Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 184:---: Sau này phải ít để Tình Thiên tiếp xúc với hắn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:29:07
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không , luôn mong một , đáng tiếc trong nhà là đứa nhỏ nhất . Cho nên đó đường, vô cùng ngưỡng mộ Xương Thụy, một ngoan ngoãn như Tình Thiên thì mấy!”
Năm đứa trẻ nhà họ Diệp đồng loạt gật đầu. Diệp Xương Niên càng nhân cơ hội hỏi: “Đại nương, trở về sẽ nữa ?”
Những ngày ở nhà, chỉ năm bọn , Đại ca còn bận rộn sách luyện chữ, thật sự là vô vị quá đỗi. Tuy rằng ở ngoài Quan cũng là . từ khi Tình Thiên đến, dần dần việc gì cũng thích dẫn theo Tình Thiên. Chỉ cần Tình Thiên cùng, dường như càng thêm hăng hái việc, việc cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều. Bởi những ngày Tình Thiên ở nhà, mấy đứa trẻ đều nhớ nàng vô cùng.
Đại Tẩu chút do dự. Ngày mai nàng cùng Ngụy và Tần tiểu thiếu gia về huyện thành, nhưng kỳ thực nàng Đại Ca cùng nữa. Thứ nhất, nàng cũng một , Tam Tẩu cùng bạn. Thứ hai, Tưởng Viên Ngoại nàng quen Tần phu nhân, chỉ sẽ đối xử chiếu cố nàng hơn, tuyệt đối thể giở trò. Thứ ba, Đại Ca theo thật sự việc gì để , Đại Tẩu cũng sớm yên .
nàng huyện thành một hai ngày là thể trở về, đặt con cái ở nhà, nàng lo Tình Thiên sẽ sợ. Cho nên Đại Tẩu chỉ thể một cách mơ hồ: “Hiện tại vẫn , để xem tình hình !”
Mà trong cả nhà, nhớ Tình Thiên nhất, năm ca ca, mà là cún con. Chỉ vì khách quý đến, Đại Ca sợ cún con hiểu chuyện mà xông xáo, cho nên về đến nhà nhốt ch.ó trong nhà . Cún con đáng thương ngửi thấy mùi của tiểu chủ Tình Thiên, nhưng nhốt trong nhà thể ngoài, nóng lòng đến mức cào cấu ván cửa. May mà Tình Thiên vẫn quên nó, ăn cơm xong liền dẫn Tần Hạc Hiên xem cún con của .
Đại Tẩu vội vàng ngăn cho. Chó trong nhà ngày nào cũng lăn lộn ngoài ruộng, bẩn lắm. Hiện tại đang là lúc nghịch ngợm. Vạn nhất cẩn thận Tần tiểu thiếu gia thương thì đây.
“Nương, cún con ngoan.” Tình Thiên cố gắng chứng minh cho cún con của , “Ta sẽ trông chừng nó, nó bao giờ c.ắ.n bậy khác.”
Đại Tẩu đôi mắt long lanh của con gái đến mềm lòng ngay lập tức, nhưng chuyện thể đùa giỡn, vạn nhất thật sự xảy chuyện gì, nhà họ Diệp liền xong đời. Cho nên nàng cuối cùng vẫn cứng rắn lòng : “Tình Thiên ngoan, thật , con lời...”
Đại Tẩu lời còn xong, Tần Hạc Hiên ngắt lời : “Diệp Đại Nương, , thích cún con, thật sự xem, ?”
“...” Đại Tẩu còn lời nào để , đành đáp, “Vậy hết để cha Tình Thiên buộc ch.ó , đó các con hãy xem.”
Cảm nhận mùi của Tình Thiên càng ngày càng gần, cún con quả thực như phát điên, đuôi lắc thành chong chóng, cửa mở một khe nó liền liều mạng chen ngoài, Đại Ca dùng đế giày chống trán đẩy trở . Đại Ca nhân cơ hội né nhà, chặt chẽ đóng cửa phòng. Cún con sốt ruột ngừng rên ư ử trong nhà.
Đại Ca mất nửa ngày sức lực mới giữ nó, cho nó buộc lên dây thừng, buộc chân bàn, xác nhận nó sẽ giãy thoát đó, mới mở cửa để Tần Hạc Hiên và Tình Thiên nhà. Tình Thiên nhà liền thẳng đến cún con, cún con cũng tại chỗ nhảy lên, chui lòng nàng.
Tần Hạc Hiên đó còn tưởng rằng Tình Thiên nuôi là loại cún nhỏ xinh xắn, ngờ thấy là một con màu xám đen, đầu tròn tròn ngây ngô giống như một con gấu nhỏ. Sau đó liền ch.ó con nhảy Tình Thiên trong lòng, khiến nàng va , cả ngửa về phía .
