Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 55: Vài Tin Xấu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:12:53
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Tô Thời Thanh mang t.h.i t.h.ể về đến nội khu căn cứ, Ninh Tư Niên dẫn An Nhiên đợi sẵn ở cổng.
"Chị!" Ngay lập tức, An Nhiên thấy bóng dáng Tô Thời Thanh, đôi mắt nhỏ chợt sáng bừng.
An Nhiên nhanh nhẹn rũ tay Ninh Tư Niên , lạch bạch chạy về phía Tô Thời Thanh.
Đến gần hơn, An Nhiên mới rõ vết m.á.u đỏ sẫm áo Tô Thời Thanh, bàn tay nhỏ chợt cứng đờ giữa trung, ánh mắt từ vui mừng chuyển sang lo lắng.
Tô Thời Thanh giao chiến với zombie nên tự nhiên trông t.h.ả.m hại thế nào. Để An Nhiên nghĩ lung tung, cô liền giải thích: "An Nhiên , chị , m.á.u quần áo là của khác, chị thương."
"Thật ư ạ?" An Nhiên thấy một vật dài gói trong lòng Tô Thời Thanh, ngoan ngoãn vồ tới đòi ôm, chỉ cẩn thận kéo vạt áo chị, từng bước theo sát bên cạnh.
6. "Tất nhiên , chị giỏi lắm." Tô Thời Thanh tay và hiện tại đều sạch sẽ, cô em gái trắng trẻo sạch sẽ, kìm sự thôi thúc đưa tay vuốt ve.
Ninh Tư Niên cách đó xa, cao hơn An Nhiên nên đương nhiên rõ vật gói trong lòng Tô Thời Thanh là một thi thể, theo bản năng lùi một bước.
"Thứ trong lòng cô, tại mang ?" Ninh Tư Niên khẽ cau mày, nhịn hỏi.
Nhìn Tô Thời Thanh ôm một t.h.i t.h.ể mà vẫn thản nhiên như , khóe mắt Ninh Tư Niên ngừng giật giật.
An Nhiên tò mò nhón chân xem chị ôm gì, nhưng vì chiều cao nên thể thấy : "Trong lòng chị là gì ạ?"
Ánh mắt Tô Thời Thanh mang theo một chút dịu dàng: "Là một ông lão đang ngủ, hồi đó ông thấy chị bẩn thỉu nên tặng chị một chiếc áo khoác lớn."
Nghe , Ninh Tư Niên sững sờ, t.h.i t.h.ể với ánh mắt phức tạp hơn một chút.
Còn suy nghĩ của An Nhiên thì đơn giản hơn nhiều, cô bé mơ hồ nhận điều gì đó, nghiêm túc : "Ông là một ông bụng! Chị ơi, chúng nên mời ông sân ngủ một giấc ?"
"Ừm." Tô Thời Thanh gật đầu, "Tìm một chỗ, để ông ngủ thật ngon."
Cẩn thận đặt t.h.i t.h.ể gói gọn xuống đất trống nhà, Tô Thời Thanh vội đào đất mà sang Ninh Tư Niên.
"Không , mấy tin lắm, và một tin , cái nào ?"
Mấy tin lắm.
Ninh Tư Niên khóe môi giật giật, đưa tay xoa xoa thái dương, vẻ đau đầu: "Nghe tin ."
"Đầu tiên." Tô Thời Thanh chút biểu cảm, giơ một ngón tay lên, "Thủ lĩnh căn cứ Lạc Hà bỏ trốn."
Ninh Tư Niên: "Đã chút ngờ vực."
"Thứ hai, Lạc Hà còn mang tất cả vật tư và phần lớn dị năng giả trong căn cứ."
Ninh Tư Niên: "... là chuyện thể ."
"Cuối cùng." Tô Thời Thanh giơ ngón tay thứ ba, "Biển zombie sẽ đến căn cứ trong một giờ nữa."
Ninh Tư Niên: "...?"
Anh há miệng, dường như gì đó, nhưng gì, cuối cùng đành gượng ép thốt một câu: "Chúng gặp vận gì thế ?"
là họa vô đơn chí, nhiều chuyện thế thể xảy cùng một lúc?
"Vận rủi trăm năm một." Tô Thời Thanh cũng chút cạn lời, nhưng vẫn nhắc nhở: " rõ định gì, nhưng nếu rời , nhất là bây giờ hãy rời khỏi căn cứ."
Dị năng của Ninh Tư Niên mạnh mẽ nghi ngờ gì, nếu , cũng .
