Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 355: Cứu người ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:28:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phía chính là căn cứ Lưu Niên .” Ninh Tư Niên so sánh với tấm bản đồ đặt bên cạnh, thở dài một , với mấy khác xe. Sau hơn một tháng di chuyển liên tục, cuối cùng họ cũng sắp đến đích. Chuyến đầy rắc rối, khiến Tô Thời Thanh cũng chút cảm khái.
Càng đến gần căn cứ Lưu Niên, vẻ mặt Ninh Tư Niên càng thêm nặng nề, như thể càng gần nơi đó, những ký ức mấy ùa về. Một tay đặt vô lăng, điều khiển xe chầm chậm tiến về phía , tay chỉ giơ lên xoa xoa sống mũi. Ninh Tư Niên cụp mắt, ánh mắt tối sầm, đang nghĩ gì.
“Anh đang nghĩ về những chuyện trải qua ?” Tô Thời Thanh nhận cảm xúc của Ninh Tư Niên, liền nghiêng đầu mắt . Cô vươn ngón tay chọc chọc khóe môi Ninh Tư Niên, kéo khóe môi đối phương nhếch lên một chút: “Cứ thư thái , chúng sẽ ở căn cứ Lưu Niên lâu .”
Thấy nụ mặt Tô Thời Thanh, vẻ mặt Ninh Tư Niên dịu đôi chút, tâm trạng hơn trông thấy. Thôi , dù cũng chỉ là về đó một chuyến, với thực lực hiện tại của , cũng tiếng nhất định trong căn cứ . Đang nghĩ , Ninh Tư Niên định mở lời với cô rằng , sắc mặt bỗng nhiên nghiêm nghị, đột ngột ngẩng đầu về phía xe, dường như phát hiện điều gì đó.
Gió tuyết bên ngoài từng ngừng , bông tuyết che khuất tầm , khiến chỉ thể lờ mờ thấy cảnh tượng xa xa. dù , vẫn thể thấy rõ bên vệ đường cách đó xa dường như bốn bóng , họ dường như đang chiến đấu với thứ gì đó, dù cách cửa kính xe, vẫn thể thấy âm thanh dị năng chiến đấu kịch liệt. Có !
Họ hiếm khi thấy đường, đa thời gian đều vắng lặng chỉ một chiếc xe của họ. Thỉnh thoảng thấy vài con zombie, đó là ít sinh vật cử động . Có lẽ vì bây giờ gần căn cứ nên mới thể thấy bóng dáng dị năng giả hoạt động.
“Họ hình như đang chiến đấu với zombie?” Tô Thời Thanh nheo mắt, quan sát tình hình phía , phóng khả năng cảm nhận gian của . Cô nhanh chóng nhận thấy, cấp độ dị năng của bốn cao lắm, chừng cấp hai, cấp ba. Đối thủ của họ là một đàn mười lăm, mười sáu con zombie cấp hai.
Trong tình huống lượng cực kỳ chênh lệch, địa hình ở đó cũng bất lợi cho dị năng giả — rìa đường là một bãi đất trống trải, xung quanh vật che chắn, càng địa hình nào thể hạn chế hành động của zombie. Bốn dị năng giả gần như zombie đ.á.n.h cho tan tác, họ hẳn là đều thương, hành động vẻ chậm chạp, dường như sắp mười mấy con zombie tiêu diệt bộ. Tô Thời Thanh nheo mắt: Dị năng giả thể xuất hiện gần đây, thể là của căn cứ Lưu Niên.
“Anh quen ?” Tô Thời Thanh bĩu môi, hiệu Ninh Tư Niên xem, lo lắng là quen của , “Chúng nên tay giúp họ ?”
Chiếc xe địa hình chầm chậm tiến về phía , dần dần đến gần chiến trường, cũng thể rõ diện mạo bốn . Ninh Tư Niên nheo mắt đ.á.n.h giá một lượt: trong bốn đó ba nam một nữ, ba đàn ông trông bình thường, thuộc kiểu gì nổi bật, ném đám đông cũng ai chú ý. Riêng cô gái , trông cũng khá xinh xắn, nhưng vẻ giỏi chiến đấu, khi tiếp xúc gần với zombie thì cả run rẩy thấy rõ. Và nhầm , nhưng trong khoảnh khắc đó, Ninh Tư Niên dường như thấy ba đàn ông đang đẩy cô gái về phía , đẩy cô đến mặt con zombie. Chỉ thiếu chút nữa thôi, cổ cô gái móng vuốt của zombie cào đứt.
