Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 69: Lời nói giữ lời ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:13:07
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hôm đó, khi La Khánh thấy Tô Thời Thanh thoi thóp, kỹ, cứ ngỡ cô c.h.ế.t , ngay tại chỗ mắt đỏ hoe sắp xếp tang lễ. Điều khiến An Nhiên cạnh sợ đến tái mặt, suýt chút nữa tưởng chôn sống chị .

 

“Ê ê ê!” La Khánh vội vàng ngắt lời Liễu Khuynh Phong, căng thẳng , “Chuyện đừng kể mặt cô em đó nha, mất mặt lắm!”

 

Tiêu Thất và Liễu Khuynh Phong cạnh đều , còn sắc mặt Hoàng Oanh Nhi vẫn còn chút tiều tụy, giữa đôi mày khóe mắt đầy mệt mỏi.

 

“Các ?” Ninh Tư Niên đ.á.n.h trống lảng.

 

“À đúng , Lão Ninh đến đúng lúc quá.” Như chợt nhớ điều gì, La Khánh vỗ đùi một cái, nghiêm nghị , “Vừa nãy chúng đang bàn bạc xem để xây dựng căn cứ.”

 

“Cái lão già khốn kiếp Lạc Hà đó chẳng bỏ trốn ? Căn cứ bây giờ ban lãnh đạo, định tiếp quản việc .”

 

“Anh Căn cứ trưởng?” Nghe , Ninh Tư Niên nhướn mày, hiếm khi trêu chọc, “Sao còn tham vọng như chứ.”

 

“Chúng em mà, còn hiểu ?” La Khánh với giọng bực bội, “ nào tham vọng gì , chỉ là căn cứ rắn mất đầu thì chút nào.”

 

“Với , chuyện của Lạc Hà, cũng nhận rằng, chỉ khi nắm quyền chủ động trong tay , đó mới là cách thỏa nhất.”

 

Theo lý mà , với bản lĩnh của La Khánh, dù đến bất kỳ căn cứ nào cũng thể sống , cần thiết chôn chân ở đây.

 

Chỉ là, La Khánh nỡ rời bỏ Căn cứ Xương Bình, càng nỡ rời bỏ những ở đây.

 

Ngay lúc , thủy triều xác sống bọn họ cũng vượt qua , La Khánh càng lý do để rời .

 

Chỉ là...

 

“Căn cứ hiện tại ít vấn đề .” Ninh Tư Niên bẻ ngón tay phân tích, “Quan trọng nhất là vấn đề vật tư, trừ những vật tư Tô Thời Thanh cung cấp, những khu vực gần đây gần như cướp sạch .”

 

“Tiếp theo là vấn đề nhân lực, trong căn cứ bây giờ đa thường, dị năng giả chiếm đến một phần mười, nếu gặp chuyện zombie vây công thế nữa, căn cứ sẽ chống đỡ bao lâu.”

 

“Còn nữa, liệu những trong căn cứ thật sự sẽ thừa nhận Căn cứ trưởng ?”

 

Lòng khó đoán, cho dù La Khánh lãnh đạo họ chống đợt thủy triều xác sống , nhưng khi trải qua chuyện của Lạc Hà, liệu thật sự sẽ yên tâm với Căn cứ trưởng mới ?

 

Nghe , La Khánh chỉ gãi đầu: “Ai da Lão Ninh, căn cứ hiện tại nhiều vấn đề, nhưng chẳng câu — đến núi ắt đường , thử thì thành công chứ.”

 

“Đường, chẳng do mà thành .”

 

La Khánh nhe răng , chiếc khuyên tai tai lấp lánh ánh nắng mặt trời, trông vẻ liều lĩnh chút do dự. Ninh Tư Niên nhún vai, rõ tính cách của bạn , cũng nghĩ đến việc thuyết phục đối phương: “Nếu , giúp thì cứ .”

 

“Hì hì, đúng là .” La Khánh như thể câu trả lời của Ninh Tư Niên, đ.ấ.m đấm vai đối phương, đó về phía Hoàng Oanh Nhi bên cạnh, “Hoàng Oanh Nhi, cô thật sự định ở căn cứ ?”

 

“Vâng.” Giọng Hoàng Oanh Nhi nhẹ, nhưng kiên định, sự căm hận trong mắt hề suy giảm chút nào, “ báo thù, nhất định tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t cái tên Lạc Hà đó.”

 

Trước đây, chấp niệm của Hoàng Oanh Nhi là ông nội cô, thì bây giờ, g.i.ế.c Lạc Hà trở thành chấp niệm mới của cô .

 

Dù chân trời góc bể, Hoàng Oanh Nhi cũng sẽ ngừng tìm kiếm, cho đến ngày tự tay báo thù.

 

“Được.” La Khánh chấp niệm của đối phương, cố giữ , “Tuy nhiên, Căn cứ Xương Bình mãi mãi chào đón cô trở về.”

