Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 158:--- Đó là ngọc bội bình thường sao? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:28:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Hạc Hiên tiếng bỗng dừng bước, quanh quẩn, nhưng chẳng thấy bóng dáng Tình Thiên . Tùng Đào, hầu phía , khó hiểu hỏi: "Tiểu thiếu gia, chúng về ư?"

 

"Ngươi thấy ai gọi ?" Tần Hạc Hiên hỏi.

 

"A?" Tùng Đào giật , vội vàng ngang dọc, nhưng ngoài những bụi cúc dày đặc, lấy nửa bóng !

 

Tùng Đào khẽ rụt rè xoa xoa cánh tay, van xin: "Tiểu thiếu gia, đừng hù dọa tiểu nhân nữa, nơi đây chỉ hai chủ tớ chúng , ai gọi ạ! Chẳng lẽ chỉ là tiếng gió ?"

 

"Chẳng lẽ nhầm?" Tần Hạc Hiên cũng chút chắc chắn, chủ yếu là vì Tình Thiên lúc hẳn ở thôn Dung Khê cùng nhà họ Diệp mới , thể đến đây . Nghĩ đến đây, Tần Hạc Hiên cũng cho rằng nhầm, y đưa tay vuốt nhẹ quả Kinh Bát Lăng treo bên hông, đoạn chuẩn dẫn Tùng Đào về.

 

Vị trí nơi đây quá hẻo lánh, đừng là khách khứa, ngay cả những hạ nhân vốn ở góc khuất, kín đáo đó cũng chẳng thấy . Ngay lúc hai chủ tớ định , bỗng nhiên vang lên một giọng vô cùng rõ ràng: "Tần ca ca!"

 

Lần chỉ Tần Hạc Hiên thấy, mà Tùng Đào cũng thấy. Tùng Đào sợ đến nỗi khuỵu chân ngã phịch xuống đất: "Nữ... nữ quỷ?"

 

Tần Hạc Hiên càng thêm khẳng định đó chính là Tình Thiên, vội vàng hỏi: "Tình Thiên, ? Sao thấy ?"

 

"Tần ca ca, ở đây ! Ta ở trong cánh cửa bên !" Tình Thiên cao giọng đáp.

 

Khi vườn, Diệp Đại Tẩu từ tối qua dẫn theo mấy phụ bếp bận rộn, sáng nay đương nhiên càng thể rảnh rỗi, những món cần hầm thì sớm đặt lên bếp . Lại còn nhiều món ăn cần rửa, thái cắt các kiểu. Vì lượng khách đến khá đông, nên mấy họ bận rộn ngơi tay. Ngay cả Diệp Đại Tẩu khi nấu món chính cũng sẽ tham gia giúp đỡ. Bởi , nàng đương nhiên để Diệp Lão Đại rảnh rỗi, sớm gọi giúp đốt lửa. Nàng còn đặc biệt dặn dò Tình Thiên: "Cha đều bận, con tự chơi trong sân ? Tuyệt đối khỏi sân , ?"

 

"Con , nương." Tình Thiên đáp lời, đoạn cầm bộ xếp hình bảy mảnh đến bàn đá trong sân chơi. Chơi một lúc lâu, Tình Thiên cảm thấy chán, nhưng thấy lớn trong bếp vẫn đang bận rộn, nàng bèn tự tìm trò vui trong sân. Sau đó, thấy ngoài cửa hình như qua, nàng bèn ghé khe cửa ngoài, ai ngờ thấy Tần Hạc Hiên, liền kìm mà gọi toáng lên.

 

Tần Hạc Hiên tiếng tìm đến cửa, : "Tình Thiên, xem bên trong cửa cài then ?"

 

"Không ạ." Tình Thiên ngẩng đầu xong đáp.

 

"Vậy , lùi , đừng áp cửa, cẩn thận mở cửa chạm ."

 

Tình Thiên lời lùi mấy bước dài, đó hỏi: "Tần ca ca, đủ ạ?"

 

"Đủ , đủ ."

 

Tần Hạc Hiên đang chuẩn đẩy cửa, Tùng Đào vội chạy lên : "Tiểu thiếu gia cũng sang một bên một chút, tiểu nhân để tiểu nhân ạ." Chẳng qua chỉ là đẩy cái cổng sân thôi, còn tưởng là nhiệm vụ gian nan lắm!

 

Sau khi Tùng Đào đẩy cổng sân , Tần Hạc Hiên liền thấy Tình Thiên đang cách đó xa, mỉm rạng rỡ với . Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng vì nắng và những giọt mồ hôi lấm tấm trán Tình Thiên, Tần Hạc Hiên tiến tới, nắm tay nàng dẫn đến chỗ mát mẻ xuống, đoạn rút khăn tay lau mồ hôi cho nàng.

