Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 243: Thanh An ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:58:12
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Thời Thanh trở phòng bệnh, bắt đầu thường lệ rửa mặt, lau cho An Nhiên. Người liệt giường lâu ngày cần xoa bóp thường xuyên, nếu , dù một ngày nào đó An Nhiên tỉnh , cơ bắp cũng sẽ teo rút. Về điểm , Tô Thời Thanh luôn tự , sợ khác qua loa, mà cô như suốt mấy năm . Vì , dù An Nhiên hôn mê giường bệnh lâu như , nhưng cô bé hề mùi khó chịu, trái còn thoang thoảng hương thơm nhẹ nhàng, cả từ xuống đều sạch sẽ, là chăm sóc chu đáo.
Chờ đến khi xoa bóp xong, lau sạch cơ thể, Tô Thời Thanh cho An Nhiên bộ quần áo bệnh viện sạch sẽ mới, đó đắp chăn cẩn thận cho cô bé. Xong xuôi việc, Tô Thời Thanh liền bò bên đầu giường, lặng lẽ ngắm gương mặt nghiêng hôn mê của An Nhiên, ánh mắt dịu dàng, đầu óc dần trở nên trống rỗng, cần suy nghĩ gì cả, lòng cô tự nhiên bình yên trở .
Cho đến khi cửa phòng bệnh nhẹ nhàng mở , Tô Thời Thanh mới đầu , thấy Nhược Lạp với vẻ mặt sa sầm dẫn Anh Diệp . Vừa , còn loáng thoáng thấy Anh Diệp lẩm bẩm trong miệng: " thật xem, rốt cuộc là bệnh nhân nào mà khiến đại ca bận tâm đến thế..."
Sắc mặt Nhược Lạp âm trầm, ở hành lang bệnh viện, cô đuổi , nhưng Anh Diệp cứ như một cục kẹo nougat dính răng, cũng bỏ , sống c.h.ế.t chịu tin đại ca của là tự nguyện ở bệnh viện. Bất đắc dĩ, Nhược Lạp đành với đối phương – khi nào tự thấy bệnh nhân đó, sẽ hiểu thôi.
Thế nên Anh Diệp liền theo phòng bệnh.
Mà thấy hai Nhược Lạp , Tô Thời Thanh nhíu mày, chút hiểu ý của đối phương. Đây là phòng bệnh của em gái cô, tùy tiện dẫn mất sự yên tĩnh ở đây, khiến Tô Thời Thanh chút thoải mái.
"Em yêu, em đừng lo, sẽ chuyện gì ." Nhược Lạp dường như nhận sự bất mãn của Tô Thời Thanh, nghiêng đầu sang, khẽ gật đầu.
Tô Thời Thanh vẫn tin tưởng Nhược Lạp, tuy nhiên, còn đợi cô phản ứng gì, Anh Diệp bước lên một bước, đến bên cạnh giường bệnh.
Mèo Dịch Truyện
"Không chỉ là một cô bé bình thường thôi ? Đại ca, tại ..."
Lời bỗng nhiên dừng khi thấy dáng vẻ của An Nhiên giường bệnh. Anh Diệp ngây cô bé đang hôn mê giường bệnh, đại não chợt ngừng hoạt động, cả cứng đờ tại chỗ, ngay cả thở cũng vô thức nín .
Đây là...
Đồng tử dần dần co rút, gương mặt giường bệnh cực kỳ giống Tiểu Quai, Anh Diệp chút dám tin những gì đang thấy. Nếu Tô Thời Thanh và Tiểu Quai chỉ đôi chút tương đồng ở mày mắt, thì cô bé đang giường bệnh , gần như đúc từ cùng một khuôn với Tiểu Quai.
Khi họ nhặt Tiểu Quai, cô bé vẫn chỉ là một đứa trẻ sơ sinh trong tã lót, Anh Diệp tận mắt chứng kiến cô bé lớn lên từng chút một, dáng vẻ của cô bé ở mỗi giai đoạn đều ghi nhớ kỹ càng trong lòng. Cô bé giường bệnh , quả thực giống hệt Tiểu Quai hồi năm, sáu tuổi!
Đồng tử run rẩy, thở của Anh Diệp dần gấp gáp, sự kinh ngạc vô song đang công kích đại não , khiến suy nghĩ của chút hỗn loạn. nhanh đó, trong đầu óc tỉnh táo hơn một chút, một ý nghĩ dần dần hiện lên.
Nếu Tô Thời Thanh và Tiểu Quai trông giống chỉ là một sự trùng hợp, thì dáng vẻ của em gái Tô Thời Thanh chẳng lẽ vẫn là một sự trùng hợp ?
