Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-01-28 14:56:42
Lượt xem: 1
Đúng 9 rưỡi sáng, chi nhánh Trung Quốc của công ty quần áo Mỹ bắt đầu mở cuộc họp nghiệp vụ.
“Chuyện này là thế nào?” Mạc Lâm xem xong tài liệu lập tức quay sang hỏi Lâm Thành ngồi cạnh. Lâm Thành rõ ràng vô cùng sững sờ, quay đầu hỏi cấp dưới với ánh mắt dò hỏi. Sau một hồi đùn đẩy nhau, cuối cùng thì Trương Minh Nghi đứng lên, run rẩy hỏi: “Tổng giám đốc Mạc, có, có vấn đề gì sao?”
“Tôi nhớ hình như tài liệu bên Benton chuyển tới là đơn hàng sản xuất mẫu mới nhất.” Ngón trỏ của Mạc Lâm gõ gõ lên bàn hội nghị, chèn ép tinh thần Trương Minh Nghi từng chút một. Trong lòng cô ta lo sợ chột dạ, thầm mắng mình không nên gửi tập tài liệu lên khi chưa xem qua, tám chín phần là bị hãm hại rồi!
“Đúng, đúng vậy.”
“Benton là do cô phụ trách liên hệ sao?” Trên mặt Mạc Lâm không hề có ý cười.
“Đúng vậy…”
“Chỉ một mình cô?”
Trương Minh Nghi thấy vẻ mặt nghiêm khắc của Mạc Lâm, đang do dự xem có nên khai Chung Mạn ra để c.h.ế.t chung không. Ngay lúc đó, chiếc điện thoại trước mặt Mạc Lâm đột nhiên đổ chuông.
“Chuyện gì vậy?”
“Tổng giám đốc Mạc, giám đốc hành chính của tổng công ty bên Mỹ tìm anh.”
Mạc Lâm khẽ cau mày, ra lệnh: “Chuyển đến máy nội bộ trong phòng tôi.” Sau đó anh ta đứng dậy, nói: “Xin lỗi, tôi đi một lát.”
Anh ta vừa rời đi, mọi người trong phòng đều loạn cả lên.
“Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Tôi có biết đâu, có gì không đúng sao?”
“Bộ dạng kia của anh ấy thật ghê gớm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-30.html.]
Trương Minh Nghi không nói không rằng chạy thẳng đến chỗ ngồi của tổng giám đốc cầm tài liệu lên xem một lượt, càng xem càng kinh ngạc. Người khác thấy thế liền nhao nhao hỏi: “Sao thế?”
“Cả bộ sưu tập mùa đông của Ben, Benton…” Cô ngẩng đầu lên, hai mắt trố ra: “Đều kí với chúng ta.”
“Gì cơ?”
Mọi người lao đến bên cạnh Trương Minh Nghi, “Chuyện này sao có thể xảy ra được? Hợp đồng này chỉ đợi chúng ta kí tên làm chứng thôi sao?” Có vài người còn đùa: “Minh Nghi, cô không phải là Benton đấy chứ?”
“Bớt giùm cái, tôi mà lại làm chuyện như vậy sao?” Trương Minh Nghi cười mắng, mối lo nặng ngàn cân hoàn toàn được buông xuống, thậm chí còn bắt đầu âm thầm tính toán xem tiền thưởng cuối năm sẽ thêm được bao nhiêu.
Ở phía khác, Mạc Lâm nhấc điện thoại trong phòng làm việc lên nghe, “Willim?”
“Ê, tên tiểu tử nhà cậu dùng thủ đoạn gì mà thu được hết bộ sưu tập mùa đông của Benton vào tay vậy?”
“Bộ sưu tập mùa đông của Benton?” Theo như trình tự thì Benton chỉ làm thử hai mẫu thôi, còn chưa kí một hợp đồng nào, quy định chi tiết càng chưa từng nhắc đến. Về lý thuyết thì không thể nào nói “thu được hết vào tay” được. Nhưng anh ta nhớ lại bản hợp đồng nhìn thấy ở phòng họp, lại thêm việc Willim nói chắc nịch như vậy, cho dù trong lòng tràn đầy nghi ngờ cũng đành vờ như không có gì, thậm chí còn hỏi ngược lại: “Anh nghe được thông tin gì rồi?”
“Anh còn định giấu? Chắc là cả công ty đều biết rồi. Hôm qua một cuộc điện thoại của các anh đã giải quyết được lão Benton, thậm chí lão ta còn đồng ý giao hết trang phục nam nữ trong bộ sưu tập mùa đông cho các anh! Rốt cuộc là anh đã làm gì mà khiến kẻ nổi tiếng có sức đề kháng mạnh với rượu và phụ nữ như Benton mê muội tới lú cả đầu thế?”
Mạc Lâm cau mày, lão Benton khó nhằn như nào thì anh ta đã sớm nghe danh. Nếu có người tài việc lạ kiểu này thật, không chỉ cả công ty đều biết, cả làng thời trang cũng sẽ xôn xao một phen. Nhưng bản thân anh ta cũng không biết tại sao kì tích này lại xảy ra, chỉ đành nói đùa với Willim để lấp liếm: “Muốn biết tại sao, tự anh bay tới thành phố mà xem đi.”
“Shit, con người anh đúng thật là.” Willim lại hỏi thêm vài lần, thấy Mạc Lâm thật sự không chịu nói bèn cúp máy.
Mạc Lâm đặt máy xuống, nghĩ một hồi vẫn không nghĩ ra được, bèn đứng dậy quay lại phòng họp. Vừa mở cửa ra, bên trong rõ ràng đã không còn không khí căng thẳng ban nãy, ai nấy đều vui mừng hớn hở. Trên mặt Lâm Thành là nụ cười sung sướng, Trương Minh Nghi còn cười tới mức không khép được miệng.
“Xem ra chuyện này đúng là thật rồi?” Mạc Lâm cầm hợp đồng lên, mỉm cười hỏi.
“Hợp đồng của Benton đã được gửi tới rồi, chuyện này không thể giả được, không thể giả được!” Rõ ràng Lâm Thành cũng biết tầm quan trọng của bản hợp đồng của Benton, kích động tức mức mặt đỏ bừng. “Đúng là không uổng công nhóm chúng tôi cố gắng như vậy.”
“Đúng vậy.” Mạc Lâm gật đầu tán thành. “Có điều, ông Benton này trước giờ vẫn sáng nắng chiều mưa, lần này sao lại dễ tính vậy? Người liên lạc với Benton là cô Trương đúng không? Có thể kể cả quá trình ra để chúng tôi học tập theo không?”
“Ơ?” Nụ cười của Trương Minh Nghi cứng đờ, “Tất, tất nhiên là không vấn đề. Thật ra tôi cũng thảo luận với họ như bình thường thôi. Có lẽ là do nhóm tôi luôn làm việc nghiêm túc, chất lượng sản phẩm của công ty cũng trội hơn so với các xưởng khác, nên họ mới không nghĩ ngợi nhiều mà trực tiếp giao đơn hàng cho chúng ta.”