Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 87: Về Nhà Gây Phiền Toái ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:13:25
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Tô Thời Thanh bước khỏi nhà Nhược Lạp, mặt trời ngả về tây, ánh chiều tà bao phủ. Cô sờ bụng , khẽ thở dài. Sau nửa ngày ở cùng, Tô Thời Thanh rõ những khía cạnh khác của Nhược Lạp, nhưng cô nhận đối phương thật sự là một thích ăn, đặc biệt là các món chiên rán. Suốt nửa ngày, Nhược Lạp rằng cần vội vàng dạy dỗ, mà kéo Tô Thời Thanh cùng xử lý hết một túi lớn gà rán. Dù vóc dáng hề béo, Nhược Lạp khẩu vị , thậm chí ăn xong còn thèm, gọi thêm hai phần đồ ăn mang về. Điều khiến Tô Thời Thanh khi khỏi sân, suýt chút nữa nổi.

 

"Về khoản ăn uống, sức chiến đấu của cô cũng thật đáng kinh ngạc..." Tô Thời Thanh xoa xoa cái bụng căng tức, bất lực lắc đầu.

 

ít nhất hôm nay cũng một kết quả , ? Giải quyết vấn đề bái sư, kế hoạch cho mấy ngày tới rõ ràng hơn nhiều – chuẩn vật tư, hấp thu tinh hạch, mỗi chiều đến báo cáo với Nhược Lạp, chờ đến ngày tiệc đính hôn xuất hiện.

 

Có lẽ vì sợ đêm dài lắm mộng, ngày đính hôn ấn định năm ngày nữa. Đối với việc liên hôn của hai tập đoàn lớn, thời gian quá gấp gáp, nhiều chi tiết sẽ sơ sài. Tuy nhiên, Tô Thời Thanh bận tâm đến những điều . Với cô, tiệc đính hôn chỉ là một màn kịch, là để lấy những thứ thuộc về mà thôi. Còn về nhân vật chính thực sự của buổi đính hôn, Tô Thời Thanh , đó là một khác.

 

"Có vẻ thế giới hiện đại một thời gian dài ..." Nhìn mặt trời ngả về tây xa xa, Tô Thời Thanh giơ tay lên, để ánh chiều tà xuyên qua kẽ ngón tay, thầm nghĩ.

 

Tô Thời Thanh nghĩ xem tối nay nên ở – bệnh viện thể về, khi chuyện ngã ngũ, cô mang bất kỳ rủi ro nào đến cho An Nhiên. Mà Tô Thời Thanh cũng chỗ ở nào khác, nghĩ nghĩ , cuối cùng cô quyết định trở về Tô gia.

 

, chính là cái Tô gia mà sáng nay cô khiến đại sảnh náo loạn tan hoang. Dù dị năng bên , Tô Thời Thanh thể thoát bất cứ lúc nào, một lợi ích chiếm thì phí, huống hồ cô trở về lúc , thể là để gây thêm rắc rối cho nhà họ Tô. Mối quan hệ căng thẳng như , thể gây thêm chút phiền phức cho họ, cũng xem như là một trong ít những niềm vui trong cuộc sống của Tô Thời Thanh.

 

Và đúng như Tô Thời Thanh nghĩ, lúc Tô Minh Đức cũng hề vui vẻ gì. Trong thư phòng, ông vị trí hiển thị thiết định vị máy tính, lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, trông vẻ tức giận. Đứng Tô Minh Đức là mấy ông phái theo dõi Tô Thời Thanh.

 

"Các ngươi , rời khỏi Tô gia đầy năm phút, các ngươi để mất dấu ?!" Tô Minh Đức mặt mày xanh mét, chuyện diễn theo dự đoán của ông , điều khiến ông vô cùng tức giận. Ông cầm chén bàn, ném mạnh về phía mấy mặt: " là một lũ vô dụng!"

 

Mèo Dịch Truyện

Chén rơi xuống đất phát tiếng "Bằng!", đúng lúc Tần Như Bình, đẩy cửa bước , giật .

 

"Sao mà nóng tính ..." Nhận thấy khí trong thư phòng đúng, Tần Như Bình nhẹ nhàng đóng cửa , đến bên cạnh Tô Minh Đức.

 

"Hừ!" Sắc mặt Tô Minh Đức hề dịu , khuôn mặt vốn vài phần khắc nghiệt, ngũ quan ông vặn vẹo, "Một lũ vô dụng! Chẳng tích sự gì cả!"

 

Mấy mắng té tát cúi đầu im lặng, cảm thấy uất ức nhưng thể lý giải. Bọn họ cũng ngờ, trận gió đó mờ mắt tất cả, chỉ vài giây mất tầm , liền thể tìm thấy bóng nữa. Quá trùng hợp, cứ như ông trời cũng đang giúp Tô Thời Thanh che giấu hành tung .

