Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 22: Cắn câu rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:12:10
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vì Tô Thời Thanh lúc chặn ngay cửa, Vương Chí An thể thấy những khác đang lén lút theo dõi và xem kịch vui bên ngoài. Tuy chút kinh ngạc dáng vẻ của Tô Thời Thanh trong thoáng chốc, nhưng sắc mặt Vương Chí An nhanh chóng trở nên hung tợn.

 

"Con ranh c.h.ế.t tiệt, trốn kỹ đến mấy thì lão tử chẳng vẫn tìm mày !" Vương Chí An hừ lạnh một tiếng, hung ác Tô Thời Thanh chỉ cách vài bước chân. "Mày ở đây một hưởng phúc, con trai lão tử c.h.ế.t đói, lão tử sẽ g.i.ế.c mày!"

 

Như đang một tên hề nhảy nhót la ó, Tô Thời Thanh thờ ơ, ánh mắt chú ý đến vụn bánh quy lau sạch ở khóe miệng Vương Chí An, mặt thoáng lộ vẻ ghê tởm. Thật phí phạm những thức ăn của cô.

 

Thấy Tô Thời Thanh hề lay chuyển, Vương Chí An cảm thấy uy nghiêm của thách thức, khỏi càng thêm nóng nảy. Hắn giơ tay lên, định như khi cho đối phương một bài học.

 

Mèo Dịch Truyện

Cái tát giơ cao còn kịp giáng xuống thì một lực nào đó chặn , thể động đậy. Vương Chí An đột ngột ngẩng đầu lên, liền thấy từ lúc nào, cổ tay một sợi dây leo mảnh khảnh quấn chặt, tài nào nhúc nhích .

 

"Đây là...?!" Vương Chí An sững sờ, ánh mắt dần dần lộ vẻ khó tin, "Mày, mày thức tỉnh dị năng?!" "Sao thể chứ?!"

 

Sau khi virus zombie bùng phát, phần lớn nhân loại nhiễm bệnh thành zombie ngay lập tức, một ít may mắn thức tỉnh dị năng, còn những bình thường biến đổi gì thời điểm đó thì hiếm khi thể thức tỉnh dị năng trong những ngày tiếp theo.

 

Và hiện tại, Tô Thời Thanh, kẻ mà luôn coi là nô lệ để sai vặt, thực sự thức tỉnh dị năng. Điều khiến Vương Chí An kinh hãi ghen tị. Tại , tại con ranh c.h.ế.t tiệt thể may mắn như !

 

"Ngạc nhiên ?" Tô Thời Thanh tựa khung cửa lớn, đầu ngón tay khẽ động, sợi dây leo quấn quanh cổ tay Vương Chí An liền siết chặt hơn một chút. Lực đạo đó khiến Vương Chí An cảm thấy cổ tay sắp đứt, lòng bàn tay gân xanh nổi đầy, sắc mặt khó coi.

 

"Tao là dượng mày! Tao cho mày ăn cho mày ở, cái đồ bạch nhãn lang dám đối xử với tao như !" Vương Chí An mặt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi, "Mày sợ căn cứ đuổi ngoài ?! Cho dù mày dị năng, mày định để sống sót với con ranh con bé tí tẹo điên !"

 

"Anh ai là con ranh con điên?" Nụ thờ ơ mặt Tô Thời Thanh biến mất, đôi mắt đen nhánh lộ sự lạnh lẽo đến rợn . "Vương Chí An, diễn kịch lâu quá , lẽ tin đó là thật ?" Con d.a.o quân dụng trong tay Tô Thời Thanh xuất hiện giữa trung, cô từng bước tiến tới, túm lấy cổ áo đối phương!

 

Dưới ánh mắt kinh hoàng của Vương Chí An, Tô Thời Thanh đặt lưỡi d.a.o lên cổ , lạnh: "Tất cả thức ăn của cả nhà các đều do tìm về, cái nhà mà các đang ở bây giờ cũng là đổi bằng vật tư của ."

 

"Anh, Tô Tiểu Bình, cả con trai của các , tất cả đều do nuôi sống, tư cách gì mà ở đây đe dọa ?!" "Em gái điên chỉ các là rõ nhất! khuyên nên suy nghĩ kỹ, lời nào nên , lời nào nên !"

 

Cổ tay Vương Chí An dây leo khống chế, thể né tránh, cảm nhận sự lạnh lẽo cổ, kinh sợ. Đặc biệt là khi đối diện với đôi mắt sâu thẳm thấy đáy của Tô Thời Thanh, Vương Chí An đột nhiên rùng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-22-can-cau-roi.html.]

Rõ ràng là con ranh c.h.ế.t tiệt chịu đựng lời đ.á.n.h mắng, chèn ép của bọn họ suốt thời gian qua, đột nhiên như biến thành một khác, khí chất mạnh mẽ đến ? Trong khoảnh khắc, Vương Chí An cảm thấy đối phương thật sự sẽ g.i.ế.c .