 

Tùng Đào một bên ngây , vốn luôn kề cận Tần Hạc Hiên, mà là Tần phu nhân khi đưa Tần Hạc Hiên từ nhà đẻ về mới sắp xếp đến bên cạnh việc. Dù thời gian ở chung lâu, Tùng Đào vẫn nhận cảm giác xa cách đằng sự nho nhã, lễ độ thường ngày của Tần Hạc Hiên. Đây là đầu tiên thấy Tần Hạc Hiên đối xử dịu dàng với khác đến thế. đối phương là một tiểu cô nương đáng yêu, quả thật là dễ mến.

 

"Người 'thu lão hổ', giờ dù tiết thu trời se lạnh, nhưng ánh mặt trời vẫn gay gắt lắm, đừng cứ mãi nắng, cẩn thận cháy nắng đó."

 

"Tần ca ca, ở đây ạ?" Tình Thiên hỏi.

Mèo Dịch Truyện

 

"Ta cùng nương đến." Tần Hạc Hiên xong cũng ném câu hỏi tương tự cho Tình Thiên, "Sao ở đây? Đến cùng ai ?"

 

"Ta cùng cha đến, còn tam thẩm nữa." Tình Thiên bẻ ngón tay đếm cho Tần Hạc Hiên xem, "Bốn chúng cùng đến ạ."

 

"Các cũng đến dự tiệc thưởng hoa ?" Tần Hạc Hiên miệng hỏi , nhưng trong lòng điều thể, bởi chuyện với Tình Thiên đ.á.n.h giá tình hình trong sân. Người dẫn đường đó , khách khứa từ Kinh thành đến đều ở Đông Tây sương viện, mà sân của Tình Thiên ở ngay trong vườn hoa. Chẳng lẽ Diệp Lão Đại, Diệp Đại Tẩu và Diệp Tam Tẩu là tạm thời tìm việc đến hầu ? cũng giống lắm, nhà ai hầu còn dẫn theo con cái? Hắn đang thắc mắc, chỉ Tình Thiên : "Nương đến để nấu cơm, tam thẩm đến giúp nương. Cha vốn nên chơi với , nhưng nương hôm nay quá bận, bảo cha ở phía giúp đốt lửa, nên tự chơi ở đây ạ."

 

Tần Hạc Hiên gật đầu, chuyện như là hợp lý . "Trước đây, nương và Ngụy đều hết lời khen ngợi tài nghệ của nương . Sau khi về nhà ở Kinh thành, Ngụy thỉnh thoảng còn nhớ món ăn nương , còn nương sớm muộn gì cũng thành đại đầu bếp nổi tiếng, ngờ giờ thể đến đây nấu cơm ."

 

Phải rằng, tiệc thưởng hoa bởi Thụy Thân Vương Phi giá lâm, nên các nữ quyến trong kinh thành, hễ nhận thiệp mời thì ai là đến. Ngoại trừ quý nhân trong cung xuất hiện, quy mô hôm nay thể sánh ngang với tiệc ban trong cung . Vừa nãy Thụy Thân Vương Phi và Khương ma ma kể về Tưởng Viên Ngoại, cũng khiến Tần Hạc Hiên Tưởng Viên Ngoại là một thổ tài chủ nhà quê từng thấy việc đời. Bởi , việc thể chọn Diệp Đại Tẩu đến nấu cơm, chắc chắn là công nhận tài nghệ của Diệp Đại Tẩu . "Ngụy đến dự tiệc thưởng hoa, còn thể nếm tài nghệ của Diệp Đại Tẩu, chắc chắn sẽ than thở ngớt mấy ngày liền."

 

Hai đang chuyện, Tình Thiên cúi đầu, ánh mắt tinh tường thấy sợi dây thắt lưng treo bên hông Tần Hạc Hiên. Tình Thiên phấn khích hỏi: "Tần ca ca, đây là quả óc ch.ó tặng ?"

 

" !" Tần Hạc Hiên cầm quả Kinh Bát Lăng sợi dây đưa cho Tình Thiên xem, "Ta ngày nào cũng xoa nó đấy, xem, nó bóng bẩy hơn lúc tặng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-158-do-la-ngoc-boi-binh-thuong-sao.html.]

 

Tình Thiên liên tục gật đầu : "Tiểu Tô , cái khi xoa bóng sẽ như ngọc ! Tần ca ca xoa thật kỹ nhé!"

 

"Tiểu Tô là ai?" Tần Hạc Hiên hỏi, "Là bạn mới quen ở thôn Dung Khê ?"

 

"Tiểu Tô thì là tiểu Tô thôi ạ!" Tình Thiên chút khó xử gãi gãi búi tóc nhỏ của , giải thích thế nào.

 

"Tiểu Tô là nam nữ? Lớn bao nhiêu tuổi ?" Tần Hạc Hiên hỏi.

