Trao Đổi Giữa Hai Thế Giới: Mang Hàng Tỷ Vật Tư Nuôi Bé Con - Chương 161: Tìm thấy các ngươi rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 13:30:40
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được.” Trang Minh Lộ thần sắc nghiêm trọng gật đầu, “Cô Tô cứ yên tâm, ba ngày là ba ngày, căn cứ sẽ khiến cô thất vọng. Mấy ngày cô Tô thể tùy ý trong căn cứ, bất kỳ chuyện gì cứ trực tiếp phái đến với , tuyệt đối sẽ đối đãi cô Tô và những khác với tiêu chuẩn cao nhất.” Đây là nhà cung cấp vật tư quan trọng nhất đối với căn cứ hiện tại, Trang Minh Lộ thiếu điều phái bảo vệ đối phương.
Mèo Dịch Truyện
“Được thôi.” Tô Thời Thanh đưa tay về phía Trang Minh Lộ, “Chỉ huy căn cứ, giao dịch vui vẻ nhé.” Mọi chuyện thương lượng thuận lợi đến bất ngờ, những việc đó Tô Thời Thanh cần quá bận tâm, chỉ cần đợi đối phương chuẩn xong đồ, cô giao vật tư là coi như thành. Thấy trời vẫn còn sớm, Tô Thời Thanh bước khỏi căn phòng, trầm ngâm một lát quyết định đến Trung tâm ủy thác mà cô nhắc đến hôm qua để tìm hiểu.
Tại cổng chính Căn cứ Ninh An, ngừng những danh tìm đến căn cứ. Lính gác ở cổng đang lượt kiểm tra, xem xét họ vết thương do zombie gây , nhằm ngăn chặn những sắp biến thành zombie trộn căn cứ. Đương nhiên, các dị năng giả lạ mặt cũng đăng ký phận, mặc dù dị năng giả sẽ nhiễm bệnh biến thành zombie, nhưng năng lực của họ cũng thể xem thường. Việc đăng ký để cảnh giác, để xem xét thể thu nhận họ phục vụ căn cứ .
“Tên.” Người quản lý ở cổng những đang xếp hàng mặt, thúc giục. Người mặt phong trần mệt mỏi, khoác áo khoác, đeo khẩu trang, buộc tóc đuôi ngựa, cánh tay quấn vải trắng, chỉ lộ đôi mắt. Loáng thoáng thể nhận đó là một cô gái. “Nhanh lên, tên gì?” Người quản lý sốt ruột thúc giục. Người đó mở miệng, giọng bình tĩnh pha lẫn chút khàn khàn: “Hoàng Oanh Nhi, dị năng giả hệ Phong cấp ba.”
Hoàng Oanh Nhi kéo khẩu trang lên cao hơn, đôi mắt sắc bén về phía căn cứ mặt, mang theo một tia cảm xúc khó tả. Tuy qua bao lâu, nhưng cảm giác Hoàng Oanh Nhi mang dường như đổi nhiều, đôi mắt sâu thẳm và sắc sảo để ấn tượng sâu sắc. Nghe thấy đến là một dị năng giả, còn là dị năng hệ Phong cấp ba, sắc mặt của quản lý lập tức đổi.
“Dị năng giả sẽ nhiễm bệnh thành zombie, chắc cần kiểm tra nữa chứ?” Hoàng Oanh Nhi lãnh đạm quản lý mặt, nhất cử nhất động đều mang theo áp lực vô hình. “Đương nhiên .” Người quản lý vội , tránh đường, “Mời , mời , cô thể đến Trung tâm ủy thác ở trung tâm căn cứ để hỏi thăm về chỗ ở.”
Nghe , Hoàng Oanh Nhi vội vàng mà quản lý mặt: “Trong thời gian , ai tên Lạc Hà dẫn đến đây ?” Dựa theo quan sát đường của cô, điểm đến của Lạc Hà và những khác dường như chính là Căn cứ Ninh An . Danh tiếng của căn cứ , công tác phòng chống zombie cũng thực hiện kỹ, là một nơi trú ẩn tồi.
“Lạc Hà…” Người quản lý ngẩn , cau mày như đang suy nghĩ, “Ôi, cô đừng , hình như năm ngày đúng là một nhóm kéo đến đây, dẫn đầu hình như tên là Lạc Hà.” Bàn tay buông thõng bên hông siết chặt buông lỏng, Hoàng Oanh Nhi nhắm mắt , che giấu sự thù hận ngút trời trong đáy mắt. Đã tìm thấy. Kẻ sát hại ông nội. “Đa tạ.” Hoàng Oanh Nhi mở mắt, mỉm nhẹ nhàng gật đầu với quản lý, nhưng nụ thế nào cũng thấy kỳ lạ.