"Để đoán xem." Tuy nhiên, Ninh Tư Niên trầm mặc một lát, đột nhiên thở dài, "Tên La Khánh đó định cùng căn cứ sống c.h.ế.t ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-55-vai-tin-xau.html.]
"Đoán đúng , thưởng."
Ninh Tư Niên mặt hề bất ngờ, đôi mắt bình thản lộ cảm xúc, cuối cùng chỉ Tô Thời Thanh: "Vậy, tin duy nhất là gì?"
"Bằng! Bằng! Bằng!"
Tiếng vật nặng rơi xuống đất vang lên, trong chớp mắt, hàng chục, hàng trăm thùng hàng liền xuất hiện giữa Tô Thời Thanh và Ninh Tư Niên.
Ninh Tư Niên ngẩn .
Chưa dừng ở đó, Tô Thời Thanh búng tay một cái, bộ thiết thí nghiệm chỉnh mới tinh liền xuất hiện mặt mấy .
"Đây là..." Đồng tử Ninh Tư Niên khẽ co , trong lòng chút suy đoán.
"Đồ hứa tìm cho ." Tô Thời Thanh mặt đổi sắc.
Mặc dù những thứ mắt mới tinh đến giống vật phẩm của thời mạt thế, mặc dù Ninh Tư Niên chỉ cần hỏi La Khánh sẽ những thứ rõ nguồn gốc, nhưng Tô Thời Thanh vẫn thản nhiên ném đồ mặt Ninh Tư Niên.
"Cô tìm ở ?" Ninh Tư Niên theo bản năng mở miệng, thiết thí nghiệm tìm gần mấy tháng trời mà kiếm một bộ chỉnh như thế , còn Tô Thời Thanh chỉ ngoài một ngày ?
Mèo Dịch Truyện
"Nhặt đường." Một câu , khiến Ninh Tư Niên im lặng.
An Nhiên bên cạnh chớp chớp mắt, kéo kéo vạt áo Tô Thời Thanh, dùng giọng mà cô bé nghĩ là nhỏ, nhưng thực ai cũng thể thấy : "Chị ơi, cái lý do , em cũng tin ạ."
Tô Thời Thanh dùng giọng tương tự: "Không , ngốc nghếch mà, sẽ tin thôi."
Ninh "ngốc nghếch" Tư Niên: ...
Làm ơn hai chuyện riêng thì thể nhỏ hơn một chút .
Nghĩ đến mục đích của , Tô Thời Thanh hắng giọng, cong cong khóe mắt Ninh Tư Niên, tinh ranh : "Cái đó, tìm đồ cho , thấy là đúng ?"
Ninh Tư Niên quét mắt một vòng, thấy hàng chục, hàng trăm thùng hàng, trầm mặc một lát gật đầu.
"Vậy thì..." Tô Thời Thanh chớp chớp mắt, "Anh thêm một giao dịch với nữa ?"
Trống rỗng, trống rỗng, vẫn trống rỗng.
La Khánh lật tung trung tâm căn cứ lên, nhưng vẫn tìm thấy một bóng , cũng tìm thấy một miếng bánh quy bánh mì nào.
"Mẹ kiếp." La Khánh c.h.ử.i thề một tiếng, "Chạy đúng là nhanh như quỷ."
Tiêu Thất theo La Khánh, mặt nặng nề: "Không vật tư, chúng thể chống biển zombie."
"Đội trưởng, là chúng thông báo ngoài, bảo họ tự tìm đường thoát ?"
La Khánh lắc đầu: "Chạy ? Chạy ? Người trong căn cứ đói đến mức nào , họ thật sự chạy thoát zombie ?"
là lẽ đó, sự bóc lột của Lạc Hà, dân bình thường trong căn cứ hầu như ngày nào ăn no, trong tình cảnh mà đua tốc độ với biển zombie, chẳng là tự sát ?
Dù tiếp tục ở căn cứ thì cũng chẳng khác gì tự sát.
"Vậy đội trưởng, chúng cần tiếp tục tìm kiếm ?" Tiêu Thất La Khánh, chút chắc chắn.
Xem tình hình thì trung tâm căn cứ quả thực vét sạch, họ còn cần lãng phí thời gian ở đây ?
Tuy nhiên, La Khánh còn mở miệng, một giọng nữ khàn khàn yếu ớt bỗng vang lên phía .
"Đừng tìm nữa, cái tên ch.ó c.h.ế.t đó việc, thể vật tư nào bỏ sót ."
---