Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-01-27 08:43:16
Lượt xem: 3
Từ khi âm mưu bắt người ép cung lần trước bị thất bại, Trương Dũng tiếp thu ý kiến của tên đàn em Lý Tứ, quyết định chuyển sang phương pháp hành hạ dài hạn. Đồng thời cậu ta cũng tiến hành bước 2 của kế hoạch ép Diệp Minh Hi mở miệng: Khiến cậu không có cơm ăn!
Vì một câu nói của Trương Dũng, trong hộp cơm duy nhất của trường trung học Hoằng Văn lập tức trộn thêm các “gia vị” có hương vị đặc biệt như: Thứ hai là tương cay Tứ Xuyên, thứ ba là giấm thơm Trấn Giang, thứ tư là cà ri Ấn Độ,… Bảo đảm suất ăn đầy đủ, đổi vị mỗi ngày!
Tuy hộp cơm của Diệp Minh Hi không thể nuốt nổi, nhưng nhờ có những bạn học khác như Lý Linh vẫn âm thầm tiếp tế, cậu vẫn chưa đến nỗi phải nhịn đói. Chỉ là mấy ngày gần đây, đám lâu la bắt đầu mang gia vị đứng canh gần Diệp Minh Hi. Nếu có người dám lại gần, bọn họ sẽ hắt chỗ tương có mùi vị đặc biệt đó về phía kẻ xâm nhập, nhẹ thì cơm hộp bị hỏng hết, nặng thì đi tong bộ đồng phục.
Không phải mọi người không có ý định phá đi phòng tuyến canh giữ của bọn họ, nhưng trước sau đều thất bại. Lại thêm Tần Tâm Lan vẫn chưa mở miệng, đám đàn em bên dưới của cô ta cũng không dám tự tiện hành động, chỉ đành im lặng nhìn Diệp Minh Hi ngày ngày ngẩn ngơ trước hộp cơm đặc biệt, chẳng ăn một miếng nào.
Keng keng keng keng keng… Tiếng chuông báo hiệu đến giờ ăn trưa lại vang lên, mọi người thu dọn sách vở, chuẩn bị ăn cơm. Tên đàn em chuyên phụ trách giám sát Diệp Minh Hi lại lấy nước sốt ra, nhận lấy hộp cơm mà trường phát, mở ra trộn vào rồi lại đặt trên bàn Diệp Minh Hi.
Trong khi mọi người đều tưởng rằng Diệp Minh Hi lại ngồi im lặng trước hộp cơm như trước, cậu bỗng nhiên đeo cặp sách, chầm chậm đứng lên bước ra ngoài cửa.
Động tác của cả lớp học đều ngừng hết lại, ánh mắt của mọi người đều đặt trên người cậu, hoàn toàn không hiểu cậu định làm gì.
Mọi người chứ thế nhìn mãi, đợi mãi…
Cứ như vậy, Diệp Minh Hi ra khỏi lớp học, rẽ trái, biến mất khỏi tầm mắt.
Im lặng chừng một giây, mọi người như sực tỉnh. Vài tên đàn em phe Trương Dũng đột nhiên hiểu ra, lập tức đuổi theo, ngó ngang ngó dọc suốt hành lang nhưng vẫn không thấy dáng người thấp bé đó.
****! Để nó chạy rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-17.html.]
Mấy tên đàn em thầm kêu hỏng rồi, chúng ngơ ngác nhìn nhau rồi nhanh chóng chia ra. Một tên chạy đi báo tin cho Trương Dũng, còn lại chia nhau đi tìm.
“Gì cơ? Không thấy người đâu?!” Trương Dũng đập bàn đứng dậy, hộp cơm to bự trên bàn rung một cái, động tác lớn tới mức tên đàn em chạy việc cũng run rẩy theo.
“Vâng, vâng ạ… Nó đeo cặp sách rồi đi ra ngoài…”
“Chúng mày làm cái trò gì, mấy người đi canh chừng còn để thằng ranh đấy chạy mất?” Lần trước định uy h.i.ế.p mà lại thất bại, thể diện của Trương Dũng sắp không giữ nổi nữa rồi. Lần này nếu dùng chiêu hiểm mà còn thất bại, cậu ta khỏi lăn lộn trong trường nữa cho rồi! Lo bị mất thể diện, hắn cũng chẳng thiết ăn uống, dẫn theo người lao ra ngoài. “Tìm khắp nơi cho tao! Trần Tam, mày đi trông chừng Tần Tâm Lan. Lý Tứ, mày gọi người của chúng ta đi tìm hết đi, nhất định phải đào được người ra!”
Tần Tâm Lan ở lớp bên cạnh nhìn thấy Trần Tam lén lén lút lút dòm ngó ở bên ngoài, biết chắc bên Trương Dũng đã xảy ra chuyện, khóe miệng không khỏi nhếch lên, lấy điện thoại gọi cho Lý Linh. Sau khi biết đầu đuôi câu chuyện, cô ta thầm cười nhạo Trương Dũng, nhưng lại tò mò về việc tên nhóc Diệp Minh Hi bình thường đánh không trả đòn mắng không bật lại, sao tự dưng hôm nay lại muốn chuồn đi?
“Náo nhiệt như thế, chúng ta không thể không xem.” Tần Tâm Lan ung dung đứng lên, nói với đàn em ở đằng sau. “Người ta đã đến tận cửa mời rồi, chúng ta cũng không tiện từ chối. Thôi thì cứ chơi trò tìm kho báu cùng họ một chút đi, để xem ai tìm được kho báu trước!”
***
Thật ra trường trung học Hoằng Văn không lớn, hai phe tìm mất 15 phút cũng không thấy. Cuối cùng, họ đều dừng bước lại, nhớ tới nơi duy nhất chưa tìm qua: phòng nghỉ giáo viên.
Mấy giáo viên đó phần đa đều rất dễ bắt nạt, kẻ ngăn cản họ lục soát phòng nghỉ giáo viên chỉ có một người: chủ nhiệm giáo vụ Mao sư thái.
Kẻ được tôn lên là sư thái tất nhiên không khỏi liên quan tới phái Nga Mi, m.á.u lạnh như Diệt Tuyệt* cũng dễ hiểu. Mao sư thái này nhờ có chỗ dựa chắc chắn nên mới lên nổi chức giáo vụ, sau khi nhậm chức, sở trường là lạnh lùng hà khắc. Dù ô dù của bạn có to thế nào thì bà ta cũng chẳng hề nể mặt.
(*Diệt Tuyệt sư thái: Nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết “Ỷ thiên Đồ long ký”, chưởng môn nhân đời thứ ba của phái Nga Mi, nổi tiếng là một nhân vật cứng nhắc, giáo điều, nặng nề định kiến và quan điểm hắc bạch phân minh lại quá độc ác, lạnh lùng.)