Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 3: Chuẩn bị Vật tư ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:11:51
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vị bác sĩ đến khám bệnh cũng rời khi kiểm tra cho An Nhiên. Cuối cùng cũng yên tĩnh trở … Căn phòng bệnh một nữa chỉ còn Tô Thời Thanh và An Nhiên giường bệnh, cứ như chuyện gì xảy . Chỉ Tô Thời Thanh , chỉ suýt chút nữa thôi, em gái cô thật sự đuổi khỏi phòng bệnh. May mắn vàng mang về từ mạt thế.
Ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, Tô Thời Thanh khổ một tiếng: Mặc dù cô thường cảm thấy tiền là vạn năng, ví dụ như nó thể chữa khỏi bệnh cho em gái, nhưng hiện tại, tiền thì thật sự sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Yên lặng An Nhiên giường bệnh, Tô Thời Thanh mím chặt môi, trong đầu tính toán những việc tiếp theo. Không gian xuyên đến mạt thế, trong mắt Tô Thời Thanh – một đầu óc kinh doanh – nghi ngờ gì là một cơ hội buôn bán khổng lồ.
Việc đầu tiên Tô Thời Thanh cần là thu thập vật tư mang sang mạt thế. Trong thế giới nơi virus zombie bùng phát, tất cả các nhà máy ngừng sản xuất, lương thực, t.h.u.ố.c men và các nguồn tài nguyên khác dần trở nên khan hiếm, trong khi vàng bạc châu báu vốn chỉ dùng để chiêm ngưỡng trở nên vô giá trị. những thứ thể đổi thành tiền để kéo dài sự sống cho em gái cô.
Thời gian còn cho Tô Thời Thanh nhiều. Với tính cách của Tô Anh, chắc chắn sẽ báo cáo chuyện xảy ở bệnh viện cho cha cô ngay lập tức. Nguồn gốc của tiền lớn như thể giải thích , và dựa nhiều năm sống cùng cha , Tô Thời Thanh hiểu rõ rằng họ chắc chắn cũng sẽ nghi ngờ về điều , thể sẽ cử đến âm thầm giám sát cô.
Một khi giám sát, việc Tô Thời Thanh thu thập vật tư chắc chắn sẽ bại lộ, và sẽ tệ nếu sự tồn tại của ngọc bội cũng tiết lộ. Vì , cô tranh thủ lúc nhà họ Tô kịp phản ứng, rời khỏi bệnh viện để chuẩn vật tư.
Đây là bệnh viện nhất thành phố, cho dù Tô Anh và những khác ưa An Nhiên đến mấy cũng thể tay ở đây, huống chi cô đặc biệt dặn dò . Vậy nên hiện tại, khi cô rời , An Nhiên ở đây vẫn coi như an .
Hiện tại tài chính dư dả, nhưng khi tiền cô nhất định sẽ thuê bốn vệ sĩ cho An Nhiên... , mười !
Tô Thời Thanh thở dài một , cuối cùng sâu bóng hình yên tĩnh giường bệnh, khẽ lẩm bẩm: "An Nhiên, đợi chị về."
Đội mũ và đeo khẩu trang, tự ngụy trang xong xuôi, Tô Thời Thanh nhanh chóng rời bệnh viện, tùy tiện bắt một chiếc taxi ven đường, chỉ định đến khu phố thương mại sầm uất nhất trung tâm thành phố.
Hai triệu một trăm ngàn tiền mặt, khi trả hết viện phí cho em gái thì nhanh chóng hao hụt, chỉ còn một trăm ngàn. Tuy nhiên, một trăm ngàn tạm thời cũng đủ dùng.
Trên đường , Tô Thời Thanh cũng lãng phí thời gian, mà nhắm mắt bắt đầu sắp xếp ký ức của cơ thể "Tô Thời Thanh" ở mạt thế. Trong ký ức của đối phương, Tô Thời Thanh thấy sự chấp niệm của cô .
Cha của "Tô Thời Thanh" mất sớm, chỉ còn cô và em gái nương tựa , sống nhờ ở nhà dì. Ngay khi mạt thế ập đến, gia đình dì uy h.i.ế.p em gái cô, buộc cô bé liên tục ngoài tìm kiếm vật tư. Còn vật tư mà "Tô Thời Thanh" liều mạng tìm về, chỉ ít rơi tay cô và em gái. Cô nhường hết thức ăn và nước uống cho em gái nhỏ tuổi, điều khiến "Tô Thời Thanh" cuối cùng c.h.ế.t đói trong một ngoài.
Đó là một cặp chị em bi thảm.
điều khiến Tô Thời Thanh bận tâm là điểm , mà là cô em gái ở mạt thế , một khuôn mặt giống hệt An Nhiên. Thậm chí ngay cả cái tên cũng giống , đều gọi là Tô An Nhiên.
Không là trùng hợp , trong cõi vô hình, dù là hiện đại mạt thế, hai chị em đều luôn chỉ thể dựa dẫm .
An Nhiên ...
Cảnh vật ngoài cửa sổ xe nhanh chóng lướt qua phía , Tô Thời Thanh mở mắt, theo bản năng đầu về hướng bệnh viện. Tô Thời Thanh tự nhận là lòng trắc ẩn, nhưng lẽ vì sự giống về ngoại hình mà cô cảm thấy thêm một chút lưu luyến với cô em gái ở mạt thế . Thôi , vì chiếm cứ thể của , cũng nên gì đó cho đối phương.
