Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 299: Bất Ngờ Hay Kinh Hãi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:27:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mùa đông mạt thế lạnh giá, lạnh buốt thấu xương, nhưng trời vẫn đổ tuyết. Bầu trời đêm khuya chỉ còn vầng trăng sáng vằng vặc, ánh trăng lạnh lẽo rải xuống, xuyên qua kẽ lá tạo thành những vệt sáng lốm đốm mặt đất. Lúc hai ba giờ sáng, xung quanh vẫn tối đen như mực, chỉ ánh lửa trại le lói, miễn cưỡng chiếu sáng một gian nhỏ.

 

Chị Khánh gặm miếng bánh mì đông cứng trong tay, suy nghĩ miên man, thầm tính toán trong lòng bước tiếp theo nên gì. Tiểu Hòa đang nghỉ ngơi cũng tỉnh giấc vì tiếng động, cô bé cầm một chai nước, chậm rãi bước đến cạnh chị Khánh.

Mèo Dịch Truyện

 

“Chị Khánh, chị cả đêm nghỉ ?” Nhìn sắc mặt chị Khánh, giọng điệu Tiểu Hòa chắc nịch, mặt lộ rõ vẻ đồng tình.

 

“Chị mệt.” Chị Khánh khẽ lắc đầu.

 

Thực mệt, mà là chị Khánh dám lơi lỏng cảnh giác lúc . Chị sợ nếu ngủ quên, kịp thời nhận điều bất thường xung quanh, sẽ khiến những chị em bên cạnh hy sinh vô ích. Dù chút xót xa cho tình trạng sức khỏe của chị Khánh, nhưng Tiểu Hòa cũng , trong cảnh hiện tại, chị Khánh nghỉ ngơi mới thể đảm bảo an cho những xung quanh ở mức độ lớn nhất. Dứt khoát, Tiểu Hòa cũng tiếp tục nghỉ ngơi nữa, cô bé cạnh chị Khánh, bắt đầu trò chuyện vu vơ với đối phương.

 

Ngọn lửa trại mặt nhảy múa, củi cháy tí tách, chiếu sáng khuôn mặt những xung quanh. Chị Khánh chằm chằm ngọn lửa, chút ngẩn . Một đêm dài căng thẳng khiến chị cũng chút mệt mỏi lúc , vô thức thất thần.

 

Tuy nhiên, cũng chính trong khắc thất thần đó, một bàn tay bất ngờ từ trong bóng tối bên cạnh vươn , thẳng tới cổ chị Khánh!

 

Chưa kịp để chị Khánh phản ứng, Tiểu Hòa bên cạnh kinh hô một tiếng, đó lao tới ôm chầm lấy chị Khánh, đẩy chị ngã xuống đất, vặn né bàn tay lóe lên tia sét . Lần Tiểu Hòa đeo kính, trong tình huống cấp bách , cô bé cũng màng đến việc tiêu hao dị năng vượt quá giới hạn của bản , mà liên tục sử dụng nó. Khu rừng tối đen mà ánh lửa chiếu tới , đối với những khác thì thấy bất kỳ đổi nào; nhưng đối với Tiểu Hòa, một dị năng giả hệ thị lực, thì nơi đó như ban ngày, cô bé thể hành động diễn trong bóng tối.

 

Ban đầu Tiểu Hòa định đưa chai nước cho chị Khánh uống một ngụm, nhưng ai ngờ, đầu , cô bé vặn thấy bóng dáng Ninh Tư Niên xuất hiện từ trong gian.

 

Trong bóng tối vốn trống rỗng, một bóng đàn ông cao lớn bỗng nhiên xuất hiện, mang theo cảm giác áp bức khó tả, vươn tay thẳng tới yết hầu của chị Khánh.

 

Cú lao tới của Tiểu Hòa thành công giúp chị Khánh đang thất thần tỉnh táo trở . Chưa kịp rõ chuyện gì đang xảy mắt, nhưng cơ thể cảm nhận nguy hiểm một bước. Chị Khánh bản năng ôm Tiểu Hòa lòng, đó cùng cô bé lăn một vòng nhanh chóng dậy.

 

Thế nhưng, chị Khánh mới thẳng , thấy một tia sét màu xanh tím như rắn trườn lao về phía . Chỉ bằng mắt thường cũng thể phân biệt uy lực của nó hề nhỏ. Không kịp né tránh, chị Khánh chỉ thể vội vàng đẩy Tiểu Hòa trong lòng sang một bên, còn thì dùng chịu đựng đòn tấn công .

