Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 11:---: Đúng là của trời cho, chẳng tốn công sức! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:53:38
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Phúc kinh động chủ tử, trực tiếp đưa hai gia đình đến phía đội xe, chuẩn giấy tờ tiễn họ rời . Ai ngờ phu nhân cho nha cận Thúy Hỉ đến hỏi rốt cuộc là chuyện gì. Lý Phúc đành vội vàng đến, đơn giản kể đầu đuôi câu chuyện.

 

“A Di Đà Phật, hóa Diệp gia mới là bụng.” Phu nhân niệm một tiếng, “May mà Hạc Hiên, nếu hiểu lầm khác .”

 

Lý Phúc lau mồ hôi trán đáp: “ , may mà thiếu gia chỉ điểm, lão nô khắc ghi trong lòng, việc nhất định sẽ cẩn trọng chu đáo hơn.”

 

“Ngươi thể nghĩ đến việc giúp họ lập giấy tờ .” Phu nhân , “Người sống đời, chính là tích nhiều thiện duyên… Ừm? Chuyện gì ?”

 

Lý Phúc ngoài xe, cố gắng vươn dài tai, nhưng vẫn rõ trong xe gì. Sau khi thiếu gia xong, phu nhân lập tức đổi ý : “Lý Phúc, xong giấy tờ , ngươi gọi Diệp gia đây, vài lời hỏi họ.”

 

Lý Phúc tò mò thiếu gia rốt cuộc gì, nhưng cũng dám hỏi. Quay về , nhanh chóng xong một bản giấy tờ, cho trông chừng Thiện Lão Đại và Thiện Đại Tẩu ấn dấu tay, đó giao cho Diệp Lão Đại.

 

Diệp Lão Đại tuy chữ nhiều, nhưng vẫn nghiêm túc từ đầu đến cuối một lượt, đó cẩn thận gấp cất lòng.

 

“Thật sự đa tạ quý nhân!”

 

Diệp Đại Tẩu cũng vô cùng kích động, ôm Tình Thiên hôn một cái : “Vậy là , ai cũng thể cướp Tình Thiên từ cha nữa!”

 

Tình Thiên dùng sức gật đầu, tuy chỉ ở cùng nửa tháng, nhưng nàng thực sự cảm nhận tấm lòng của Diệp gia đối với nàng. Đặc biệt là đôi cha mới , thật sự xem nàng như con gái mà cưng chiều. Cho nên khi hai vợ chồng Thiện gia xuất hiện, nàng thực sự dọa sợ, sợ về sống những ngày tháng đ.á.n.h thì mắng.

 

May mắn gặp bụng. Nghĩ đến đây, Tình Thiên lập tức đầu Lý Phúc, giọng non nớt nhưng vô cùng nghiêm túc : “Đa tạ đại thúc!”

 

“Ôi chao, tiểu nha đầu thật sự ngoan ngoãn, thảo nào đáng yêu đến !” Bị trẻ con nghiêm túc bày tỏ lòng cảm ơn như thế, Lý Phúc vẫn là đầu tiên, lập tức hả hê.

 

Những khác trong Diệp gia cũng cùng cảm tạ Lý Phúc. Lý Phúc xua tay hiệu cần, sang hai vợ chồng Thiện gia : “Các ngươi mau , còn dám đến cướp con, sẽ áp giải các ngươi đến nha môn. Bây giờ Diệp gia giấy tờ trong tay, tố cáo các ngươi là tố cáo một phát trúng ngay, đến lúc đó hai vợ chồng các ngươi sẽ đại lao, ?”

 

Thiện Lão Đại đối mặt với Lý Phúc dám càn, nhưng trong lòng phục, bao xa liền kéo Thiện Đại Tẩu trốn cây ven đường, tính toán xem liệu còn cách nào khác . Không thể kiếm chút lợi lộc từ Diệp gia, thật sự khiến khó chịu.

 

Ai ngờ, từ xa thấy Lý Phúc dẫn đoàn Diệp gia đến một cỗ xe ngựa lớn nhất, đẽ nhất.

 

“Đây là gì?” Thiện Lão Đại trăm mối lời giải.

 

Đoàn Diệp gia Lý Phúc dẫn cũng hiểu mô tê gì. họ , những thể cỗ xe ngựa như , tiền chắc , quyền và thế ít nhất cũng chiếm một thứ mới .

 

“Chúng đều là những nhà quê chạy nạn, dám bẩn mắt quý nhân.” Diệp Lão Đại tìm cớ thoát .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-11-dung-la-cua-troi-cho-chang-ton-cong-suc.html.]

 

Lý Phúc an ủi : “Đừng sợ, chủ nhà chúng họ Tần, trong xe là phu nhân và tiểu thiếu gia. Bọn họ đều là những cực kỳ bụng và thiện lương, gọi các ngươi qua chắc chắn là chuyện !”

