TRẤN BẮC VƯƠNG PHỦ CÓ MỘT QUẬN CHÚA ĐIÊN - Chương 63: La ma ma tâm địa đen tối

Cập nhật lúc: 2025-09-03 08:31:03
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Hương Phấn mở mắt liền thấy màn giường quen thuộc.

Cổ họng vì bóp qua nên lúc cực kỳ khó chịu.

Chưa kịp gọi nha Liên Nhi, một giọng dịu dàng vang lên:

“Hương Phấn, nàng tỉnh !”

 

 

Nàng ngẩng mắt lên, thấy một gương mặt tuấn tú nho nhã.

trung niên nhưng vẫn toát vẻ trong trẻo, thanh nhã.

 

 

La Hương Phấn lập tức nhắm mắt , , khàn giọng :

“Ngươi đến đây gì?

Chẳng cắt đứt quan hệ với ?”

 

 

Nam nhân tỏ vẻ đau lòng:

“Bức thư đó , là chính thê của gửi .

Ta thể tuyệt tình với nàng chứ?”

 

 

La Hương Phấn gắng gượng dậy, đôi mắt rưng rưng:

“Thật ?”

 

 

Nam nhân vội ôm nàng lòng:

“Đương nhiên là thật!

Tình ý của , lẽ nào nàng ?

Nếu thật sự là kẻ bạc tình vô nghĩa, thì còn dám đến gặp nàng?”

 

 

La Hương Phấn òa nức nở:

“Tuyên lang, cứ tưởng ngươi bỏ rơi !”

 

 

Dương Văn Tuyên vội dỗ dành một hồi lâu:

“Lòng với nàng, nhật nguyệt chứng giám.

Sau bất kể xảy chuyện gì, nàng cũng tin !”

 

 

La Hương Phấn yếu ớt gật đầu.

 

 

Thấy nàng bình tĩnh hơn, Dương Văn Tuyên liền dò hỏi:

“Chỉ là… Hương Phấn.

nay nàng từng với , nàng quen quận chúa Kim Chi?

Nghe chính nàng cứu nàng khỏi đại lao.

Vậy nàng với nàng …”

 

 

La Hương Phấn lấy khăn lụa lau nước mắt:

“Ba năm từng giúp quận chúa một việc.

Nàng hứa ban một ân huệ, bất kể cầu xin gì cũng sẽ đáp ứng.

Chuyện cả kinh thành đều .”

 

 

Việc Tần Kim Chi xông ngục Hình bộ để cứu một mụ tú bà, gây nên sóng gió dư luận khắp kinh thành, nhưng chẳng ai thấy lạ.

Đừng tưởng La Hương Phấn chỉ là một tú bà, nhưng ở đất kinh thành quyền quý , nàng vẫn chút thể diện.

Bởi vì tin tức trong tay nàng, bao nhiêu kẻ tiền cũng chẳng thể mua .

 

 

Ba năm , Tần Kim Chi tìm một khối hàn thiết ngàn năm cho Trấn Bắc Vương rèn kiếm.

thứ đó chỉ tồn tại trong truyền thuyết, ai cũng cho rằng nàng đang mơ mộng viển vông.

Tần Kim Chi khi đó tuyên bố:

Chỉ cần ai tìm hàn thiết, nàng sẽ đáp ứng bất kỳ điều kiện nào, điều kiện gì cũng .

 

 

Ba tháng , La Hương Phấn đem khối hàn thiết tìm dâng lên Trấn Bắc Vương phủ.

Trước mặt gần như bộ trong kinh thành, Tần Kim Chi đích hứa:

Bất cứ điều kiện gì, đều thể bước cửa Trấn Bắc Vương phủ để cầu.

Nhờ mà danh tiếng của La Hương Phấn vang dội khắp nơi!

 

 

Dương Văn Tuyên từng qua chuyện , nhưng vẫn phần kinh ngạc:

“Hóa nàng và quận chúa còn mối cơ duyên như thế, còn tưởng…”

 

 

Hắn lập tức nghĩ:

Thì lưng Thiên Hương Lâu là Tần Kim Chi.

Nếu , La Hương Phấn cũng chẳng đại nhân vật nào chống lưng.

Có thể vững ở kinh thành, nhờ tin tức trong tay.

Nếu , nàng chịu loại tra tấn tàn khốc .

Cuối cùng vẫn cầu xin ân huệ năm xưa của Tần Kim Chi?

Như , chuyện liền dễ giải quyết hơn nhiều.

 

 

La Hương Phấn ngơ ngác hỏi:

“Tưởng cái gì?”

 

 

Dương Văn Tuyên nắm vai nàng, trịnh trọng :

“Quận chúa tuy phận cao quý, nhưng hiền lành.

Sau nàng chớ nên qua với nàng nữa.”

 

 

La Hương Phấn khó xử:

đắc tội Thượng thư bộ Hình Lý đại nhân.

Nhi tử ông hiểu c.h.ế.t trong Thiên Hương Lâu của .

Nếu cắt đứt quan hệ với quận chúa, e rằng khó giữ tính mạng.”

 

 

Trong mắt Dương Văn Tuyên lóe lên vẻ phấn khởi:

“Chẳng còn ?

Ta nỡ để nàng gặp nguy hiểm.”

 

 

La Hương Phấn liền đẩy , yếu ớt dựa đầu giường:

“Ngươi chỉ là một biên tu trong cung, thể chống Lý thượng thư?

Đến lúc đó, nếu thê tử của ngươi gửi thêm một phong tuyệt tình thư nữa, cũng chẳng nơi để .”

 

 

Dương Văn Tuyên vội vàng thề thốt:

“Hương Phấn, đảm bảo chuyện đó sẽ bao giờ xảy nữa, nàng tin !”