 

Tần Như Bình đến phía Tô Minh Đức, nhẹ nhàng xoa thái dương cho ông , dò xét sắc mặt : "Thôi , cấp vẫn ích mà, ít nhất gắn thiết định vị lên con nhỏ đó , đúng ?"

 

"Mất dấu , cứ theo thiết định vị mà tìm thôi."

 

Tần Như Bình tưởng lời thể an ủi ông , nhưng ngờ dứt lời, Tô Minh Đức chút khách khí hất tay bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-87-ve-nha-gay-phien-toai.html.]

 

"Bà tự !" Sắc mặt Tô Minh Đức âm trầm đến mức gần như nhỏ nước, trực tiếp đẩy máy tính về phía mặt Tần Như Bình. Trên đó là bản đồ thành phố, một chấm đỏ nhấp nháy màn hình, hiển thị vị trí của thiết định vị lúc , ở ngoại ô thành phố và còn di chuyển nữa.

 

Tần Như Bình nheo mắt nhận phương hướng màn hình, lập tức kinh ngạc : "Bãi, bãi rác?!"

 

"Cái, cái con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó sống ở bãi rác ..."

 

Lời còn dứt, Tần Như Bình nhận lời lố bịch.

 

"Đồ ngu! Rõ ràng là con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó phát hiện gắn thiết định vị !" Tô Minh Đức chút khách khí mắng lớn, tâm trạng vô cùng bực bội.

 

Nói cách khác, bây giờ họ mất dấu Tô Thời Thanh. Mà sáng nay, Tô Minh Đức còn mạnh miệng tuyên bố, rằng Tô Thời Thanh thể thoát khỏi bàn tay ông ; đầy một ngày, hiện thực cho ông một cái tát đau điếng!

 

"Thiết định vị cũng phát hiện ? Vậy, đây? Con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó sẽ nuốt lời chứ?" Bị Tô Minh Đức mắng thẳng mặt, Tần Như Bình dám gì, chỉ thể cẩn thận dò hỏi. Bà ở Tô gia vốn ít tiếng , nếu vì sinh Tô Anh, e rằng còn bỏ mặc hơn nữa. Đây cũng là lý do tại Tần Như Bình coi đứa con trai như báu vật.

 

"Hừ, nó dám! Đừng quên thứ nó vẫn còn trong tay chúng !" Tô Minh Đức giọng gay gắt, nhưng nếu lắng kỹ, sẽ thấy một chút chột ẩn chứa bên trong. Thực Tô Minh Đức cũng chắc lắm, liệu Tô Thời Thanh thực sự quan tâm đến món di vật " cho là" đang trong tay ông . Tô Minh Đức và vốn mối quan hệ , cũng ít khi tìm hiểu chuyện giữa bà và Tô Thời Thanh, chỉ ông để di vật cho hai chị em. Và trong những nhà họ Tô, Tô Thời Thanh cũng chỉ thiết với . Sau khi bà qua đời, Tô Thời Thanh thậm chí còn dọn khỏi Tô gia.

 

" , thằng Tô Anh ?" Càng nghĩ càng đau đầu, Tô Minh Đức xoa xoa thái dương, hiệu cho mấy mặt lui , sang hỏi Tần Như Bình.

 

"Con trai đang hẹn bạn bè chơi ạ." Tần Như Bình đáp, "Tính thời gian, giờ cũng sắp về ."

 

"Hừ, thằng nhóc thối, cũng thể để bớt lo chút nào." Tô Minh Đức thở dài, nhưng xét về cả giọng điệu lẫn thái độ, đối với Tô Anh, thái độ của ông luôn là nuông chiều, "Ngày nào cũng ngoài chơi, bao giờ mới chịu an phận tiếp quản tập đoàn đây."

 

Mấy ngày nay Tô Minh Đức mệt, ông kiêng dè chị em , dám chia quá nhiều công việc cho họ, mà con trai ông đủ năng lực gánh vác trọng trách, điều khiến hầu hết việc của tập đoàn đều đè nặng lên một ông . Trước đây còn Tô Thời Thanh sẵn lòng ngoan ngoãn lời giúp ông chia sẻ công việc vất vả, nhưng bây giờ...

 

"Thôi , cái bộ xương già của còn chịu đựng vài ngày nữa, nó thích chơi thì cứ để nó chơi ."

 

Tần Như Bình khẽ mỉm bên cạnh, còn kịp gì thì cửa thư phòng bỗng nhiên gõ. Ngoài cửa vang lên giọng bất an của quản gia già: "Thưa ông chủ, bên ngoài thiếu gia về , đại tiểu thư... cũng về ."

 

"Hai họ đ.á.n.h ở bên ngoài."

 

---

Loading...