Vì  cách hai ngày,   trở về phủ hầu thỉnh an bà.
 
Cuối năm,  mang lễ tết đến thăm.
 
Ngoại tổ mẫu nắm tay  mãi  chịu buông.
 
Khi thấy Phó Thừa Tắc tan sở trở về, bà bỗng buột miệng :
 
"A Mãn qua tết là mười bảy , chuyện hôn sự cũng nên tính sớm thôi."
 
Ta , vỗ vỗ tay bà:
 
"Phụ   giúp cháu xem xét , ngoại tổ mẫu đừng lo."
 
Ngoại tổ mẫu , giơ tay điểm nhẹ  trán , yêu thương :
 
"Đám nam nhân  thì  chọn gì chứ!"
 
Nói    sang Phó Thừa Tắc:
 
"Ta nhớ lúc nhỏ con từng  lớn lên  gả cho Thừa Tắc, con xem biểu ca của con   ?"
 
Ta ngẩn , lắc đầu:
 
"A Mãn vẫn luôn xem biểu ca như  trưởng,   tình cảm nam nữ."
 
Ngoại tổ mẫu thở dài, trừng mắt  Phó Thừa Tắc, như thể đang trách  vô dụng.
 
"Được , nếu  để ý đến biểu ca con, thì ngoại tổ mẫu còn giúp con chọn thêm  ít công tử nữa."
 
Vừa , bà   dậy, ôm  một đống tranh vẽ chân dung từ trong phòng, bắt  lựa chọn.
 
"Đây đều là  để ý giúp con  khi con cập kê, xem  ai hợp ý , chọn vài   hẹn hò phát triển thử xem ."
 
Ta  tiện từ chối ý  của bà, đành ôm đống tranh  về nhà.
 
Vừa  khỏi cổng phủ Thừa An hầu,   thấy Yến Cảnh  đợi ngoài cửa.
 
Ta mừng rỡ:
 
"Sao   tới đây?"
 
Yến Cảnh , nhận lấy đống tranh trong tay :
 
"Trên đường tan triều  ngang qua, thấy xe ngựa của nhà, đoán là  đến thăm lão phu nhân, nên đợi  cùng về."
 
Không lâu  đây, bệ hạ  phong Yến Cảnh  Phó Đô Thống của Hắc Giáp Vệ.
 
Không ngờ,    đột nhiên trở thành cận thần của thiên tử.
 
Ta kéo kéo giáp của :
 
"Hôm nay   tuyết rơi, từ lúc về kinh vẫn   dạo chơi , chúng   bộ về !"
 
Yến Cảnh gật đầu, cẩn thận đặt mấy bức tranh  xe ngựa.
 
Rồi cùng  sóng bước  con đường đông đúc náo nhiệt.
 
Ta  ánh mắt của những cô nương bên đường dành cho , nhẹ giọng :
 
"Nghe  hôm     tuần còn  các cô nương bên đường tặng hoa đó nha!"
 
Yến Cảnh thoáng khựng ,   bật :
 
"Người nào đó  hề nhận ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trang-sang-chi-soi-roi-minh-ta/10.html.]
O mai d.a.o Muoi
Ta trừng mắt  , khẽ ho hai tiếng:
 
"Hôm nay ngoại tổ mẫu đưa cho   ít tranh chân dung công tử,  là  tìm phu quân cho ."
 
Yến Cảnh cụp mắt  :
 
"Vừa  là mấy bức đó ?"
 
Ta gật đầu, đáp một tiếng "ừ".
 
Hắn tức đến bật :
 
"Về nhà  vứt hết cho ."
 
Ta  khẽ ho, thẹn thùng hỏi :
 
"Nè…    sớm thừa kế tước vị Yến hầu ?"
 
Hắn nhướng mày  :
 
"Cái gì?"
 
Ta lí nhí lẩm bẩm:
 
"Chẳng  bệ hạ ,  khi  thành  thì sẽ ban cho  tước vị Yến hầu ?"
 
Một lúc lâu, Yến Cảnh bên cạnh vẫn  lên tiếng.
 
Ta sốt ruột, giơ tay đ.ấ.m một cái  n.g.ự.c :
 
"Rốt cuộc là    thấy  !"
 
Hắn thuận tay nắm lấy tay , cúi , mỉm   thẳng  mắt :
 
"A Mãn,  đang cầu hôn  đấy ?"
 
Mặt  đỏ bừng ngay lập tức.
 
Vội vàng rút tay , trừng mắt  .
 
Suốt cả đoạn đường về,   dám  thêm câu nào, chạy thẳng về nhà.
 
Hắn thì thong thả theo .
 
Lúc ăn tối, ánh mắt  thi thoảng  liếc sang .
 
Ta lúng túng  mặt .
 
Hắn ,  dậy rót rượu cho phụ  .
 
Nghiêm túc :
 
"Cữu phụ, A Cảnh  cầu hôn A Mãn."
 
Phụ    kịp nuốt ngụm rượu,  phun , trợn to mắt, mặt đầy ngạc nhiên.
 
Lúc thì  , lúc   Yến di.
 
Yến di chỉ mím môi .
 
Còn Hằng ca nhi thì ôm bát, ghé sát tai phụ  bổ sung thêm:
 
"Phụ , biểu ca   cưới tỷ tỷ đó."