Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 167: Thành ý của căn cứ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 13:30:46
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ha, ha ha…” Mồ hôi lạnh chảy dài trán Lạc Hà, khô khốc mở miệng, “C.h.ế.t chóc gì mà… Đều, đều là hiểu lầm thôi ?” Hắn dậy khỏi mặt đất, nhưng vì chột , hai chân run rẩy ngừng, thể dùng sức, chỉ thể tiếp tục nhũn bệt đất.

 

“Hiểu lầm?” Mắt Tô Thời Thanh lạnh hẳn , “Vậy , việc ngươi phái Mặc Băng đến g.i.ế.c khi xưa, cũng là một sự hiểu lầm ?”

 

Trang Minh Lộ một bên tiến lên một bước, từ cao xuống Lạc Hà, khí thế rõ ràng áp đảo đối phương chỉ một bậc: “Đồng là thủ lĩnh căn cứ, ngươi nghĩ đến việc phục vụ dân trong căn cứ, ngược còn tham lam hưởng lạc, dân trong căn cứ đang sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, Căn cứ Ninh An hoan nghênh loại cặn bã như ngươi!”

 

“Lạc Quân.” Trang Minh Lộ Lạc Quân bên cạnh, lệnh, “Đuổi tất cả và những kẻ trướng khỏi căn cứ, vĩnh viễn tiếp nhận!”

 

“Rõ!” Lạc Quân thần sắc ngưng trọng, hiệu cho những bên cạnh, tất cả đồng loạt tay.

 

Bảy tám dị năng giả trướng Lạc Hà sớm bại trận trong cuộc chiến với Hoàng Oanh Nhi, tinh lực cạn kiệt, đối thủ của đội hộ vệ.

 

Mà Lạc Quân thì tự tay, chuẩn giải Lạc Hà khỏi căn cứ.

 

“Khoan , khoan !” Lạc Hà biến sắc, hốt hoảng lùi , gần như lạc giọng, “Các ngươi thể, thể đuổi khỏi căn cứ!”

 

“Là bọn họ! Bọn họ đang dối! Sự việc như ! Ta vô tội mà!”

 

Hắn dám tưởng tượng, nếu thật sự cứ thế đuổi khỏi căn cứ, phận của sẽ t.h.ả.m hại đến mức nào.

 

Không gì khác, chỉ riêng Hoàng Oanh Nhi thôi đủ băm vằm thành ngàn mảnh !

 

Thế nhưng Trang Minh Lộ hề lay động chút nào, một đối tác thể giúp căn cứ vượt qua nguy cơ, và một kẻ ăn bám căn cứ tác dụng gì, cô đương nhiên phân biệt cái nào nặng hơn, cái nào nhẹ hơn.

 

“Ra tay .” Trang Minh Lộ một tay chắp lưng, thần sắc đổi, lạnh nhạt lên tiếng.

 

Lạc Hà đương nhiên thể thoát khỏi sự khống chế của dị năng giả cấp ba Lạc Quân, thấy sắp kéo lê khỏi căn cứ, ánh mắt chợt lướt qua vài bóng thấp thoáng ở xa – bọn họ cúi đầu dò xét về phía , dường như đang tò mò rốt cuộc chuyện gì xảy .

 

Đó là những cư dân bình thường trong căn cứ, tiếng động Hoàng Oanh Nhi gây quá lớn, giờ thấy gió lớn ngừng , bọn họ khỏi tò mò quanh, xem xảy chuyện gì.

 

Hành động giãy giụa của Lạc Hà dừng , mắt đảo nhanh hai vòng, trong lòng chợt một ý nghĩ.

 

Giọng bỗng nhiên vút cao thêm mấy tông, gần như là gào thét: “Thủ lĩnh căn cứ uy phong như ! Chẳng lẽ chỉ vì đắc tội với khách của ngươi, dựa mấy lời đồn thổi vớ vẩn, ngươi đuổi chúng những vô tội khỏi căn cứ ?! Đạo lý gì đây!!”

 

“Ngươi đang nhảm cái gì đó!” Lạc Quân biến sắc, theo tầm mắt đối phương qua, cũng thấy mấy bình thường đang cúi đầu dò xét ở xa, trong lòng chợt thót một cái.

 

“Sao? Giờ cái thế giới ngay cả thật cũng tội ?!” Lạc Hà lạnh một tiếng, về phía Tô Thời Thanh và Hoàng Oanh Nhi, “Các ngươi bằng chứng gì mà dám đẩy cả căn cứ nguy hiểm, chứng cứ ?!”

 

“Nói lấy bộ vật tư của căn cứ, các ngươi xem, một bình thường dị năng, thể để nhiều vật tư như ?!”

 

“Các ngươi chỉ cần mấp máy môi vu khống , đời cái đạo lý như ?!”

 

Càng , lưng Lạc Hà càng thẳng lên, bắt đầu trở nên hùng hồn.

 

Mèo Dịch Truyện

Hắn đang đ.á.n.h cược, đ.á.n.h cược Trang Minh Lộ dám cứ thế mà đuổi khỏi căn cứ một cách mập mờ.