 

nhanh, nghĩ: Đây vẫn là căn cứ, nếu Tô Thời Thanh dám g.i.ế.c trong căn cứ thì sẽ đuổi ngoài. Vương Chí An tin chắc, đối phương dám như .

 

"Hừ." Dù hai chân đang run rẩy, Vương Chí An vẫn cố vẻ hung dữ, "Sao? Có giỏi thì g.i.ế.c ! xem, một tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t thì thể ở căn cứ !" "Con ranh c.h.ế.t tiệt, bây giờ ngoan ngoãn mang con em gái ngu ngốc của mày đến nhận với tao vẫn còn kịp! Tao thể coi như tất cả từng xảy ."

 

Nhìn quanh căn nhà sạch sẽ gọn gàng, Vương Chí An hừ hừ : "Vừa nãy tao thấy ít đồ , trong tay mày chắc vẫn còn nhiều đúng ? Tối nay mang hết mà hiếu kính tao và dì mày! Mấy ngày nay mày chúng tao đói rã ruột !" "Với căn nhà tệ, phòng ngủ chính bên đó ánh sáng , vặn cho thằng Hùng Minh nhà tao ở."

 

Hắn nhắm tới chính là phòng của An Nhiên. Rõ ràng con d.a.o vẫn còn kề cổ, nhưng đối phương bắt đầu vênh váo chia chác phòng ốc. Tô Thời Thanh thật sự tức đến bật , từng thấy nào mặt dày đến .

 

"Dù là vật tư trong tay căn nhà , đều liên quan đến các dù chỉ một chút!" Tô Thời Thanh nhếch môi, lạnh lùng .

 

"Trong tay quả thật ít đồ , đồ ăn, đồ uống, nhưng những thứ các đừng hòng động dù chỉ nửa phần! Dù đem cho ch.ó ăn, cũng thể đến tay các !" Vừa , Tô Thời Thanh liên tục lấy bánh quy, kẹo, sữa bột từ gian để trưng cho đối phương xem, từng thứ một cất .

 

Mắt Vương Chí An gần như lồi : Nhiều đồ như , con ranh c.h.ế.t tiệt một nuốt trọn?! Đừng hòng! Những thứ đều là của ! Hai đứa con gái con lợn con tư cách gì mà ăn sung mặc sướng đến ?!

 

Nhìn thấy mắt Vương Chí An dần đỏ ngầu, dường như tức đến phát điên, Tô Thời Thanh lạnh trong lòng, tiếp tục đổ thêm dầu lửa: "Còn về và thằng con trai nhà , thì cứ ngoan ngoãn ở khu ổ chuột cả đời ." "Những thứ vĩnh viễn đến tay các ." " xem, , cả nhà các sẽ sống yên thế nào trong căn cứ !"

 

"M kiếp, con ranh c.h.ế.t tiệt, xem lão tử đ.á.n.h c.h.ế.t mày thì thôi!!" Vương Chí An Tô Thời Thanh chọc giận thành công, vùng vẫy thoát khỏi sự ràng buộc của dây leo! "Mày đợi đó! Lão tử sẽ tha cho mày! Mày và con em gái c.h.ế.t tiệt của mày đứa nào cũng thoát !!" "Đợi khi chúng mày c.h.ế.t , bao nhiêu vật tư đều là của Vương Chí An lão tử!!!"

 

Giọng của câu cuối cùng đột nhiên khuếch đại lớn, lớn đến mức ngay cả Vương Chí An cũng sững sờ. Hắn cúi đầu xuống, liền thấy từ lúc nào, một cái loa dí sát miệng . Hắn sững sờ, liền thấy Tô Thời Thanh khẽ mỉm , nhẹ giọng : "Dượng, đây là tự đó nhé."

 

...Cái gì? Vương Chí An còn kịp phản ứng, hiểu con bé định giở trò gì, thì bên ngoài căn nhà bỗng nhiên ồn ào hẳn lên.

 

"...Bao nhiêu vật tư đều là của Vương Chí An lão tử!!!" Câu , tác dụng của chiếc loa, truyền tải chính xác đến đám đông đang xem kịch vui bên ngoài. Sau một lúc im lặng, đám đông bỗng nhiên bùng nổ —

 

"Cái đồ khốn Vương Chí An! Trước đây tao mày là loại tiểu nhân ích kỷ như !!" "Hay lắm, hóa kẻ ngăn cản chúng đổi vật tư là mày!! Thế thì khác gì g.i.ế.c c.h.ế.t chúng !" "Đồ súc vật! Cháu gái lòng vì những bình thường trong căn cứ chúng mà suy nghĩ, một nuốt trọn nhiều vật tư như !! Trước đây thật sự lầm !"

 

---

Loading...