố.c uống rượu mà , đừng chê ít, đến thành lỡ mua gì ăn gì thì cũng đừng quá bạc đãi bản ." Diệp Hướng Lỗi mở khăn xem, bên trong là hai cục bạc vụn nhỏ. Tuy cộng đến nửa lạng, nhưng thừa Diệp Quyên Nhi bình thường cho Lưu Toàn bao nhiêu tiền hút t.h.u.ố.c uống rượu, dành dụm nhiều như , thực sự dễ dàng chút nào. "Cha, cứ yên tâm, con nhất định sẽ học hỏi sư phụ cho , cố gắng thể ở tiệm Tần gia việc, đến lúc đó kiếm thật nhiều tiền, đón cả cha và nương lên Kinh thành hưởng phúc." "Con ngoan, lời của con, cha mãn nguyện !"