Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 185: Băng Điêu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 13:31:41
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ưm… Đội trưởng…” Người đàn ông d.a.o găm đ.â.m bụng từ từ cúi đầu, thấy m.á.u tươi ngừng tuôn từ cơ thể, sắc mặt tái. Anh hé miệng, dường như gì đó, nhưng giây tiếp theo, ánh mắt kinh hoàng của , lấy con d.a.o găm trung tâm, bộ cơ thể nhanh chóng một lớp băng giá bao phủ, động tác đông cứng trong khoảnh khắc đó, giống như một bức tượng băng.
“A Cát!” Lạc Quân khó tin cảnh tượng , đôi môi khẽ run.
tên A Cát còn chút tiếng động nào nữa, động tác của dừng ở khoảnh khắc , trong mắt đầy vẻ mờ mịt, đôi môi khẽ hé như điều gì đó.
Trực tiếp chứng kiến em kề vai sát cánh sống c.h.ế.t biến thành tượng băng, cả Lạc Quân và những khác đều nín thở, đồng tử run rẩy kịch liệt.
Tuy nhiên, Tô Thời Thanh chú ý thấy, Lãnh Yên đang đất bỗng nhiên nhếch mép nở một nụ quỷ dị.
Một dự cảm lan tỏa trong lòng, Tô Thời Thanh mấy vẫn đang vây quanh Lãnh Yên, nghiến răng hét lên: “Tất cả tránh !”
Lạc Quân, vẫn còn kịp hồn, , tuy vì , nhưng vẫn theo bản năng theo lời Tô Thời Thanh, đập mạnh xuống đất, một bức tường đất kiên cố lập tức chắn giữa nhóm của và Lãnh Yên.
điều họ ngờ tới là, nguy hiểm đến từ Lãnh Yên, mà là từ đồng đội đóng băng thành tượng đá ngay bên cạnh họ.
“Đinh!” Trong khoảnh khắc kịp phản ứng, cơ thể của tên A Cát đột nhiên xuất hiện vài vết nứt, giây tiếp theo, nổ tung!
Mèo Dịch Truyện
Không thấy m.á.u tươi b.ắ.n , huyết nhục của dường như đều đóng băng thành đá, cú sốc dữ dội, vỡ tan thành vô mảnh băng vụn, mỗi mảnh đều sắc bén như lưỡi dao!
Lạc Quân và những khác ở gần, tận mắt chứng kiến đồng đội của nổ tung, những mảnh băng vụn b.ắ.n lướt qua cơ thể họ, cắt vô vết máu.
Mặc dù phản ứng của họ nhanh, nhưng những mảnh băng vụn nhỏ bé sắc nhọn, tác động của vụ nổ, vẫn găm cơ thể.
Lạc Quân và những khác vụ nổ hất văng xa mấy mét, loạng choạng chống tay xuống đất, mặt và cánh tay đều là những vết m.á.u nhỏ li ti, đang rỉ m.á.u ngoài, trông vô cùng t.h.ả.m hại.
So với họ, Tô Thời Thanh và Hoàng Oanh Nhi xa hơn nên ảnh hưởng.
“Đây là kiểu tấn công gì ?!” Sắc mặt Tô Thời Thanh biến đổi, cô để ý đến vết thương của Lạc Quân và những khác, mà dè chừng về phía Lãnh Yên, nhưng phát hiện sắc mặt đối phương lúc dường như gì đó .
Khuôn mặt vì bóp cổ mà đỏ bừng, giờ trắng bệch như giấy, ánh lửa chiếu cũng chút huyết sắc nào.
Những mảnh băng vụn do vụ nổ b.ắ.n Lãnh Yên thương chút nào, dường như chỉ cần đến gần cô , chúng liền tan chảy.
cú , dường như cũng dùng hết bộ sức lực của Lãnh Yên.
Cô đất, nửa cúi đầu, thở hổn hển kịch liệt, sắc mặt tái nhợt, mái tóc rối bời bám thái dương, hai chân dây leo của Tô Thời Thanh quấn chặt cứng, khả năng giãy giụa thoát .
Lãnh Yên lúc trông cực kỳ yếu ớt, cô liếc Lạc Quân và những khác đang đầy vết m.á.u ở gần đó, hài lòng nhếch môi, đó cúi đầu con d.a.o găm trong tay .
Giây tiếp theo, con d.a.o găm đột ngột xoay tròn trong tay cô , chĩa thẳng tim Lãnh Yên.
Cô vẫn tự sát!
Ngay khoảnh khắc ánh mắt Lãnh Yên rơi con d.a.o găm, Tô Thời Thanh nhận điều , nhưng lúc cô còn cách Lãnh Yên một đoạn, tốc độ từ khi dây leo mọc đến khi ngăn cản hành động của đối phương, chắc nhanh hơn tốc độ tự sát của Lãnh Yên.