 

"Tiểu Tô đương nhiên là nam ạ!" Tình Thiên kinh ngạc Tần Hạc Hiên, "Nếu là nữ thì thể gọi là tiểu Tô !"

 

Tần Hạc Hiên biểu cảm của nàng, cảm giác dường như phạm một sai lầm đơn giản, nhưng vẫn hiểu rõ, chỉ thể hỏi: "Vậy Tình Thiên kể cho ?"

 

Tình Thiên lúc sắp xếp rõ ràng trong lòng, nàng tự tin kể cho Tần Hạc Hiên : "Tiểu Tô chính là con của cô bà bà, cô bà bà chính là đường của ông nội, là đường cô của cha ."

 

Tần Hạc Hiên trong lòng sắp xếp mối quan hệ thích mà nàng , cuối cùng cũng hiểu , hóa đó là tiểu thúc, Tình Thiên tuổi nhỏ, phát âm chuẩn nên mới thành Tiểu Tô.

 

"Ta hiểu , hóa là đường thúc của !"

 

" !" Tình Thiên lập tức bật , lộ biểu cảm ' đúng là chỉ dạy một là hiểu ngay', " nhà cô bà bà còn một đường thúc khác, chính là Tiểu Tô đó."

 

"Tiểu Tô của cũng thật lợi hại, cư nhiên còn cả Kinh Bát Lăng."

 

" ạ!" Nhắc đến chuyện , Tình Thiên tinh thần, "Tiểu Tô giỏi, từ lò gốm bỏ hoang tìm thấy một cái đĩa tròn lớn, Tiểu Tô nên giữ gìn cẩn thận, mang đến Kinh thành, chừng thể bán nhiều tiền đó!"

 

"Lò gốm bỏ hoang nào? Đĩa tròn gì cơ?" Tần Hạc Hiên nhận và Tình Thiên chỉ mới gặp một thời gian ngắn như , mà bên cạnh nàng dường như xảy nhiều chuyện thú vị. Còn bản trong thời gian , ngoài việc mỗi ngày tiếp tục sách và luyện tập cưỡi ngựa b.ắ.n cung, thì chỉ còn những buổi gặp gỡ hữu hồi kết, thật sự là quá đỗi nhàm chán.

 

Tình Thiên hỏi, bèn kể cho chuyện theo Diệp Đại Tẩu đến thôn Song Lâm, đó vô tình phát hiện cái đĩa tròn trong lò gốm bỏ hoang. Trí nhớ của nàng đặc biệt , giống những đứa trẻ cùng tuổi khác, chuyện gì cũng nhanh chóng quên , bởi khi kể chuyện thì vô cùng sinh động, thậm chí còn thể thuật lời của những khác lúc bấy giờ.

 

Ban đầu chuyện vẫn bình thường, nhưng còn kể đến cái đĩa tròn, Tần Hạc Hiên càng lúc càng thấy . "Tình Thiên, đợi , kẻ cố ý bỏ rơi trong lò gốm bỏ hoang ?"

 

"Vâng." Tình Thiên cúi đầu, vò vò vạt áo của , nhưng nhanh tự điều chỉnh , mỉm : "Nếu nàng bỏ rơi , còn chẳng tìm cái đĩa lớn đó! Tần ca ca, kể tiếp cho mà!"

 

Tần Hạc Hiên cố nén cơn giận : "Được, kể , đang đây!" Nghe Tình Thiên một bỏ trong lò gốm bỏ hoang tối tăm thấy rõ bàn tay, sợ hãi mà lớn, tay Tần Hạc Hiên kìm mà siết chặt bên hông. Hắn hiểu một tiểu cô nương đáng yêu như Tình Thiên, cư nhiên khi dễ nàng đến .

 

"Ta một lát, cũng ai đến tìm, đó nữa, bắt đầu dò dẫm tìm đường ngoài. hình như tìm nhầm hướng, đến một nơi khác. Phía đó thể thấy trời và mặt trời, nên sợ nữa..."

 

Ngày đó Tình Thiên xảy chuyện gì trong lò gốm bỏ hoang, ngay cả Diệp Hướng Lỗi cũng dám hỏi kỹ. Hôm nay nàng lắp bắp kể hết cho Tần Hạc Hiên . Đến lò gốm bỏ hoang mà mái vòm phía sụp đổ, Tình Thiên khắp nơi tìm kiếm lối . Bỗng nhiên phát hiện trong đất lộ một mép đĩa sứ, hoa văn đặc biệt mắt. Nàng còn tưởng là một mảnh sứ vỡ, nhớ đến những chiếc mặt dây chuyền mà các tiểu cô nương khác trong thôn đeo, liền đào nó lên, mang về nhờ Diệp Lão Đại mài thành một mặt dây chuyền cho Diệp Đại Tẩu đeo. Ai ngờ mép đĩa sứ càng đào càng lớn, cuối cùng đào một cái đĩa sứ lớn chỉnh.

