Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-01-30 21:04:42
Lượt xem: 1

Tất cả mọi người ở trường trung học Hoằng Văn đều phát hiện ra bầu không khí trong trường đang dần thay đổi.

 

Trong nụ cười của hội con gái hiện ra vài phần nũng nịu, mặt mày đám con trai thì có thêm vài phần hân hoan, có thể nói là cả trường đều tràn ngập bầu không khí vui vẻ.

 

Đến cả tên đầu óc chậm chạp như Trương Dũng cũng phát hiện ra đám đàn em của mình cứ như đi vào cõi tiên, trên mặt đều mang theo nụ cười khó hiểu.

 

“Chúng mày sao thế, thằng nào cũng cười ngu, có phải cắn thuốc rồi không?” Ánh mắt hung ác của cậu ta lướt qua đám đàn em. “Chẳng phải tao đã bảo là không được đụng vào mấy thứ đó rồi sao?”

 

“Anh Dũng, bọn em đâu có.” Đám đàn em xua tay lia lịa. Ai cũng biết Trương Dũng là con trai của sĩ quan cảnh sát, bọn họ đâu có gan dám vuốt râu hùm.

 

“Thế chúng mày bị sao? Trần Tam, mày nói đi.”

 

“Em, chuyện này… Không sao đâu anh.” Trên mặt Trần Tam hiện lên một tia ửng đỏ đáng ngờ. Trương Dũng đang thấy quái lạ, Lý Tứ đứng bên cạnh đã nhanh nhảu mở miệng. “Gì mà không sao đâu chứ, còn không phải con bé Trương Lộ nó thích thầm bấy lâu nay cuối cùng cũng dịu dàng hòa nhã nói chuyện với nó rồi sao. Đương nhiên là nó phải vui như mở cờ trong bụng rồi.”

 

“Chẳng phải mày cũng thế sao. Mày dám nói hồi trưa mày không đi ăn cơm với Hà Kiều không?” Trần Tam phản đòn, mặt Lý Tứ cũng đỏ lên ngay tắp lự, bắt đầu cùng Trần Tam chế nhạo lẫn nhau.

 

“Stop!” Trương Dũng thật sự không chịu nổi cảnh hai tên này đang yên đang lành tự nhiên cãi nhau như vậy. “Chẳng phải chúng mày bảo từ sau khi thằng câm kia tới, đám con gái kia đều không để ý đến chúng mày nữa à? Sao bây giờ lại hòa hảo rồi?”

 

“Bọn em cũng có biết đâu. Hôm đấy bọn em đang định đi ăn cơm, Lý Linh đột nhiên chạy tới rủ bọn em đi ăn cơm chung. Bọn em hỏi thử thì thấy bảo có tận mấy đứa con gái đều đi cùng…”

 

“Sau đấy chúng mày liền chảy nước miếng mà lập tức đồng ý đúng không?”

 

Trần Tam và Lý Tứ sờ đầu cười ngu, coi như thừa nhận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-54.html.]

 

“Sao tự dưng hội đấy lại muốn kiếm chúng mày ăn cơm chung?”

 

“Việc này…” Trần Tam vốn không muốn nói, bị Trương Dũng lườm cho một cái đành phải lúng túng khai báo: “Tại vì Diệp Minh Hi nói một mình nó là con trai ăn cơm cùng với một đám con gái thì rất kỳ quái. Nên hội đấy mới kiếm bọn em ăn cơm chung.”

 

Trương Dũng nghe xong liền cảm thấy mấy tên này thật thiếu khí phách, nhưng mà nhìn chúng nó vui tới mức… Thôi kệ, chỉ cần không đụng chạm tới mình, cậu ta cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi chia rẽ uyên ương.

 

Bên phía Tần Tâm Lan nghe được chuyện này, phản ứng lại khác hẳn Trương Dũng. Cô ta suy nghĩ sâu xa, lần đầu tiên cảm thấy tên Diệp Minh Hi này không đơn giản như tưởng tượng.

 

Đám con trai thích hội con gái, hội con gái lại thích Diệp Minh Hi. Thế nên đám con trai kia mới nhằm vào Diệp Minh Hi mà gây khó dễ. Bây giờ Diệp Minh Hi không những không gây trở ngại, ngược lại còn là cầu nối để bọn họ được làm quen và tiếp cận đứa con gái mình thích. Vậy thì sao đám con trai kia còn có thể bắt nạt cậu ta nữa, bọn họ bảo vệ cậu ta còn không kịp nữa là!

 

Chỉ vài động tác đã dễ dàng xoay chuyển được tình thế bất lợi suốt mấy tháng nay. Thật sự khiến cho kẻ kiêu ngạo như cô ta cũng không khỏi bội phục.

 

Nhưng nếu cậu ta có thể xoay chuyển tình hình dễ như vậy, tại sao phải chịu đựng bị bắt nạt mấy tháng mới hành động? Là vì có cao nhân chỉ dẫn, hay là cậu ta đang mưu toan điều gì?

 

Nghĩ không bằng làm, cô ta sửa sang lại nếp nhăn trên váy đồng phục rồi đứng dậy đi tới lớp của Diệp Minh Hi.

 

Còn chưa vào phòng học, cô ta đã nghe thấy tiếng nói cười vui vẻ hòa thuận ở bên trong. Cô ta dừng lại trước cửa lớp, thấy học sinh cả lớp đang lộn xộn quây lại thành một vòng tròn, anh một câu tôi một câu nói chuyện rôm rả. Cô ta quan sát một lúc, nhận ra Diệp Minh Hi không phải trung tâm của đám người này, thậm chí cậu ta còn không nói năng gì. Cho dù cả đám cùng ồn ào thì cậu ta cũng không hùa theo, chỉ mỉm cười vui vẻ.

 

Thấy cậu rõ ràng không hề có năng lực lãnh đạo người khác, Tần Tâm Lan dần thấy yên tâm. Lúc này đám người vừa chuyển sang chủ đề khác, ánh mắt của Lý Linh cuối cùng cũng rảnh rỗi mà nhìn thấy Tần Tâm Lan, giơ tay chào hỏi cô ta: “Tâm Lan, sao chị lại có thời gian tới đây?”

 

“Em toàn không chịu nghe máy, chị không tới sao được?” Nhà họ Lý và nhà họ Tần có quan hệ thân thiết, hai người lại quen nhau từ nhỏ. Vậy nên Tần Tâm Lan không tỏ vẻ tự đại kiêu ngạo trước mặt Lý Linh.

 

“Vậy sao?” Lý Linh lôi điện thoại ra nhìn, quả nhiên thấy có vài cuộc gọi nhỡ, chỉ đành cười nói. “Xin lỗi nha, tìm em có chuyện gì sao?”

Loading...