Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 17: Gây Sự ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:12:05
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tiểu Bình luôn cảm thấy trong thời mạt thế, cuộc sống gia đình cô coi như tệ. Điều kể đến công lao của chị đoản mệnh của cô , để cho cô hai chị em Tô Thời Thanh và Tô An Nhiên dễ bề thao túng. Giữ em gái trong tay, con nhỏ Tô Thời Thanh đó đành hết đến khác mạo hiểm ngoài thu thập vật tư, trở về giao nộp phần lớn, chỉ để vài miếng bánh mì mốc meo bữa tối cho và em gái. Trong khi đó, vợ chồng Tô Tiểu Bình, Vương Chí An và con trai Vương Hùng Minh của họ thì sống cực kỳ đàng hoàng.
Tô Tiểu Bình cứ nghĩ những ngày tháng thể tiếp tục như , cho đến , con nhỏ đó rời căn cứ bốn ngày mà vẫn dấu hiệu trở về.
"Con nhỏ c.h.ế.t tiệt sẽ bỏ trốn chứ..." Trong một căn nhà ở khu dân nghèo của căn cứ, Tô Tiểu Bình chiếc ghế đẩu gãy mất một chân, lẩm bẩm.
"Mẹ—" Vương Hùng Minh ở bên cạnh bĩu môi, vẻ mặt hung tợn đá đổ chiếc ghế bên cạnh, "Đói c.h.ế.t mất! Mẹ! Con đói quá! Đồ ăn trong nhà ? Hai bỏ đói con đến c.h.ế.t !"
Vương Hùng Minh năm nay mới năm tuổi, nhỏ hơn An Nhiên một tuổi, nhưng cao lớn hơn An Nhiên cả một vòng, dù là trong thời mạt thế cũng hề gầy .
"Ôi cục cưng của , nỡ bỏ đói con c.h.ế.t ?" Tô Tiểu Bình thấy , vội vàng dỗ dành con trai cưng như báu vật.
"Tất cả là tại con nhỏ khốn nạn Tô Thời Thanh!" Tô Tiểu Bình đau lòng con trai , "Xem con trai đói đến mức nào !"
"Mẹ mau bắt con tiện nhân đó về !" Vương Hùng Minh lăn đất ăn vạ, để Tô Tiểu Bình bên cạnh sốt ruột thôi.
" ngay con nhỏ đó giống nó đoản mệnh! Chẳng cái thứ gì!" Tô Tiểu Bình lẩm bẩm c.h.ử.i rủa, nhưng trong lòng chút lo lắng, "Con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó sẽ thật sự về chứ?"
Vương Chí An vẫn luôn im lặng trong góc, tay cầm điếu t.h.u.ố.c lá kém chất lượng, rít từng , khói t.h.u.ố.c lượn lờ.
" ông cũng đừng hút cái điếu t.h.u.ố.c rách nát của ông nữa!" Tô Tiểu Bình tức giận , "Không thấy con trai ông kêu đói ? Trong nhà còn gì thì mang hết đây !"
"Cô kho xem con nhỏ đó thế nào." Vương Chí An cuối cùng cũng câu đầu tiên, giọng khàn khàn khó .
"Con nhỏ nào?" Tô Tiểu Bình nhất thời hiểu .
Vương Chí An cau mày: "Bốn ngày , chẳng lẽ cô đưa cho con nhỏ trong kho một chút đồ ăn nước uống nào ?"
"Nếu nó c.h.ế.t , chúng lấy gì để uy h.i.ế.p Thời Thanh?"
Nghe , sắc mặt Tô Tiểu Bình khó coi, miệng lẩm bẩm: "Con nhỏ khốn nạn đó cứng lắm, đồ ăn trong nhà còn đủ cho ăn, nỡ cho..."
lời Vương Chí An sai, con nhỏ đó c.h.ế.t , thì Tô Thời Thanh, một lao động khổ sai như , sẽ khó mà uy h.i.ế.p nữa.
Tô Tiểu Bình dậy về phía kho, miệng vẫn lầm bầm: "Hừ, cũng , em gái nó ở đây, con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó mà về..."
Cánh cửa kho kẽo kẹt mở , ánh sáng x.é to.ạc bóng tối bên trong, Tô Tiểu Bình thò đầu thì sững sờ—
"A—!!"
Một tiếng kêu kinh hãi vang lên tức thì, Tô Tiểu Bình trợn tròn mắt ô cửa sổ phá vỡ, cùng căn phòng trống , lắp bắp: "Ôi, ông, ông xã! Người, mất !"
"Người mất ?" Vương Chí An thấy câu từ bên ngoài, khẽ nhíu mày, "Xem còn cứu ? Nếu cứu , tối tìm lúc nào đó kéo nó ngoài chôn."