Cún con ở giai đoạn lớn lên nhanh, Tình Thiên ngoài còn đến nửa tháng, cún con lớn lên một đoạn. Cộng thêm nó rốt cuộc gặp tiểu chủ, quá hưng phấn, xung lực quá lớn, Tình Thiên căn bản đỡ nổi nó. Tần Hạc Hiên vội vàng tiến lên một bước, từ phía đỡ lấy Tình Thiên, cúi đầu nàng dọa đến .
Ai ngờ Tình Thiên chẳng chút nào cảm thấy sợ hãi, hai tay ôm cổ ch.ó thể tả bao nhiêu vui vẻ. “Ôi chao, ngươi đừng cọ nữa, ngứa quá!” Tình Thiên đến mắt híp thành một đường, phía mũi đều nhăn , đặc biệt đáng yêu.
Cún con chẳng chút nào để ý những điều , một bên lắc đuôi một bên vùi lòng nàng. Tình Thiên xoa đầu cún con, còn vẻ nghiêm túc chuyện với nó. “Trước khi với ngươi , ngoài với cha nương, xong việc liền trở về, ngươi xem, trở về ...”
“Đây là ch.ó gì ?” Tần Hạc Hiên vẫn đỡ Tình Thiên buông tay, đầu hỏi Đại Ca.
“Chắc là ch.ó sói.” Đại Ca gãi gãi gáy, cũng quá chắc chắn mà .
Tần Hạc Hiên liền cau mày. Các tiểu thư công tử nhà quyền quý ở Kinh thành lẽ ch.ó sói là gì, nhưng đối với Tần Hạc Hiên, gần như lớn lên trong quân doanh ngoài Quan, thì quen thuộc. Trong quân chuyên phụ trách dùng sói và ch.ó lai giống, sinh ch.ó sói huấn luyện, những con ch.ó sói sự hung dữ của sói, sự trung thành của chó, trong chiến tranh thể cung cấp sự giúp đỡ lớn.
Tần Hạc Hiên cũng rõ ràng , đừng bây giờ cún con còn thể Tình Thiên ôm trong lòng, nhưng nhanh sẽ càng ngày càng lớn. Chó sói thể hình lớn trong quân, thẳng lên gần như cao bằng một trượng phu tám thước. Dù Tình Thiên nuôi chó, ch.ó sư tử, ch.ó pug đều , cố tình chọn một con ch.ó lớn nguy hiểm như ?
Đại Ca thấy Tần Hạc Hiên ném đến ánh mắt dò hỏi về phía , cũng tại , liền lập tức kể rành mạch chuyện ngày đó mấy đứa trẻ chạy lên núi, gặp bầy sói, nhặt cún con. Tần Hạc Hiên xong mày càng nhíu chặt, nhất thời nên gì cho .
Là nên nhà họ Diệp tâm tính quá phóng khoáng, dám để mấy đứa trẻ tùy tiện ngoài về nhà. Hay là nên Diệp Hướng Lỗi quá đáng tin, chính còn nhận rõ đường dám dẫn khác lên núi.
Nghĩ đến đây chính là tiểu Tô mà Tình Thiên đó luôn nhắc đến, Tần Hạc Hiên lập tức nặng nề thêm cho một tội nữa. Chuyện lên núi lạc đường gặp bầy sói mới qua bao lâu, hại Tình Thiên ném lò gạch bỏ hoang.
Không , tiểu thúc của Tình Thiên quá đáng tin, để Tình Thiên ít tiếp xúc với . Hai là Tình Thiên may mắn, đều xảy chuyện, nhưng khó mà bảo đảm nhiều hơn , liệu nào cũng vận may như .
Tần Hạc Hiên đang cau mày suy nghĩ chuyện , liền Tình Thiên : “Tần ca ca, cún con là ch.ó , khi Xuân Hoa bắt nạt , nó còn nhảy lên c.ắ.n Xuân Hoa đó!”
Ân? Xuân Hoa là ai? Nàng tại bắt nạt Tình Thiên?
Sau khi rõ Xuân Hoa chính là cháu gái của Lưu quả phụ, Tần Hạc Hiên thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa cái đầu nhỏ của Tình Thiên : “Yên tâm, nàng sẽ bắt nạt con nữa.”
“Phải đó, bọn họ đều dọn .” Sự chú ý của Tình Thiên hiển nhiên ở Xuân Hoa, mà là trịnh trọng giới thiệu Tần Hạc Hiên cho cún con của .