 

Phát một tiếng rên đau đớn trầm thấp, khóe miệng chị Khánh chậm rãi chảy một vệt máu, nhưng giờ phút chị còn tâm trí để quan tâm đến điều đó. Ánh mắt kinh hãi đàn ông một nữa xuất hiện, ánh mắt chị Khánh lạnh băng, một vững vàng chắn ở phía .

 

Hai ba mươi vốn đang nghỉ ngơi phía lập tức bừng tỉnh, tất cả đều lộ vẻ kinh ngạc. Họ lập tức bỏ thứ tay, nhanh chóng bước đến bên cạnh chị Khánh. Bởi vì từng chứng kiến đàn ông xuất hiện và biến mất như ma quỷ, nên , một ai dám tách rời. Họ dựa sát , chỉ cần một tấn công bất ngờ, những khác sẽ lập tức phản ứng.

 

Còn Ninh Tư Niên đối diện cảnh , gương mặt vô cảm ẩn hiện một nụ nhạt, nhưng nhanh vụt tắt. Những để đề phòng tấn công bất ngờ, cảnh giác hơn nhiều, nhưng nhận rằng, việc họ sát như , nếu một dị năng giả hệ Mộc xuất hiện, dễ dàng thể tiêu diệt cả nhóm. Một khi những dây leo cứng rắn trồi lên từ mặt đất, những sẽ chỗ nào để trốn thoát, những đồng đội ban đầu dựa sát để bảo vệ lẫn , giờ đây trở thành chướng ngại vật cản trở họ né tránh.

 

“Ngươi xuất hiện .” Chị Khánh trừng mắt đàn ông mặt, dửng dưng lau vệt m.á.u ở khóe miệng, bàn tay buông thõng bên hông siết chặt thành nắm đấm. “Chẳng lẽ ngươi chỉ trốn chui trốn lủi ? Có bản lĩnh thì quang minh chính đại đ.á.n.h với một trận xem nào!” Chị Khánh lạnh một tiếng, buông lời cay nghiệt đồng thời, ánh mắt tập trung chặt chẽ đàn ông mặt, sợ đối phương đột nhiên biến mất, xuất hiện ở một nơi khác.

 

, Ninh Tư Niên hiển nhiên ý định tiếp tục trốn tránh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-299-bat-ngo-hay-kinh-hai.html.]

Ngoài dự đoán của tất cả , đối mặt với lời khiêu khích của chị Khánh, Ninh Tư Niên thờ ơ khẽ gật đầu: “Được thôi, thì quang minh chính đại đ.á.n.h một trận .”

 

Phản ứng như khiến chị Khánh và những phía đều ngẩn .

 

Tiểu Hòa đang ẩn trong đám đông càng c.ắ.n chặt môi . Tại … tại đối phương phản ứng như ? Rõ ràng địch đông ít, rõ ràng chị Khánh thể thật sự một chọi một với , đàn ông rốt cuộc gì? Muốn khiến bọn họ lơi lỏng cảnh giác, đó bất ngờ dùng chiêu biến mất ? Tim Tiểu Hòa đập nhanh như nhảy khỏi lồng ngực, cảm giác bất an chiếm lấy tâm trí cô bé, nhưng , cô bé thật sự đoán đối phương định gì. Nói cho cùng, địch ở trong tối ở ngoài sáng, những manh mối mà bên nắm giữ vẫn quá ít, căn bản thể nắm rõ ranh giới của đàn ông đó.

 

Nhìn đám đông cảnh giác và nghi hoặc mặt, Ninh Tư Niên vội vàng cởi chiếc áo khoác bông quá cồng kềnh bên ngoài. Áo len đen ôm sát nổi bật vòng eo thon gọn của . Ánh mắt Ninh Tư Niên hờ hững, giơ một tay vẫy về phía chị Khánh, giọng điệu rõ ràng hề cảm xúc, nhưng khó hiểu khiến cảm thấy đây là một sự khiêu khích: “Cô lên? Hay là… các cùng lên?”

 

Quá phô trương. Hành động của đối phương thật sự quá phô trương . Ai cũng thể nhận điều bất thường. Phong cách hành xử của đàn ông giống cách từng lẻn tấn công từ . Hắn rốt cuộc gì?

 

“Sao? Không dám ?” Ninh Tư Niên cong môi, dường như cũng đối phương điều lo ngại. cũng sớm chuẩn .