"Không mất, là biến mất !" Tô Tiểu Bình vội vàng chạy về, khoa tay múa chân, "Con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó biến mất ! Cửa sổ phòng kho ai tháo từ lúc nào!!"
"Cái gì?!" Sắc mặt Vương Chí An đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-17-gay-su.html.]
Nếu An Nhiên c.h.ế.t, thì đó là chuyện lớn gì, trong thời mạt thế cũng ai ngày ngày nhớ nhung một đứa con gái xa lạ. nếu nó bỏ trốn, hoặc nghiêm trọng hơn một chút, là con nhỏ Tô Thời Thanh đó lén lút về đưa An Nhiên mất, thì chuyện sẽ . Để duy trì trật tự định của căn cứ, ban quản lý đặt các quy tắc, mặc dù ngày thường cũng đều nhắm mắt ngơ, nhưng nếu danh tiếng ngược đãi trẻ mồ côi thật sự đồn ngoài, vợ chồng Vương Chí An cũng sẽ kết cục .
Mèo Dịch Truyện
"Ông xã, đây?!" Tô Tiểu Bình hoảng hốt, trong phòng, "Nếu những chuyện chúng với con nhỏ đó phanh phui, gia đình chúng còn thể sống ở căn cứ nữa ..."
"Câm miệng!" Vương Chí An vốn bực bội, Tô Tiểu Bình lải nhải ngừng, càng thể nhịn mà quát lên một tiếng.
Sợ đến mức Vương Hùng Minh ở bên cạnh òa lên, tiếng khiến phiền não.
"Người của ban quản lý tìm đến chúng , chứng tỏ chuyện bại lộ." Vương Chí An cau chặt mày, trầm giọng , "Tô Thời Thanh là một phế vật dị năng, thể nào dẫn theo một đứa trẻ sáu tuổi trốn nơi khác."
Nói cách khác, hai chị em thể vẫn đang trốn ở một góc nào đó trong căn cứ.
Vương Chí An hừ lạnh một tiếng, dậy khoác áo ngoài chuẩn khỏi nhà, ánh mắt âm hiểm: " thật xem, căn cứ lớn thế , hai đứa con gái c.h.ế.t tiệt đó thể trốn ở ."
Đương nhiên, Vương Chí An hiển nhiên ngờ rằng, Tô Thời Thanh những trốn , mà còn ung dung bày quầy hàng hai bên đường.
Từ xa, Tô Thời Thanh thấy gần quầy hàng của hôm qua vây kín một vòng , dường như đợi từ sớm.
Nhìn thấy thiếu nữ mỉm về phía , mấy giấu nổi vẻ kích động: "Đến ! Thực sự đến !!"
Rõ ràng, việc Tô Thời Thanh hôm qua rầm rộ dùng thức ăn đổi vàng thu hút sự chú ý của phần lớn trong căn cứ, vây quanh đây hiện tại còn nhiều hơn hôm qua nhiều.
"Cô bé, hôm nay vẫn như hôm qua chứ?" Một phụ nữ trung niên run rẩy, giọng khàn đặc hỏi.
Tô Thời Thanh xuống quầy hàng của , đám đông nhốn nháo xung quanh, khẽ mỉm , giơ tay vẫy một cái, bày bánh quy và nước mặt: "Đương nhiên, vàng đổi thức ăn và nước, tinh hạch cũng ."
Đám đông xung quanh lập tức phấn khích, nhanh tiến lên giao dịch với Tô Thời Thanh.
Tuy nhiên, tay đối phương còn kịp vươn tới, giây tiếp theo, một tảng đá khổng lồ đột ngột lao thẳng về phía quầy hàng của Tô Thời Thanh!
"Ầm—!!"
Vị trí quầy hàng tảng đá khổng lồ đập nát tạo thành một hố sâu, bụi bay mù mịt, những bình thường ban đầu định tiến lên giao dịch đều kinh hoàng hét toáng lên, liên tục lùi về phía .
Nhờ sự nâng cao của dị năng thức tỉnh, Tô Thời Thanh ngay lập tức nhận tảng đá khổng lồ đang bay về phía , nhanh tay thu hồi vật tư, lật nhảy lên né tránh sang một bên.
"Một con nhỏ vắt mũi sạch, cũng dám ở đây ăn ?"
Vẻ mặt đang tươi khẽ lạnh vài phần, Tô Thời Thanh nheo mắt về hướng phát âm thanh, ba đàn ông đang về phía .
Đồng thời, một trong đó là một gã to con, vai u thịt bắp giơ tay lên, một tảng đá khổng lồ y hệt khối đá ban nãy xuất hiện trong tay , cầm nhẹ nhàng chút áp lực.
Dị năng giả hệ Thổ?
Tô Thời Thanh khẽ nhếch mày một cách khó nhận : Quả nhiên đúng như cô nghĩ, hôm nay tuyệt đối thể bình yên như hôm qua nữa .
---