Người quản lý khỏi rùng , bóng lưng Hoàng Oanh Nhi bước trong, lẩm bẩm: “Một cô gái nhỏ nhắn thế , cảm thấy sát khí nhỉ?” Lần đầu tiên bước Căn cứ Ninh An, Hoàng Oanh Nhi những bóng qua đường phố, thấy họ tuy ăn mặc giản dị nhưng ít nhất mặt vẫn còn chút thịt, khỏi ngẩn ngơ. Hóa thật sự căn cứ thể khiến cuộc sống của dân bình thường cũng . Còn cái Trung tâm ủy thác mà quản lý , đó là nơi nào? Nghe vẻ là một kiến trúc quan trọng của căn cứ, đến đó chắc thể hỏi thăm tung tích của Lạc Hà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trao-doi-giua-hai-the-gioi-mang-hang-ty-vat-tu-nuoi-be-con/chuong-161-tim-thay-cac-nguoi-roi.html.]
Trong lòng nhanh chóng quyết định, Hoàng Oanh Nhi cụp mắt, siết chặt chiếc áo khoác hơn một chút, hỏi đường đến Trung tâm ủy thác từ đường, đó nhanh chóng về hướng đó. Trong suốt thời gian , ngoài những lúc nghỉ ngơi ngắn ngủi, Hoàng Oanh Nhi gần như ngừng nghỉ đường . Đây cũng là lý do tại Tô Thời Thanh và những khác lái xe mà tốc độ di chuyển gần như tương đương với cô.
Chiếc áo khoác cũ kỹ mà ông nội để bám đầy bụi, Hoàng Oanh Nhi xuất hiện trong Trung tâm ủy thác với vẻ ngoài lếch thếch và lộn xộn, trông thật nổi bật. Tuy nhiên, cô che giấu dung mạo của kỹ, ngay cả quen mặt e rằng cũng nhận cô, cũng cần lo lắng nếu vô tình gặp Lạc Hà sẽ nhận .
“Xin chào, cô cần giúp đỡ gì ạ?” Trung tâm ủy thác coi là tòa nhà lớn nhất trong căn cứ, nơi đây thể nhận nhiệm vụ, phân phát vật tư, còn phụ trách quản lý chỗ ở và đăng ký phận. Hoàng Oanh Nhi đến mặt một quản lý, đối phương nhanh chóng hỏi cô cần giúp đỡ .
“ tìm một .” Hoàng Oanh Nhi chống một tay lên mặt bàn, giọng khàn khàn, ánh mắt sâu thẳm khó lường. Người quản lý ngẩn , đó nhẹ nhàng lắc đầu: “Rất xin , việc trong phạm vi dịch vụ của chúng .” Cắn nhẹ môi , Hoàng Oanh Nhi thẳng dậy quanh, nhanh chóng chú ý đến bảng nhiệm vụ to lớn ở chính giữa.
Trên đó các nhiệm vụ do căn cứ dán lên, cũng cả yêu cầu của cư dân, và phía ghi rõ phần thưởng khi thành. “Vậy đăng nhiệm vụ.” Không khó nhân viên mặt, Hoàng Oanh Nhi đổi sang một suy nghĩ khác. Cô cầm giấy bút loáng một cái xuống gì đó, đến bảng nhiệm vụ, “tách” một tiếng dán tờ giấy lên.
Trước mặt bao qua trong Trung tâm ủy thác, Hoàng Oanh Nhi mặt đổi sắc, cất cao giọng, thu hút sự chú ý của tất cả — “ tìm , ai thể cung cấp tung tích hiện tại của một tên Lạc Hà cho , sẽ dùng tất cả vật tư của để tạ ơn.” lúc , Tô Thời Thanh bước Trung tâm ủy thác, khi thấy cái tên Lạc Hà quen thuộc xa lạ , cô khỏi sững sờ.
Lạc Hà? Là Lạc Hà mà cô đang nghĩ đến ? Giọng của đang chuyện dường như chút quen thuộc. Tô Thời Thanh ngẩng đầu tới, liền thấy bóng dáng màu xám bảng nhiệm vụ, chiếc áo khoác đối phương chút quen mắt. Rất nhanh, Tô Thời Thanh nhận .
“Hoàng Oanh Nhi?” Tô Thời Thanh chút bất ngờ, đồng thời cảm thấy khó tin, “Sao cô đến đây nhanh như ?” Phải rằng nhóm ba bọn họ cũng chỉ đến Căn cứ Ninh An hôm qua, mà Hoàng Oanh Nhi dựa đôi chân của để đuổi kịp, tốc độ quả thực quá nhanh.
---