 

Hoàng Oanh Nhi đáp lời, mà sang Ninh Tư Niên bên cạnh, khẽ : “Cô Tô… tỉnh đúng ? Có tiện cho gặp cô một lát ?”

 

“Cô đang nghỉ ngơi, lát nữa sẽ hỏi cô gặp cô .” Giọng điệu Ninh Tư Niên lạnh nhạt.

 

La Khánh bên cạnh thì nhiệt tình: “Cô em nghỉ ngơi nhất định gọi lão đây! Đợt thủy triều xác sống thu hoạch ít tinh hạch , cô em thấy nhất định sẽ vui mừng khôn xiết!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-69-loi-noi-giu-loi.html.]

 

 

Tô Thời Thanh ngủ một giấc thoải mái, từ đầu đến cuối ai đến quấy rầy cô, đầu óc mơ màng, nặng trĩu cũng trở nên tỉnh táo hơn nhiều khi thức dậy.

 

Tỉnh dậy mở mắt, điều đầu tiên cô thấy là đôi mắt long lanh của em gái đang chằm chằm .

 

Không An Nhiên tỉnh từ lúc nào, cũng cô bé như trong bao lâu.

 

“An Nhiên tỉnh ?” Tô Thời Thanh áp nhẹ má khuôn mặt mềm mại của em gái, giọng tỉnh giấc còn khàn, “Sao gọi chị dậy?”

 

“Chị nghỉ ngơi.” Mặc dù là một đứa trẻ lớn lắm, nhưng An Nhiên chuyện nghiêm túc, cô bé nghiêm túc .

 

“An Nhiên của chúng thương chị nhất .” Nghe , lòng Tô Thời Thanh mềm nhũn, hôn hai cái lên má cô bé, đó rời giường.

 

Từ đầu đến cuối, ánh mắt An Nhiên vẫn rời khỏi Tô Thời Thanh.

 

Cứ như thể chỉ cần cô bé chớp mắt một cái, chị gái sẽ thoi thóp, hôn mê bất tỉnh như .

 

Nhìn thấy môi nhỏ của em gái vô thức chu , đôi mắt long lanh vẫn dõi theo di chuyển, lòng Tô Thời Thanh mềm nhũn như nước, liền kéo em gái lòng.

 

“Nghe An Nhiên hai ngày ăn ngủ tử tế đúng , như chị sẽ xót xa đó.” Tô Thời Thanh cọ cọ má em gái, dịu dàng , “Như , dù chị ở bên , An Nhiên cũng tự chăm sóc cho bản .”

 

Nghe , An Nhiên ngoan ngoãn gật đầu: “An Nhiên .”

 

Cô bé đồng ý nhanh, nhưng Tô Thời Thanh rõ, tới nếu gặp tình huống , cô bé chắc chắn sẽ quên biến câu mất.

 

Hơi bất lực thở dài một tiếng, Tô Thời Thanh xoa đầu An Nhiên.

 

Mèo Dịch Truyện

Biết đây?

 

Em gái của thì cưng chiều thôi.

 

Tô Thời Thanh thầm nhắc nhở bản trong lòng: Lần tới nhất định cẩn thận hơn nữa, thể cứ mãi để em gái lo lắng.

 

“Vậy… An Nhiên đói ? Muốn ăn gì nào?” Tô Thời Thanh ôm chặt em gái buông, cô hiện tại An Nhiên trông vẻ bình tĩnh, nhưng thực bên trong vô cùng thiếu thốn cảm giác an , cô cố gắng chuyển đề tài.

 

An Nhiên rúc lòng Tô Thời Thanh, xoa xoa bụng, lắc đầu: “An Nhiên đói.”

 

“Nói dối.” Tô Thời Thanh cấu nhẹ mũi cô bé, vẻ mặt nghiêm túc, “Chị thấy bụng An Nhiên đang kêu , còn đói.”

 

An Nhiên vạch trần cũng quan tâm, nhào thẳng lòng Tô Thời Thanh, cọ cọ: “Không đói mà, An Nhiên thật sự đói mà, chị đừng , ở chơi với An Nhiên mà.”

 

Thôi , bây giờ còn học cả chiêu nũng để đối phó với nữa.

 

Thế mà Tô Thời Thanh thật sự mềm lòng với chiêu .

 

“Được .” Tô Thời Thanh bất lực bế An Nhiên xuống giường, “Nhất định ăn gì đó, chị hứa với em, tới chị sẽ cẩn thận hơn, sẽ để xảy chuyện khiến An Nhiên lo lắng nữa.”

 

“Thật á?” An Nhiên ngẩng cái đầu nhỏ lên, nghiêng nghiêng đầu.

 

Cô bé c.ắ.n ngón tay trong lòng Tô Thời Thanh, vẻ mặt nghiêm túc : “Chị giữ lời, bằng , bằng …”

 

“Bằng An Nhiên sẽ ăn ngủ tử tế, khiến chị xót xa!”

 

---

Loading...