Tìm kiếm trong trí nhớ một lượt, tìm thấy quen nào tương ứng, Ninh Tư Niên lắc đầu: “Không quen, nhưng chúng thể tiến lên giúp đỡ.” Không bốn thuộc phe nào trong căn cứ, nhưng nhỡ là thành viên trướng sư phụ, thấy c.h.ế.t mà cứu thì . Huống hồ, đối với Tô Thời Thanh và Ninh Tư Niên bây giờ, xử lý một đàn zombie cấp hai vẫn là chuyện dễ dàng.
Tô Thời Thanh đảo mắt, đó vui vẻ gật đầu: “Vậy chúng xuống xem .”
Lúc , mấy đang chật vật chiến đấu với zombie dường như cũng ánh đèn của chiếc xe địa hình thu hút, nhanh chóng liếc về phía . Khi thấy chiếc xe địa hình chầm chậm chạy tới, trong mắt mấy bùng lên vẻ mừng rỡ khôn xiết — ánh mắt đó hệt như đang thấy cọng rơm cứu mạng.
“Cứu mạng! Huynh ngang qua, cứu chúng với!” Một đàn ông trong đó kìm hét lớn, nhưng vì một chút lơ đễnh, suýt zombie đ.â.m xuyên ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-355-cuu-nguoi.html.]
Ninh Tư Niên chầm chậm dừng xe, đẩy cửa, vội vã bước xuống. Quay dặn dò hai cô bé ghế ngoan ngoãn ở yên, Tô Thời Thanh cũng liền theo xuống xe.
Hơi lạnh bên ngoài đột ngột ập đến, khiến Tô Thời Thanh tỉnh táo hẳn. Cô bước nhanh theo Ninh Tư Niên đang , nháy mắt: “Cậy thôi, về mặt chiến đấu, dị năng giả gian yếu đuối như em thì bó tay .”
Mèo Dịch Truyện
Nghe , Ninh Tư Niên sững sờ, đó hiểu và mỉm . Anh Tô Thời Thanh chuẩn giấu dị năng hệ Mộc của , Ninh Tư Niên cũng ý kiến gì, dù tình hình trong căn cứ phức tạp, tự giữ một lá bài tẩy thì luôn . Mặc dù lẽ, lá bài tẩy trong tay Tô Thời Thanh nhiều.
Bốn đang zombie vây công, vì tầm hạn chế, họ thấy ai xuống xe , chỉ lờ mờ thấy chiếc xe địa hình dường như dừng cách đó xa. Một đàn ông trong đó c.ắ.n răng, còn kêu cứu thật lớn thì mắt bỗng lóe lên một luồng ánh sáng xanh. Anh lập tức trợn tròn mắt – thấy hàng chục tia sét tự nhiên ngưng tụ giữa trung.
Những tia sét xanh tím khẽ nhấp nháy, rõ ràng chỉ là một đường mảnh mai, nhưng uy áp phát khiến thể nhúc nhích. Dù từng trải qua, nhưng lúc bốn đó những tia sét dày đặc mắt, đều kìm nuốt nước bọt, tim đập nhanh hơn. Trực giác mách bảo họ, những tia sét nguy hiểm.
Và đợi bốn kịp phản ứng, những tia sét đang lơ lửng giữa trung bỗng nhiên bổ thẳng xuống, đ.á.n.h trúng chính xác mười mấy con zombie bên , một con nào thoát. Những con zombie vốn đang nhe nanh múa vuốt, khi đối mặt với luồng sét xanh tím , mất khả năng chống cự. Chỉ cần dính một đòn sét, cả con zombie lập tức đ.á.n.h cháy đen, đổ sầm xuống đất, tứ chi vẫn còn co giật liên hồi, giây tiếp theo liền ngừng hẳn sự sống.