 

Tình Thiên đầu tiên thấy cỗ xe ngựa tinh xảo và rộng rãi như , nàng mở to mắt hồi lâu, đó ôm lấy cổ Diệp Đại Tẩu thì thầm tai thị: “Nếu nhà chúng cũng thể xe ngựa thì quá, bà nội sẽ lạnh đến ho khan nữa.”

 

!” Diệp Đại Tẩu tùy ý đáp, nhưng hề để tâm. Cho dù xe ngựa thì chứ, ngựa cũng là nhà nào cũng nuôi nổi.

 

Đến bên cạnh xe ngựa, Diệp Lão Đại lên tiếng : “Tham kiến Tần phu nhân, tham kiến Tần thiếu gia, phiền nhị vị.” Những khác trong Diệp gia cũng theo mà chào hỏi.

 

Chỉ trong xe ngựa truyền một giọng nữ dịu dàng: “Đường đột gọi chư vị đến đây, là của chúng mới . Lý Phúc , bốn các ngươi đều chút công phu quyền cước ?”

 

“Bẩm phu nhân, dám công phu quyền cước gì, nhưng bốn chúng ở quê nhà, ngoài việc đồng áng thường ngày, còn thường xuyên lên núi săn bắn, cho nên đều múa vài chiêu võ vớ vẩn mà thôi.”

 

Tần phu nhân lời Diệp Lão Đại chuyện, khá hài lòng, cách tấm màn sa đ.á.n.h giá bốn . Bọn họ tuy y phục cũ nát nhưng đều sạch sẽ, miếng vá cũng cố gắng khâu vá chỉnh tề. Quan trọng nhất là bốn đều cao lớn cường tráng, như những lưu dân bình thường gầy yếu khô quắt.

 

“Ta cũng vòng vo với các ngươi nữa, là chuyện thế . Ta dẫn ấu tử từ quê nhà về kinh thành, đường gặp loạn dân, tổn thất ít . Nghe khi quan, đường cũng mấy bình yên. Cho nên hỏi, các ngươi bằng lòng gia nhập, hộ tống chúng kinh ?”

 

Nghe Tần phu nhân , Diệp Lão Đại như thể một chiếc bánh từ trời rơi xuống đập cho ngây . Hộ tống bọn họ một chặng? Chẳng như thể cùng quan ? Phải rằng, bây giờ Sơn Hải Quan, quả thực còn khó hơn lên trời. Nếu thì chân tường thành cũng sẽ tụ tập nhiều lưu dân đến . Diệp Lão Đại tối qua hỏi thăm một chút, đợi ngoài thành hơn nửa tháng .

 

vẫn nhanh chóng bình tĩnh , bất chấp Lý Phúc một bên nháy mắt hiệu, một bên nhếch miệng bảo đồng ý, mà thật: “Đa tạ Tần phu nhân coi trọng, nếu chỉ bốn chúng , tuyệt đối chút do dự mà đồng ý với . Thế nhưng chúng còn cả gia đình già trẻ, mẫu già yếu, còn sáu đứa trẻ. E rằng những thể bảo vệ và Tần thiếu gia, mà còn sẽ trở thành gánh nặng cho chư vị…”

Mèo Dịch Truyện

 

Tần phu nhân gì, đang do dự . Tần thiếu gia vẫn luôn im lặng bỗng nhiên : “Vốn dĩ cũng các ngươi đ.á.n.h đánh g.i.ế.c g.i.ế.c với khác, chẳng qua chỉ là đủ , để răn đe bọn tiểu nhân mà thôi. Chúng sẽ dừng ngoài Sơn Hải Quan một canh giờ để dùng bữa và nghỉ ngơi, các ngươi còn thời gian thể về thương lượng một chút. Nghĩ kỹ thì đến tìm chúng , quá giờ sẽ đợi.”

 

Mấy lời của Tần thiếu gia lập tức khiến Diệp Lão Đại động lòng, nhưng giọng vẫn còn non nớt, ước chừng quá mười tuổi, lo lắng lời liệu đáng tin .

 

Lý Phúc vội vàng nhắc nhở : “Còn mau cảm ơn thiếu gia chúng .”

 

Diệp Lão Đại lúc mới phản ứng , vội chắp tay hành lễ: “Đa tạ Tần thiếu gia, chúng sẽ về thương lượng với nhà một chút, dù đồng ý , cũng nhất định sẽ đến hồi đáp .”

 

Đột nhiên nhận tin như , mấy Diệp gia lòng vui sướng khôn xiết mà về. Mãi đến khi xa đội xe, Diệp Lão Tứ mới cuối cùng nhịn hoan hô một tiếng: “Đại ca, chúng thể quan ?”

 

Diệp Lão Đại cũng kìm nở nụ , miệng vẫn : “Ngươi thể chủ ? Phải về hỏi nương mới !”

 

“Có thể quan ! Vào quan!” Diệp Lão Tứ mày râu phất phới , “Nhiều chen chúc nứt đầu cũng , chúng đây thật sự là đến thật dễ dàng!”

 

 

Loading...