 

Từ trong túi áo nhẹ nhàng lấy một ống nghiệm niêm phong kín, trong ống nghiệm thủy tinh, một loại chất lỏng màu xanh nhạt lẳng lặng chứa đựng bên trong. Và ngay khoảnh khắc lọ t.h.u.ố.c xuất hiện, mắt chị Khánh đỏ bừng – “Đó là d.ư.ợ.c tề mà chúng nghiên cứu !”

 

Đó là hai lọ d.ư.ợ.c tề duy nhất mà tổ chức của họ dốc hết sức lực, bắt vô vật thí nghiệm ở bên ngoài, mới nghiên cứu trong một sự cố ngoài ý ! “Muốn ?” Ninh Tư Niên dùng hai ngón tay kẹp lọ thuốc, nhẹ nhàng lắc hai cái về phía , cất lọ t.h.u.ố.c , “Muốn thì tự đến mà lấy.”

 

Lần , chị Khánh thể nhịn nữa. Chị đưa tay kéo chiếc khẩu trang mặt lên cao, đôi mắt lộ ngoài lạnh lẽo thấu xương sát ý. Chị Khánh dậm chân mạnh xuống đất, một xông lên phía , định dò la thực lực của đàn ông cho tất cả .

 

Tuy nhiên, ngay lúc chị sắp xông đến mặt Ninh Tư Niên, chị Khánh chợt thấy gương mặt bình thản của đàn ông đó, đột nhiên nở một nụ đắc ý. Hắn dường như đang , vì chị Khánh cuối cùng mắc bẫy. Nụ khiến chị Khánh như rơi hầm băng, chị chuyện gì xảy , nhưng phản ứng của đối phương cho thấy rõ ràng, việc chị xông lên lúc , lẽ là một lựa chọn sáng suốt. Chị Khánh do dự.

 

Và chính khoảnh khắc do dự Ninh Tư Niên nắm bắt sơ hở ngay lập tức – Tia sét như ngưng tụ thành một chiếc roi, quét ngang về phía chị Khánh, buộc chị giảm tốc độ, nghiêng né tránh. Ngay lúc chị Khánh đang bận rộn né tránh đòn tấn công, chị chợt thấy đàn ông mặt cất lời.

 

Gương mặt đàn ông đó dịu đôi chút, nhẹ nhàng cất tiếng: “Thời Thanh, tay !”

 

Giây tiếp theo, chị Khánh cảm thấy mặt đất dường như cũng đang rung chuyển nhẹ. Sắc mặt chị chợt tái mét. Chị vấn đề ! Bóng đen mà đàn ông mang cho họ quá lớn, đến mức khi xuất hiện, tất cả sự cảnh giác của họ đều tập trung , mà bỏ qua một điểm khác – đàn ông còn đồng bọn của .

 

Ánh trăng đổ xuống, một bóng mảnh khảnh từ lúc nào ngọn cây, mái tóc dài khẽ bay trong gió, ánh trăng, tựa như điểm một vòng bạc lấp lánh. Đó là một phụ nữ. Một phụ nữ với nụ nơi khóe môi. Chị Khánh khẽ ngẩng đầu, phụ nữ đang ngọn cây, xuất hiện từ lúc nào, chỉ cảm thấy m.á.u dồn ngược lên đỉnh đầu, tay chân lạnh ngắt.

 

Tô Thời Thanh mỉm , tinh quái và linh động, nhưng trong mắt những của tổ chức, như ác quỷ đoạt mạng. “Bất ngờ đây!” Tô Thời Thanh vẫy tay, khẽ một tiếng, nhẹ nhàng cất lời như đang dỗ dành trẻ con. Giọng dịu dàng, như mang theo một chút cưng chiều, khiến kìm mà chìm đắm đó.

 

Thế nhưng giây tiếp theo – Vô dây leo to bằng cánh tay, đầu nhọn hoắt, từ đất trồi lên! Mục tiêu rõ ràng là xuyên thủng cơ thể những của tổ chức. Chỉ thấy tiếng “phập phập” xuyên thủng da thịt vang lên, khi tất cả còn kịp phản ứng, vài dây leo đ.â.m trúng, xuyên thủng cơ thể. Họ thậm chí còn kịp kêu lên một tiếng đau đớn, dây leo nghiền nát đầu.

 

Rõ ràng là những dây leo ôn hòa và phổ biến nhất, nhưng uy lực sát thương mà chúng bùng phát lúc khiến tất cả run sợ. Và đám đông ban đầu tụ tập để tránh tấn công bất ngờ, giờ đây trở thành mục tiêu rõ ràng nhất trong mắt Tô Thời Thanh.

 

---

Loading...