 

Thủ lĩnh căn cứ thể chuyên quyền độc đoán, cũng thể tùy tiện hành sự, nhưng hình ảnh mà Trang Minh Lộ xây dựng với vai trò thủ lĩnh căn cứ chính là quan tâm đến dân chúng, xuất phát từ lợi ích của .

 

thể nghĩ đến việc hành động của trong căn cứ nảy sinh sự bất tín nhiệm .

 

Đây là kết luận mà Lạc Hà rút trong suốt thời gian ở Căn cứ Ninh An.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-167-thanh-y-cua-can-cu.html.]

“Ngươi!” Hoàng Oanh Nhi nghiến răng, thần sắc Lạc Hà dần trở nên kiêu ngạo kiêng nể, gần như thể kiềm chế hành động của .

 

Lạc Quân túm chặt cánh tay Lạc Hà, nhưng chần chừ hành động tiếp, do dự Trang Minh Lộ.

 

Hắn việc trướng Trang Minh Lộ lâu như , rõ ràng hơn ai hết tính cách của đối phương.

 

Trang Minh Lộ từng điều gì khác biệt, bất kể ăn uống sinh hoạt hằng ngày, đều giống hệt trong căn cứ, chính vì mới lên thủ lĩnh căn cứ .

 

để tâm đến cái của về .

 

Mà Tô Thời Thanh cũng về phía Trang Minh Lộ, lặng lẽ chờ đợi lựa chọn của cô .

 

Trong ống tay áo rủ xuống, hai ngón tay Tô Thời Thanh khép chặt, kẹp một chiếc lá sắc như lưỡi dao, sẵn sàng hành động.

 

Nếu Trang Minh Lộ kiên quyết tiếp tục đuổi Lạc Hà khỏi căn cứ, cô sẽ tay, trực tiếp rạch cổ Lạc Hà, ngăn cho đối phương tiếp tục nhảm nữa;

 

Nếu Trang Minh Lộ quan tâm đến lời đồn thổi, từ bỏ việc đuổi Lạc Hà khỏi căn cứ, Tô Thời Thanh cũng sẽ tay, trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t đó ngay tại chỗ.

 

Bất kể Trang Minh Lộ lựa chọn thế nào, Lạc Hà hôm nay cũng thể thoát khỏi kiếp nạn .

 

Nghe xong những lời Lạc Hà cố ý cho những khác trong căn cứ, Trang Minh Lộ cụp mắt xuống, từng bước chậm rãi đến mặt đối phương.

 

Mà Lạc Hà khẽ một tiếng, hạ giọng với Trang Minh Lộ đang tới: “Ngươi xác định còn đuổi ngoài ? Hành động một cách mập mờ như , danh tiếng thủ lĩnh căn cứ tuyệt thế của ngươi coi như hủy !”

 

Trang Minh Lộ thong thả đến, cúi xuống, nhẹ giọng bên tai Lạc Hà: “Ai cho ngươi cái ảo giác, khiến ngươi nghĩ rằng sẽ để tâm đến cái danh tiếng ?”

 

Lạc Hà sững sờ, chợt hiểu ý của đối phương, đồng tử co rút , nhưng hành động thì muộn một bước

 

“Phập!”

 

Trang Minh Lộ chút biểu cảm dùng d.a.o găm đ.â.m bụng của Lạc Hà!

 

Đồng thời tay của cô siết chặt cổ đối phương, cho Lạc Hà phát một tiếng động nào.

 

Máu đỏ tươi nhuộm đỏ bàn tay trắng nõn của Trang Minh Lộ, cô cụp mắt xuống, Lạc Hà mặt dần chuyển sang tái xanh, khẽ nhếch môi: “Xin , điều quan tâm bao giờ là cái danh tiếng gì cả.”

 

“Điều quan tâm, chỉ Căn cứ Ninh An.”

 

Dù là hòa nhã gần gũi yêu mến, điều Trang Minh Lộ , từ đến nay chỉ là sự định và vững chắc của căn cứ.

 

Mà Lạc Hà , hiển nhiên chính là một mối họa lớn. Giữa lúc căn cứ nội ưu ngoại hoạn, Trang Minh Lộ tuyệt đối sẽ vì chút danh tiếng mà giữ đối phương.

 

Thế nhưng hành động của Trang Minh Lộ chỉ khiến Tô Thời Thanh và Hoàng Oanh Nhi ngây , mà Lạc Quân một bên còn trợn tròn mắt.

 

Thủ lĩnh căn cứ… g.i.ế.c ?

 

Hắn vô thức buông lỏng cánh tay Lạc Hà, cơ thể đối phương lắc lư, cũng vì mất m.á.u quá nhiều mà vững.

 

Trang Minh Lộ dứt khoát rút d.a.o găm , một cước đá Lạc Hà mặt mũi trắng bệch đến mặt Tô Thời Thanh, thản nhiên : “Tô tiểu thư, đây là thành ý của căn cứ chúng .”

 

“Hy vọng chúng hợp tác vui vẻ.”

 

---

Loading...