“Oanh Nhi!” Tô Thời Thanh kêu lớn một tiếng, kịp thêm, nhanh chóng chạy về phía Lãnh Yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-185-bang-dieu.html.]
May mắn , dù trực tiếp tham gia chiến đấu, nhưng Hoàng Oanh Nhi vẫn luôn tập trung chú ý , tự nhiên cũng nhận nguy hiểm.
Nghe thấy tiếng Tô Thời Thanh, Hoàng Oanh Nhi ôm Nghiêm Khanh Khanh, nhắm mắt , làn gió nhẹ thổi bay mái tóc cô, đồng thời cũng thổi về phía Tô Thời Thanh.
Lần đầu tiên cảm nhận sự hỗ trợ của dị năng hệ Phong, Tô Thời Thanh cảm thấy bước chân bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều, chạy nhanh đến mức gần như rõ cảnh vật xung quanh.
Chỉ trong nháy mắt, cô lao đến mặt Lãnh Yên, kịp lúc ngăn cản đối phương đ.â.m con d.a.o găm tim .
Không kịp nghĩ nhiều, Tô Thời Thanh cũng chẳng bận tâm dùng dị năng, trực tiếp lao tới tóm c.h.ặ.t t.a.y đối phương.
Con d.a.o găm chỉ dừng cách tim Lãnh Yên một tấc, mặc cho đối phương cố sức đến mấy cũng nhúc nhích chút nào.
Tô Thời Thanh nắm chặt cổ tay Lãnh Yên, cho đối phương tự sát thành công, đồng thời cố gắng cướp lấy con d.a.o găm về tay .
“Ngươi còn xứng c.h.ế.t!” Tô Thời Thanh nghiến răng, từng chữ một bật , ánh mắt gắt gao chằm chằm mũi dao.
Rõ ràng Lãnh Yên trông yếu ớt như , nhưng là ý chí cầu c.h.ế.t của đối phương quá mãnh liệt vì lý do gì, sức lực lớn đến đáng sợ, so với Tô Thời Thanh cũng hề kém cạnh.
“Khụ khụ… Ngươi ngăn ?” Lãnh Yên ho khan hai tiếng, nắm chặt d.a.o găm buông, ánh mắt âm hiểm.
Hai giằng co bất phân thắng bại, nhưng Lãnh Yên đột nhiên buông lỏng lực đạo, mũi d.a.o găm đột ngột xoay chuyển, chĩa thẳng Tô Thời Thanh.
Tô Thời Thanh suýt nữa kịp rút lực, mũi d.a.o nhanh chóng phóng lớn mắt, may mắn là phản ứng kịp thời, con d.a.o găm chỉ lướt qua má trái của cô, để một vết sẹo nhỏ.
Nắm chặt cổ tay đối phương, Tô Thời Thanh cố gắng bẻ từng ngón tay của Lãnh Yên , cướp con d.a.o găm.
Đè chặt Lãnh Yên xuống đất, Tô Thời Thanh ngừng giằng co với đối phương, cuối cùng cô đúng thời cơ, đột ngột nhấc chân, đầu gối đạp khớp khuỷu tay của đối phương.
“Ư!” Lãnh Yên lập tức rên lên một tiếng, cả cánh tay tê dại, tự chủ mà buông con d.a.o găm .
Tô Thời Thanh trực tiếp ném con d.a.o thật xa, đó khách khí dùng dây leo trói Lãnh Yên thành hình ngũ hoa.
Lần chỉ đơn giản là trói chân nữa, ngay cả miệng của Lãnh Yên cũng Tô Thời Thanh nhét đầy thứ gì đó.
Nghe vẻ phức tạp, nhưng tất cả những điều đều xảy trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, khi Hoàng Oanh Nhi kịp đến giúp đỡ, Tô Thời Thanh xử lý xong chuyện.
Tô Thời Thanh thở dốc, bàn tay buông thõng bên hông run rẩy vì dùng sức quá mức.
Cảm thấy mặt ướt át, Tô Thời Thanh giơ tay sờ lên, sờ một bàn tay đầy máu, mặt cô lúc mới cảm thấy đau nhói.
“Thời Thanh! Thời Thanh! Cậu chứ?” Hoàng Oanh Nhi ôm đứa bé bệnh nặng, kịp giúp đỡ, vô cùng lo lắng, vội vàng chạy tới xem xét tình hình của Tô Thời Thanh.
Khi thấy vết m.á.u má trái Tô Thời Thanh, cô hít một lạnh, Hoàng Oanh Nhi c.ắ.n môi : “Thời Thanh, mặt ! Đau ?”
“Không , vết thương nhỏ thôi.” Tô Thời Thanh lắc đầu, giọng điệu nhẹ nhàng, còn thời gian mỉm an ủi Hoàng Oanh Nhi.
Cô Lạc Quân và những khác ở gần đó: “Người chuyện e là họ.”
---