 

"Ta đào đĩa , Tiểu Tô liền đến tìm . Ta vốn đưa cái đĩa đó cho nương dùng để đựng thức ăn, nhưng Tiểu Tô cái đĩa đó thể đáng tiền, bảo nhà hãy giữ gìn cẩn thận. Cha đợi Kinh thành, sẽ mang cái đĩa đó cùng, đến tiệm tìm xem rốt cuộc đáng tiền ."

 

"Loại chuyện tiệm gì, là bọn gian thương hút m.á.u nhả xương. Lát nữa bảo cha mang cái đĩa đến nhà , sẽ tìm giúp các xem thử."

 

Tình Thiên cúi đầu : " nương bận sách, thể tùy tiện phiền . Tuy nhiên nương còn , nếu ngoan ngoãn lời, thì Tết khi sắm sửa đồ Tết, sẽ dẫn thỉnh an Tần phu nhân. Tần ca ca, thỉnh an là gì ạ?"

 

Tần Hạc Hiên những lời , Diệp Đại Tẩu lo sợ địa vị của gia đình , căn bản dám đến cửa. Nói gì mà đợi Tết mới thỉnh an các kiểu, cũng chỉ là lời dỗ dành con trẻ mà thôi. Tần Hạc Hiên nghĩ đến đây khỏi chút thương cảm. Hắn từ nhỏ lớn lên bên cạnh ngoại tổ phụ. Ngoại tổ phụ là xuất võ tướng, một thô kệch, nhiều quy củ đến thế. Mặc dù ông sẽ tìm dạy Tần Hạc Hiên quy

 

nhưng bình thường trong nhà vẫn thường thuộc hạ đến uống rượu trò chuyện, thậm chí cứ thế ở phủ. Những thường đến cơ bản đều từng dạy Tần Hạc Hiên quyền cước, nên ai nấy đều vô cùng thuộc. Sẽ chẳng ai xem là tiểu thiếu gia của Tần phủ, cũng sẽ chẳng ai cảm thấy bản với tới . khi trở Kinh thành, Tần Hạc Hiên mới dần hiểu ngoại tổ phụ cứ mãi tìm dạy đủ thứ lễ nghi. Nơi Kinh thành , ai nấy đều mang mặt nạ giả, dùng vẻ ngoài mỹ che đậy nội tâm của . Con đối đãi với , tiên xét đến quan hệ hai nhà là cùng phe phái đối địch, đó mới đến xuất và địa vị gia tộc hai bên, cuối cùng còn phân biệt phận của đối phương trong gia tộc và liệu sủng ái ... Suy xét đủ đường như , nhưng duy nhất để tâm đến bản . Suốt chặng đường trở về từ ngoài Quan ải, kết với Diệp Xương Thụy và Tình Thiên, đặc biệt là Tình Thiên, bởi vì nàng căn bản hiểu phận và địa vị của Tần phủ, nên từ đến nay từng xem là tiểu thiếu gia của Tần phủ, mà chỉ là Tần ca ca. Hắn chút thuần túy cuối cùng còn sót cũng biến mất. Nghĩ đến đây, Tần Hạc Hiên chợt tháo miếng ngọc bội bên hông, nhét tay Tình Thiên.

 

“Tần ca ca, đây là vật gì ?” Tình Thiên mân mê miếng ngọc bội còn lớn hơn cả bàn tay , chỉ cảm thấy chạm ấm áp mát lạnh.

 

“Nàng chẳng tặng một quả hồ đào Kinh bát lăng .” Tần Hạc Hiên xoa xoa đầu nhỏ của nàng, , “Đây là quà đáp lễ của dành cho nàng.”

 

Nhìn bàn tay nhỏ bé của Tình Thiên mân mê ngọc bội, lòng Tùng Đào lúc lên lúc xuống, chỉ ngất xỉu ngay tại chỗ. Tiểu thiếu gia, tổ tông bé nhỏ của ơi! Đó là ngọc bội bình thường ? Vạn nhất mà lỡ vỡ thì chuyện đùa ! Chưa kể một miếng Hòa Điền tử ngọc tỳ vết như đáng giá bao nhiêu tiền. Đó chính là vật mang huy hiệu của Tần phủ, thể chứng minh phận thiếu gia Tần phủ mà! Sao thể dễ dàng tặng cho khác như ! Về mà phu nhân , chẳng lột da của ? Tùng Đào định mở miệng ngăn cản, thấy Tần Hạc Hiên trực tiếp đeo ngọc bội lên cổ Tình Thiên, còn : “Sau nếu còn đến Kinh thành, cứ trực tiếp cầm ngọc bội đến Tần phủ tìm , bảo đảm ai dám ngăn nàng!”

 

 

Loading...