Và khi tiếp nhận ký ức của ở mạt thế , Tô Thời Thanh cũng hiểu rõ quy tắc xuyên của ngọc bội. Thời gian trong gian ở trạng thái tĩnh, vật tư đặt trong dù bao lâu cũng sẽ hỏng. Và khi Tô Thời Thanh ở trong một thế giới, thời gian của thế giới sẽ tương đối tĩnh lặng. Nói cách khác, cho dù Tô Thời Thanh sống sót chật vật ở mạt thế cả một năm, khi trở về hiện đại thì thời gian cũng chỉ trôi qua trong chốc lát. Điều nghi ngờ gì tạo thuận lợi cực lớn cho hành động của Tô Thời Thanh.
cần lưu ý rằng, cái c.h.ế.t ở bất kỳ thế giới nào cũng đều là thật, và mỗi truyền tống đều cách ít nhất ba ngày.
Mạt thế trong ký ức đầy rẫy m.á.u tanh, tàn nhẫn và tràn ngập nguy hiểm khắp nơi. Tô Thời Thanh cố gắng bỏ qua những cảnh tượng khó chịu đó, suy nghĩ về việc xuyên đầu tiên nên mang theo những thứ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-3-chuan-bi-vat-tu.html.]
Lương thực, nước, thuốc.
Ba thứ là những thứ quan trọng nhất để đảm bảo sự sống của con , sự quan trọng đó cũng đồng nghĩa với giá trị cao hơn. Tô Thời Thanh quyết định sẽ bắt đầu từ ba thứ .
Lương thực, no lâu, dễ bảo quản, ví dụ như bánh quy nén.
Nước, chỉ cần sạch sẽ là .
Thuốc men, nhất nên chuẩn một ít tất cả các loại, đặc biệt là t.h.u.ố.c kháng viêm, cồn và gạc.
Trong ký ức, con sống sót ở mạt thế thương gần như là chuyện cơm bữa, và những vết thương xử lý dễ viêm nhiễm, lở loét, cuối cùng dẫn đến tử vong.
Chỉ trong mười phút di chuyển, Tô Thời Thanh liệt kê một danh sách trong đầu. Đến phố thương mại, Tô Thời Thanh nhanh chóng tìm mục tiêu và xông một siêu thị.
"Bốp!"
Khi nhân viên thu ngân trong cửa hàng còn kịp phản ứng, Tô Thời Thanh vẻ lấy từ trong túi, nhưng thực chất là từ gian, rút một xấp tiền mặt dày cộp ném lên bàn: "Chuẩn cho năm trăm thùng nước, năm trăm thùng bánh quy nén, nhanh lên." Tô Thời Thanh kéo khẩu trang lên cao hơn một chút, ngắn gọn súc tích.
Đương nhiên, Tô Thời Thanh thanh toán bằng thẻ, chỉ là hiện tại tất cả tài khoản ngân hàng của cô đều sự kiểm soát của nhà họ Tô, chỉ tiền mặt là an nhất. Cô giải quyết xong việc vật tư khi nhà họ Tô đến, nếu chuyện sẽ khó khăn hơn nhiều. Ít nhất bây giờ, Tô Thời Thanh vẫn thực lực để đối đầu với hào môn thế gia.
Có lẽ vì khí thế ném tiền của Tô Thời Thanh quá kinh , nhân viên thu ngân mất một lúc mới hồn, xấp tiền mặt dày cộp bàn, giọng điệu mơ hồ: "Vâng ạ... ơ, xin hỏi hàng lớn thế nên giao đến cho quý khách ạ?"
Nghe , lông mày vành mũ của Tô Thời Thanh khẽ nhíu . Cô thể công khai thu nhận nhiều vật tư như gian mắt bao , mà hiện tại cũng thời gian để Tô Thời Thanh tìm một nhà kho chuyên dụng để cất giữ vật tư.
Suy nghĩ hồi lâu, Tô Thời Thanh nhân viên thu ngân: "Kho của các cô bao nhiêu bánh quy nén và nước?"
"Kho phía thì nhiều lắm, chủ yếu chứa một vật dụng sinh hoạt, nhưng thật tình cờ, ông chủ chúng mới mua một lượng lớn bánh quy và nước đặt trong nhà kho ở ngoại ô phía Bắc thành phố." Nhận thấy Tô Thời Thanh là một khách hàng lớn, nhân viên thu ngân cũng trở nên nhiệt tình, giới thiệu cho cô.
Ngoại ô phía Bắc thành phố...
Tô Thời Thanh suy nghĩ một chút về cách, gật đầu: "Được, tất cả hàng hóa ở đó đều . Với , cũng mượn nhà kho đó một ngày."
Mèo Dịch Truyện
" là một vị tài thần lớn!"
Mắt nhân viên thu ngân sáng rỡ: "Cái ... lẽ cần bàn bạc với ông chủ một chút."
Tô Thời Thanh đồng hồ, giục: "Làm ơn nhanh lên, đang vội."
Nhân viên thu ngân liên tục gật đầu, gọi điện thoại, đợi khi thì giơ hai ngón tay lên với Tô Thời Thanh: "Ông chủ , tính cả tiền thuê nhà kho đó, tổng cộng là hai mươi ngàn."
"Được." Thời gian cấp bách, Tô Thời Thanh cũng còn tâm trạng mặc cả, cô lập tức đồng ý, rút thêm một xấp tiền mặt từ gian ném lên quầy: "Gửi địa chỉ cho ."
---