Hay là...
Đại não Anh Diệp đột nhiên nổ tung, mắt đỏ hoe, giọng khàn đặc nên lời. Anh dường như thể hiểu tại đại ca ở đây.
"Các ..." Tô Thời Thanh Anh Diệp với dáng vẻ kỳ lạ, đầu Nhược Lạp, lông mày dần nhíu chặt. Cô cảm thấy hai mắt dường như đang giấu chuyện gì đó, hơn nữa chuyện hình như còn liên quan đến An Nhiên.
"Không gì ." Nhược Lạp dường như sớm đoán phản ứng của Anh Diệp, mỉm với Tô Thời Thanh, bước tới vỗ vai Anh Diệp đang cứng đờ tại chỗ.
Anh Diệp chợt bừng tỉnh, gần như loạng choạng xoay , một tay túm lấy tay Nhược Lạp, giọng gần như thể kiểm soát mà run rẩy: "Là Tiểu Quai, là Tiểu Quai đúng ? Đại ca, cô ở đây vì Tiểu Quai đúng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-243-thanh-an.html.]
Tiểu Quai?
Tô Thời Thanh một bên nhíu mày, chút rõ đối phương đang đ.á.n.h đố gì, chỉ là sự cảnh giác trong lòng dần dâng lên, cô chút động đậy mà chắn giữa giường bệnh và Anh Diệp.
"Giọng đừng quá kích động, phiền bệnh nhân nghỉ ngơi ." Thần sắc Nhược Lạp ngược bình tĩnh, còn nhớ nhắc nhở đối phương đừng lớn tiếng ồn ào.
Anh Diệp còn thể bình tĩnh nữa?
Giọng gần như nghẹn ngào, hốc mắt đỏ hoe: "Đại ca, cô tìm thấy đúng ? Tìm thấy của Tiểu Quai , đúng ?"
Nhược Lạp rũ mắt, thừa nhận cũng phủ nhận.
Tô Thời Thanh ở một bên trợn tròn mắt, tim đập đột ngột nhanh hơn: Chờ ... Họ đang gì ?
Tiểu Quai nào, nào?
Nhược Lạp mang DNA của Tô Thời Thanh so sánh với Tiểu Quai, nhưng kết quả vẫn , cô vốn dĩ bao giờ quá chắc chắn về những chuyện bằng chứng. Chỉ là những ngày chung sống , khiến cô càng ngày càng khẳng định suy đoán của .
Vì , ánh mắt của cả Anh Diệp và Tô Thời Thanh, Nhược Lạp chậm rãi gật đầu.
"DNA mang xét nghiệm , kết quả sẽ trong vài ngày nữa." Nhược Lạp Tô Thời Thanh, An Nhiên giường bệnh, nhẹ giọng với Anh Diệp, "Anh hề nghĩ sai, hai họ thể là chị em ruột của Tiểu Quai."
Nhìn Tô Thời Thanh mà sững sờ tại chỗ, Nhược Lạp mỉm : "Anh xem, em gái em trai lưu lạc bên ngoài mà em , tìm thấy cho em ."
Em... em gái của ?
Tiểu Quai?
Tô Thời Thanh mở to mắt, trái tim dường như cũng ngừng đập một nhịp, cô cứng đờ tại chỗ phản ứng thế nào. Còn Anh Diệp thì càng kiềm chế bản , hít sâu một , nhưng vẫn nhịn hai giọt nước mắt lăn dài ở khóe mi.
Tiểu Quai vẫn luôn tìm cha ruột của , hỏi họ, năm xưa tại vứt bỏ cô bé? Bây giờ cuối cùng tìm thấy , nhưng Tiểu Quai còn nữa. Rõ ràng chỉ còn nửa năm, chỉ còn sáu tháng nữa thôi, Tiểu Quai thể về nhà .
"Tiểu Quai..." Tô Thời Thanh giơ tay ôm ngực, chút ngẩn , "Đây là cái tên các đặt cho cô bé ?"
"Là biệt danh." Nhược Lạp lắc đầu, dường như nhớ điều gì đó, mỉm dịu dàng, "Tên của Tiểu Quai là Khanh An."
Đó là cái tên mà mấy bọn họ tra cứu cả đêm trong từ điển mới tìm , bởi vì nhặt Tiểu Quai ở trong nước, nên họ cũng đặt một cái tên mang phong cách trong nước. Khanh An, mỗi gọi tên đều là một lời chúc phúc dành cho cô bé.
---