“Cún con, đây là Tần ca ca, đối với , ngươi c.ắ.n ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-184-sau-nay-phai-it-de-tinh-thien-tiep-xuc-voi-han.html.]
Tần Hạc Hiên cún con cứu Tình Thiên, thấy nó lời Tình Thiên , liền bắt đầu tự lắc đuôi, cảm thấy con ch.ó còn tính chút thông nhân tính, nuôi ở Tình Thiên bên thể một hộ vệ cũng .
Sau khi thiện cảm với cún con, Tần Hạc Hiên cũng học Tình Thiên dáng vẻ xổm xuống , đưa tay sờ sờ đầu ch.ó hỏi: “Cún nhỏ của ngươi gọi là gì ?”
“Cứ gọi là cún con thôi!” Tình Thiên .
Đại Ca vội vàng : “Kỳ thực vẫn đặt tên cho cún con, nhưng mỗi đều chuyện khác gián đoạn. Chúng đều chữ, cũng đặt tên nào, chi bằng Tần thiếu gia giúp đặt một cái?” Dù nếu để Đại Ca đặt tên, cún con phần lớn sẽ gọi là Đại Hắc hoặc Tiểu Hôi gì đó.
Lời của Đại Ca đúng ý Tần Hạc Hiên, gật gật đầu, nghĩ một chút : “Nếu là ch.ó sói, hơn nữa lông màu đen xám lẫn lộn, hẳn là dễ ẩn nấp hành tung trong đêm, chi bằng gọi là Khiếu Dạ .”
Không đợi Đại Ca biểu lộ thái độ, Tình Thiên gật đầu : “Được thôi!” Rồi nàng đưa tay vỗ vỗ đầu cún con : “Nghe thấy , ngươi sẽ gọi là Khiếu Dạ , Tiểu Dạ lời, ?”
Nghe Tình Thiên vì phát âm chuẩn, ngay lập tức biến cái tên khá uy phong mà đặt thành Tiểu Dạ. Tần Hạc Hiên há há miệng, cuối cùng vẫn là cái gì đều . Tiểu Dạ thì Tiểu Dạ , miễn đừng biến thành ‘tiêu ’ (bữa ăn đêm) là .
Bên ăn tối xong lâu, Diệp Quyên Nhi tin nhà Đại Ca trở về, khoác một giỏ lê mật liền tới, phía còn theo Diệp Hướng Lỗi.
“Đại ca, các ngươi trở về cũng một tiếng, lê mật nhà đưa tới, năm nay lớn , lớn ngọt, đặc biệt cho các ngươi giữ một giỏ.” Diệp Quyên Nhi nhét giỏ lòng Đại Tẩu.
Diệp Hướng Lỗi theo nàng : “Nương mấy ngày nay ngày ngày ở nhà lẩm bẩm, sợ hỏng lê. Nếu hôm nay các ngươi còn về, nương ắt nghĩ cách đưa đồ vật thành cho các ngươi .”
Tình Thiên thấy khách đến , lập tức lên, ngọt ngào mà kêu .
“Cô nãi, Tiểu Tô!”
“Ây, Tình Thiên về !” Diệp Quyên Nhi một tay ôm Tình Thiên lên, “Mau để cô nãi yêu thương một chút, nhớ cô nãi c.h.ế.t !”
Diệp Hướng Lỗi cũng theo sát lên, nhưng tới gần Tình Thiên, liền cảm thấy phía một trận phát lạnh. Hắn theo bản năng đầu một cái, liền thấy Tần Hạc Hiên đang thần sắc lạnh lùng .
“Đây là...”
Đại Tẩu vội vàng giới thiệu : “Đây là Tần gia tiểu thiếu gia, hôm nay cùng Ngụy cùng đến nhà xem xem.”
Diệp Quyên Nhi đó luôn đến cùng Lão Thái Thái chuyện phiếm, đối với chuyện nhà họ Diệp đường chạy nạn đều nắm rõ trong lòng bàn tay, liền là ai. Diệp Hướng Lỗi tuy rằng rõ lắm, nhưng họ Tần, nhớ tới chuyện đó, lập tức cũng phận của Tần Hạc Hiên.
đây là đầu tiên gặp Tần gia tiểu thiếu gia đúng ? Vì ánh mắt chút rợn ?
Ngay lúc Diệp Hướng Lỗi do dự nên chào hỏi Tần Hạc Hiên , Diệp Quyên Nhi vội vàng hướng Tần Hạc Hiên cúi hỏi thăm.
