Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 2: Tô Anh ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:11:50
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong phòng bệnh đơn cao cấp, bệnh viện nhất thành phố, căn phòng vốn vắng vẻ giờ ít . Tô Anh đầu giường, một chân giẫm lên giường bệnh, tay cầm quả táo trong giỏ trái cây gần đó, “rộp rộp” c.ắ.n một miếng.

 

Hắn nhuộm mái tóc vàng chói mắt, tai đeo khuyên lệch, quần áo bó sát màu đen, toát khí chất của một tên côn đồ đường phố. Ngoài cửa phòng bệnh, bốn vệ sĩ mặc đồ đen lặng lẽ, bình tĩnh cảnh tượng của thiếu gia nhà , dường như quá quen thuộc.

 

Cùng là con cái của Tô gia quyền quý, Tô Anh ngoài vệ sĩ theo sát, thẻ tín dụng thì cứ thoải mái quẹt, dáng một công tử nhà giàu; còn Tô Thời Thanh, khi bố từ bỏ điều trị cho An Nhiên, thể lo nổi một ngày viện phí cho em gái.

 

“Con tiện nhân đó còn đến!” Tô Anh “phụt” một tiếng, nhổ vỏ táo xuống sàn phòng bệnh, sự kiên nhẫn sắp cạn kiệt. Hắn hiếm khi chịu hạ chờ Tô Thời Thanh, mà cô mãi xuất hiện, điều khiến Tô Anh vô cùng tức giận.

 

Đương nhiên, Tô Anh đợi Tô Thời Thanh đến tự nhiên vì lòng gì. Chỉ cần nghĩ đến cảnh kéo đứa em gái mà đối phương trân trọng khỏi phòng bệnh như kéo một con chó, mà đối phương chỉ thể bất lực sự can thiệp của vệ sĩ, Tô Anh .

 

Chị gái yêu của năng lực xuất chúng đến thì ? Đứa con bố công nhận vẫn chỉ một Tô Anh mà thôi. giờ đây, Tô Anh còn kiên nhẫn để đợi nữa.

 

Mèo Dịch Truyện

Nhìn cái bóng nhỏ bé gầy gò, yên tĩnh, xanh xao đang cắm đầy ống giường bệnh, Tô Anh xoa xoa cằm, nhạo: “Đừng trách trai độc ác, hôn mê năm năm trời mà vẫn tỉnh , em chỉ thể tự trách vô dụng.”

 

“Ừm… Em xem, nếu chị gái em về, phát hiện giường bệnh trống , em biến mất rõ tung tích, liệu cô phát điên ?”

 

“Ha ha.” Tô Anh lớn, đầu lưỡi nhẹ nhàng chạm răng nanh, “Thế thì… đúng là vui vẻ!”

 

Hắn dậy, vẫy tay về phía bốn vệ sĩ ở cửa: “Các , rút ống con bé , ném nó cái nhà kho đằng xa , đừng để ai phát hiện.”

 

“Vâng, thiếu gia.”

 

Hai vệ sĩ tiến lên, ánh mắt đầy hứng thú của Tô Anh, họ vươn tay định rút ống An Nhiên…

 

“Rầm!”

 

Cánh cửa phòng bệnh đóng chặt tông mạnh bật tung. Tô Anh bất ngờ đầu , còn kịp đến cảm thấy tiếng gió xé tai, giây tiếp theo một cú đ.ấ.m giáng mạnh sống mũi .

 

“Mẹ kiếp!” Tô Anh đau đớn kêu lên, các vệ sĩ bên cạnh thấy , kịp rút ống nữa, sắc mặt đại biến vội vàng tiến lên đỡ thiếu gia nhà .

 

“Tô! Anh!” Tô Thời Thanh ngoài cửa, bộ lời Tô Anh đều lọt tai cô, lúc tức đến run nhẹ, cú đ.ấ.m vẫn còn âm ỉ đau, nhưng cô thời gian để bận tâm.

 

Khi thấy An Nhiên vẫn nguyên vẹn giường bệnh, cảm xúc của Tô Thời Thanh mới dịu một chút, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống. May mắn , cô đến vẫn quá muộn.

 

“Tô Thời Thanh, cô bệnh !” Tô Anh ôm mũi, tức đến nghiến răng nghiến lợi. Từ nhỏ đến lớn bố còn từng đ.á.n.h , Tô Thời Thanh một con ranh tiện nhân dựa mà dám tay chứ?!

 

bệnh?” Tô Thời Thanh lạnh lùng mặt, chỉ An Nhiên giường bệnh, “Đừng quên giường cũng là em gái ! bảo khác vứt bỏ em gái ruột của , đúng là cầm thú bằng!”

 

Nghe , Tô Anh bình tĩnh , nheo mắt, chợt lạnh một tiếng: “Ôi chao, đây là ý của bố mà. Con bé c.h.ế.t tiệt hôn mê năm năm trời mà vẫn chữa khỏi, đương nhiên là cần tiếp tục chữa trị nữa .”

 

“Tô Thời Thanh, sự giúp đỡ của Tô gia, cô trả nổi viện phí ? Trả nổi tiền phòng bệnh ?”

 

“Nếu điều, thì mau chóng dẫn con bé c.h.ế.t tiệt đó ! Đừng chiếm dụng tài nguyên của bệnh viện!”

