Trong chớp mắt, nụ   mặt  như sắp  kiềm .
 
Thấy vẻ khác thường của , dù gì  cũng mười sáu tuổi , chuyện nên hiểu cũng  hiểu ít nhiều.
 
Trên mặt  bất giác ửng đỏ.
 
Thật , từ nhỏ Yến Cảnh  đối xử với   , còn  hơn với Hằng ca nhi nhiều, chỉ là miệng  độc thật,  còn  bắt nạt  khác.
 
Trước đây   từng thấy  gì  đúng. 
 
   trở về… cái  của  đối với  thật sự quá mức rõ ràng.
 
Thật   với Phó Thừa Tắc  từng quen ,  mà  chán ghét   tận trong xương tủy.
 
Trước đây  chỉ nghĩ là vì  bênh  nhà nên mới , nhưng   từng nghĩ đến, tại    bênh  là .
 
Bây giờ, xem   cũng  hiểu phần lớn .
 
Ta mím môi,  chút ngượng ngùng  , giả vờ   mà hỏi:
 
“Huynh  gì ?”
 
Hắn  , nhướng nhẹ mày:
 
“Ta vui   ?”
 
Ta  hỏi:
 
“Vui cái gì chứ?”
 
Khoé môi  nhếch lên đầy ẩn ý:
 
“Ta vui vì…”
 
Lời còn  dứt,   bịt tai :
 
“Thôi khỏi,  chẳng buồn .”
 
Hắn  thẳng , cúi đầu  :
 
“Hứ, đồ nhát gan.”
 
Ta trừng mắt liếc  một cái đầy tức giận.
 
Lúc về đến nhà  khi  hội đèn,  gần đến giờ Tý.
 
Sau khi rửa mặt, lên giường  cứ lăn qua lăn  mãi  ngủ .
 
Trong lòng  hiểu  cứ nghĩ đến hình ảnh của Yến Cảnh.
 
Yến Cảnh từ nhỏ   .
 
Lần đầu  đến nhà  hồi bé,  còn tưởng  là con gái.
 
Thấy  cao hơn  một chút,  còn kéo tay  gọi là “tỷ tỷ.”
 
Hồi đó  nhíu mày  , chẳng buồn đáp .
 
Cho đến lúc  kéo   phòng chơi búp bê,  cần  tiểu.
 
Ta vội vàng dẫn   nhà xí, sợ  ngã nên còn  ngoài canh chừng.
 
Hắn túm lấy quần, mãi mới buột  một câu:
 
“Ta   con gái,   nhà xí    .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trang-sang-chi-soi-roi-minh-ta/8.html.]
 
Ta ngẩn , mặt đầy khó hiểu:
 
“ ngươi  thế cơ mà!”
 
Hắn mím môi, mặt đỏ bừng.
 
 nhịn  nổi, đành  lưng về phía .
O Mai d.a.o Muoi
Đó là  đầu tiên   con trai thì tiểu .
 
Từ đó về , một thời gian dài,   thể chấp nhận  chuyện Yến Cảnh là con trai.
 
Nghĩ đến đây,   nhịn  bật  “phù” một tiếng.
 
Từng thước phim trong ký ức chậm rãi hiện  trong đầu .
 
Không  từ lúc nào  bắt đầu mơ màng.
 
Chẳng bao lâu , trong đầu   hiện  cảnh Yến Cảnh cởi trần luyện thương trong sân.
 
Ta còn  ngọt ngào nhào tới ôm , dịu dàng gọi  là “phu quân.”
 
Cảnh chuyển, trời tối .
 
Trong ánh đèn mờ nhạt, Yến Cảnh nâng mặt , nhẹ nhàng hôn lên.
 
Một lúc , môi  lấp kín, từng lớp y phục mỏng manh rơi xuống  giường.
 
Ta và … chân thành đối đãi…
 
Ta giật  mở choàng mắt.
 
Thì  ngoài cửa sổ  sáng rõ.
 
Ta  nhịn  nuốt nước bọt, đưa tay che lấy trái tim đang đập thình thịch.
 
Một lúc   vỗ vỗ lên mặt đỏ bừng của .
 
 thế nào cũng  giảm  nhiệt.
 
Ta  , giận dỗi chui đầu  trong chăn:
 
“A a a! Sao   thể mơ thấy loại giấc mơ như  chứ!”
 
Cả ngày hôm đó,  cứ thấy ngượng khi  mặt Yến Cảnh.
 
Ánh mắt còn cứ  tự chủ  mà liếc xuống phía .
 
Dù … cảm giác trong mơ … cũng thật là…  lắm…
 
“A Mãn ngốc,  đang liếc   đấy hả?”
 
Ta “soạt” một cái đỏ bừng cả mặt, đầu như  bốc khói.
 
“Ta… …”
 
“Muội cái gì cơ?”
 
Ta mím môi,  đầu bỏ chạy.
 
Không ngờ  nhảy hai bước  bắt   .