Thần sắc mặt Tần Hạc Hiên đổi nhanh, chút nào đều sự lạnh lẽo đó khi đối mặt Diệp Hướng Lỗi. Chỉ thấy hướng Diệp Quyên Nhi gật gật đầu : “Chào ngài.”
Diệp Quyên Nhi nháy mắt đều nhanh quên họ gì . Nàng đến mặt nếp nhăn đều giãn , đó một bàn tay vỗ Diệp Hướng Lỗi gáy, quát : “Ngươi câm , còn mau cùng Tần tiểu thiếu gia hỏi thăm!”
“Tần tiểu thiếu gia.” Diệp Hướng Lỗi chút tình nguyện hỏi một câu chào.
Hắn nguyên tưởng rằng phận như Tần Hạc Hiên, căn bản lười để ý , cho nên chào một cái qua cũng coi như xong. Ai ngờ Tần Hạc Hiên vô cùng thiết cùng Diệp Quyên Nhi trò chuyện lên.
“Vị ca ca qua hình như lớn hơn một chút.”
“Thằng nhóc thúi năm nay mười hai tuổi, qua năm là mười ba tuổi .”
Diệp Quyên Nhi quả thực thụ sủng nhược kinh, căn bản bất kỳ ý che giấu nào, còn sợ đủ chi tiết.
Mèo Dịch Truyện
“Vậy đúng là lớn hơn , năm nay chín tuổi, qua năm mới mười tuổi.” Tần Hạc Hiên , “Ta trong thôn tú tài lão gia mở tư thục, vị ca ca hẳn là cũng ở tư thục sách ?”
Không nhắc đến cái thì còn , nhắc đến cái Diệp Quyên Nhi liền tức chỗ phát. “Cái thằng nhóc thúi , chút nào đều học, đừng cùng ngài so , ngay cả Xương Thụy đều so mạnh gấp trăm . Vốn dĩ
Năm nay khéo léo hết lời với tú tài , mới đồng ý cho thằng bé theo học thêm một năm. "Thế nhưng mấy hôm , khi mang học phí năm tới, tú tài kiên quyết nhận, bảo mau chóng đưa thằng bé về nhà. "Người nó tự chịu học đành, còn ảnh hưởng đến những đứa trẻ khác." Diệp Hướng Lỗi đến đỏ bừng mặt, liền hạ giọng : "Nương, nương những lời chi!" "Ta , nhà tốn chừng tiền cho con học, cuối cùng con đuổi về, thà kiếm tiền cũng chẳng nhận con, con còn mặt mũi nào mà ?" Diệp Hướng Lỗi cảm thấy mất hết thể diện mặt Tần Hạc Hiên, nhưng thể quản Diệp Quyên Nhi, đành cúi gằm mặt sang một bên hé răng, trong lòng khó chịu vô cùng. Ai ngờ Tần Hạc Hiên : "Là do hỏi quá nhiều , mong thứ . "Chủ yếu là thấy tuổi của vị ca ca đây, nếu sách thì ngoài tìm một chỗ học nghề thích hợp, nên mới tiện miệng hỏi vài câu." Lời quả sai, thuở đại công tử của Diệp Quyên Nhi cũng là mười ba tuổi ngoài học nghề. Chỉ là Diệp Hướng Lỗi sinh nhật nhỏ, là qua năm sẽ mười ba, kỳ thực tuổi thật cũng mới mười một. Cộng thêm tính tình thằng bé quá hiếu động, định, nên Diệp Quyên Nhi vẫn luôn nghĩ giữ nó thêm một năm nữa tính. Trong thời gian một năm cũng thể hỏi thăm nhiều nơi, từ từ tìm kiếm một vị sư phụ phù hợp cho nó. Tần Hạc Hiên hỏi như , Diệp Quyên Nhi hiểu tim bỗng đập nhanh hơn. Tiểu thiếu gia nhà họ Tần vì cớ gì quan tâm đến việc con trai nhà là học học nghề? Chẳng lẽ ... Không , thể nào. Nhà với vốn quen , tại giúp? lúc Diệp Quyên Nhi đang miên man suy nghĩ, chỉ Tần Hạc Hiên : "Nhà ở kinh thành cũng chút sản nghiệp, tuy nhiều, nhưng cửa hàng thì cũng vài gian. "Nếu như các vị chê, sắp xếp vị ca ca đây đến một trong các cửa hàng đó học nghề, cũng chỉ là một câu của mà thôi." "Không chê, chê , nếu thật sự thể để Hướng Lỗi đến cửa hàng nhà họ Tần học nghề, cả nhà chúng đều đội ơn ngài, về sẽ đến miếu thắp đèn biển cúng bái cho ngài, cầu chúc ngài vạn sự hanh thông!"