 

“Đương nhiên…” Tô Anh nhón mũi chân chấm sàn nhà mặt, đôi giày da cao cấp phát tiếng cạch cạch: “Nếu cô chịu khó dập đầu cho ba mươi cái vang dội ở đây, cũng thể đại phát từ bi, để em gái cô ở bệnh viện thêm một ngày.”

 

Lời còn dứt, khóe miệng Tô Anh nhếch lên. Đương nhiên, cho dù Tô Thời Thanh dập đầu, Tô Anh cũng sẽ đúng lời hứa. Hắn vốn dĩ trung thực giữ lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-2-to-anh.html.]

“Chuyện viện phí cần giả tạo mà bận tâm!” Tô Thời Thanh giường bệnh, che chắn An Nhiên phía , lạnh lùng quét mắt một lượt các vệ sĩ và Tô Anh trong phòng bệnh, “ sẽ tự nghĩ cách.”

 

“Nghĩ cách?” Tô Anh chút khách khí nhạo tiếng, “Tô Thời Thanh, sớm nhận , Tô gia cô chả là cái thá gì cả.”

 

“Hai triệu viện phí, cô thật sự mong tiền từ trời rơi xuống ?”

 

Lời còn dứt, cửa phòng bệnh một nữa đẩy . Một bác sĩ bước , khi thấy nhiều trong phòng bệnh thì ngây : “Đây là…”

 

Mắt Tô Anh đảo, lập tức nhập vai, đến mặt bác sĩ và đầy vẻ áy náy: “Xin bác sĩ, chị gái hai triệu viện phí, sống c.h.ế.t chịu đưa bệnh nhân , cứ lì lợm ở đây, gây phiền phức cho bệnh viện .”

 

hiểu, tiền thì nên ngoan ngoãn rời , ông yên tâm, sẽ nhanh chóng gọi đưa họ …”

 

Tô Anh thao thao bất tuyệt, biến Tô Thời Thanh thành một kẻ cứng đầu lý lẽ, còn thì là một công dân tuân thủ pháp luật.

 

Thế nhưng còn xong, bác sĩ cau mày nghi hoặc : “Viện phí gì? Rời phòng bệnh gì? Cô Tô mới thanh toán xong hai triệu viện phí , các đang ?”

 

Giọng Tô Anh chợt ngưng bặt, chút nghi ngờ nhầm. Cái gì?

 

Thanh toán xong ?!

 

Hai triệu, con tiện nhân đó lấy nhiều tiền như ?!

 

Chưa đợi Tô Anh phản ứng , bác sĩ cau mày quanh đám vệ sĩ đông đúc: “Nhiều thế gì? Sẽ ảnh hưởng đến bệnh nhân nghỉ ngơi.”

 

Tô Thời Thanh cúi đắp chăn cho An Nhiên giường bệnh, dậy lịch sự gật đầu với bác sĩ: “Làm phiền bác sĩ, thể giúp gọi bảo vệ bệnh viện ? Vừa nãy nhân lúc mặt mà rút ống thở của em gái , ném em khỏi bệnh viện mặc kệ sống c.h.ế.t…”

 

Trong mắt Tô Thời Thanh thoáng qua một tia lạnh lẽo: “ nghĩ, bệnh viện nên đảm bảo an cho bệnh nhân, tùy tiện để một thứ rác rưởi là quá vô trách nhiệm ?”

 

“Cô ai là rác rưởi?!” Tô Anh tức giận, đầu nghiến răng chất vấn, nhưng bác sĩ bên cạnh quát.

 

“Trong bệnh viện giữ yên lặng!” Bác sĩ cau mày, “Đừng ảnh hưởng đến bệnh nhân nghỉ ngơi!”

 

“Bác sĩ, các nhầm lẫn gì ? Con bé c.h.ế.t… cô thể nào nhiều tiền như !” Tô Anh khó tin, đối phương thật sự thanh toán viện phí, nhịn lên tiếng.

 

Nghe , bác sĩ Tô Anh như một tên ngốc: “…Anh là, cô Tô lừa hệ thống thanh toán của bệnh viện, xóa sổ hai triệu viện phí ?”

 

Tô Thời Thanh khẽ mỉm : “Oa, nếu bản lĩnh như , chi bằng chuyển nghề hacker thì hơn.”

 

Ngay từ khi đến bệnh viện, Tô Thời Thanh đổi bộ trang sức vàng mang từ mạt thế sang tiền mặt. Trang sức khi thợ thủ công chế tác tỉ mỉ, bán giá cao hơn Tô Thời Thanh tưởng tượng nhiều, tổng cộng đổi hai triệu một trăm nghìn, đủ để chi trả viện phí cho em gái.

 

Tô Anh cũng muộn màng nhận lời ngớ ngẩn gì, mặt lúc xanh lúc trắng. vẫn thể tin , Tô Thời Thanh, luôn Tô gia kiểm soát, nhiều tiền như một cách bí mật.

 

Chẳng lẽ là bố … Không, thể nào! Bố còn mong con bé hôn mê năm năm trời sớm c.h.ế.t , thể bỏ tiền chứ?

 

Nghĩ thông, Tô Anh định nhanh chóng về kể chuyện cho Tô phụ Tô mẫu. Vừa ngẩng đầu lên, đối mặt với ánh mắt châm biếm của Tô Thời Thanh.

 

“Mày, mày đợi đấy!” Tô Anh nghiến răng, buông một câu đe dọa vô thưởng vô phạt dẫn đám vệ sĩ nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.

 

---

Loading...