Mười mấy con zombie suýt chút nữa tiêu diệt gọn bốn , nhưng khi đối mặt với chiêu sét , chỉ trong một khoảnh khắc quét sạch. Bốn gần như ngây . Họ còn màng đến vết thương , chỉ ngơ ngác lũ zombie la liệt đất.
Và khi tất cả zombie vây quanh họ đều gục ngã, bóng dáng hai Ninh Tư Niên và Tô Thời Thanh cuối cùng cũng xuất hiện mắt . Ninh Tư Niên mặc một chiếc áo khoác gió màu đen rộng rãi, cổ quàng khăn len màu nâu sẫm, tóc mái rủ xuống che một phần đôi mắt, cùng với biểu cảm lạnh nhạt mặt, tạo cho cảm giác xa cách và thờ ơ. Anh một tay đút túi áo khoác, cứ thế bước chậm rãi về phía bốn , tốc độ nhanh chậm, tà áo khoác bay phấp phới trong gió lạnh, tôn lên vóc dáng cao ráo của Ninh Tư Niên.
Tô Thời Thanh thì khoác tay đối phương, mỉm rạng rỡ sánh bước bên cạnh. Khác với cảm giác mà Ninh Tư Niên mang , Tô Thời Thanh mắt cong cong, khóe môi khẽ nở nụ , tạo cho cảm giác ôn hòa. Cô mặc chiếc áo khoác gió cùng màu với Ninh Tư Niên, chỉ là chiếc khăn quàng cổ bằng màu đỏ tươi, tôn lên vẻ mặt hồng hào của cô. Mái tóc dài buộc cao thành đuôi ngựa lưng, trông gọn gàng, toát lên vẻ năng động. Một nam một nữ cứ thế sánh bước về phía bốn , cử chỉ của họ mật, qua là ngay là một cặp tình nhân.
Khi thấy dung mạo của Tô Thời Thanh, trong mắt ba đàn ông lóe lên vẻ kinh ngạc. Họ hiếm khi thấy một phụ nữ sắc khí đến trong thời mạt thế. Làn da Tô Thời Thanh trắng nõn, khuôn mặt phảng phất vẻ hồng hào khỏe mạnh, đôi mắt tinh xảo mang theo chút linh khí, dáng vẻ khi càng khiến thể rời mắt. Ba đàn ông kìm nuốt nước bọt, nhất thời chút đờ đẫn.
“Hừm.” Vẻ mặt vốn dĩ lạnh nhạt của Ninh Tư Niên, giờ khắc lập tức tối sầm vài phần. Anh chú ý đến ánh mắt mấy đàn ông dán chặt Tô Thời Thanh, tâm trạng lập tức chút vui, bắt đầu hối hận vì cứu mấy ? Ninh Tư Niên tiến lên một bước, chắn tầm của mấy đàn ông , ngẩng đầu, từ cao xuống họ. Chiều cao của cao hơn nhiều so với mấy đàn ông , trông khí thế cũng càng mạnh mẽ hơn.
Mấy đàn ông ánh mắt âm trầm của Ninh Tư Niên đến rùng , dường như cảm nhận một tia sát khí, vội vàng rụt mắt .
“Cảm ơn tay giúp đỡ.” Một đàn ông trông như đội trưởng tiến lên một bước, sắc mặt tái nhợt lời cảm ơn. Anh thương nhẹ, lưng một vết m.á.u do zombie cào, trông khá sâu, chuyện cũng mất vài phần sức lực.
“ tên Lạc Khánh Quân, là đội trưởng tiểu đội thám hiểm của căn cứ Lưu Niên. Bốn chúng đến đây thu thập vật tư, nhưng cẩn thận đ.á.n.h thức một đàn zombie đang ngủ đông.” “Nếu nhờ kịp thời tay giúp đỡ, e rằng mấy chúng trụ nổi .” Lạc Khánh Quân trông vẻ cung kính cảm ơn, nhưng ánh mắt thi thoảng vẫn liếc về phía Tô Thời Thanh bên cạnh Ninh Tư Niên. Khiến Ninh Tư Niên suýt chút nữa ném một quả cầu sét qua.
---