 

 

La Hương Phấn bật , lấy khăn lụa khẽ quất mặt :

“Được , chỉ trêu ngươi thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-63-la-ma-ma-tam-dia-den-toi.html.]

Giờ bản còn khó bảo , thể kéo ngươi xuống nước?

Quận chúa nể tình xưa cứu , tất nhiên sẽ bỏ mặc.

Ngày mai sẽ đến dâng lễ tạ, Lý thượng thư nể mặt nàng , cũng sẽ khó nữa.”

 

 

Dương Văn Tuyên :

“Bảo vệ nàng chỉ Quận chúa.

Chúng còn thể cầu nhờ Lục hoàng tử.”

 

 

La Hương Phấn kinh ngạc:

“Lục hoàng tử?

Hạng hạ lưu như thể tiếp cận ngài ?”

 

 

Dương Văn Tuyên nắm tay nàng:

“Người khác thì , nhưng thì khác.

Ta xuất từ Hồng Nông Dương thị.

Mẫu phi của lục hoàng tử Dương Hiền phi chính là tộc nhân của .”

 

 

La Hương Phấn càng kinh ngạc:

dù là đồng tộc, lục hoàng tử thể vô cớ giúp chúng ?”

 

 

Dương Văn Tuyên lập tức đáp:

“Chúng còn Thiên Hương lâu!

Chỉ cần nàng đem Thiên Hương lâu dâng cho lục hoàng tử.

Ngài tất nhiên sẽ bảo cho nàng.

Khi đó, nàng vẫn là lâu chủ, lục hoàng tử chống lưng.

Ở kinh thành , còn ai dám động đến nàng nữa?”

 

 

Đôi mắt La Hương Phấn sáng rực:

“Thật ?

Nếu đem Thiên Hương lâu dâng cho lục hoàng tử, ngài thật sự sẽ bảo vệ ?”

 

 

“Đương nhiên!

Ngày mai, nàng chuẩn địa khế, sẽ đưa nàng gặp lục hoàng tử.”

 

 

La Hương Phấn lao lòng , xúc động :

“Tuyên lang, vẫn là ngươi đối xử với nhất!”

 

 

Dương Văn Tuyên ôm nàng, trong mắt ánh lên tia hưng phấn.

Thiên Hương lâu mỗi năm thu lợi hàng ngàn vạn lượng bạc!

Một miếng mỡ béo bở thế , nếu dâng lên cho lục hoàng tử…

Chẳng sẽ vững trướng ngài ?

Đợi đến ngày lục hoàng tử đăng cơ xưng đế, còn lo gì tiền đồ!

 

 

Trong đầu đang vẽ con đường quan lộ huy hoàng.

Lại hề nhận gương mặt La Hương Phấn đang trong lòng  đầy vẻ quái dị.

 

 

Đợi , Tần Kim Chi từ trong nội thất bước .

 

 

La Hương Phấn thấy thế liền phá lên :

“Tên ngốc , cứ thế mà bán lục hoàng tử.

Ta mà là tục hoàng tử thì đập c.h.ế.t .”

 

 

Tần Kim Chi xuống bàn:

“Chẳng nhờ ngươi diễn xuất quá cao siêu .

Nếu mở thêm hí viện, cho ngươi lên sân khấu, e rằng cũng phát tài.”

 

 

La Hương Phấn khách sáo:

“Rót cho chén nước .

Diễn lâu như , cổ họng đau đến mức lão nương đánh .”

 

 

Từ lúc nàng tỉnh , Dương Văn Tuyên từng hỏi thăm sức khỏe nàng một câu.

Còn giả vờ tình sâu nghĩa nặng cái gì chứ?

 

 

Tần Kim Chi rót nước, đưa cho nàng.

La Hương Phấn uống xong, cổ họng dễ chịu hơn nhiều.

Nàng hả hê :

“Thì là lục hoàng tử thèm Thiên Hương lâu.

Thế thì xong , đợi khi Lý thượng thư tra chứng cứ trong tay Dương Văn Tuyên, lục hoàng tử tất sẽ gặp họa.”

 

 

Tần Kim Chi bật :

“Người cứ ngỡ ngươi ngày ngày thề non hẹn biển với .

Nào ngờ ngươi âm thầm đẩy vật thế mạng.

La ma ma, lòng ngươi đen tối thật.”

 

 

La Hương Phấn vung khăn lụa:

“Không dám dám, so với quận chúa thì lòng trắng đến mức thể trắng hơn.”

 

 

Một năm , Dương Văn Tuyên đột ngột xuất hiện bên cạnh nàng.

La Hương Phấn liếc mắt là ngay mục đích.

Nàng tuy nhan sắc vẫn còn, nhưng rốt cuộc cũng là “phụ nhân bán lão”.

Chủ yếu là bởi Dương Văn Tuyên quá ngốc.

Tự cho là che giấu kín kẽ, nào ngờ sớm nàng thăm dò rõ ràng gốc gác.

 

 

Biết chẳng ý .

La Hương Phấn liền khéo léo đem những việc mờ ám cùng tài sản khó lộ của Thiên Hương Lâu...

Lặng lẽ ghi tên danh nghĩa của .

Nếu bình thường thì chẳng .

hễ xảy chuyện, tất nhiên Dương Văn Tuyên sẽ trở thành vật hi sinh.

 

 

Chỉ là, tên dù ngu dại, nhưng quá tuấn.

La Hương Phấn xem như của trời ban, dùng thì phí.

Chỉ ngờ, của lục hoàng tử.

 

 

La Hương Phấn nhíu mày:

“Vậy rốt cuộc… lục hoàng tử g.i.ế.c , đổ tội cho Thiên Hương lâu ?”

Loading...